Trong Thôn Hư Thuỷ,
Một bóng người lặng lẽ đang di chuyển chậm rãi trên đường chính, người này không có một chút gấp gáp hay lo lắng. Dưới ánh trăng một trắng một đỏ, hiến rõ một thanh niên mặt một bộ áo quần màu đỏ đậm viền đêm, đầu trọc sáng bóng phản chiếu ánh trăng.
Thanh niên này chính là Hướng Thiên. Từ khi còn trong y quán, hắn đã cảm nhận âm khí từ trong thôn. m khí này rất nặng, còn có chút mùi máu tươi thoang thoáng trong không khí.
Vừa tiếng vào khu vực âm khí, hắn chậm lại bước chân, tâm thần cảnh giác tứ phía.
Thật ra hắn không cần thiết phải một mình tiến lên, hắn chỉ cần oét yên trong quán, đợi Kẻ Hành Quyết đến là mọi thứ sẽ được giải quyết. Có điều, 3 năm nay hắn học được nhiều thứ nhưng chưa bao giờ sử dụng. Đây là cơ hội để hắn thử nghiệm những gì mình học được và kiếm chút điểm cho hệ thống. Lâu lắm rồi hắn không dùng hệ thống để tăng trưởng thực lực.
- Xào… xạc…
Đi chưa được bao xa, Hướng Thiên bên tai truyền đến tiếng ma sát của lá cây.
- Hô…Hô..
Không đến chốc lát, trong thôn gió đột nhiên lớn lên, mang theo từng cơn ớn lạnh.
Hướng Thiên Huyệt Thái Dương cũng bắt đầu không hiểu nhảy lên, dâng lên một loại kịch liệt nguy cơ.
- Gâu gâu.. xì.. cục
Trong thôn, các động vật nuôi trong nhà cũng bắt đầu bất an loạn động kêu lên.
“Đúng là không khí rợn người. Đến rồi sao?”
Hương Thiên trong lòng xiết chặt, ánh mắt cảnh giác hướng hai bên đường nhìn lại, hắn không vội tiến lên mà dừng chân tại chỗ, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể xuất thủ.
Hương Thiên cảm thấy mình hơi ngu xuẩn, bây giờ mới nhận ra mình không mang vũ khí.
- Xào!
Kình phóng xạ xuống, Hướng Thiên cơ hồ chỉ nghe đạo đạo cây cối hai bên đường kịch liệt tiếng sáo sạt vang vang lên, trên đỉnh đầu hắn chính là một cỗ trước nay chưa từng có nguy cơ vồ thẳng xuống, cảm giác như trên đỉnh đầu có một con Hồng Hoang mãnh thú nhào xuống tới.
Không kịp nghĩ nhiều, Hướng Thiên nắm chặt nắm đấm hướng lên trên đầu tung một quyền,
Ầm!
Một cỗ đại lực từ trên tay truyền đến, Hướng Thiên cánh tay tê rần, chỉ cảm thấy giống như quyền vừa đánh vào sắt thép bên trên, nương theo lấy một tiếng nổ thanh âm.
Ầm!
Thụ cỗ này đại lực ảnh hưởng, Hướng Thiên hai chân lún xuống đất, không lớn nhưng thấy rõ kẻ địch thực lực rất mạnh.
- Gào
Không đợi Hướng Thiên từ trên mặt đất kịp phản ứng, liền nghe một tiếng gào chói tai bên canh, một đạo giống người giống quỷ bóng đen lướt trên không trung, một đôi đỏ rực con mắt hung lệ nhìn xem Hướng Thiên.
- Vù!
Bóng đen lấp lóe, Ác Quỷ này không có chân, nửa thân chỉ là bóng đen, hai tay ẩn hiện trong tay áo nhưng móng tay lại màu đỏ tươi, sắc nhọn đến đáng sợ.
Ác Quỷ một kích vừa rồi không trúng, thân thể nó uốn lượn nhảy một cái, lại lần nữa hướng Hướng Thiên đánh tới.
Nhanh!
Nhanh đến cực hạn!
Tại Ác Quỷ kia đánh tới nháy mắt, lấy một trung đẳng phù thủy nhãn lực chỉ có thể nhìn thấy một đạo hắc ảnh, nhưng Hướng Thiên hắn lại không phải là một trung đẳng phù thủy bình thường. Hắn đã đột phá đến trung đẳng cấp hai khá lâu trước ngày nghỉ. Hơn nữa, tinh thần lực, năng lượng phép thuật, công pháp, mỗi loại đều đặc biệt hơn người.
- Rắc, Rắc
- Giết!
Không kịp nghĩ nhiều, Hướng Thiên quát lạnh một tiếng, thân thể kêu lên tiếng răng rắc như xương khớp dịch chuyển, cả người như bừng tỉnh, nắm tay được năng lượng phật lực bao phủ, một quyền đánh tới Ác Quỷ.
- Ầm
Một tiếng nổ vang lên, hắn chỉ cảm thấy nắm tay giống như là đấm tới một tấm thép bên trên, tay hắn cảm giác tê dại một chút.
Ầm! Ầm! Ầm!
Hướng Thiên thân thể bị chấn động liên tiếp lui về phía sau mấy bước.
Bất quá Hướng Thiên một kích này, nhưng cũng đánh tên Ác Quỷ bay ra xa, đập vào một nhà dân bên cạnh, khiến bức tường thủng một lỗ lớn.
Sau đó,
Hướng Thiên không chút do dự, chuyển thân liền hướng bức tường thủng lao đến.
Hướng Thiên tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt liền một hơi vọt tới mấy chục mét có hơn.
Bị đánh bay Ác Quỷ, hình như đã bị thương, không có phản ứng kịp thời, chờ Hướng Thiên lao đến lỗ thủng, nó mới đứng lên từ trong đống đổ nát.
Trong phòng không có ánh sáng, thân hình Ác Quỷ cùng bóng tối như hòa làm một. Tất cả những gì Hướng Thiên thấy bây giờ chỉ là ánh mắt đỏ rực của nó và mười cái móng tay như máu.
Hướng Thiên dù là gan lớn nhưng nhìn cái cảnh một cặp mắt đỏ rực, mười móng tay lơ lực thật khiến người ta run rẩy.
Nếu trung đẳng pháp sư bình thường gặp con Ác Quỷ này thì chỉ có chết. Con Ác Quỷ này thuộc Ác Quỷ cấp ba đỉnh phong. Sức lực ít nhất cũng 1200 đỉnh, pháp lực cũng 1000 trở lên.
Nói đến thì phân cấp trung đẳng phù thủy được chia làm ba cấp bật thực lực. Cấp một trung đẳng thì có năng lượng phép thuật và lực lượng khoản từ 650 đỉnh/lượng đến 799 đỉnh/lượng. Đột phá 800 đỉnh/lượng thì lên cấp 2, nếu muốn lên cấp 3 thì cần đột phá 999 đỉnh/lượng.
Nói thì nói thế nhưng chỉ cần đột phá một trong hai, năng lượng phép thuật hoặc lực lượng đều được gọi là trung đẳng phù thủy. Có điều, Ác Quỷ thì khác, nếu chúng đột phá, âm khí và lực lượng đều không thấp, hơn thế nữa, nếu chúng thức tỉnh quỷ thuật thì càng đáng sợ. Vì thế nếu phù thủy cùng cấp gặp Ác Quỷ, tốt nhất là chạy.
- Hừ, Ác Quỷ cấp ba, hèn gì đấm lại đau tay như vậy. Thân hình nhìn như khói nhưng lại rắn chắc đến đáng sợ.
Hướng Thiên nhíu mày nói. Sau đó kinh ngạc nhìn biến hóa bóng đêm trong phòng...