Quái Phi Thiên Hạ

Chương 1182: Chương 1182




Tốc độ cực nhanh, Dạ Dao Quang chỉ cảm thấy đồng tử bên trong của con hổ kia không ngừng phóng đại, ngực bỗng nhiên run lên, Dạ Dao Quang biết được một kích này không thể trốn, bởi vì trốn không thoát, cho nên nàng quyết đoán, hai chân nhanh chóng quỳ xuống, lưng cong về phía sau gần như dán trên mặt đất, một tay kia khó khăn lắm lấy ra thiên lân ở ngay lúc lão hổ bay vọt tới, nàng trượt dưới thân nó trong nháy mắt, hai chân sau của hổ yêu vừa giẫm, đá vào nàng, trên vai lập tức truyền cảm giác đau đớn.

Thiên lân trong tay hướng tới bụng hổ yêu dùng sức ném, Dạ Dao Quang bị văng bay ra đồng thời Thiên lân xuyên thủng một lỗ trên bụng hổ yêu, phần lưng nó mang theo huyết quang bắn ra.

Quay cuồng một trận, duỗi tay đè lại chỗ bị thương, bả vai đau đớn như xương đều đã bị vỡ vụn, Dạ Dao Quang nhìn thân thể hổ yêu cứng đờ giữa không trung, trong chớp mắt rơi mạnh xuống mặt đất.

Dạ Dao Quang thở một hơi, hổ yêu này tu vi cực cao, nếu không phải có thiên lân ẩn chứa âm sát khí cực kỳ nồng đậm, chỉ sợ trong một chiêu cũng chưa lấy được mệnh của nó.

Tay làm thủ quyết, Thiên lân liền bay trở về, lúc này lĩnh vực ma chi cũng tan đi, tiểu hài tử kia từ giữa không trung hạ xuống, có lẽ là bởi vì thi triển lĩnh vực ma chi mà tiêu hao đại lượng tu vi, hắn cả người vô lực, đầu tóc hỗn độn, có vẻ vô cùng chật vật quỳ một gối trên mặt đất.

Trong tay Dạ Dao Quang nắm Thiên lân, ánh mắt nàng lạnh băng nhìn tiểu hài tử kia ngã ngồi trên mặt đất. Đối với yêu ma quỷ quái, bất luận lớn nhỏ, nàng chưa từng có lúc nào là không hạ thủ được, Dạ Dao Quang vung tay lên, đang chuẩn bị ném ra Thiên lân, giải quyết tiểu ma đầu suýt nữa hại chết nàng, lại cảm giác được đại lượng ma khí kích động tới gần.

Nam hài đang quỳ trên mặt đất nhanh chóng lắc mình một cái liền đến bên cạnh Dạ Dao Quang, hắn vận khí nâng đỡ Dạ Dao Quang dậy, vừa lúc Dạ Dao Quang thân thể đứng thẳng, một đội ước chừng mười mấy người liền chạy tới.

Khi bọn hắn tới gần nhìn đến chính là Dạ Dao Quang vân đạm phong khinh đứng ở nơi đó, trên tay vẫn duy trì tư thế ra chiêu, lưỡi dao ẩn chứa sát khí cực cường trong lòng bàn tay nàng, hổ yêu Ngưng hồn kỳ đã nằm thẳng tắp trên mặt đất.

Vết thương vùng bụng và lưng rõ ràng là cùng một đao, bọn họ mới vừa rồi cảm ứng được ma khí nồng hậu tưởng ma quân Tu Tuyệt, lúc này mới nhanh chóng chạy tới, lại không có nghĩ đến thế nhưng là Dạ Dao Quang.

Bên trong đội người này vừa lúc có Ngạc Trung, hắn tâm can run rẩy, hổ yêu này thế nhưng tự tìm đường chết, rõ ràng cảm giác được ma quân tu vi Độ Kiếp kỳ vẫn còn dám ra tới, giờ thì hay rồi, thật vất vả mới tu luyện đến Ngưng hồn kỳ, liền như vậy bị ma quân nháy mắt hạ gục.

Hơn nữa là, Dạ Dao Quang chỉ dùng một chiêu, thực sự làm cho bọn họ cảm thấy có chút sợ hãi, hơn nữa hổ yêu này còn không phải chết khi đang hình người, mà là chết hình thú, thật là phải có công lực thâm hậu bao nhiêu mới có thể chỉ dùng nhất chiêu đã giết được yêu vật Ngưng hồn kỳ yêu liền hình thú cũng phải xuất ra?

“Bái kiến tôn giả.” Đám người Ngạc Trung đồng thời hướng Dạ Dao Quang hành lễ, ngữ khí thậm chí so với lúc đầu gặp mặt còn cung kính hơn không biết bao lần.

“Phụ thân……” Tiểu nam hài đứng ở bên cạnh Dạ Dao Quang đột nhiên nhút nhát sợ sệt hô một câu.

Dạ Dao Quang tức khắc muốn hộc máu, tên tiểu tử giảo hoạt đáng chết, hắn một thân ma tu khí không nghĩ bị phát hiện, liền dán sau nàng sau đó làm hỗn loạn cảm giác những người này.

“Tiểu công tử.” Mọi người đồng thời hướng tới tiểu hài tử.

Dạ Dao Quang hiện tại ngay cả giơ tay cũng không có sức, thân thể của nàng kỳ thật là được tiểu nam hài ở sau chống đỡ. Tiểu nam hài ngẩng đầu, đôi mắt ngây thơ như nai con Bambi vô tội nhìn Dạ Dao Quang: “Phụ thân, người phải cho hài nhi hổ yêu đan.”

Tức khắc, Dạ Dao Quang liền minh bạch, tiểu tử đáng chết vì sao cứ dây dưa mãi với hổ yêu, hóa ra là coi trọng yêu đan!

Nếu có thể, Dạ Dao Quang thật muốn một chân liền đá bay tên nhóc này, nhưng hiện tại nàng không thể, bởi vì nàng biết được mới vừa rồi nàng ra tay, khí tu luyện đã bị lộ,, hiện tại bọn họ hai người chính là một càng châu chấu.

Nàng nếu như không phối hợp, bị tiểu nam hài chết tiệt này vạch trần, lôi kéo cùng chết!

Vì thế Dạ Dao Quang liền cắn răng, cố ý lộ ra ánh mắt không vui: “Ta đã nói qua bao nhiêu lần, đồ mình muốn thì tự mình đi lấy.”

Tiểu hài tử tất nhiên là không thể rời khỏi Dạ Dao Quang, nếu không Dạ Dao Quang sẽ ngã xuống, hơn nữa hắn còn vừa lúc chặn vết thương ban đầu ở tay Dạ Dao Quang. Dạ Dao Quang đã cầm máu dược, nhưng vẫn phảng phất mùi máu tươi, lúc này được hắn chống đỡ, những người khác đều không biết Dạ Dao Quang bị thương.

“Không……” Nhóc con phi thường chán ghét nhíu mày.

“Sao?” Dạ Dao Quang uy áp nhìn chằm chằm hắn.

“Phụ thân, nó bẩn quá đi!” Tiểu hài tử vô cùng không vui phun ra một câu, sau đó liền nhìn Ngạc Trung, vênh mặt hất hàm sai khiến giống như một hài tử chiều quá sinh hư chỉ huy nói, “Ngươi, mau đi lấy cho ta yêu đan.”

Ngạc Trung nào dám không nghe lời, lúc này ân cần còn không kịp, nhìn nhìn sắc mặt Dạ Dao Quang, thấy Dạ Dao Quang tuy rằng nhíu mày nhưng không ngăn cản, vì thế lập tức liền tới gần hổ yêu lấy ra yêu đan, tu luyện bằng yêu đan sẽ không như người tu luyện và ma tu, sẽ không vì tu vi gia tăng mà biến mất.

Yêu đan của yêu tu sẽ theo sự gia tăng của tu vi càng thêm cường đại, trở thành một yêu lực dự trữ. Ngạc Trung lấy ra yêu đan vàng tươi giống như lòng đỏ trứng, còn vận khí đem làm cho sạch sẽ mới đưa đến cho tiểu hài tử.

Tiểu hài tử đáng chết vẫn luôn tựa vào người Dạ Dao Quang, vươn bàn tay ra tiếp nhận, cầm trong tay hảo hảo thưởng thức một phen, mới xòe ra khoe Dạ Dao Quang: “Phụ thân, đẹp không?”

“Đẹp.” Dạ Dao Quang lạnh lùng lên tiếng.

Thấy Dạ Dao Quang không vui, Ngạc Trung vội vàng cùng liếc mặt qua đội người sau đó đối với Dạ Dao Quang nói: “Tôn giả có chuyện gì xin phân phó, nếu như không còn, chúng ta đây liền cáo lui.”. ngôn tình hài

“Đi đi.” Dạ Dao Quang lãnh ngạo phun ra hai chữ.

“Cáo lui.” Ngạc Trung cùng những người khác nhanh chóng rời đi, thẳng đến khi hơi thở bọn họ biến mất không thấy, Dạ Dao Quang cùng tiểu hài tử lúc này mới đồng thời té ngã trên mặt đất.

Dạ Dao Quang nhanh chóng khoanh chân ngồi, hấp thu khí Ngũ hành từ chiếc vòng xuyến trên cổ tay, bổ túc tiêu hao của mình, đến khi cảm thấy vết thương trên vai đỡ đau nhức, nàng mới lấy ra thuốc trị thương đắp vào.

Toàn thân Dạ Dao Quang rất thảm, quay qua nhìn tiểu hài tử đang cắn nuốt yêu đan. Yêu đan ở lòng bàn tay hắn ban đầu rất lớn đã từng vòng biến nhỏ như quả trứng gà. Dạ Dao Quang chớp mắt như vậy thật sự muốn không quan tâm mà cho hắn một đao.

Nhưng lý trí ngăn nàng lại, bởi vì nàng biết được tiểu hài tử dám càn rỡ như vậy luyện công chữa thương ngay trước mặt nàng, tất nhiên là không sợ hãi, đến lúc đó thật sự chọc giận hắn, có hại vẫn là nàng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.