Phương Duyên nghênh đón trận đối chiến thứ hai.
Hắn không thể không thừa nhận, Tân Huấn Luyện Gia tới tham gia cup tiểu Ho-Oh nhiều vãi đạn, khó trách phải tiến hành đối chiến nhiều trận cùng lúc như vậy...
Nếu không làm như vậy, thì thời gian một tuần căn bản không đủ để tổ chức xong toàn bộ giải thi đấu này.
“Pokémon của ngươi là Eevee đúng không?”
“Nén bi thương đi, Pokémon của ta là Machop, khắc hệ ngươi đấy.”
Lần này đối thủ của Phương Duyên là một Huấn Luyện Gia lắm mồm, rất có tiềm chất sử dụng lời rác rưởi, nếu như Phương Duyên là người thành thật, chỉ sợ trong lòng đã sinh ra áp lực.
Nhưng hắn làm sao có thể để ý loại khắc hệ này chứ.
“Khắc hệ mà giành thắng lợi, mới có thể cho thấy sự lợi hại của chúng ta.” Phương Duyên nói: “Kế tiếp mời các ngươi làm nền cho ta đi.”
Ngay sau đó, hai người đồng thời thả ra Pokémon, trọng tài vừa ra lệnh một tiếng, Machop liền nghe theo mệnh lệnh của Huấn Luyện Gia, bày ra tư thế Karate, bắt đầu bổ về phía Eevee.
Chíu!
Phương Duyên bên này, vẫn chỉ là một cái mệnh lệnh “Chớp Nhoáng” (Quick Attack) đơn giản, Eevee liền nháy mắt rời khỏi tầm mắt Machop.
“Tốc độ phản ứng quá chậm.” Phương Duyên nói.
Ánh mắt Machop căn bản theo không kịp tốc độ “Chớp nhoáng” của Eevee, mà khi Machop kịp phản ứng lại, thì bàn tay đã không còn khí lực, bởi vì phần eo của nó đã bị một lực cực mạnh đập vào, thân thể hoàn toàn mất đi thăng bằng.
Nhìn Machop cứ như vậy bị giải quyết trong nháy mắt, đối thủ Phương Duyên dường như hóa đá.
Làm sao có thể, Machop thế nhưng đã dùng chiêu “Karate Chop” đánh bao cát ròng rã một tháng nha...
Một tháng cố gắng, tất cả đều uổng phí, thậm chí ngay cả một chiêu cũng không đỡ nổi.
“Số 444 Phương Duyên tấn cấp.” Trọng tài liếc nhìn Phương Duyên một cái.
Buổi sáng cũng là gã làm trọng tài cho Phương Duyên, qua một ngày, cái sân thi đầu này trải qua rất nhiều trận đối chiến, tuyển thủ muốn để lại ấn tượng cho trọng tài là rất khó, mà trọng tài cũng sẽ không chủ tâm ghi nhớ làm gì.
Nhưng Phương Duyên đã làm được, liên tiếp hai trận nhẹ nhõm dùng một chiêu giải quyết đối thủ, tố dưỡng chiến đấu của Eevee thực sự rất đáng nể, làm nhiều người phải chú ý.
“Rất tốt, cứ như vậy giữ lại thực lực, rồi một đường tấn cấp, chúng ta lập tức sẽ lấy được tư cách thi đấu chính thức.”
Chỉ là trải qua hai trận đối chiến, ưu thế do Phương Duyên tổ chức đặc huấn cho Eevee liền hiện ra.
Đối thủ đầu tiên bọn họ gặp phải, là điển hình của dạng chưa từng huấn luyện qua, Pokémon bị nuôi như là sủng vật.
Đối thủ thứ hai, mặc dù chiêu “Karate Chop” có khí thế không tệ, nhưng trên người đầy nhược điểm.
So sánh ra, Eevee mặc dù không thể nói là không có nhược điểm gì, nhưng tuyệt đối không phải là dạng dễ bị địch nhân counter như vậy.
Đánh xong trận thứ hai, Phương Duyên hôm nay hẳn là không còn trận nào, hắn dự định sớm quay về cùng Eevee luyện tập thêm “Counter Shield“.
Có điều ngay khi Phương Duyên đi ngang qua một sân thi đấu, thì bước chân không tự chủ được ngừng lại.
“Này, người anh em, ở đây có chuyện gì vậy?”
“Hử?”
Người bị Phương Duyên vỗ vai một cái liền sửng sốt một chút, sau đó nói: “Nữ sinh mặc trang phục thể thao màu xanh kia hình như là học đồ của Gym Lẫm Đông, ta cũng là vừa tới, chiêu kia thật sự là khiến ta giật mình đó.”
“Vậy à, cám ơn.” Phương Duyên nhìn về phía sân thi đấu.
Snorunt dùng một chiêu Icy Wind, trực tiếp đông luôn Krabby hệ Water thành khối băng, uy lực không tầm thường là một mặt, mà ở mặt kỹ xảo cũng có chút môn đạo.
Icy Wind là chiêu thức đem hơi lạnh ngưng kết thổi về hướng đối thủ để công kích, bình thường rất khó trực tiếp đóng băng ngoại vật, nhưng mà Krabby lại bị đóng băng trong nháy mắt... Cái chiêu Icy Wind có chút ý tứ.
“Không biết các phương diện khác của con Snorunt này thế nào, nếu như là loại pháp sư da giòn thì còn dễ nói, nhưng nếu cơ sở tố chất không thua kém Eevee, thì gặp phải nó chắc chắn sẽ là một trận khổ chiến nha, chẳng qua loại Pokemon Snorunt này... Hẳn là tỉ lệ không lớn.”
Nhìn thấy Huấn Luyện Gia của Snorunt rời đi, Phương Duyên cũng không có ở lại lâu, hắn không nghĩ tới nhanh như vậy đã nhìn thấy cao thủ rồi.
...
Rời đi nhà thi đấu Đông Phương Minh Châu, Phương Duyên ngồi xe đi tới một sân đối chiến công cộng cách khách sạn mình khá gần.
Hắn và Eevee hiện tại phải ở chỗ này tiếp tục tiến hành đặc huấn Counter Shield.
Mặc dù bây giờ đối thủ gặp phải đều có thể nhẹ nhõm giải quyết, nhưng mà Phương Duyên cũng không cho rằng tất cả mọi người đều chỉ có chút tài nghệ như vậy.
Hiện tại trên diễn đàn chính thức của cup tiểu Ho-Oh, đã liệt kê ra rất nhiều Tân Huấn Luyện Gia mạnh mẽ, bao gồm cả vị học đồ Gym kia, tất cả đều không thể coi thường.
“Học đồ Gym à...”
“Cũng không biết loại người như vậy còn có bao nhiêu.”
Ngày thi đấu thứ hai, Phương Duyên và Eevee sau khi làm nóng người, một lần nữa xuất phát tới nhà thi đấu Đông Phương Minh Châu.
Hôm nay đối thủ của bọn họ là Pokemon song hệ Đất và Đá - Geodude.
Chỉ dựa vào “Chớp Nhoáng”, có khả năng không thể nào thuấn sát được loại Pokémon da dày thịt béo này.
“Đối mặt hệ Đá (Rock), uy lực “Chớp nhoáng” sẽ bị yếu đi hơn nửa, xem ra phải phối hợp chiêu thức khác.” Phương Duyên đã làm tốt chuẩn bị bại lộ một chút thực lực.
Sân thi đấu vẫn là sân cũ, trọng tài vẫn là người cũ, đến thời điểm tranh tài, Phương Duyên xe nhẹ đường quen đi tới trong sân đối chiến.
Lần này, đối thủ của Phương Duyên là loại hình Huấn Luyện Gia học bá thoạt nhìn không dễ nói chuyện, đối phương đã không chủ động mở miệng nói chuyện, Phương Duyên nhịn cả nửa ngày, cũng không nghĩ ra nên nói lời rác rưởi gì.
Xem ra vẫn là chữ nghĩa chưa đủ nha...
Lúc Phương Duyên yên lặng bất đắc dĩ trong lòng, thì trọng tài đã tuyên bố bắt đầu trận đấu.
“Eevee, trước tiên di chuyển đi.”
Không do dự, Phương Duyên hạ một mệnh lệnh chiếm thế chủ động.
“Geodude, “Ném Đá” (Rock Throw)!”
Mặc dù không có dùng “Chớp nhoáng”, nhưng tốc độ Eevee vẫn không phải là Geodude có thể so sánh, Geodude chỉ có thể trơ mắt nhìn Eevee chạy, sau đó nghe theo mệnh lệnh của Huấn Luyện Gia khởi xướng công kích từ xa.
Thế công rất mãnh liệt, đáng tiếc độ chính xác kém một chút.
Từng khối đá được ném qua, không có một cái nào có thể bắn trúng Eevee, thậm chí ngay cả đặc tính Eevee còn chưa dùng tới... Chỉ dựa vào ánh mắt, nó liền có thể kịp phản ứng tránh khỏi mấy cục đá này.
“Tung Cát (Sand Attack).”
Thừa dịp Geodude còn bận sử dụng Ném Đá, Eevee đã chạy tới bên cạnh đối phương, chỉ thấy móng vuốt nó nhẹ nhàng giơ lên, ném ra bãi cát trúng ngay mắt Geodude, khiến nó không cách nào nhìn rõ xung quanh.
“Tiếp tục sử dụng.” Phương Duyên nói.
Liên tiếp dính mấy lần Tung Cát, Geodude không có biện pháp nào, đã mất đi thị giác, một đống chiêu thức như “Va Chạm”, “Lăn tròn” cứ như là đòn công kích lung tung.
Cuối cùng, tới lúc Geodude bị trêu đùa đến sức cùng lực kiệt, Eevee dùng một phát “Chớp nhoáng” (Quick Attack) xô đối phương ra khỏi sân.
“Tung Cát thật là dơ nha...” Phương Duyên thầm nghĩ.
Tung Cát vốn chính là công kích vào mặt mới có hiệu quả tốt nhất, nhưng mà Tung Cát của Eevee, trải qua luyện tập thời gian dài như vậy, đừng nói là cái mặt, chỉ cần tốc độ của đối thủ không nhanh, thì nhiều lần ném trúng mắt cũng không là vấn đề.
Trước khi đi, trọng tài lại nhìn Phương Duyên một cái, Phương Duyên cũng nhìn đối phương một cái, rồi lên tiếng chào.
“Buổi chiều gặp.”
“Cái thằng số 444 Phương Duyên này, nếu như buổi chiều thuận lợi thắng tiếp, thì có thể cho nó làm tuyển thủ hạt giống.”
Nhìn bóng lưng Phương Duyên rời đi, trọng tài thầm nghĩ.
Thể lực, tốc độ di chuyển, tốc độ phản ứng, trình độ nắm giữ chiêu thức, còn có tố chất tâm lý, Eevee của Phương Duyên đều vượt trội các Pokémon khác, tuyển thủ bình thường gặp phải Eevee của Phương Duyên, cơ bản rất khó chiếm ưu thế và quyền chủ động, bởi vì thực lực giữa đôi bên cơ bản không cùng một đẳng cấp...
Với lại, đã qua ba trận đấu, chiêu thức Eevee xài cũng chỉ có “Chớp nhoáng” và “Tung Cát”, chỉ sợ còn ẩn giấu thực lực rất nhiều, cái này mới là chủ yếu nhất.