Quái Phi Thiên Hạ

Chương 1033: Chương 1033




Ngày hôm sau, quả nhiên như lời nói của Dạ Dao Quang, Đoàn Thác bị thương vốn là không nhẹ, mời đại phu mà hắn tín nhiệm nhất tới chẩn trị, đại phu kê cho hắn một đơn thuốc, lại để chính dược đồng của mình đi lấy thuốc. Dược đồng này cũng không phải người mới nhưng lại cố tình đem hai vị dược xung khắc với nhau mà còn là loại dược vừa đúng Đoàn Thác cần kiêng kị. Một bát vừa uống vào, ban đêm liền lên cơn đau.

Ban đầu hắn dựa vào ý chí cường hãn của mình, tính toán nhẫn nhịn qua đêm, nhưng ngay đêm đó, đại phu của hiệu thuốc hắn mời tới gặp kẻ trộm. Khi đại phu bừng tỉnh thì phát hiện dược liệu trân quý đã bị trộm mất. Trong lòng sốt ruột đánh giá tổn thất, mới phát hiện có hai vị dược bị dán ngược tên, mà trong đó thật sự là loại đã bốc cho Đoàn Thác, một loại khác thì là loại mà Đoàn Thác cần kiêng kị.

Lúc này đại phu trong lòng kinh sợ, hắn được Đoàn Thác vô cùng tín nhiệm, là vì hắn cùng Đoàn Thác qua lại đã lâu năm, đối với những gì hắn hiểu biết về Đoàn Thác, chuyện này nếu để Đoàn Thác biết được, chỉ sợ đừng nói có thể sống yên ở Tuyền Châu mà ngay cả tính mệnh khả năng khó giữ.

Đại phu trong lòng sợ hãi, ngồi ở trong phòng của mình trái lo phải nghĩ, hắn dứt khoát không tránh được cái chết, không bằng đánh bạc một canh, vì thế ngay lúc Đoàn Thác sắp nhịn không nổi liền chủ động tới cửa, làm bộ dáng muốn giải trừ thống khổ của Đoàn Thác, tất nhiên sẽ không nói tới việc hiệu thuốc mắc sai lầm, chỉ nói là lo lắng đề đốc đại nhân khó nhịn qua cơn đau đớn, cho nên suốt đêm chế tạo gấp gáp thuốc hay.

Thuốc này vừa uống vào quả nhiên có cảm giác lành lạnh, rất nhanh đã giải trừ sự đau đớn của Đoàn Thác. Thế nhưng Đoàn Thác lại không biết, dược này dùng từng chút một sẽ ảnh hưởng tới da thịt trên mặt, rất nhanh sẽ bị hút khô toàn bộ nước mà khô héo nửa bên. Đoàn Thác thế nhưng còn để cảm ơn đại phu mệt nhọc, còn cố ý cho năm lượng hoàng kim làm tạ lễ.

Đại phu ôm năm lượng hoàng kim trong lòng vui vẻ đứng dậy đứng dậy, nhưng đây không phải kế có thể sử dụng lâu dài, không dùng được quá mấy ngày liền sẽ bại lộ, vì cái mạng nhỏ có thể nói hắn đào rỗng tâm tư. Hắn làm đại phu chuyên trách của doanh trại nhiều năm như vậy ắt hẳn cũng có chút giao dịch nội tình cùng thê thiếp Đoàn Thác.

Vừa đúng tam di nương của Đoàn Thác hôm đó thân thể không khoẻ mời hắn tới xem, thật sự là cơ hội trời ban. Tam di nương này hàng ngày luôn là một nữ nhân cúi đầu, từng bị Đoàn Thác cường hãn bắt về, bây giờ Đoàn Thác đối với nàng cũng không có bao nhiêu tình cảm. Nàng không thoải mái, chính là khi vừa nghe tới sự tình của Đoàn Thác liền muốn xem xem bản thân có cơ hội được sủng lại hay không.

Lúc này đại phu thuận thế đùn đẩy, ngay khi dụ hoặc đươc tam di nương nhường nàng đưa ra chủ ý, liền đưa cho tam di nương một loại xuân dược không mùi vị, loại xuân dược này là dùng lên tóc, dược tính phát tác mạnh nhưng tán được mau.

Tam di nương cũng không phụ hy vọng của đại phu, đêm hôm đó liền trang điểm thành bộ dáng lúc trước mê đảo Đoàn Thác ân cần đi tới, cố ý ôn nhu để Đoàn Thác biết tình cảm của chính mình đối với hắn. Thuốc này vừa phát tác, mặt Đoàn Thác ngay lập tức bị thương, các chỗ khác tự nhiên là bình thường.

Như củi khô dính lửa vừa chạm liền cháy, Đoàn Thác vào ban đêm vẫn đều đặn sinh long hoạt hổ. Hắn sắp năm mươi tuổi nhưng tinh lực vô hạn như hai mươi. Nhưng là khoái hoạt vừa qua đi, buổi chiều ngày kế tiếp cả người hắn chết lặng, không thể động đậy.

Lúc này tất nhiên là lại cho truyền đại phu tới. Đại phu mịt mờ nói, dược hắn kê cho Đoàn Thác không kỵ chuyện phòng the, nhưng lại thấy thận hư, liền nói dối chính là do Đoàn Thác phát tiết tinh lực quá mức làm bị thương tới bản thân.

Để Đoàn Thác không phát hiện ra sơ hở, đại phu dùng lời thế nói có thể điều trị cho thân thể Đoàn Thác thật tốt, nhưng riêng khuôn mặt e là sẽ bị hủy dung, dù sao chuyện đã bịa ra thì hắn cũng bịa cho tới cùng.

Đoàn Thác là một võ tướng nên tất nhiên không quá quan trọng dung nhan, vì thế liền cho đại phu chữa trị. Đại phu này coi như thoát được một kiếp. Nhưng Đoàn Thác cũng không phải người dễ lừa gạt, hắn cảm thấy tam di nương lần này không bình thường, liền phái người đi điều tra. Không tra thì thôi, một khi tra ra lại ra cả tá vấn đề, trong phòng tam di nương không có xuân dược, ngược lại trong phòng thê tử của hắn có tuyệt tự dược.

Đoàn Thác sắp năm mươi, trừ bỏ cùng vợ cả có hai nữ một nam, thiếp thất một đưa con cũng không có. Hắn hiện tại chỉ có duy nhất một nhi tử còn yếu đuối, trong lòng hắn tức giận, đem sở toàn bộ thiếp thất điều tra một lần, liền tra ra kết quả như vậy.

Đoàn Thác lúc này không thể phủ nhận không biết do chính thê tử của mình gây nên? Hắn nổi giận đùng đùng tiến thẳng tới trong viện, lớn tiếng chất vấn. Thê tử kia của Đoàn Thác xuất thân là thiên kim đại tiểu thư, lúc nào đối với trượng phu của mình nghìn theo trăm thuận. Sau này khi quyền lực càng lớn, Đoàn Thác đối với nàng càng nhạt nhẽo, nàng đối với Đoàn Thác bắt đầu sinh hận ý. Khi Đoàn Thác lên làm thủy sư đề đốc chẳng những không đề cập tới thân thích của nàng, ngược lại còn trọng dụng người thân của nhị phòng.

Nàng có hậu thuẫn, tự nhiên cũng không sợ Đoàn Thác, hai người châm chọc đối đầu, cũng không biết Đoàn phu nhân nói câu gì làm Đoàn Thác đau đớn tâm can. Đoàn Thác tức giận tát xuống, nhưng một cái tát này lại làm xảy ra đại sự tình phía sau. Huyệt thái dương của Đoàn phu nhân đập mạnh vào cạnh bàn, chết ngay lập tức...

“Đây là giết thê a!” Dạ Dao Quang nghe được tin tức Ôn Đình Trạm cho người truyền tới, kinh ngạc không thôi.

“Giết thê, Đoàn phu nhân đã chết mấy canh giờ, Đoàn Thác lúc này gấp như kiến bò trên chảo nóng.” Ôn Đình Trạm nhàn nhã nói, “Chuyện xui xẻo hơn còn ở phía sau, Đoàn Thác tiểu cữu tử, sớm không tới muộn không tới, lại tới ngay vào lúc này. Trong nhà được chút thứ tốt, hắn muộn tự mình đưa tới cho tỷ tỷ.”

“Người trúng Âm sát chi khí, nuốt miếng nước cũng không qua được kẽ răng!” Dạ Dao Quang cười lạnh không thôi.

“Dao Dao, trên người hắn trúng Âm sát chi khí là do muội, hắn giết thê, muội có bị liên lụy không?” Ôn Đình Trạm nghe được tin tức, điều hắn lo lắng nhất chính là chuyện này.

“Không cần lo lắng, không có vấn đề với muội.” Dạ Dao Quang lắc đầu nói, “Khí Âm sát của muội, bất quá là thúc hóa vận xấu của hắn. Mâu thuẫn giữa hắn cùng phu nhân của hắn tồn tại đã lâu, nếu như trong lòng hắn không có sát tâm, tuyệt đối sẽ không ứng nghiệm, có thể thấy được hắn đối với vị phu nhân này từng động qua sát tâm, chuyện này không có quan hệ gì với muội.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.