Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 286: Chương 286: Hỏa Thần, Lực Thần




Trên hư không, Diệt Thế Thần nở một nụ cười lạnh lùng, ánh mắt sắc bén mang theo sự khinh miệt nhìn đám người Bá Đao phía dưới, lắc đầu một cái.

“Hoả Thần, thứ ngươi muốn bảo vệ hôm nay sẽ bị ta hủy diệt, Ha..Ha..Ha.. Ta vẫn là người thắng cuối cùng, yên tâm, ngươi diệt ta 10 vạn 9000 năm trước, ta sẽ dùng sinh linh đại thiên thế giới này để bồi thường việc đó!”

“Vù!”

Viêm hắc ám tiếp tục xé rách hư không, rốt cục đến gần Huyết Nguyệt Thành, cỗ uy năng hủy diệt kia khiến cho đám người Bá Thiên, Lão Cường đều bó tay bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn chầm chầm hủy diệt phủ xuống.

“Chư vị, hôm nay khó thoát, sống mấy vạn năm cũng đủ, lấy cái chết tương hộ đi“.

Một lão Huyền Thoại pháp sư chậm rãi nhắm 2 mắt, hai tay kết ấn kỳ quái, sắc mặt hắn mang vẽ quyết liệt, pháp lực trong cơ thể bắt đầu nổ tung, hiển nhiên là lão định tự bạo Magic Plate để ngăn cản công kích này của Diệt Thế Thần. Cũng lúc đó các lão khác cũng làm chung một hành động, đến Bá Đao cũng thế.

Nhưng ngay lúc này, trong khoảnh khắc pháp lực cuồng bạo tới cực điểm, đột nhiên, trên đầu hắn hư không vỡ vụn, dường như có một cỗ pháp lực ma pháp mênh mông vô tận truyền tới bên này, bao phủ trên thân hình bọn họ.

Trong nháy mắt, pháp lực cuồng bạo trong cơ thể của mấy lão bị áp chế lại.

Đám người Bá Đao và Lão Cường kinh ngạc mở mắt, nhìn hư không vỡ vụn phía trên, từ trên không, một cỗ mênh mông pháp lực vĩ đại kia, khiến cho bọn hắn lâm vào trầm mê, khó tránh thoát.

“Cỗ pháp lực dao động này là...”

Trong hư không vỡ nát, dường như có hai đạo quang ảnh đạp không tới, cuối cùng một bước, bước ra khỏi hư không, xuất hiện bên trên Huyết Nguyệt Thành.

“Hoả Thần!”

“Lực Thần!”

Khi hai đạo quang ảnh này đạp không mà tới, thanh âm kỳ quái vang vọng giữa thiên địa như thông báo cho tất cả sinh linh trên Đại Hoang, biết ai đang đến.

“Phừng!”

Một ngọn lửa hoa mỹ phóng lên cao, hóa thành hỏa diễm đao mang, xẹt qua chân trời, cỗ nhiệt độ nóng bỏng kia có thể thiêu tẫn tất cả mọi thứ của thế giới này.

Bên canh, Một cái cự thủ từ pháp lực hoá thành phá không mà ra, trên đó quấn quanh tám loại pháp lực kỳ dị, tương dung hoàn mỹ với nhau, quấn quanh, tản ra sức mạnh vô biên, cùng hỏa diễm đao mang đồng thời đánh lên viên hắc ám.

“Uỳnh!”

Lần này, cả hư không như lâm vào cường bạo, nó rung lên kịch liệt, ba luồng sức mạnh đáng sợ trùng kích lẫn nhau, tầng tầng không gian điên cuồng sụp đổ nhanh chóng.

Có điều lần này, viên hắc ám bất bại kia lại bắt đầu xuất hiện thế yếu, run rẩy kịch liệt, cuối cùng chợt ầm ầm nổ tung dưới ánh mắt không thể tin nổi của đám người Bá Đao.

Dưới ánh mắt hoảng sợ của đám người Bá Đao, chỉ thấy trong hư không nơi đó không xa, hai bóng người đứng chắp tay, khí thế hùng vĩ bao la, giống như hai cột kình thiên trụ, vừng vững giữa hư không, dù trời có sập xuống hai, người bọn họ cũng chống được.

Đám người Bá Đao cũng khiếp sợ nhìn hai thân ảnh xuất hiện trên hư không, cuối cùng kích động run rẩy, lẩm bẩm nói: “Đó là...Hoả Thần và Lực Thần của thế giới khác!”

“Lần trước chúng ta gửi thư xin viện trợ nhưng không mang lớn hy vọng. Vậy mà Bọn họ thật sự xuất hiện cứu vớt Đại Hoang!”

Bên trong không gian, hai đạo thân ảnh thon dài chắp tay mà đứng, cùng với việc bọn họ xuất hiện, hắc khí phô thiên cái địa lúc nãy đã trở nên nhạt dần đi rất nhiều.

“Hỏa Thần, Lực Thần!”

Nhìn hai đạo thân ảnh này, đám người Bá Đao và Lão Cường đều thần sắc mừng rỡ, trong mắt rất nhiều người, bây giờ Hoả Thần và Lực Thần chính là niềm hy vọng của Đại Hoang.

Hai vị trước mắt này pháp lực sâu không lường được. Chắc chắn sẽ đủ sức chống lại Diệt Thế Thần.

Có hai người bọn họ tới, cục diện trước mắt rốt cục cũng có thể ổn định lại một chút. Bọn họ cũng có thể thở dốc một hơi.

“Ha...ha...ha, chư vị xin chớ trách, thế giới chúng ta cũng xảy ra một số việc. Hai chúng ta tay chân đều bận, cho nên bây giờ mới chạy tới“.

Hỏa Thần xoay người lại, hướng về phía đám người Lão Cường, khẽ mỉm cười, nụ cười bình thản khiến cho tâm tư căng thẳng của mọi người ở đây đều thả lỏng một chút.

“Không dám“.

Lão Cường lắc đầu, lộ vẻ hổ thẹn, nói:

“Ngược lại Đại Hoang xảy ra vấn đề lớn, hai vị Thần của Đại Hoang lại không thể rảnh tay, làm cho cục diện trở nên rối rắm, khó giải quyết như vậy”

Hỏa Thần cũng khẽ thở dài, nói:

“Chuyện kia thì không thể trách ai được. Ha..ha..ha.. đến khi nhận được tin từ mấy vị, chúng ta cũng giật mình, lại không cách nào tin tưởng. Đến khi chúng thần nhận lệnh từ trên cao buôn xuống đã khiến chúng ta khiếp sợ không thôi, vội vàng sắp xếp di chuyển đến Đại Hoàng. Các Thần còn lại đang giằng co với kẻ địch, hai chúng ta nhiệm vụ chính là đến đón người kia cũng như giải quyết chuyện ở đây.”

Lực Thần cũng gật đầu một cái, thanh âm trầm ổn vang vọng nói:

“Hôm nay chuyện khẩn yếu nhất, chính là đối phó với tràng hạo kiếp này của Đại Hoang! Sau đó chính là đón người kia rời đi.”

Ánh mắt của hắn ngẩng lên, hiện lên vẻ lạnh lẽo nhìn thân ảnh Diệt Thế thần bên trên hư không, ánh mắt sắc bén tựa như muốn đâm thủng tên kia vậy.

“Hỏa Thần, Lực Thần, không thể nào? Không thể nào? Các ngươi không thể nào xuất hiện ở đây? Vũ trụ chấn động, vạn giới lâm vào hạo kiếp. Ta đã tính kỷ, làm sao có thế lầm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.