Dịch: mafia777
***
Cái cô Bạch Ngưng này nhìn chằm chằm Lâm Tĩnh và Phương Duyên, trước khi nhậm chức, nàng đã được cho biết hai người này là học sinh cần phải chú ý đặc biệt.
Ẩn ý trong đó nàng tự nhiên là nghe ra được.
Ẩn ý chính là, Lâm Tĩnh và Phương Duyên là hai tân Huấn Luyện Gia có tiềm lực lớn nhất khóa này, ở thời điểm thích hợp có thể cho một ít hướng dẫn đặc thù.
Quả nhiên bất luận là ở đâu, học sinh xuất sắc đều sẽ có đãi ngộ đặc biệt...
Sau một màn giới thiệu ngắn, giờ nghỉ giữa tiết lập tức kết thúc.
Dựa theo lệ cũ, tiết đầu tiên sẽ là tiết của chủ nhiệm lớp.
Nội dung chủ yếu tiết học thường là khơi gợi tính tích cực của học sinh cho năm học mới, chủ yếu lấy việc phát biểu, truyền cảm hứng làm chủ.
Chẳng qua những thứ này lúc nãy cô Trương cũng đã chém gió không không sai biệt lắm.
Cho nên hiện tại trước khi vào học, cô Trương nói thẳng một điều khiến tam quan Phương Duyên sụp đổ:
“Hiện tại ta có chút chuyện cần làm, tiết toán sẽ hủy bỏ, hiện tại cô Bạch Ngưng sẽ dạy tiết thể dục luôn cho các em, các em cứ nghe theo sắp xếp của cô Bạch Ngưng là được.”
Phương Duyên: “...”
Thế nên... Loại cảm giác vô cùng không hài hòa xen lẫn bất an này là gì vậy nhỉ?
...
Chẳng qua, lên tiết thể dục cũng không tệ.
So với mấy môn văn hóa, các học sinh tinh lực tràn đầy càng ưa thích hoạt động ngoài trời hơn.
Chủ yếu nhất là, nói không chừng còn có cơ hội tiếp xúc với Pokémon.
Cô Trương lại nhắn nhủ thêm vài câu, thì liền rời phòng học, trong lớp chỉ còn lại có mỗi bà cô Bạch Ngưng đang nhìn chằm chằm một đám học sinh.
“Trước khi ra ngoài, chúng ta điểm danh trước đi, cũng để cho ta làm quen một chút mọi người.”
Dứt lời, cô giáo Bạch Ngưng cầm lấy một bản danh sách trên bàn rồi nhìn vào.
32 cái tên học sinh trong lớp đều được viết toàn bộ trên đó, ngoài ra, đằng sau còn có viết chủng loại Pokémon của bọn họ.
“Triệu Khiêm.”
“Dạ có.”
“Tôn Lệ.”
“Dạ có.”
“Chu...”
Sau khi cô giáo Bạch Ngưng đọc xong từng cái tên, thì nàng lộ ra một nụ cười.
“Rất tốt, cán sự môn thể dục là ai?!”
Một nam sinh cao gầy đứng lên, cậu ta tên là Kim Vĩ.
“Hiện tại em mang mọi người ra sân chạy chậm hai vòng, sau đó tổ chức tập động tác khởi động làm nóng người.” Cô giáo Bạch Ngưng nói.
Kim Vĩ dạ vâng, sau đó lập tức gọi các bạn học ra.
Lúc lớp tập hợp, Lâm Tĩnh đi tới bên cạnh Phương Duyên, nhỏ giọng nói: “Tớ nghe cha tớ nói cô giáo Bạch Ngưng này là đội phó đội ĐH Sư Phạm tỉnh đấy, thực lực không tệ đâu.”
“Đội phó đội ĐH Sư Phạm tỉnh?” Phương Duyên nói: “Nhìn không ra nha.”
“Là thật đấy.” Lâm Tĩnh nói: “Có lẽ còn chưa thích ứng việc dạy học, nhưng kinh nghiệm làm Huấn Luyện Gia hẳn là rất phong phú.”
ĐH Sư Phạm tỉnh, cũng có thể xem là đại học xếp Top 5 của tỉnh.
Có thể trở thành đội phó đội ĐH Sư phạm tỉnh, vậy nói lên thực lực cũng là đứng hàng đầu trong toàn bộ trường đại học, người như vậy sau khi tốt nghiệp mấy năm, thì trở thành Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp cũng cũng không có gì kỳ quái.
Phương Duyên nhẹ gật đầu, thầm ghi nhớ.
Chỉ chốc lát sau, dưới sự dẫn đầu của cán sự lớp, cả lớp Phương Duyên hoàn tất tập hợp, tiến vào sân trường chạy chậm hai vòng.
Lúc này, cô giáo Bạch Ngưng đã đứng chờ bọn họ.
“Mấy đứa trước tiên làm nóng người, chủ yếu là thân trên, hoạt động nhiều một chút.” Cô Bạch Ngưng nói.
Vài phút qua đi, làm nóng kết thúc, một lớp chia làm bốn hàng chỉnh tề đứng tại chỗ, chờ chỉ thị tiếp theo.
Nhìn đám học sinh tinh thần phấn chấn, Bạch Ngưng biểu lộ nghiêm túc:
“Lần nữa tự giới thiệu một chút, ta là Bạch Ngưng, hoạt động ngoại khóa của năm học này, bao gồm cả thể dục và huấn luyện đều do ta phụ trách.”
“Hôm nay là tiết đầu tiên, là giáo viên mới của các em, ta chỉ muốn cho các em hiểu một đạo lý, 'Nhà cao chọc trời cũng mọc từ đất bằng', bất luận một Huấn Luyện Gia ưu tú cỡ nào, thì cũng cần học từ cơ sở.”
“Ta tin các em hiện tại chắc chắn cũng không hi vọng tiết học này sẽ giống các tiết học thể dục bình thường, đi huấn luyện thân thể, mà là muốn huấn luyện Pokémon, thậm chí tiến hành đối chiến Pokémon, như vậy ta sẽ cho các em cơ hội này.”
“Ở chỗ ta, chương trình dạy học bắt đầu từ kiến thức cơ bản về Huấn Luyện Gia.”
“Phương Duyên ra khỏi hàng.”
Ánh mắt mọi người lập tức tập trung vào Phương Duyên.
Chính Phương Duyên cũng ngẩn người, sao lại tới hắn rồi?
Cô giáo Bạch Ngưng nói: “Kế tiếp, bạn học Phương Duyên hãy thả ra Pokémon để cùng ta tiến hành thị phạm kiến thức cơ bản đầu tiên của Huấn Luyện Gia.”
Phương Duyên đã hiểu, bà cô mới này rõ ràng là muốn lấy mình ra khai đao.
Thế nhưng đây cũng là cơ hội tốt.
Tự mình thể nghiệm, chắc chắn sẽ hiểu rõ hơn về nội dung bài giảng.
...
Trên một cái sân đối chiến giữa sân trường.
Phương Duyên và Bạch Ngưng đứng ở hai góc sân của mình, những học sinh khác đã tản ra, vây quanh một vòng xem náo nhiệt.
Trên thực tế.
Gọi Phương Duyên ra tiến hành thị phạm, đích xác có thể càng thêm dễ gợi nên tính tích cực của các học sinh khác.
Không có cách nào, danh tiếng của Phương Duyên trong khối quá lớn, chỉ bằng chiến thắng ở cup tiểu Ho-Oh, ai dám nói mình có thể lợi hại hơn Phương Duyên?
Chỉ cần gọi Phương Duyên ra nhét hành, thì mục đích buổi học hôm nay xem như đã đạt được.
Cùng lúc đó.
Cô giáo Bạch Ngưng lên trước ném ra một cái PokéBall, thả ra một con Breloom.
Breloom, song hệ Cỏ (Grass) và Giác Đấu (Fighting), hình dạng như chuột túi, chỗ cổ tay đầy co dãn, trên tứ chi có hai cái móng màu đỏ, đây là vũ khí chủ yếu của nó.
Phương Duyên bên này cũng thả ra Eevee.
Sau khi nhìn thấy Eevee, Bạch Ngưng quan sát kỹ một chút, phát hiện bồi dưỡng quả nhiên không tồi.
“Phương Duyên, lát nữa ta sẽ để Breloom tiến hành công kích, em chỉ huy Eevee tiến hành tránh né, chờ tới khi ta ra lệnh, em có thể thử dùng PokéBall thu hồi Eevee.” Cô giáo Bạch Ngưng nói.
“Dạ được.”
Phương Duyên đại khái đã rõ kiến thức cơ bản mà đối phương nói là gì.
Một giây sau, Bạch Ngưng chuyển ánh mắt từ trên người Phương Duyên sang Breloom trên sân, nói: “Tốc Quyền.” (Mach Punch)
Dứt lời.
Breloom nhanh chóng xông lên, dùng bộ pháp nhẹ nhàng linh hoạt để hành động, lóe lên một cái rồi biến mất.
Phía đối diện, con ngươi tiểu Eevee bỗng nhiên co rụt lại. Ở nhà thi đấu Đông Phương Minh Châu, sóng to gió lớn gì mà nó chưa trải qua, thế nhưng lúc này, tốc độ của Breloom lại vượt quá sức tưởng tượng của nó.
Pokémon của tân Huấn Luyện Gia, và Pokémon của Huấn Luyện Gia thâm niên, hoàn toàn không cùng một cấp bậc.
Đối mặt một đấm 'Tốc Quyền' của Breloom, Eevee chỉ cảm thấy trước mắt bạch quang chợt lóe, đối phương cũng đã xuất hiện ở trước người nó.
Bằng vào tốc độ phản ứng xuất sắc, Eevee miễn cưỡng có thể phản ứng kịp, chẳng qua lúc này thân thể lại có chút theo không kịp phản ứng của nó.
Thế nhưng sau khi đến trước người Eevee, Breloom lại đột nhiên thả chậm tốc độ công kích, điều này khiến Eevee có cơ hội phản ứng.
Nó vội vàng tránh né, nhưng Breloom dí theo không bỏ, cánh tay có thể co duỗi liên tục ra quyền, bức Eevee phải liên tục lùi về phía sau.
“Được rồi.” Cô giáo Bạch Ngưng nói với Phương Duyên.
Phương Duyên lập tức cầm PokéBall lên, ấn vào cái nút thu hồi Pokémon, một ánh sáng đỏ vọt tới chỗ Eevee, thế nhưng bởi vì Eevee đang phải tránh né, làm thao tác của Phương Duyên trực tiếp sai lầm, không thể bắn trúng Eevee.
“Tiếp tục.”
Công kích của Breloom vẫn mãnh liệt như cũ, Phương Duyên cau mày, không ngừng ấn xuống cái nút thu hồi Pokémon, thế nhưng vẫn không thể một lần bắn trúng Eevee.
Hắn đã nhận ra, Breloom đang cố ý hạn chế Eevee rời đi, không để cho mình có thể nhẹ nhõm thu hồi Eevee!
Lúc này, cô giáo Bạch Ngưng vỗ tay, kêu ngừng:
“Ta nghĩ hẳn các em đã thấy rõ, tình huống này nếu là một trận đối chiến 2 vs 2, khi Eevee lâm vào tình thế bất lợi, thì dù quy tắc cho phép, Huấn Luyện Gia cũng không có năng lực lập tức thu hồi Pokémon, thay đổi Pokémon khác ra xuất chiến. Hậu quả điều này đưa đến, là sẽ thua cả trận tranh tài.”
“Mà nếu là trong một trận chiến nguy hiểm ở dã ngoại, thì sai lầm thế này, rất có thể sẽ khiến Pokémon mất mạng.” Bạch Ngưng không hề khách khí nói.
Đây chính là kiến thức cơ bản đầu tiên của một Huấn Luyện Gia mà nàng muốn nói, phải biết dùng PokéBall thu hồi Pokémon một cách chuẩn xác.
Phương Duyên cầm PokéBall của Eevee... Cảm thấy nao nao, làm Huấn Luyện Gia, quả nhiên không thể chỉ dựa vào dụ dỗ lắc lư nha.