Quái Phi Thiên Hạ

Chương 916: Chương 916




Cảm thấy lạnh lẽo, Vạn chiêu nghi đang ngủ giật mình từ trong mộng tỉnh lại, nàng vừa động liền có cung nữ tiến lên hầu hạ, Vạn chiêu nghi hỏi: “Trời nổi gió do thời tiết thay đổi?”

“Hồi bẩm nương nương, mây che mặt trời, giống như hôm nay sẽ đổ mưa.” Cung nữ tất cung tất kính trả lời.

Vạn chiêu nghi nghe xong cũng liền gật đầu, nàng vẫn là muốn ngủ thêm: “Ngươi mang cho ta thêm chăn đệm.”

Nói xong lại nằm xuống, rất nhanh liền chìm vào mộng đẹp, chỉ còn lại trong tẩm điện khói trắng lượn lờ tràn ngập mùi thơm. Vạn chiêu nghi không biết nàng dạo gần đây sao lại thích ngủ như thế, đều do mùi hương liệu này, liền ngay cả ngự y cũng cho rằng chính là phản ứng bình thường của phụ nữ mang thai.

Ôn Đình Trạm nhớ Dạ Dao Quang đã nói qua, người trúng Âm sát chi khí sẽ cực kỳ xui xẻo, vì sợ Vạn chiêu nghi ra ngoài gặp chuyện không may, vì tránh để người ngoài phát hiện làm hỏng kế hoạch, hắn mới nghĩ ra biện pháp như vậy.

Đợi đến khi Ôn Đình Trạm tán trị trở lại phủ, Dạ Dao Quang liền chủ động: “Muội hôm nay tới bỏ thêm hương liệu cho Vạn chiêu nghi, chỉ sợ nàng ta sẽ sớm phát giác.”

“Dù có phát giác cũng không sao.” Những thứ cần an bài, Ôn Đình Trạm đều an bài xong, “Hai ngày trước, Vạn chiêu nghi đã bị tra ra thể hàn, ngự y hiện bây giờ đang kê cho nàng những thứ tẩm bổ.”

“Mặc cho bọn hắn tẩm bổ thế nào cũng đều không làm nên chuyện gì.” Dạ Dao Quang giương mi, “Muội hiện tại đang sắp xếp đem Nguyên Dịch sửa trị, không để hắn theo chúng ta thêm phiền nhiễu.”

“Chỉ sợ hắn không chịu học ngoan.” Ôn Đình Trạm lắc đầu nói, “Muội muốn hắn dừng tay, trừ phi để hắn chết.”

“Bây giờ hắn đã bắt đầu kiêng kị muội, đợi đến sau khi sự tình Vạn chiêu nghi lộ diện, hắn tất nhiên sẽ càng thêm kiêng kị chúng ta, sẽ không lại ra tay dễ dàng như vậy. Hai chúng ta có thể thanh tĩnh mấy ngày.” Dạ Dao Quang tâm tình sung sướng kéo cánh tay Ôn Đình Trạm, “Đi, chúng ta dùng bữa đi.”

Chớp mắt cứ như vậy qua hai ngày, ngày này bệ hạ đang ở trong triều, lại đột nhiên phát hiện cả người cảm lạnh, liền trước tiên bãi triều, chính là sợ hãi bị triều thần nhìn ra người không khoẻ, khiến cho triều đình rung chuyển. Nấn ná một lúc, vừa mới đứng lên, ngay khi xuống dưới cầu thang, bệ hạ hai mắt tối đen hôn mê bất tỉnh.

Triều thần toàn bộ thất kinh hô lớn. Bệ hạ ngay lập tức được đưa đến điện sau, các ngự y vội vàng chạy tới.

“Phụ hoàng đến cùng là bị làm sao?” Vài vị vương gia đều thủ ở trong điện, nhìn thái y viện đề điểm đang bắt mạch cho bệ hạ thu tay lại sau, hiện bây giờ nhiều ngay cả Vĩnh An Vương nhiều tuổi nhất cũng không khỏi hỏi.

Thái y viện đề điểm chính là chức quan thái y viện tối cao, họ Tiền, nghe nói chính là Tiền Ất hậu nhân, hiện giờ bất quá khoảng bốn mươi tuổi. Sau khi xem xong mạch tượng, cau mày nhường hai vị thái y viện viện cùng xem mạch, ba người thương nghị một lát, Tiền đề điểm mới lên trước nói: “Hồi bẩm các vị vương gia, bệ hạ đây là bị hàn khí nhập vào cơ thể...”

“Hàn khí nhập thể?” Vĩnh An vương hừ lạnh, “Thái y, bây giờ đang là mùa hè nóng bức, ngươi nói cho bổn vương, phụ hoàng tại sao lại bị hàn khí nhập vào cơ thể?”

“Hồi bẩm vương gia, bệ hạ chắc chắn là bị hàn khí nhập thể.” Tiền đề điểm chỉ có thể khom người nói, “Hôm nay tiết trời nóng, nhưng vào ban đêm khi nghỉ ngơi vẫn có khí lạnh, mà gió thổi qua cũng sẽ làm hàn khí xâm nhập cơ thể.”

“Thế nhưng bệ hạ gần đây cũng không có bệnh trạng liên quan hàn khí.” Phúc Lộc, đại tổng quản của Hưng Hoa đế đại tổng quản, vẫn là có tư cách nói, hắn đưa ra nghi hoặc. Hàn khí vào cơ thể, trước khi bệnh phát tác, thế nào cũng hẳn là phải có chút bệnh trạng, “Hôm qua thái y viện được mời qua bắt mạch, bệ hạ thân thể vẫn còn vững vàng. Đêm qua bệ hạ ở tẩm cung Chiêu nghi nương nương, cũng không có lý nào có thể nhiễm lạnh, hôm nay sáng sớm bệ hạ cũng là thần thanh khí sảng.”

Vạn chiêu nghi ôm hài tử, bệ hạ có bao nhiêu tâm tư với đứa nhỏ này, toàn bộ trong cung ai cũng đều rõ. Phúc Lộc tự mình hầu hạ ở một bên, bệ hạ có hay không bị gió lạnh thổi vào người, hắn so với người khác vẫn là rõ ràng.

“Này...” Tiền đề điểm nhất thời sửng sốt, hắn nghĩ không ra, “Thế nhưng bệ hạ chắc chắn là hàn khí vào thể.”

“Thần cùng Đề điểm đại nhân đoạn chứng giống nhau.” Hai vị viện sử cũng nói.

“Để Doãn Hòa vào xem cho hoàng gia gia.” Tiêu Sĩ Duệ thấy vậy liền đề nghị nói.

Các vị vương gia là ngươi xem ta, ta nhìn xem ngươi. Vĩnh An vương đối Ôn Đình Trạm có thể nói hận thấu xương: “Bổn vương cũng nghe qua Ôn tham nghị biết chút kỳ hoàng thuật, nhưng hắn có thể so được ngự y? Trị Ngạn, ngươi cũng không thể đem sức khỏe phụ hoàng làm trò đùa.”

“Tam hoàng thúc, y thuật của Doãn Hòa ta nói không tính, thúc có thể hỏi Tiền đề điểm.” Tiêu Sĩ Duệ trầm giọng nói.

Mọi người liền đem ánh mắt dừng ở trên người Tiền đề điểm, Tiền đề điểm vội vàng nói: “Hồi bẩm vương gia, Ôn đại nhân y thuật không dưới vi thần.”

Lời này làm mấy người vương gia cả kinh, Phúc An vương nhân tiện nói: “Ngay cả Tiền đề điểm cũng tin tưởng vào y thuật cả Ôn tham nghị, vậy mau triệu Ôn tham nghị tới bắt mạch cho bệ hạ.” Nói xong, Vĩnh Phúc vương ánh mắt đảo qua hai vị ca ca nói, “Tam cái, Tứ ca, các huynh nghĩ như thế nào?”

“Nếu như Trị Ngạn cùng Cửu đệ đều hết lòng đề cử Ôn tham nghị, vậy cứ như vậy làm.” Tứ hoàng tử Quảng An quận vương nói.

Bốn người, ba người đều đồng ý, Vĩnh An vương cũng không thể lại ngăn cản, vì thế mặc không ra tiếng.

Phúc Lộc lập tức phái người đi tìm Ôn Đình Trạm cho mời đến. Ôn Đình Trạm đi vào nội điện liền hành lễ với đám người Tiêu Sĩ Duệ. Đến khi có người nói cho hắn vì sao mời hắn đến, hắn liền tiến lên bắt mạch cho Hưng Hoa đế.

Bắt mạch xong, Ôn Đình Trạm sắc mặt nghiêm túc: “Vương gia, bệ hạ chỉ sợ phải mời nội tử ra tay mới có khả năng cứu trị.”

Mọi người sắc mặt đại biến, bọn họ đều là hiểu biết Dạ Dao Quang có khả năng làm gì. Vĩnh An vương thấp giọng hỏi, “Ý của ngươi là, phụ hoàng dính vào vật không sạch sẽ?”

“Hồi bẩm Vĩnh An vương điện hạ, vi thần cùng thê tử vào Nam ra Bắc, từng nhiều lần cùng kề vai chiến đấu. Theo mạch tượng này của bệ hạ, ngược lại không phải là lây dính vật không sạch sẽ, mà là bị Âm sát chi khí vào thể.” Ôn Đình Trạm không vội không trì nói, “Nói vậy các vị thái y chẩn đoán bệnh, bệ hạ chính là hàn khí vào thể. Mạch tượng khi bị khi Âm sát vào thể cùng hàn khí vào thể giống hệt nhau, nhưng bệnh trạng lại bất đồng. Hàn khí xâm chính là thân thể, cho nên hàn khí vào nơi nào, nơi đó sẽ mệt mỏi, bủn rủn, tinh lực không tốt. Nhưng mà, Âm sát chi khí vào thể, thì ngay khi vào thể trong nháy mắt sẽ cảm giác được lạnh lẽo thấu xương. Đợi khi khí Âm sát vào sâu trong cơ thể, liền vô tri vô giác, chỉ có đợi đến khi Âm sát chi khí bùng phát mới thể hiện bệnh trạng ra ngoài như bệ hạ.”

“Mấy ngày trước đây, cho dù thời tiết nóng bức, cũng không có gió lạnh thổi qua, bệ hạ đột nhiên thấy lạnh run, chúng nô tì còn nói đùa vài câu.” Phúc Lộc vội vàng nói.

Mấy người Vĩnh An vương nửa tin nửa ngờ với lời nói của Ôn Đình Trạm, sắc mặt căng thẳng, ba người ngươi xem ta, ta nhìn xem ngươi, không tốt để quyết đoán.

“Vương gia, long thể bệ hạ quan trọng hơn.” Phúc Lộc nhìn mấy người không mở miệng, chính là sợ hãi phải gánh trách nhiệm, liền tiến lên một bước nói.

“Gọi người tới, chuẩn bị ngựa cho bổn vương, bổn vương tự mình đi mời Ôn phu nhân tiến cung,” Tiêu Sĩ Duệ cũng không quản vài vị thúc thúc, một mình đi ra ngoài, thân ảnh nhanh chóng biến mất ở trong cung điện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.