Princess Snow And Prince Ice

Chương 2: Chương 2: Mở đầu (P2)




Đoàng 1 tiếng súng vang lên, 1 tên đàn em ngã xuống, mama và anh của cô ngạc nhiên. Rồi lần lượt các tên còn lại ngã xuống.

-Ice...Ice...là em sao?- Anh cô bàng hoàng nói

-Gọi xe cấp cứu mau-Nó viết ra cuốn sổ

-À ừ-Anh cô rút điện thoại ra gọi xe cấp cứu

Sau khi đưa mama cô và Chị nó lên xe, mama nó đã cố nói cảm ơn con trước khi chiếc xe đi. Cô bé bắt xe về biệt thự Nguyễn Hàn và ngay lập tức lên phòng luôn làm cho mọi người dưới nhà chả hiểu gì.

-Ice, Ice, con đâu rồi? Xuống đây! Ta có chuyện muốn nói với con- Papa nó vừa nghe tin xong liền tức tốc chạy về ngay

Cô từ trên phòng đi xuống, papa cô thấy vậy thì lại gần cô bé

Chát papa cô tát cô, cô sờ lên chỗ bị tát và nhìn papa cô với ánh mắt khó hiểu

-Con làm gì vậy?-Ông cô chạy lại chỗ cô và papa cô

-Ta hỏi con, tại sao con lại chạy trốn để mẹ con và anh chị con ở đó đánh với bọn người xấu, để mẹ con bị thương phải vào bệnh viện, mà con vẫn còn ở đây ung dung vậy hả? Sao con vô dụng vậy? Sao con không thể bằng 1 phần của anh chị con vậy hả?

-Bình tĩnh đi- Ông cô ngăn papa cô

Cô nhìn papa cô với ánh mắt khó hiểu. Tại sao papa cô lại mắng cô? Cô giết người xấu là sai à? Cô không đi cùng với mama cô đến bệnh viện là sai sao?

-Ta không cần con trong nhà này nữa, ta không cần 1 đứa vô dụng như con, con đi đi-Papa cô nói

Cô vẫn nhìn papa cô, như không tin vào tai mình

-Cái gì? Con nói gì vậy? Nó còn quá nhỏ biết đi đâu?-Ông cô ngạc nhiên

Cô nhìn papa nó, khóe mắt bắt đầu chảy nước mắt, người ba cô luôn kính trọng và yêu thương, giờ đây đang mắng cô, lại tát cô nữa, cô bỏ thẳng lên phòng và khi bước xuống với 1 chiếc balo và...khuôn mặt thật của mình

-C...con...-Papa cô ngạc nhiên

Cô đi lại chỗ ông nó, cố với lên để ôm ông

-Ông! Con cảm ơn ông! Gửi lời cảm ơn của con đến cả mama con nữa nha ông! Tạm biệt ông! Con yêu ông rất nhiều- Cô cất giọng trong trẻo làm cả nhà vô cùng ngạc nhiên. Cô hôn lên má ông rồi đi ra ngoài luôn. Sau khi cô đi, ông cô mới lại gần papa cô

-Con không biết con bé giỏi đến mức nào đâu. Đến ta và vợ con còn ngờ vực vì không tin nổi đấy. Quyết định của con hoàn toàn sai lầm rồi-Ông cô lãnh đạm nói

Papa cô nhận ra rằng mình đã sai và ngay lập tức cho người tìm cô. Còn cô, sau khi bỏ đi thì gặp 1 cô bé khác và mẹ cô bé đó, bà đã nhận nuôi nó và coi cô như là con gái của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.