Pokemon Master

Chương 73: Chương 73: Chuông Bình An




Dịch: mafia777

***

Cùng ngày.

Phương Duyên tham gia nghi thức trao giải cup tiểu Ho-Oh.

Đạt được bốn vật phẩm.

Cái thứ nhất, cũng là thứ thực tế nhất đối với Phương Duyên, 100.000 tiền thưởng.

Có số tiền này, Phương Duyên sẽ không cần phát sầu vì vấn đề dinh dưỡng cho Eevee trong thời gian khá dài.

Cái thứ hai, chính là mục tiêu bọn họ dự thi lần này - Chuông Bình An (Soothe Bell).

Chuông Bình An (Soothe Bell), là một cái chuông có âm sắc êm tai, thuộc về một loại đạo cụ Pokémon, Pokémon đeo nó trên người sẽ được trấn an, có thể làm cho Pokémon an thần, tĩnh khí.

Trên mạng còn hay gọi đùa nó là bảo khí giúp Pokémon dễ ngủ, nhưng nó còn có một hiệu quả quan trọng hơn, đó là có thể giúp Pokémon trở nên dễ tăng độ thân mật (Friendship) với Huấn Luyện Gia hơn.

Mặc dù cái khái niệm này có chút hư vô mờ mịt, nhưng Phương Duyên vẫn quyết định thử một lần. Nếu không hắn cũng không cố gắng như thế để giành lấy cái đạo cụ này.

Cái thứ ba, là thẻ hội viên của tập đoàn Thự Quang.

Tập đoàn Thự Quang có thể xem là công ty lớn số một số hai trong nước, là doanh nghiệp chuyên sản xuất chế tạo các vật dụng liên quan tới Pokémon. Ngoài ra còn có đầu tư vào dịch vụ ẩm thực cho Pokémon, các giải thi đấu Pokémon, và cả làm truyền thông hay làm những phần mềm liên quan tới Pokémon. APP Pokedex chính là do hiệp hội Huấn Luyện Gia kết hợp với tập đoàn Thự Quang tạo ra.

Cho nên, cái thẻ hội viên có thời hạn một năm này cực kỳ hữu dụng đối với Phương Duyên, nó sẽ tiết kiệm cho Phương Duyên một số tiền lớn trong thời gian tới.

Cái thứ tư, là một cái cúp, tượng trưng cho vinh quang, mặc dù nhìn tốt đấy, nhưng chả có tác dụng gì.

...

Tiếp nhận phỏng vấn và phát biểu cảm nghĩ chiến thắng xong, cuối cùng Phương Duyên cũng xem như kết thúc hành trình tới Ma Đô lần này.

Chạng vạng tối, sau khi về lại khách sạn mà mình thuê, hắn và Eevee liền cùng nhau nhào lên giường.

Một tuần qua...

À không... Hai tháng qua, đã khiến bọn họ mệt chết.

Trên giường, Eevee lộn vài vòng, đột nhiên trông mong nhìn về phía Phương Duyên.

“I Vy.”

Phương Duyên bình tĩnh.

“Khi nào về Bình Thành sẽ mua cho em.”

Eevee vừa lên tiếng, Phương Duyên đã biết nó đang suy nghĩ gì.

Cái này có tính là tâm linh tương thông không nhỉ?

“I vỳ...”

Nghe vậy, Eevee chỉ có thể mặt ủ mày chau nhẹ gật đầu, đã chờ hai tháng rồi, nó cũng không vội thêm một ngày.

Nằm được một lát, Phương Duyên khôi phục chút tinh thần, mở ra ứng dụng mạng xã hội đã lâu không xài.

Đầu tiên hắn báo tin vui cho cha mẹ, chẳng qua lại không thấy hồi âm.

Lúc này... Hẳn là bọn họ còn đang làm việc nhỉ?

Phương Duyên lắc đầu, không có quá để ý.

Về phần một đống tin nhắn chưa đọc, đại khái đều có nội dung giống nhau, Phương Duyên cũng lười trả lời nghiêm túc từng cái một, sau khi cẩn thận bỏ ra một phút biên soạn một bài trả lời vạn năng, thì hắn copy rồi paste qua trả lời từng cái một.

Group chat clb tâm lý cũng đã sớm sôi trào.

Nhanh chóng lật xem nội dung nói chuyện, Phương Duyên cười hắc hắc một tiếng, quăng ra cái bản mặt cool ngầu muốn ăn đòn.

Ai nói mình ngay cả Top 16 cũng không vào được?

Vô số chuyện xưa đã nói cho chúng ta biết, xem thường kẻ xuyên việt là không có kết cục tốt đâu nhé.

Mình tốt xấu gì cũng tính là nửa người 'Được trời chọn', làm sao có thể bị một cái cup tiểu Ho-Oh làm khó!

Phương Duyên lại cười.

Ngay sau đó, hắn nhấp vào ảnh đại diện của Lưu Nhạc.

Vì sao nhiều tin nhắn của các bạn nữ còn chưa hồi đáp, mà lại đi chọn cái tên mập mạp này, nguyên nhân trong đó... chính là do quan hệ lợi ích.

“Lúc này mới qua mấy ngày, doanh thu của nàng đã đột phá hơn vạn... Không phải là bóc lột chết fan của ta đó chứ?” Phương Duyên hỏi.

Lưu Nhạc: “Tất cả đều còn sống nha! Lão đại, không phải ta nói rồi sao, cái chức vô địch của lão đại tới quá đột ngột, dù sao chúng ta cũng là đi theo lão đại kiếm ăn, sau khi biết quần áo trên người lão đại là do một nữ sinh cấp 3 thiết kế, thì doanh số bán ra của nàng cứ thế tăng lên, đương nhiên, cũng có công lao tuyên truyền...”

“...” Phương Duyên ngửi thấy cơ hội làm ăn.

Một loạt dấu ba chấm gửi tới, Lưu Nhạc cũng rất biết điều, cho Phương Duyên một hứa hẹn, về sau Phương Duyên và Eevee tới cửa hàng nhà hắn ăn uống tiêu pha, toàn bộ đều miễn phí.

Cái này hiển nhiên không phải là chủ ý của chính Lưu Nhạc, mà là đề nghị của cha Lưu Nhạc.

Thân là người làm ăn thành công, là một ông chủ lớn, cha Lưu Nhạc cũng đã nhìn thấu một số nhân tình thế thái rồi.

Người bạn Phương Duyên này, hiển nhiên là cha Lưu Nhạc ủng hộ hắn chơi thân.

Một chút lợi nhỏ, căn bản không cần phải để ý.

Lúc này, chính Phương Duyên cũng đang suy nghĩ, có phải nên làm một tài khoản người nổi tiếng, lợi dụng một chút độ hot sau cup tiểu Ho-Oh, kiếm chút tiền quảng cáo không nhỉ.

Thế nhưng ngẫm nghĩ một hồi, Phương Duyên từ bỏ, một trong các lý do là hắn không thích cách kiếm tiền này, mà chủ yếu hơn, là vì hắn còn có cách kiếm tiền khác.

Đem những gì mình biết trong đầu biến thành tài nguyên, cũng là chuyện mà hai tháng nay Phương Duyên vẫn luôn cân nhắc.

Trước mắt, hắn đã có ý tưởng, về phần có thể thành công hay không, Phương Duyên cảm thấy vấn đề không lớn.

“Ok, kế tiếp nên xem cái này rồi!”

Sau khi xử lý xong một đống tin nhắn, Phương Duyên lấy ra phần thưởng, mở ra đủ lớp đóng gói, cuối cùng hắn lấy ra một cái chuông.

Hắn gọi Eevee một tiếng, sau đó đưa Chuông Bình An tới.

Eevee chạm nhẹ vào một cái, Chuông Bình An nháy mắt phát ra âm thanh dễ nghe.

Âm thanh này rất nhỏ, nếu như không lắng tai nghe thì sẽ rất khó nhận ra, tựa như lời thì thầm của thiên nhiên, làm người ta cực kỳ dễ chịu.

“I vy!” Chỉ nghe vẻn vẹn một lần, Eevee đã lộ ra vẻ mặt kinh hỉ.

Cái chuông này, nó rất thích!

Chuông Bình An (Soothe Bell),

Khăn quàng lụa (Silk Scarf),

Điện thoại di động.

Ba món này phối hợp lại, Eevee cảm thấy mình quả thật như ở thiên đường.

Phương Duyên cũng rất hài lòng với hiệu quả của Chuông Bình An.

“Không tệ không tề...”

“Chờ sau khi về Bình Thành, ta sẽ mua cho em một cái vòng cổ phù hợp, để xem có thể kết hợp với Chuông Bình An không. “

“Đúng rồi, còn có Khăn Quàng Lụa, gần đây vóc dáng em cũng lớn thêm không ít, ta thấy không quá hai tháng nữa, là em có thể đeo nó như bình thường rồi.”

“I Vy, vy vy! ~ “

Trong phòng không ngừng truyền ra tiếng thảo luận vui vẻ của Phương Duyên và Eevee.

...

Sáng sớm hôm sau.

Phương Duyên và Eevee cũng tính về Bình thành.

Dựa theo ước định, hắn sẽ cùng về với Lâm Tĩnh.

Thế nhưng Phương Duyên bỗng nhận được thông báo, phương tiện trở về sẽ không phải là tàu siêu tốc nữa.

“Cái gì? Hôm nay Lâm thúc thúc sẽ đến đón cậu à?”

“Bảo tớ ngồi xe của cha cậu về nhà?”

Phương Duyên lập tức có chút sợ.

Chẳng qua đảo mắt ngẫm lại, mình cũng không làm việc gì trái với lương tâm, sợ cái gì.

“Vậy cũng được, tớ chờ cậu.”

Phương Duyên cúp điện thoại xong, thì ngồi yên đợi.

Hành lý hắn đã thu dọn xong, phòng cũng đã trả, bất cứ lúc nào cũng có thể rời đi.

Sau mười phút, Lâm Tĩnh lại gọi tới lần nữa.

Phương Duyên trực tiếp đi ra khách sạn.

Không bao lâu sau, hắn đã thấy đối phương. Sau khi nghe Phương Duyên lễ phép lên tiếng chào hỏi, Lâm thúc thúc nở nụ cười.

“Lúc Lâm Tĩnh nói cho chú biết là bạn học của nó cũng tham gia cup tiểu Ho-Oh, chú vốn không có để ý, nhưng bây giờ chú không thể không thừa nhận, cháu mạnh hơn đứa con gái này của chú nhiều lắm.”

“Phương Duyên này, lên đại học có hứng thú thi vào trường cảnh sát không?”

“Chờ sau khi cháu tốt nghiệp, lại về Bình Thành công tác, đến lúc đó tiếp nhận vị trí của chú cũng không phải là không thể.” Lâm thúc thúc đầu tiên là khích lệ, sau đó là dụ dỗ.

“Cha!” Lâm Tĩnh trừng to mắt, lúc trước cha nói thế nào với con?

Bây giờ lại muốn đi dụ dỗ bạn học của con à?

“Cái đó...” Phương Duyên cười khổ: “Cám ơn Lâm thúc thúc, con sẽ cân nhắc.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.