Lão huynh kia gật đầu phát ra lời thề nếu được Nhất Thành cứu sống thì sẽ trung thành với Nhất Thành ba trăm năm. Còn Nhất Thành cũng phát ra lời thề sẽ để vị lão huynh này tự do sau ba trăm năm, cũng như ‘không bắt vị lão huynh này làm việc trái đạo lý của ta’. ‘Ta’ là chỉ Nhất Thành, hắn cố ý giở trò vì đạo lý ‘của ta’ chính là đạo lý của hắn, mà Nhất Thành đã nói cái gì tất có đạo lý của hắn vì thế dù sai bảo vị lão huynh này làm gì cũng không vi phạm lời thề được. Lão huynh kia lại không chú ý đến điểm này mà chỉ có Mập Mạp phía sau hai mắt chớp chớp nhìn bóng lưng Nhất Thành cười khổ, hắn nhận ra thủ đoạn của Nhất Thành.
Nhất Thành hỏi:
- Lão Huynh tên gì?
- Ta là Đa Tác. Không biết công tử tên gì?
- Ta tên là Nhất Thành, cứ gọi là công tử là được. Từ này sẽ gọi người là Đa Thúc. Người thu dọn đồ đạc đi theo chúng ta đi. Hôm nay có việc cần giải quyết nên không thể trị liệu cho Đa Thúc ngay lập tức được. Ta sẽ sắp xếp việc này sau.
Đa Tác gật đầu sắp xếp mọi thứ chuẩn bị đi theo Nhất Thành. Ngay khi Đổ Tác sắp dọn xong thì Nhất Thành thấy Tiểu Oa Oa nhìn chằm chằm một sợi dây chuyền trong đống đồ tạp nham Đa Tác đang gói ghém. Dây chuyền này không có gì lạ chỉ là biểu tượng ở cuối dây chuyền là một cái đầu ma thú há miệng kỳ lạ. Đầu ma thú há miệng này khá giống sư tử nhưng lại có sừng, các sừng nhọn mọc ra phía trước bảo vệ cái đầu của ma thú. Người làm ra sợi dây chuyền này kĩ thuật rất cao, khắc họa rất tinh xảo. Nhất thành ra dấu cho Đa Tác đưa sợi dây chuyền kia qua. Đa Tác gật đầu đưa qua nói:
- Sợi dây chuyền này là ta nhặt được ở đâu thì không nhớ được. Tác dụng của nó là hấp thụ một ít năng lượng ma pháp từ bên ngoài giúp người đeo có tinh thần thư giãn hơn mà thôi.
Nhất Thành nhận lấy dây chuyền, quan sát một lúc thì không thấy gì khác lạ. Hắn nhìn xuống Tiểu Oa Oa hỏi:
- Oa Oa thích sợi dây chuyền này?
Tiểu Oa Oa ôm tay áo của Nhất Thành lắc lắc gật đầu.
Nhan Lệ phía sau thấy vậy thì nói:
- Tiểu Oa Oa không được hồ nháo. Thứ kia thuộc về đồ dùng của các pháp sư, không được vòi vĩnh.
Nhất Thành nghe vậy chỉ khoát tay nói:
- Không sao, nếu Oa Oa thích thì cứ giữ lấy. Coi như quà gặp mặt của ta.
Nhất Thành nói vậy nhưng hắn không có đưa sợi dây chuyền qua cho Oa Oa. Hắn cắn nhẹ ngón tay trái của mình, một giọt máu xuất hiện lơ lửng trước đầu ngón tay của Nhất Thành. Tay phải của hắn liên tục xuất hiện một vài ấn pháp kỳ quái. Năng lượng Hắc Ám tinh khiết trong cơ thể tuần hoàn nhanh hơn. Thông qua các ấn pháp, một loại vàng nhạc năng lượng xuất hiện, hình thành một số đồ hình kỳ quái rồi được Nhất Thành đánh vào giọt máu trên tay trái kia của hắn.Từ từ, giọt máu đông cứng lại, hình thành một quả cầu nhỏ màu đỏ rực. Nhất Thành sau khi đánh thêm vài thủ ấn vào giọt máu, hắn đặt quả cầu nhỏ màu đỏ rực kia vào miệng của cái đầu ma thú trên dây chuyền rồi đánh thêm một thủ ấn vào sợi dây chuyền. Sau khi kết thúc, quả cầu máu được gắn chặt vào miệng con ma thú trên sợi dây chuyền. Giờ đây sợi dây chuyền đầu ma thú kia trở thành đầu ma thú ngậm châu. Màu đỏ rực ở quả cầu trước miệng nó lâu lâu óng ánh lên tia sáng đỏ rực cực kỳ đẹp mắt.
Sau khi làm xong, Nhất Thành cười đưa sợi dây chuyền cho Tiểu Oa Oa,
- Thích không?
Tiểu Oa Oa hớn hở nhận lấy sợi dây chuyền đeo lên cổ, miệng cười to, nắm lấy tay áo Nhất Thành lắc lắc giọng ngọt lịm nói,
- Thích, Thích, rất đẹp. Cám ơn ca ca.
Nhất Thành càng nhìn càng thích Tiểu Oa Oa, hắn xoa xoa đầu Oa Oa mấy lần. Bên kia, Đa Tác đã chuẩn bị xong, thế là mấy người lên đường hồi phủ. Trên đường đi thì không ai nói gì, hình như mỗi người đang nghĩ về điều gì đó? Lúc đến ngã rẽ trong Nhân Phủ, Tiểu Oa Oa liền vẩy vẩy tay nhỏ rồi cùng Phong Nam Du đi theo Nhân Lệ. Nhất Thành cũng khá bất ngờ là Phong Nam Du này lại ở lại trong Nhân Phủ làm khách. Bốn người Nhất Thành hướng về phòng của mình mà đi. Tiểu Tiểu bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng hỏi:
- Sư đệ! Vừa rồi lúc sư đệ thi phép làm hạt châu, ta thấy ít nhất thi triển ba bốn loại phép thuật, đúng không?
Nhất Thành gật đầu. Đúng là lúc làm hạt châu kia hắn đã thi triển năm loại thủ thuật biến hóa có trong ‘Hóa Ma Chi Thuật’. Năm loại biến hóa này đều được dùng để tạo thành ‘Hóa Ma Chi Thuật’ nên việc thi triển chỉ cần hắn khống chế tốt. Với lại đây chỉ là những loại phép thuật nhỏ nên cũng dễ dàng thành công. Màu vàng lúc thi phép là hình thành từ năng lượng khởi nguyên nhằm che đi Hắc Ám năng lượng ẩn trong đó. Hắn đã tập luyện khống chế Hắc Ám Năng Lượng trong người ẩn vào dưới năng lượng khởi nguyên nhiều lần trước đây. Việc này nhằm che mắt người ngoài lúc thi triển phép.
Tiểu Tiểu gật đầu, cũng không hỏi gì thêm. Bên cạnh Mập Mạp lại hỏi:
- Hạt châu kia có tác dụng gì? Đừng nói ta là chỉ làm cho đẹp. Trong đó có chứa máu của ngươi.
Nhất Thành cười nói:
- Trong đó đúng là máu của ta. Trong máu ta có chứa một loại phép thuật. Loại phép thuật này có thể bảo vệ Tiểu Oa Oa lúc nguy hiểm.
Mập Mạp nghe vậy thì hiểu Nhất Thành không muốn giải thích, hắn cũng không hỏi thêm gì nữa vì hắn biết Nhất Thành sẽ không hại Tiểu Oa Oa. Nhất Thành trong lòng thầm nghỉ: - Hy vọng loại phép thuật đó sẽ không làm Tiểu Oa Oa hoảng sợ.
Đa Tác được Mập Mạp dẫn đi sang biệt viện bên cạnh tìm chỗ dừng chân. Tiểu Tiểu và Nhất Thành trở về phòng của mình, ai muốn làm gì thì làm, tối còn phải tập hợp đi dự tiệc. Nhất Thành trở lại phòng thì cửa phòng đã được sửa chữa. Hắn vào phòng khoá trái cửa, ngả lưng trên giường sau đó thì đưa tay phải lên cao, trong tay hắn xuất hiện một quả cầu màu đen. Quả cầu đen trong tay hắn liên tục biến đổi hình dạng từ dễ dàng đến phức tạp. Hắn là đang luyện kỹ năng khống chế.
Không biết qua bao lâu, bên ngoài trời đã tối.
- Cốc Cốc
Tiếng gõ cửa vang lên, Nhất Thành biết đã đến giờ. Hắn đứng dậy mở cửa đi ra, bên ngoài Đa Tác, Tiểu Tiểu và Mập Mạp đã chờ sẵn. Hắn hỏi:
- Mọi người chuẩn bị xong chưa?
Mọi người gật đầu. Nhất thành cũng gật đầu nhìn trời, không hiểu vì sao bầu trời ban ngày thì âm u mà ban đêm lại có ánh trăng sáng đến thế, hắn lẩm bẩm nói:
- Đêm này sẽ rất dài! Ta đã lâu rồi không hoạt động thân thể. Hy vọng bọn chúng đã sẵn sàng đón tiếp chúng ta.