Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 344: Chương 344: Đột Biến




- Gia Gia, có chuyện gì sao?

Nhạc Phong hai mắt sáng rực lên nhìn hắn một lúc rồi nói.

- Ta nghỉ, tối qua lúc ngươi bị thương, đánh bậy đánh bạ, thân thể và cả linh hồn đã được khai khiếu vì thế trí nhớ ngươi trở nên tốt hơn. Ngoài ra ta phát hiện linh hồn ngươi trở nên rất mạnh, huyết mạch lại có biến hóa lớn nhưng ta nhìn không ra là biến hóa tốt hay xấu.

- Ca Ca hôm nay biến thành rất lợi hại. Lại có thể cứu ba người kia. Gia Gia, ta cũng muốn biến lợi hại.

Hướng Thiên nghe thế thì không có phản ứng nhưng Thiên Nhi bên cạnh hai mắt sáng lên nói.

- Đây là điều trời bang, hàng vạn người mới có một.

Gia Gia xoa đầu nàng cười nói. Thiên Nhi có vẻ không vui phùng má, như muốn nói nàng muốn biến thành lợi hại.

- Thiên Nhi không cần biến thành lợi hại vì Thiên Nhi đã rất rất lợi hại rồi.

Hướng Thiên cười nhìn nàng nói.

- Thật sao?

Thiên Nhi hai mắt to tròn sáng quắt nhìn hắn hỏi.

- Thật, không tin hỏi gia gia.

Thiên Nhi nhìn gia gia nàng thì thấy lão gật gật đầu thì vui vẻ, cười toe toét ăn cơm.

- Hôm nay ngươi làm rất không tệ. Không nghĩ đến cuốn sách ta đưa ngươi lúc nhỏ lại có thể giúp ngươi học được nhiều thứ như vậy.

- 15 năm xem một cuốn sách, nếu không thông thì ta thật quá kém.

Gia Gia hắn cười cười, tiếp tục ăn cơm. Vừa mới ăn được mấy miếng thì nghe hắn hỏi.

- Gia gia, đám người kia là ai? Vì sao chưa rời đi?

Hướng Thiên dù không có phép thuật nhưng hắn vẫn cảm nhận được có rất nhiều ánh mắt đang theo dõi nhất cử nhất động của y quán. Cái cảm giác bị người nhìn chằm chằm thật khiến người khó chịu.

- Bọn họ đến từ Hội Thiên Huyền. Một hội pháp sư lớn, hội trưởng là một phù thủy rất mạnh. Người được gọi là tiểu thư kia có thể là con gái của một vị phù thủy mạnh nào đó trong Hội Thiên Huyền.Vị tiểu thư kia chưa tỉnh lại vì thế chắc cũng phải dừng chân ở y quán một thời gian.

Hướng Thiên nghe thế thì nhíu mày, hắn cảm thấy sẽ xảy ra chuyện không hay gì đó khi đám người này còn ở đây!

- Ầm

Một vụ nổ lớn bên ngoài y quán, khiến cả y quán chao đảo.

- Nhanh, mang Thiên Nhi vào trong. Không được ra ngoài đến khi ta tìm đến hiểu chưa?

Nhạc Phong biến sắc, vội vàng dặn dò hắn mấy câu rồi hướng phía cửa y quán mà đi.

Hướng Thiên giờ đây thì mắng thầm trong lòng không thôi, hắn cảm thấy mình quá đen. Vừa nghĩ có chuyện thì đã có chuyện xảy ra. Dù vậy hắn cũng không chậm chút nào, vừa ôm lấy Thiên Nhi đi vào trong phòng hắn.

Đi lướt qua vườn, hắn thấy năm người của Huyền Thiên đang nắm chặt vũ khí canh phòng cẩn thận ba căn phòng đối diện với phòng Huyền Thiên.

Y quán này được xây theo hình cái bát, ở giữa là một vườn thuốc lớn, nơi được trồng một số loại thuốc thường.

Thấy Huyền Thiền, năm người gật đầu chào hỏi. Hướng Thiên cũng đáp lại nhưng hắn không lên tiếng. Mang em gái mình vào trong phòng bảo nàng yên tâm ngồi trên giường của hắn.

Hắn thì đứng lên, từ trong một góc phòng lấy ra một cây đao vào một hộp thuốc.

Cây đao và hộp thuốc này được gia gia hắn chuẩn bị cho hắn lúc hắn lên 10 tuổi. Từng dặn hắn nếu có tình hình nguy cấp lấy ra phòng thân.

- Phát hiện bột phấn thuốc mê cực mạnh. Một cây đao phép thuật cấp 3 cực kỳ sắc bén.

Tiếng hệ thống vang lên trong đầu hắn. Hắn khá hài lòng với hệ thống mới này. Có rất nhiều tin tức hữu ích, đặc biệt lại có kiến thức tổng quát khá cao. Hơn thế nữa, hắn tin chắc nếu tiến hoá, hắn sẽ đạt được lợi ích cực lớn từ hệ thống.

Hướng Thiên để bột phấn thuốc mê trong tay áo, có gì thì tiện dùng. Cây đao được hắn tháo khỏi vỏ, sáng bóng đặt ở trên bàn, nơi mà hắn chỉ cần vương tay là nắm lấy được.

- Ầm, Ầm, Ầm

Bên ngoài tiếng nổ liên tiếp vang vọng quanh quẩn trên hư không. Tiếng nổ càng nhỏ thì hai hàng lông mày của Hướng Thiên càng nhíu lại. Chiến đấu mà không có âm thanh chính là loại chiến đấu nguy hiểm nhất.

- Keng, Keng, keng..

Thông qua cửa sổ, Hướng Thiên thấy bên ngoài vườn xuất hiện những thân ảnh đang giao chiến. Ngay khi chiến đấu bắt đầu, hắn ngửi thấy mùi khét rồi thì mùi của âm khí, còn có mùi hôi.

- Ca..Ca.. Thiên Nhi sợ!

Hướng Thiên nhìn lấy Thiên Nhi đang quấn trong chăn, run rẩy thì đau lòng. Mang theo đao, hắn đến bên cạnh muội muội mình vổ vổ lưng an ủi.

- Không sao đâu! Có ca ở đây, không ai thương tổn được đến muội.

- Ầm

Vừa dứt lời, cửa phòng bị đánh nổ, một bóng người ngả nhào vào trong phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.