“Lấy hữu tâm tính vô tâm, ha..ha..ha món quà này thật ra ta không định dành cho ngươi, nhưng không nghĩ đến ngươi lại là người thử pháp đầu tiên của ta“. Nhất Thiên cười nhạt một tiếng, nói: “Nhưng Diệt Thế Thần ngươi, quả nhiên danh bất hư truyền. “
Nhất Thiên nhìn chầm chầm Diệt Thế Thần liên tục cười lạnh.
Hắn, chỉ là một kẻ mới xuất thế không lâu. Sức mạnh lại tăng trưởng quá nhanh. Nói đến không có di chấn thật ra là không đúng. Tinh thần và linh hồn dù liên tục tăng trưởng theo cùng cảnh giới nhưng tâm lý lại bị ảnh hưởng không nhẹ. Cứ hình dung như một đứa trẻ năm tuổi, lại có được sức mạnh của Superman vậy.
Lúc tiếp xúc với hạch tâm thế giới, hắn đã nhận ra vấn đề của mình. Vì thế, phép thuật của hắn sáng tạo thật ra không phải là phép thuật thật sự mà là một tồn tại của vũ trụ.
Đó chính là hố đen.
“Không thể nào, Không thể nào… Không có một loại sinh linh nào có thể lĩnh ngộ được bản chất của vũ trụ, dù chỉ là một phần nhỏ. Ngươi.. Ngươi..Ngươi.. làm sao.. có thể.”
“Phụt”
Diệt Thế Thần liên tục lắc đầu, mặt như tro tàn nhìn chầm chầm Nhất Thiến. Hắn không thể nào hiểu nổi, vì sao, chỉ là một con người, làm sao hiểu được bản chất của vũ trụ và không chế nó. Hắn chưa bao giờ gặp một tồn tại nào có thể lĩnh ngộ được điều đó. Và hắn tin, dù hắn có đột phá Hạ Vị Thần đến Siêu Thoát Cảnh cũng không thể lĩnh ngộ được những thứ đó.
Nhất Thiền cười lạnh, chậm rãi tiến đến gần Diệt Thế Thần, vừa nói:
‘Không có sinh linh nào?”
“Ha..Ha..Ha..”
“Chỉ có những kẻ yếu kém, những kẻ đi sai hướng mới không chạm được đến nó. Hơn thế nữa, ta biết hai sinh linh nắm giữ được sức mạnh đó. Nhớ kỷ là nắm giữ chứ không giống như ta, dùng một chút thủ đoạn để đụng chạm đến nó.”
Đúng như Nhất Thiên nói, hắn không thật sự lĩnh ngộ Hố Đen. Mà hắn lợi dụng hạch tâm thế giới để chạm đến hố đen. Hạch Tâm Thế giới chính là một phần của vũ trụ, hắn lợi dụng năng lượng hắc ám, hoà nhập, biến mình thành một phần của vũ trụ này.
Sau khi biến thành một phần của vũ trụ, hắn lựa chọn lĩnh ngộ Hố Đen, dùng những kiến thức từ kiếp trước để làm bàn đạp giúp hắn lĩnh ngộ nhanh hơn. Qua một thời gian lĩnh ngộ, hắn chính là một hố đen di động, nói đúng hơn, giờ hắn đã tiếp cận trạng thái gần giống như vật chất bí ẩn.
Đến cuối cùng, vì năng lượng hạch tâm thế giới còn quá lớn, hắn đã tạo ra một số thủ đoạn khác.
Nhất Thiên nhìn về phía Diệt Thế Thần đã ở cách đó không xa, mặc dù lập trường bất đồng, đứng hai chiến tuyến khác nhau, nhưng đối với đối thủ cường đại, hắn vẫn giữ một phần tôn trọng, chợt mở miệng, lấy lại bình tĩnh, thông dong như thường ngày nói:
“Kết thúc rồi, đến đây thôi, Đại Hoang thế giới không phải nơi ta sinh ra nhưng ngươi muốn diệt nó, ta chỉ có thể hủy diệt ngươi. Lên đường đi, lần này, không có cơ hội cho ngươi sống lại nữa đâu.”
Nhất Thiên đến gần, tay phải hắn bổng nâng lên trước mắt Diệt Thế Thần. Một vòng xoáy đen xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Diệt Thế Thần cười thảm, cũng không phản kháng, mà hắn cũng đã đạt đến giới hạn, muốn phản kháng cũng không được.
Hai người Hoả Thần và Lực Thần trợn tròn mắt, chỉ thấy Diệt Thế Thần bị hút thẳng vào lòng bàn tay Nhất Thiên, rồi biến mất.
Lực Thần liếc nhìn Hoả Thần, hai người nhìn nhau sau đó nói:
‘Chỉ thế thôi sao?’
Hai người bọn hắn tốn không biết bao nhiêu thủ đoạn cũng không làm gì nổi Diệt Thế Thần, thần chí lâm vào yếu thế. Thế mà bây giờ chỉ một vòng xoáy đã Diệt được hắn. Bọn họ trong lòng thật sự khó tin.
Trong lòng hai người tự hỏi, ‘Người như thế cần bọn hắn đến đón sao? Hay bảo vệ sao? Thật sự không biết mấy vị kia vì sao phái bọn hắn đến bảo vệ một vị siêu thần nữa!’
Nhất Thiên bên kia sau khi tiêu diệt Diệt Thế Thần. Hắn tiếp tục xuất thủ nhấm vào Dị Giáo người. Một vòng xoáy xuất hiện trên không bao trùm cường giả Dị Giáo.
‘Chạy nhanh!’
Dị Giáo người trở nên hỗn loạn. Sau khi huyết tế cho Diệt Thế Thần, bọn họ chỉ còn lại vài tên cường giả. Bây giờ đối mặt với Nhất Thiên, một người đã đến thần cảnh giới, hơn nữa không phải bình thường thần. Bọn họ chạy không thoát.
Không có một chút thành âm xuất hiện. Di Giáo người tất cả đều biến mất khỏi thiên địa không còn lại một chút dấu vết!
Nhất Thiên biến mất tại chỗ, lần nữa xuất hiện là trước mắt hai người Lực Thần cùng Hỏa Thần.
‘Hai người có thể rút lại vòng phòng hộ.’
Lực Thần cùng Hoả Thần gật đầu, nhanh chóng thu lại pháp lực, vòng phòng hộ đều biến mất.
‘Là ai bảo hai người đến đón ta?’
‘Là một vị Chân Thần, chúng ta không biết đó là vị thần nào? Đến từ thế giới nào? Chúng ta nhận được mệnh lệnh đến đây hỗ trợ! Và đón ngài đến chiến trường!’
Lực Thần cúi người chào Nhất Thiên, sau đó nói. Dối với cường giả, dù là xuất thế sớm hay muộn, bọn hắn đều phải tôn trọng cường giả!
Trước khi hắn rời khỏi không gian chứa đựng hạch tâm thế giới, Thiên Đạo có nói đến việc có người đến đón hắn. Cuộc chiến này vì hắn mà phát sinh nên hắn không thể không có mặt. Mà dù hắn muốn trốn, cũng không biết trốn đi đâu?
Có điều, hắn thật muốn trốn sao?