Đột nhiên xuất hiện biến cố khiến cho pháp sư Dị Giáo kinh hãi thất sắc, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang vọng trên không, nhưng tại vì quá gần, bất luận bọn họ tránh né như thế nào, khi hắc khi cuốn tới, bọn họ chỉ có thể hóa thành tinh huyết.
Hiển nhiên, để chống lại cự chưởng, Diệt Thế Thần không từ thủ đoạn, bắt đầu không chừa thủ đoạn nào.
Dị Giáo người đến cũng không ít, đều là pháp sư cấp cao, huyết khí không kém. Những kẻ dẫn đầu Dị Giáo thậm chí không can ngăn, mà chỉ tỏ ra lạnh lùng, bởi vì bọn hắn hiểu rõ, chỉ khi Diệt Thế Thần sống sót, bọn hắn mới có cơ hội sống.
“Các ngươi nghe lênh, vì thần hiến dân!”
Ngay lúc này, Dị Giáo mấy tên đứng đầu càng điên cuồng, kêu gọi hiến dân, sau đó tự mình động thủ, trợ giúp Diệt Thế Thần hấp thụ huyết tinh. Thậm chí, ba tên Huyền Thoại pháp sư sơ kỳ, một tên trung kỳ, vì không chú ý bị hai tên Huyền Thoại pháp sư đỉnh phong, một tên trong đó là người đứng đầu Dị Giáo xuất thủ, hiến dân cho Diệt Thế Thần.
Trong nhóm người bị hiến tế có Dị Thiên, Tứ Dị Ma Nhất Dị, một kết thúc nhạt nhẽo cho hai nhân vật phản diện.
Việc hiến tế càng lúc càng dễ dàng, Dị Giáo có người hiến dân có người chống đối nhưng thực lực quá kém, đến cuối cùng cũng biến thành huyết thực. Ngay khi Dị Giáo hiến tế gần 70% người có mặt, việc hấp thụ huyết tinh của Diệt Thế Thần chậm lại, tưởng mọi chuyện sẽ kết thúc ai ngờ Diệt Thế Thần lại cười lạnh.
“Yên tâm đi, đợi tới khi xâm chiếm Đại Hoang xong, đóng góp của các ngươi bản thần sẽ ghi nhớ!”
Thanh âm băng lãnh của Diệt Thế Thần vang dội. Nói thì hay nhưng hành động của hắn lại trái ngược. Hắn lại lần nữa xuất thủ.
“Bộp, bộp, bộp”
Liên tục một loạt thân thể người Dị Giáo bỗng nhiên nổ tung trên không trung. Trong đó có một đám lão đại của Dị Giáo.
“Hút”
Diết Thế Thần chợt hút mạnh một cái, chỉ thấy cuồn cuộn tinh huyết tràn ngập thiên địa bị hắn nuốt vào cơ thể.
“Ầm Ầm”
Sau khi nuốt chửng tinh huyết hùng hồn như thế, tà mục của Diệt Thế Thần đột nhiên phát ra tà quang đại thịnh, từng vầng quang hắc khí vờn quanh, liên tục hiện hữu sau gáy của Diệt Thế Thần. Hắc khí quanh thân hắn cũng tăng lên với tốc độ kinh người.
Sau mấy hơi thở ngắn ngủi, hắc khí trên không khiến cho cả thiên địa run rẩy kịch liệt.
Lúc này, Dị Giáo chỉ còn lại vài chục móng người lơ lửng trên không. Sắc mặt bọn họ trở nên cực kỳ khó coi, vừa rồi, đợt xuất thủ thứ hai của Diệt Thế Thần đã khiến số lượng bọn hắn từ 30% giảm còn 5%. Trong lòng cả đám chửa thầm không thôi, nhưng dù thế, bọn họ chỉ có thể hút một hơi sâu, rồi lâm vào im lặng.
Trong Huyết Nguyệt Thành, sắc mắt hân hoan của đám người Lão Cường và Bá Đao lão tổ đều thu hẳn lại, thậm chí ngay hai người Hoả Thần và Lực Thần, ánh mắt cũng ngưng trọng hẳn lên, sắc mặt hiện lên vẻ ngưng trọng.
Hắc khí cuồn cuộn tràn ngập, lại mơ hồ có xu hướng kháng cự lại với up áp của cự chưởng.
Ma cùng với việc hắc khí trong cơ thể của Diệt Thế Thần càng ngày càng kinh khủng thì đám người phía dưới kinh hãi phát hiện, hai viên tà mục còn lại của Diệt Thế Thần đang nhắm chặt lúc nãy, bây giờ đã bắt đầu chậm rãi run rẩy, sau đó từng chút một mở ra.
Năm viên tà mục của Diệt Thế Thần mở ra, trong thoáng chốc, vô biên hắc khí, khiến cho tất cả mọi người nhìn thấy hắc ám hủy diệt đang lơ lửng trên đầu bọn họ, khiến người ta cảm thấy sợ hãi vô cùng.
“Năm viên tà mục của hắn đều mở…”
Lão Cường phía dưới run rẩy nhìn cảnh này, giọng khàn khàn nói:
“Khi đại chiến với Hoả Thần của Đại Hoang, Diệt Thế Thần này cũng chỉ mở bốn con mắt…”
Trong lòng mọi người ở đây đều rùng mình, nói cách khác, Diệt Thế Thần bây giờ còn mạnh hơn so với thời đại trước sao?
Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, hai tay của Diệt Thế THần chậm rãi nắm lại, hắn cảm nhận sức mạnh hủy diệt mênh mong trong cơ thể, trên khuôn mặt hiện lên vẻ hài long.
Hắn ngẩng đầu, nhìn cự chưởng, nhìn hai người Hoả Thần và Lực Thần.
Cùng lúc đó, thanh âm bạo lệ, tràn đầy tà ác và hủy diệt vang vọng trong thiên địa.
“Có thể ép bản thần mở ra năm con mắt, lực lượng Siêu Thoát Hạ Vị Thần đúng là không đơn giản nhưng cũng chỉ là lực lượng, trừ phi Siêu Thoát Thần tự hiện thân nếu không các ngươi chết cũng không có gì đáng tiếc!”
“5 mắt…”
Lực Thần và Hoả Thần ánh mắt tỏ vẻ ngưng trọng nhìn thân ảnh Diệt Thế Thần. Trạng thái này của Diệt Thế Thần không thể nghi ngờ chính là mạnh đến đáng sợ, thậm chí cả hai người bọn họ cũng cảm nhận được áp lực. Có thế thấy Diệt Thế Thần đã vô hạn tiếp cận Siêu Thoát Hạ Vị Thần cảnh giới.
“Diệt Thế Thần này, thật sự là sâu không lường được!”
Hoả Thần cảm thán một tiếng, hắn đã hiểu vì sao mười vạn năm trước lại phải hy sinh nhiều chính thần như vậy để hạ tên này.
“Bất kể hắn có mạnh hơn nữa, hôm nay cũng phải khiến hắn vẫn lạc. Lợi dụng cựu chưởng của đại nhân kia, chúng ta có thể hạ hắn. Sau đó còn làm việc chính nữa.”
Lực Thần giọng nói trầm thấp, trong mắt hiện lên ý lạnh lẽo, chiến ý của hắn cũng kéo căng. Hắn đối với mấy tên tà ác này thống hận đến cực điểm, luôn luôn muốn diệt tuyệt bọn hắn.
Lúc mọi người còn đang tự kỷ, cự chưởng vẫn không chút dần lại, vẫn chậm rãi nghiền ép xuống.
Diệt Thế Thần ngẩng đầu, nhìn cự chưởng phô thiên cái địa tới gần, thanh âm đạm mạc không mang theo bất kỳ cảm tình nào vang lên.
“Diệt Tuyệt”
Phía sau lưng hắn, vô biên vô tận hắc khí chợt bốc lên, cuối cùng từ vô tận hư không buông xuống, ngăn cản phía trước cự chưởng.