Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 266: Chương 266: Chuyển lời




Trở lại Huyết Nguyệt Thành,

Người ngoài thôn định tiến vào thành thì bị cản lại. Đám người cản là người của Liên Minh nhưng Tôn cũng xuất hiện, dẫn theo đồng bọn đánh bại đám rác rưởi rồi dẫn mọi người vào thành.

Ngay khi sắp xếp xong cho người trong thôn, Tôn vội vàng đi tìm Nhất Thành. Mới được nửa đường thì cảnh tượng huyết sắc đặc biệt hiện ra khiến hắn giật mình không dám nhúc nhích. Hắn trợn trừng hai mắt nhìn lên bầu trời mà miệng khô khốc.

Không biết bao lâu thì hắn tỉnh táo lại, nhớ là mình phải tìm Nhất Thành. Vừa chạy đi mấy bước thì thấy một đám người dẫn đầu là hai lão già một trắng một đen đang đi đến bên này.

Nhìn qua, Tôn liền biết đây là hắc bạch liên minh người. Hắn nhanh chóng tìm kiếm thân ảnh của Nhất Thành và nhị lão trong đám người.

Lúc hắn thấy hai người thì Nhất Thành và nhị lão cũng thấy hắn. Mọi người thấy Tôn mang một nhóm người đang lao đến thì cũng dừng lại. Không chỉ Nhất Thiên và nhị lão và người Liên Minh cũng vậy. Bọn họ khó hiểu khi phát hiện Tôn rất vội vã, gặp bọn họ cũng không nhường đường mà vẫn lao đầu tới ngăn đường của mọi người.

Có người định đi lên trách mắng thì Nhất Thành và nhìn lão đã vọt đến trước hỏi,

- Tôn, có chuyện gì? Không phải ngươi đang ở ngoài thành với người trong thôn sao? Sao ngươi ở đây?

Tôn khuôn mặt trắng nhợt vội vàng nói.

- Lúc nãy khi chuyện chưa phát sinh thì bằng hữu của Tiểu Sư Thúc Tổ bảo thôn trưởng kêu gọi tất cả mọi người nhanh chóng vào thành. Ta cũng nhận lệnh hỗ trợ mọi người vào trong. Vừa sắp xếp xong cho mọi người thì vội vàng đi Tìm Tiểu Sư Thúc Tổ ngài.

Nhất Thành nhíu mày, hắn biết người bằng hữu trong lời của Tôn chính là Nhất Thiên. Có điều có vẻ như Nhất Thiên biết được chuyện gì nên đã bảo mọi người trong thôn nhanh chóng vào thành.

Không chỉ Nhất Thành mà tất cả mọi người nghe ra điều kỳ lạ trong lời Tôn. Ở đây toàn là những cáo già sống mấy vạn năm vì thế làm sao không nhận ra được điều này.

Hai lão già minh chủ liền bước lên trước mấy bước đứng bên cạnh Nhất Thành nhìn Tôn hỏi.

- Người bảo mọi người vào thành đâu?

Tôn nhìn hai người này, thấy thân phận họ không đơn giản thì cũng không dân thất lễ vội trả lời.

- Biến mất! Không biết đi đâu?

Mọi người nhíu mày suy nghĩ thì Nhất Thành lại nhìn Tôn hỏi.

- Bằng hữu ta có dặn dò gì không?

Hắn với bản thể là một vì thế tất nhiên hiểu tính cách của chính mình. Tôn xuất hiện ở đây chắc chắn có lời nhắn cho hắn.

- Có, ta tìm tiểu sư thúc tổ là nhằm chuyển lời. Người kia bảo ta nói với Tiểu Sư Thúc, dù có bất cứ chuyện gì cũng không được rời thành.

Nhất Thành nhíu chặt lông mày suy nghĩ. Sau một lúc thì dãn ra, nhìn Tôn nói.

- Ta biết rồi! Thế người trong thôn đều ổn chứ? Lúc đi thì bằng hữu của ta có biểu hiện gì đặc biệt không?

- Đều tốt, lúc chuyện xảy ra chúng ta đã ở trong thành. Bây giờ không biết ngoài thành ra sao nhưng ta cảm thấy trong thành an toàn hơn. Vị kia lúc đi thì khuôn mặt trầm trọng, áp lực cực nặng, hai mắt toả ra sát khí xung thiên.

Tôn nhớ lại chuyện lúc nãy thì rùng mình một cái nói.

Nhất Thành nghe đến đây thì biết mình nên làm gì. Thứ có thể khiến Nhất Thiên như vậy thì hắn sẽ không làm gì được hay giúp gì được. Có thể không ai biết nhưng hắn lại biết Nhất Thiên đáng sợ đến mức nào. Dù là pháp sư cấp S giờ chọc Nhất Thiên mà không cẩn thận thì cũng bị hắn nuốt chửng vì thế việc này không thể xem thường.

Hai vị minh chủ bên cạnh quay sang hỏi Nhất Thánh:

- Không biết tiểu hữu biết đang xảy ra chuyện gì không? Có vẻ như bằng hữu tiểu hữu biết chuyện gì đang diễn ra ở đây?

- Ta thật không biết chuyện gì đang xảy ra. Cũng không biết vị bằng hữu kia đang ở đâu. Nhưng ta tin vị bằng hữu kia, ta sẽ không rời thành tới khi người đó quay lại.

Nhất Thành lắc đầu cười khổ nói.

- Hừ, bằng hữu ngươi là cái thá gì mà cản người khác ra vào thành. Thậm chí không chừng việc này đều do các ngươi hợp tác bày trò.

Đúng lúc này thì một giọng nói âm dương quái khí truyền từ phía sau đến. Không cần quay lại Nhất Thành cũng biết là đến từ đám người Pháp Tông. Giọng kia thì chắc chắn đền từ trên thái thượng trưởng lão nhưng hắn không quan tâm. Hắn nhìn hai vị minh chủ liên minh kia nói.

- Ta thật không biết đây là chuyện gì! Hơn nữa ta nên hỏi vì sao cao tầng liên minh lại xuất hiện ở đây? Nơi này là một nơi hẻo lánh, không biết chuyện gì đã đánh động mọi người.

- hừ đây không phải nhà của ngươi! Chúng ta muốn đến đây thì đã sao?

Lần này Nhất Thành không nhịn nữa mà quay lại nhìn tên thái thượng trưởng lão của pháp tông vừa lên tiếng kia mắng.

- Cái con m.. nhà ngươi. Giờ là lúc nào còn gây hứng cùng ta? Bộ pháp tông các ngươi đều bị ngu sao? Không thấy tình hình bây giờ hả? Chỉ nhìn lên bầu trời kia, áp lực vừa rồi, chưa chắc mọi người còn sống mà rời đi! Ngươi còn rảnh muốn khiêu khích ta. Tên ngu như ngươi lại sống được đến bây giờ, còn lên làm được thái thượng trưởng lão, ta thật sự khâm phục ngươi.

- Ngươi...

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn về tên pháp tông đang nổi giận kia! Thấy hắn đang nổi giận đùng đùng thì bị hai vị minh chủ trợn trừng mắt nhìn mà câm nín.

Lão già minh chủ chính phái trừng mắt quát:

- Từ giờ trở đi, tên nào còn đấu đá lung tung, ta sẽ tự tay hủy diệt kẻ đó!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.