Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 309: Chương 309: Không hối hận




Nới ấy nhưng là có ba người, nếu liên thủ cùng những chí tôn còn lại, chẳng phải là bảy đôi năm sao?

Hung hăng như Thanh Đế, lúc này đôi cánh cũng ở mãnh liệt vũ động, bạo phát sát ý ngút trời, muốn phải nhanh một chút tiêu diệt đám quái vật, giải quyết cái này phiền toái lớn trước khi ba tên kia đến.

Hắn nhìn thấy ba bóng người sắp giáng lâm, sợ rằng lần này xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

Hiện tại, bọn họ có ba vị Đế sư liên thủ, liều mạng, tuyệt đối có thể trấn áp Hắc Ám Quái Vật, chậm rãi đem bọn chúng tiêu diệt đi, đây là tất thắng cục diện dù Bàn Cổ không cần xuất thủ.

Dù sao ý nghỉ là như vậy, nhưng ba bóng người kia chính là biến số. Một mình Bàn Cổ sợ rằng không ngăn nổi ba vị Chí Tôn.

Lúc này Hắc Khí Trường Hà hạ du đến ba cái sinh linh Chí Tôn, để cục diện chiến đấu lập tức trở nên phức tạp.

Ba vị hắc ám Chí Tôn sinh linh, hai nam một nữ, không biết bọn hắn là người hay là quái vật hóa thành hình người, bọn họ tỏa ra khí tức không gì sánh được, khiến người ta muốn nghẹt thở.

Óng ánh hắc khí phù văn lượn lờ quanh thân thể bọn họ, dày đặc hoa văn hiện hưởng ở trên hư không, báo trước pháp lực của bọn họ cực kỳ huyền bí và đầy tà ác, đây là hiện hiện có vô địch chi tư Chí Tôn cường giả.

Ba thân ảnh cuối cùng cũng hiện hiện rõ ở chiến trường, bễ nghễ thiên hạ, nhìn chằm chằm Bàn Cổ cùng chư Đế, mắt liếc qua trong chiến trường mỗi một vị cường giả.

Hai nam một nữ, tràn ngập mưa hắc khí, hướng đi bốn phía khiến hư không run rẩy, bọn họ hợp lại cùng nhau thực sự quá mạnh mẽ, nghiền ép cả hư không vặn vẹo.

Lúc này, Tam Đại Chí Tôn cuối cùng ánh mặt tập trung ở Bàn Cổ, nhìn thấy hắn sau, lập tức nở nụ cười.

‘Là ngươi, kẻ sống sót ở lần diệt đạo lần trước!’

Một người tự lẩm bẩm.

Khi thấy Tam đại Chí Tôn nở nụ cười, Thang Đế, Hương Đế và Thanh Đế lúc này sắc mặt đại biến, chuyện này thực sự vô cùng gay go. Bọn họ biết quá khứ của Bàn Cổ Chí Tôn, ngân hà của ngài bị diệt, mà ba kẻ này lại từng tham gia lần diệt tuyệt kia, đây chính là kẻ địch hùng mạnh chứ không phải bạn.

Chính Bàn Cổ cũng trong lòng chìm xuống, linh cảm việc lớn không tốt.

- Mấy vị đồng đạo đường xa mà đến, ngươi ta tuy đứng ở hai chiến tuyến nhưng cũng là hữu duyên, bất quá, nới đây là không gian loạn lưu khởi nguyên, nếu ngông cuồng ra tay, này không gian đều muốn lật úp à, lúc đó đừng nghĩ ai sống sót.

Bàn Cổ cười lạnh nhắc nhở, hắn rất lo lắng, này Tam Đại Chí Tốn nếu là xuất kích, hậu quả khó liệu.

Đến giờ phút này rồi, Chư Đế vẻ mặt càng ngày càng lãnh khốc, bọn hắn có một loại suy đoán, hôm nay chắc chắn sẽ có Chí Tôn ngã xuống. Bọn họ đang ở thế yếu, hy vọng có điều thần kỳ xảy ra để thay đổi kết cục.

Trận chiến này liên quan đến quá lớn, nếu thất bại, dù sống sót cũng không có đất dung thân.

Vũ trụ sau trận chiến này, dù bên nào thắng, cũng sẽ mang đến cực lớn biến động. Hậu thế sẽ thay đổi cực kỳ lớn, vạn cổ sẽ bước qua một thời đại mới, sợ rằng vũ trụ cũng có biến không thể tưởng tượng nổi.

- Có thể đã đến lúc quyết định kết quả rồi.

Bàn Cổ Chí Tôn liếc nhìn hư không, gật đầu tự nói với chính mình.

Thang Đế, Hương Đế, Thanh Đế âm thầm gật đầu, bởi vì, nơi này chính là nơi quyết định cả trận chiến. Nếu Bàn Cổ Chí Tôn cản nổi ba vị Chí Tôn này, bọn họ còn có cơ hội thắng. Nếu ngài thất bại, Ba Chí Tôn sẽ vây công các Chí Tôn còn lại, trận chiến sẽ nhanh chóng kết thúc.

- Ra tay!

Ngay vào lúc này, Tam đại Chí Tôn trong đó nữ Chí Tôn khẽ quát, bàn tay trắng như tuyết đánh ra một chưởng thăm dò, hướng về bên trong chiến trường mà đi.

Một chưởng này oai, cực kỳ làm người ta kinh hãi, kéo lên ngập trời hắc khí phù hiệu, phô thiên cái địa, chấn động cổ kim.

- Mấy vị biết mình đang làm gì sao? Nếu đã thế, ta sẽ cùng các vị chơi đùa.

Bàn Cổ Chí Tôn vung búa lớn, cười lớn gào to. Tiếng cười của hắn vang vọng trong thiên địa, bá khí ngút trời.

Hắn thật sự lo lắng, nhưng đã sao, muốn chiến thì hắn không bao giờ sợ hãi bất kỳ kẻ nào. Đối với hắn, không gian loạn lưu phản phệ hay băng liệt, mọi người đều phải bị liên lụy thì đã thế nào? Hắn không quan tâm được nhiều như vậy.

Quan trọng nhất đó là, nếu thật sự bọn họ thất bại, đối mặt với bọn hắn chính là một tương lai đáng sợ, khó mà hiểu rõ hoàn toàn?

Nhưng chắc chắn đó là một tương lai đáng sợ mà chính bản thân bọn hắn không thể tưởng tượng được!

Nếu đã không có đường để lùi, quay đầu nhìn lại chỉ là vực thẳm, vậy vì sao bọn hắn không tiến lên phía trước, dù thất bại thì cũng không hối hận.

Ầm ầm!

Không gian nổ tung, sóng xung kích lớn sôi trào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.