Quà Tặng Năm Mới

Chương 1: Chương 1




Ban đêm yên tĩnh, tiếng chuông di động liên tục vang lên.

Người đang ôm đầu ngủ trên giường vươn một bàn tay lục lọi mặt bàn, cầm lấy điện thoại, bắt máy “Hả?“.

“A Mĩ cậu đang làm gì thế hả, lâu như vậy mới bắt máy.”

Giọng nói quen thuộc của cô bạn tốt truyền từ một nơi khác.

“Đại tiểu thư, có chuyện gì gấp đến mức nửa đêm cậu gọi điện cho tớ thế hả?”

Dường như bây giờ cô bạn tốt mới để ý tới thời gian, “Thật có lỗi, thật có lỗi, nhất thời quên giờ.”

A Mĩ bất đắc dĩ nói: “Đại tiểu thư, tớ ở bên này vừa ăn xong tiệc chúc mừng năm mới, bây giờ vừa buồn ngủ vừa mệt, có thể để tớ ngủ một giấc trước, có gì thì để ngày mai nói, có được không.”

“Cậu đúng là không có lương tâm, tớ ở đây biết cậu ăn mừng năm mới nên mới gọi điện chúc mừng, rõ ràng cậu chê tớ ở nước khác không chúc mừng năm mới cậu, bây giờ còn muốn đi ngủ.”

“Thật là oan uổng, tớ có gọi điện thoại cho cậu mà, nhưng cậu không bắt máy thôi, đừng nói vậy mà.”

“Trách tớ sao?”

Nghe được lời này, A Mĩ ôm đầu, “Là lỗi của tớ, tất cả đều là lỗi của tớ, cậu không bắt máy thì tớ phải gọi đến khi cậu bắt máy, thôi được, bây giờ Đại tiểu thư người muốn tiểu nhân làm gì mới để tiểu nhân đi ngủ.”

“Được rồi, ta liền mở lòng từ bi tha cho ngươi.”

“Tạ chủ long ân.”

“Đúng rồi, tớ mua quà tặng năm mới cho cậu, đã đưa đến rồi, ngày mai cậu nhớ đến lấy đó.”

“Nhất định nhất định.” A Mĩ vội vàng cam đoan nói.

Cúp điện thoại rồi, A Mĩ đang díp mắ lập tức ngủ, cũng không phát hiện một tràng cười quỷ dị không thật truyền từ điện thoại ra.

Cuối cùng A Mĩ ăn no ngủ ngon cũng nhớ tới món quà mà cô bạn tốt đã nói, đi xuống lầu lấy, nhưng kỳ lạ là cho dù cô tìm thế nào cũng không thấy món quà cô bạn nói, cô cầm di động gọi cho cô bạn, nhưng vẫn không có ai nghe, càng kỳ quái di động hôm qua mở lại không có lịch sử cuộc gọi.

A Mĩ nghĩ thầm, rằng chỗ của cô bạn bên kia rất ồn ào không thể nghe được tiếng chuông điện thoại reo, cũng có thể lịch sử cuộc gọi hôm qua là mình không cẩn thận mơ ngủ xóa đi.

Bởi vì hôm nay có hẹn với bạn, tuy rằng A Mĩ cảm thấy không thích hợp lắm, nhưng không có thời gian để nghĩ nhiều, đi ra cửa tới chỗ hẹn.

Chờ khi A Mĩ trở về đã là rạng sáng, cô cả người uể oải nằm trong bồn tắm ngâm mình, di động cách đó không xa mở đi mở lại một bài “Giá y“.

Mẫu thân coi trọng giá y của ta của ta

Đừng để ta chết đi quá sớm quá sớm

Chỉ mong ngươi vỗ về nữ nhân không ngừng đổ máu

Một đêm đêm xuân không phải không phải lỗi của ta

Chỉ mong ngươi vỗ về nữ nhân đang sa đọa......

“Leng keng, leng keng, leng keng”

Đang ngâm mình thì nghe được tiếng chuông cửa, A Mĩ nghi hoặc rốt cuộc là ai đến đây lúc nửa đêm, chuông cửa đang reo bỗng im bặt.

Lúc này A Mĩ cũng không có tâm tình tiếp tục tắm, cô mặc xong quần áo thì tắt nhạc ở điện thoại.

“Thùng thùng.” Tiếng đập cửa đột nhiên, tuy rằng rất nhanh liền ngừng lại nhưng trống ngực A Mĩ vẫn đập thình thịch.

Áo khoác tắm, hoảng sợ nhìn cửa phòng bị đập/

Trong nhà chỉ có một mình cô, là ai ở ngoài cửa, đừng nói là kẻ trộm đi.

A Mĩ nhìn xung quanh một vòng, cầm dao gọt hoa quả quên cất đi trong tay, nuốt nước bọt, tay run rẩy đặt trên cửa, nhẹ nhàng vặn.

Lúc này bỗng nhiên di động vang lên, vang vài tiếng xong ngừng lại, A Mĩ hoảng sợ, đẩy nhẹ cửa, ngoài cửa không có một bóng người.

A Mĩ nhìn lại trong phòng, phòng tắm và ban công đều ở bên trong, phòng khách cũng không phải rất lớn, liếc mắt một cái liền biết có người trốn hay không.

Cô nhẹ nhàng thở ra, day day huyệt Thái Dương, nghĩ gần đây chắc là mệt quá rồi nên mới tưởng tượng linh tinh, ngày mai nhất định ở nhà nghỉ ngơi thật tốt.

Cô trở lại phòng tắm cầm điện thoại vừa reo, là cuộc gọi của cô bạn.

Thật là, ngày hôm qua vừa mới nhắc nhở cô ấy về vấn đề giờ giấc, hôm nay lại nửa đêm gọi tới, may là cô chưa ngủ, bằng không lại phải đau đầu rồi.

Nghĩ vậy, A Mĩ gọi lại cho cô bạn, nhân tiện hỏi cô ấy về món quà kia.

Bài hát “Giá y” bỗng nhiên vang lên ngoài cửa phòng.

Mẫu thân coi trọng giá y của ta của ta

Đừng để ta chết đi quá sớm quá sớm

Chỉ mong ngươi vỗ về nữ nhân không ngừng đổ máu

Một đêm đêm xuân không phải không phải lỗi của ta

Chỉ mong ngươi vỗ về nữ nhân đang sa đọa......

A Mĩ vốn đã bình tâm lại bị dọa nhảy dựng lên, nghĩ lại tiếng chuông điện thoại của cô bạn và mình giống nhau, đoán rằng có thể là cô bạn bất ngờ về nước để cô ngạc nhiên, A Mĩ liền cảm thấy không có gì phải sợ nữa.

Cô bạn tốt này lại có thể đùa dai lúc nửa đêm khiến cô sợ, xem cô dạy dỗ cô ấy như thế nào.

A Mĩ tức giận đi vào phòng khách, bỗng nhiên nhìn thấy hộp dài cũng không giật mình, trong lòng cô đã cho rằng đây chính là con quỷ bạn thân.

A Mĩ mở hộp ra, nằm ở trong hộp đúng là bạn tốt của cô, tứ chi của cô ấy bị vặn thành tư thế Chúc mừng năm mới, di động không ngừng kêu bỗng dừng, giờ phút này đang nằm ở bên cạnh đầu cô bạn tốt, trên màn hình sáng, chính là biểu tượng đang trò chuyện, người gọi đến đúng là A Mĩ. . . .

[Tranh: Đoạn cuối truyện mở ra nội dung rồi. Cô bạn đã chết vẫn có thể gọi điện - nghe điện?]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.