Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 307: Chương 307: Trò chơi của các kẻ bất tử




Trong hư không loạn lưu,

Ba thân ảnh Nhất Thiên xuất hiện ở phía ngoài hư không loạn lưu, chỉ mới đặt chân vào, cả ba đều rùng mình, hai mắt trừng trừng nhìn trung tâm hư không loạn lưu.

Nói là không gian loạn lưu nhưng nơi đây lại yên tĩnh đến một cách kỳ dị. Không có không gian nức vở, không có một tiếng động nhưng ở trung tâm lại truyền đến những tiếng nổ lớn, nhưng ánh sáng đủ loại màu sắc chớp sáng. Những đạo kình phong liên tục từ trong trung tâm không gian loạn lưu thổi lướt qua mặt bọn hắn, khiến bọn hắn cảm thấy đau rát cả mặt. Phải biết bọn họ là thần, thân thể mạnh mẽ, kình phong bình thường không thể nào gây thương tổn đến bọn hắn được.

Nhất Thiên hướng mắt đến trung tâm không gian loạn lưu, hai mắt híp lại, trong đầu liên tục hiện lên những suy nghĩ nguy hiểm.

‘Trận chiến của Chư Thần đã bắt đầu khá lâu, có vẻ như chiến đấu đã đạt đến đỉnh điểm. Những vị thần mạnh nhất của vũ trụ này đều đã xuất thủ.’

Hỏa Thần và Lực Thần không biết Nhất Thiên đang nghĩ chuyện gì nhưng bọn họ thấy Nhất Thiên trầm ngâm thì tưởng hắn không hiểu chuyện gì liền nói.

‘Uh, ta có thể cảm nhận được áp lực từ đây. Có thể thấy chiến đấu rất kịch liệt.’

Nhất Thiên gật đầu nói.

‘Vậy chúng ta làm gì đây? Chờ hay là tiến đến vùng trung tâm tham chiến. Vị kia chỉ bảo đón người nhưng không bảo chúng ta mang theo người tham chiến.’

Lực Thần bên cạnh bỗng nhiên hỏi.

‘Tất nhiên và tiến đến vùng trung tâm tham chiến.’

Nhất Thiên không ngần ngại trả lời. Trước rời đi, hắn đánh ra một pháp ấn kỳ quái. Sau đó pháp ấn nhanh chóng thành một vòng tròn kỳ quái lơ lửng trong hư không. Hai ngươi Hỏa Thần và Lực Thần khó hiểu nhìn Nhất Thiên. Nhưng hắn chỉ cười cũng không giải thích mà hướng trung tâm bay đi.

Hỏa Thần cùng Lực Thần nhìn nhau, sau đó nhìn pháp ấn hình tròn kia một chút rồi theo bước của Nhất Thiên hướng trung tâm hư không loạn lưu bay đi.

Càng đến gần trung tâm, một áp lực đáng sợ đang đè nặng lên ba người bọn hắn. Nếu ở đây mà có người thường hay là bất cứ thế giới nào chắc chắn sẽ bị nghiền nát.

Nhất Thiên đi thêm một đoạn nữa thì bắt đầu xuất hiện các không gian nứt vỡ, bên trong không gian nứt vỡ lại là một màu đen khó mà diễn tả. Nếu như nhìn thẳng vào trong, linh hồn như bị không gian nứt vỡ nuốt vào, khó mà kiềm chế tâm tính của mình.

Ba người tiến thêm một chút nữa thì phải dừng lại,

‘Ầm, Ầm,..’

Lúc này, ở trung tâm xuất hiện các trận nổ lớn, tiếng bạo liệt gầm thét đầy trời, vang vọng trong không gian loạn lưu.

Sóng xung kích kịch liệt xuất hiện, đánh đến ba người bọn hắn. Nhất Thiên, Hỏa Thần cùng Lực Thần sắc mặt đại biến. Sóng xung kích này không bình thường, dù bọn hắn vẫn ở cách xa trung tâm trận chiến nhưng những gì bọn hắn cảm nhận được lại ngang bằng một kích của một Hạ Vị Thần.

Trung tâm trận chiến bắt đầu xuất hiện pháp lực hỗn loạn, Nhất Thiên cảm nhận đến pháp lực này thì biến sắc. Loại pháp lực này cực kỳ hắc ám, nhưng đi kèm với pháp lực hắc ám lại là một loại pháp lực cực kỳ tinh khiết.

‘Crack’

Hai loại pháp lực liên tục va chạm khiến không gian nứt vỡ liên tục.

Nhất Thiên thấy thế thì nhanh chóng ra hiệu cho hai người bên cạnh lùi lại, hắn cũng nhanh chóng lùi ra sau.

‘Các ngươi cảm nhận được chứ?’

Nhất Thiên nhíu mày, mắt hướng vào trung tâm loạn lưu hỏi.

‘Cảm nhận được, nhưng chúng ta không nhận ra hai luồn năng lượng này. Chúng cực kỳ mạnh, ở rìa trung tâm mà đã nguy hiểm đến mức này thì không biết trong đó tình hình thế nào rồi?’

Lực Thần khuôn mặt trầm trọng, hai tay nắm chặt nắm đấm. Cơ mặt hơi giật giật nói. Hỏa Thần bên cạnh tình huống cũng không khác Lực Thần là bao. Đứng trước sức mạnh này, bọn họ mới cảm thấy mình nhỏ bé đến mức nào.

‘Haizz!’

Nhất Thiên thở dài, nói:

‘Ta đã biết việc lần này không đơn giản. Từ khi biết trận chiến này xảy ra, ta đoán được mình chỉ là cái cớ cho trận chiến này mà thôi. Cả hai bên đều tìm lý do để xuất thủ, bọn hắn muốn kết thúc trận chiến này. Trận chiến này kéo càng dài, cả hai bên đều không có lợi, vì thế ta chính là một cái cớ tuyệt vời để hai phe xuất thủ. Dù bên nào thắng, lần này ta khó mà toàn thân trở ra.’

‘Vì sao?’

Lực Thần khó hiểu hỏi.

‘Một số kẻ dù thất bại cũng sẽ không chết. Để xoa diệu mấy tên đó, bên nào thắng cũng sẽ phải dùng mang ta tế bái đối thủ. Nếu không, những kẻ không chết kia sẽ không để yên như vậy.’

Hỏa Thần gật đầu, dù không nói nhưng hắn cũng hiểu được. Thần chiến không đơn giản như nhân gian chiến. Có một số vị thần có thể ngã xuống nhưng có những vị thần tồn tại chỉ dưới vũ trụ, khó mà tiêu diệt.

Thần Chiến có thể nói nhiều lúc giống như trò chơi của các kẻ bất tử vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.