Quan Bảng

Chương 1109: Chương 1109: Bỉ Ngạn Hoa




Chương 1112: Bỉ Ngạn Hoa

Bùi Phi bây giờ thật sự có chút sợ, nếu như không phải vì Tô Mộc…, nàng tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy. Lúc ấy là nóng đầu nên mới làm như vậy, hiện tại ngồi ở đây, nàng mới cảm giác có chút sợ. Phải biết rằng ngồi bên cạnh nàng là một tên sắc lang, hơn nữa còn là một tên sắc lang siêu cấp biến thái.

Nhưng cho dù trong lòng biết thì thế nào, Bùi Phi xuất thân là diễn viên, cũng phải biết nên biểu diễn như thế nào. Tay phải nàng lại sờ lên lọ phun sương đề phòng bọn háo sắc đặt trong ví, sau khi nhớ lại mấy chiêu đề phòng, cảm giác sợ hãi trong lòng cuối cùng cũng ổn định không ít.

Âu Dương tổng tài, tôi cũng hi vọng văn phòng của chúng tôi có thể hợp tác thành công với công ty Tân Trù của các vị. Lần hoạt động này, văn phòng của chúng tôi rất coi trọng, thật sự hi vọng có thể thông qua hoạt động lần này, chọn lựa ra hạt mầm tốt, sau đó xây dựng kế hoạch phát triển khác nhau cho bọn họ.

Bùi Phi nói.

Chắc chắn sẽ không để cô thất vọng!

Âu Dương Dung cười nói.

Xe cứ như vậy lái ra phía ngoài, rất nhanh lái ra khỏi vòng hai thành phố Tây Phẩm, hướng về phía vòng ba. Hiện giờ vòng hai bên trong thành phố Tây Phẩm cũng có thể coi như khu vực thành thị, chỉ cần ra khỏi vòng hai chính là vùng đất hoang vu, thôn trang chưa được khai phá tương đối nhiều. Lúc này vì là đêm tối, cho nên ngay cả đèn đường cũng rất ít, cách một khoảng cách rất xa mới có một cái, lái xe trên con đường như vậy, chính là khảo nghiệm kỹ thuật lái xe.

Nhưng cuối cùng vẫn có thể tới nơi an toàn!

Nơi này là một khu biệt thự, có thể xây dựng một khu biệt thự ở vùng đất vắng vẻ thế này, chắc chắn cũng bỏ ra không ít, khu biệt thự này có một cái tên rất hút tai Bỉ Ngạn Hoa. Toàn bộ các căn biệt thự ở đây đều được trang hoàng rất đẹp mắt, chỉ cần dọn đến là có thể ở được.

Bỉ Ngạn Hoa, cái tên rất hay!

Bùi Phi nói.

Đúng vậy, nếu như Bùi tiểu thư thích biệt thự ở đây, tôi có thể miễn phí tặng cho Bùi tiểu thư một cái!

Âu Dương Dung cười nói.

Không phải chứ? Âu Dương tổng tài, khu biệt thự này cũng là anh xây dựng sao? Đúng rồi, vừa rồi tôi nhìn thấy, lính gác cửa tại sao không kiểm tra xe của anh đã trực tiếp cho anh vào?

Bùi Phi hỏi.

Bí mật!

Âu Dương Dung thần bí nói.

Bùi Phi cũng không hỏi nữa!

Bên ngoài biệt thự Bỉ Ngạn Hoa, xe của Đoạn Bằng cũng đã âm thầm dừng lại, lúc này Tô Mộc cũng đã lái xe đến, dừng lại phía sau xe của Đoạn Bằng, Đoạn Bằng đi tới, sau khi phát hiện ra Địch Lâm, trong ánh mắt đột nhiên nổ ra một loại tinh quang. Đây là vẻ mặt khi nhìn thấy đồng loại, Địch Lâm nhìn Đoạn Bằng, đồng dạng cũng như thế. Hai người vừa nhìn nhau đã biết được, đối phương nhất định cũng xuất thân từ lính.

Tô ca, vị tài xế này không đơn giản!

Địch Lâm hỏi.

Tài xế gì chứ, Bằng tử cũng là huynh đệ của tôi. Đoạn Bằng, Địch Lâm, Lương Phá Lỗ, mọi người làm quen đi, sau này tất cả đều là huynh đệ!

Tô Mộc nói.

Được!

Tuổi mọi người cũng không xê xích nhiều, hơn nữa hiện tại cũng không phải thời điểm mượn hơi quan hệ, cho nên sau khi hàn huyên mấy câu, liền nhanh chóng thân thiết.

Đoạn Bằng nói:

Lãnh đạo, khu biệt thự này tên là Bỉ Ngạn Hoa, là sản nghiệp của gia tộc Âu Dương, trước mắt vẫn chưa bắt đầu giao dịch mua bán. Nhưng cũng đã dự bán ra ngoài mấy căn, hơn nữa hiệu quả dự bán cũng không tệ. Tôi bởi vì muốn dò tìm tin tức của mười cô bé kia, cho nên mới đặc biệt nghiên cứu qua biệt thự của gia tộc Âu Dương. Nhưng khu biệt thự này bởi vì còn chưa bắt đầu giao dịch, cho nên cũng không để ý tới. Chẳng lẽ, Âu Dương Dung giấu người ở đây sao?

Lính gác cửa rất hiển nhiên không phải người bình thường, nhìn tố chất của bọn họ có lẽ ít nhất cũng là quân nhân giải ngũ, hoặc là an ninh đã trải qua huấn luyện. Nếu muốn giở trò lừa gạt, chắc chắn là không có khả năng. Bởi vì nơi này còn chưa mở cửa với bên ngoài!

Địch Lâm cau mày nói.

Vậy làm sao đi vào? Hơn nữa sau khi đi vào làm sao có thể tìm kiếm? Nơi này nhiều biệt thự như vậy, chúng ta phải tìm căn nhà nào?

Lương Phá Lỗ hỏi.

Tô Mộc trầm mặc, hiện tại mỗi phút mỗi giây đều vô cùng trân quý, về phần sau khi tiến vào, làm thế nào tìm kiếm được biệt thự, Tô Mộc lại không lo lắng. Nếu Bùi Phi đã dám vào đó, đã nói lên nàng có cách có thể liên lạc với mình, nếu không nàng cũng không thể xen lẫn trong giới giải trí đến hiện tại. Âu Dương Dung cho dù muốn ăn thịt Bùi Phi, cũng không thể không để ý hành vi của nàng như thế nào, không tiến hành hạn chế quá đáng, nếu không ý nghĩ muốn ăn thịt nàng của hắn chẳng phải là quá rõ ràng.

Tiểu Lương tử, cậu ở đây, chịu trách nhiệm tiếp ứng, đừng hòng cự tuyệt, đây là mệnh lệnh, nhiệm vụ của cậu cũng rất trọng yếu. Hơn nữa cậu có thể leo tường được không? Bên trong nếu có chó tuần tra, cậu có thể tránh thoát được không?

Được!

Lương Phá Lỗ nhỏ giọng lầm bầm.

Mặc dù bất đắc dĩ, nhưng Lương Phá Lỗ cũng biết Tô Mộc phân phó không sai, đừng xem nhẹ tiếp ứng, nếu không biết tiếp ứng, chuyện gì cũng không làm được. Lương Phá Lỗ sau giây phút thất vọng ngắn ngủi, lại biến thành thần thái sáng láng.

Địch Lâm, Bằng tử, vậy chúng ta…

Được!

Hành động!

Sau khi ba người chuyển điện thoại về chế độ im lặng, liền xuống xe, xuất hiện tại một chỗ điểm mù của khu biệt thự. Nơi này không có máy quay quản chế, chỉ dùng một bức tường người đơn giản, ba người đã tiến vào bên trong biệt thự. Sau khi rơi xuống dất Tô Mộc mới biết được, mình suy nghĩ hơi nhiều. Nơi này thật sự không có chó săn, bởi vì nơi này vẫn chưa bắt đầu giao dịch, nếu trang bị cả chó săn, không khỏi sẽ khiến mọi người nghi ngờ.

An ninh đã trải qua huấn luyện đặc biệt, có quân nhân giải ngũ làm như nồng cốt, có hệ thống máy quay nghiêm mật, Âu Dương Dung thật sự không cho rằng sẽ có người nào xông vào Bỉ Ngạn Hoa. Hơn nữa cũng không có người nào rảnh rỗi để ý tới nơi này. Đã từng có người muốn vào đây, nhưng sau khi bị bắt được, trực tiếp bị phế sạch hai tay hai chân hai mắt. Có bài học như vậy, trừ phi là mắt bị mù, nếu không không có ai dám nhích tới gần Bỉ Ngạn Hoa nửa bước.

Dựa theo kế hoạch tách ra tìm kiếm, mục tiêu là những nơi có ánh sáng, hành động! Cứ ba phút báo cáo một lần!

Vù vù vù!

Ba đạo thân ảnh rất nhanh vùi đầu vào bóng đêm, Tô Mộc vốn tu luyện Hình Ý Quyền, hành động trong hoàn cảnh như vậy không có bất kỳ ảnh hưởng nào. Còn Địch Lâm là binh lính tinh nhuệ, Đoạn Bằng lại xuất thân lính trinh sát, cho nên dưới tình huống đối phương không có phòng bị, muốn trong thời gian ngắn nhất tìm kiếm tất cả những nơi có đèn sáng trong khu biệt thự này, vẫn không có khó khăn.

Phía trước một ngôi biệt thự!

Ngôi biệt thự này không có bất kỳ khác biệt với những ngôi biệt thự bên cạnh. Hơn nữa quan trọng nhất là, sau khi Âu Dương Dung lái xe vào, liền rất nhanh lái vào trong ga-ra. Sau đó tất cả những người canh gác phía ngoài cũng rút lui vào trong nhà, cho nên nhìn từ bên ngoài, ngươi căn bản sẽ không nghĩ rằng nơi này có cái gì đặc biệt.

Bên trong biệt thự.

Cho dù Bùi Phi kiến thức rộng rãi, nhìn trang hoàng trước mắt, cũng không nhịn được hít một hơi lãnh khí. Trang hoàng ở đây quả thực quá xa xỉ, chưa nói đến những thứ khác, chỉ riêng chùm đèn trang trí trên đỉnh đầu cũng phải đến mấy chục vạn. Còn những trang sức còn lại, Bùi Phi định giá, cũng phải hơn trăm vạn.

Thật sự là đủ xa xỉ!

Âu Dương tổng tài…

Nếu như Bùi tiểu thư không ngại…, đã đến đây rồi, không cần gọi tôi là Âu Dương tổng tài nữa, tôi cũng không phải là người đại diện luật pháp của công ty Tân Trù, đúng không? Có thể, trực tiếp gọi tôi là A Dung được rồi! Còn tôi sẽ trực tiếp gọi cô là Tiểu Phi được không?

Âu Dương Dung cười tủm tỉm nói.

Thật sự đủ ác tâm!

Trong lòng Bùi Phi thầm mắng, A Dung sao, ngươi cho rằng nơi này là nơi nào? Còn dùng chữ A? Về phần ngươi gọi ta là Tiểu Phi, lại càng làm ta toàn thân nổi da gà. Bùi Phi cười nói:

Nếu đã như vậy, vậy tôi sẽ gọi Âu Dương tổng tài là Âu Dương Dung đi, ngài cũng gọi thẳng tên tôi là được rồi.

Được!

Âu Dương Dung cười nói.

Từ đầu tới đuôi, Âu Dương Dung đều giống như một thân sĩ, cũng không toát ra nửa điểm không an phận. Xe xịn, khu nhà cấp cao, thân phận bối cảnh lợi hại, cộng thêm rượu vang bữa ăn tối sang trọng… dưới tình huống như thế, nữ nhân nào có thể ngăn cản được hấp dẫn? Âu Dương Dung nhìn đôi môi gợi cảm của Bùi Phi, luồng tà hỏa trong bụng đã bắt đầu không ngừng toán loạn. Nhưng hắn biết, chuyện này không thể gấp gáp. Dù sao đã đem người đến đây rồi, có cần thiết gấp gáp nữa không?

Bùi Phi, đêm còn đài, chi bằng chúng ta ngồi xuống uống chén rượu đi!

Âu Dương Dung nói.

Được!

Bùi Phi gật đầu nói.

Âu Dương Dung đứng dậy đi về phía tủ rượu, trực tiếp lấy ra hai chén rượu, sau khi đặt lên trên bàn, cũng trực tiếp để chai rượu xuống.

Thật xin lỗi, tôi còn quên một việc, Bùi Phi, cô giúp tôi mở rượu, tôi đi một lát sẽ trở lại!

Được!

Bùi Phi cười nói.

Nói thật Bùi Phỉ thật sự rất sợ Âu Dương Dung giở trò gì với chai rượu, đợi sau khi Âu Dương Dung rời đi, nàng mới bắt đầu kiểm tra. Chai rượu rất hoàn hảo, không tổn hao gì , chắc chắn không có bất cứ vấn đề gì. Như vậy còn dễ nói, sau khi tâm tình khẩn trương của Bùi Phi hơi chút thanh tĩnh lại, tự mình rót hai chén rượu. Khi nàng vừa rót xong, Âu Dương Dung cũng trở về, ngồi xuống, trong phòng liền vang lên tiếng nhạc rất êm dịu.

Âu Dương Dung, vừa rồi anh đi mở nhạc sao?

Bùi Phi hỏi.

Đúng vậy, vào một buổi tối đẹp trời như vậy, có cô gái cực phẩm như Bùi Phi làm bạn, làm sao có thể không có âm nhạc chứ?

Âu Dương Dung cười nói.

Âu Dương Dung, anh thật biết nói đùa, tôi thì cực phẩm gì chứ, tôi là loại hoa tàn ít bướm rồi. Ở trong giới giải trí, phải biết rằng trẻ tuổi chính là tiền vốn!

Bùi Phi cười nói.

Cũng chưa chắc, không chừng có người lại thích người giống như cô vậy.

Lần này ánh mắt tham lam của Âu Dương Dung không dừng lại, xẹt qua người Bùi Phi, đụng chạm ánh mắt như thế, khiến cho Bùi Phi bất giác run lên, vẻ mặt bắt đầu có chút bối rối, trực tiếp cầm chén rượu lên.

Chúng ta uống đi!

Được!

Âu Dương Dung cười tủm tỉm nói.

Ai ngờ vừa uống vào một ngụm rượu này đã xảy ra chuyện rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.