Quan Bảng

Chương 1111: Chương 1111: Đoạn tử tuyệt tôn biến thái giám!




Chương 1114: Đoạn tử tuyệt tôn biến thái giám!

Khi ngươi đẩy cửa phòng ngủ ra, khi ngươi nhìn thấy trên chiếc giường trước mắt có một mỹ nhân đang nằm, bất kỳ người đàn ông nào, chỉ cần không phải thái giám, hoặc thậm chí là thái giám cũng sẽ động tình. Hình ảnh như vậy thật sự quá mức hấp dẫn, khiến ngươi phải suy nghĩ lung tung, đồng thời khẩn cấp muốn phát tiết tất cả những gì kìm nén ra ngoài. Khi đó nam nhân không còn bất kỳ lý trí gì, ngoài suy nghĩ chiếm hữu.

Âu Dương Dung hiện tại chính là như vậy!

Bên cạnh Âu Dương Dung không thiếu nữ nhân, nhưng loại cực phẩm giống như Bùi Phi cũng không thấy nhiều. Cho nên nếu có thể có được, tuyệt đối sẽ không bỏ qua, khi hắn nhìn thấy thân hình lồi lõm của Bùi Phi, khi hắn nhìn thấy Bùi Phi sa vào cảm giác kích thích mãnh liệt do dược vật mang đến, nụ cười trên mặt càng trở nên dâm tà.

Lúc này Âu Dương Dung mới là chân thật nhất!

Ngươi không được qua đây, tên cầm thú này, ngươi dám đụng đến ta xem!

Bùi Phi thở hổn hển hét lên.

La đi, la đến rách cổ họng cũng không có người tới cứu cô!

Âu Dương Dung nhe răng cười nói.

Vậy sao?

Ai ngờ đúng lúc này, bên tai Âu Dương Dung liền vang lên một giọng nói, Âu Dương Dung thật sự bị hù dọa đến mức hồn phi phách tán, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, phía sau mình lại xuất hiện một người như vậy. Tóc gáy cũng dựng đứng lên, vội vàng lao về phía chiếc tủ bên cạnh giường. Ở đấy đặt một khẩu súng, là Âu Dương Dung dùng để phòng thân.

Nhưng rất tiếc, Tô Mộc sẽ không cho Âu Dương Dung cơ hội đấy!

Rầm!

Tựa hồ trong nháy mắt Âu Dương Dung mới vừa cử động, Tô Mộc đã tung một cước hung hăng đá ra. Một cước này nhắm trúng đầu gối Âu Dương Dung, đá gục hắn không nói, trong phòng còn vang lên tiếng xương gãy lìa thanh thúy.

Lần này, Tô Mộc đã trực tiếp phế đi đùi phải của Âu Dương Dung!

A!

Tiếng kêu thảm thiết thống khổ của Âu Dương Dung nhất thời vang lên trong phòng, nhưng bên ngoài không nghe thấy bất cứ thanh âm gì. Phải biết rằng ban đầu bởi vì muốn cách âm, cho nên nơi này sử dụng tài liệu đều là tốt nhất, hiệu quả cách âm rất tốt. Muốn từ nơi này truyền ra thanh âm gì, trừ phi là mở cửa sổ. Thật đáng tiếc, bất kể là cửa sổ cũng đã bị đóng chặt. Hơn nữa Âu Dương Dung tối nay lại có phân phó, bất kể phía trên phát sinh chuyện gì, phát ra thanh âm gì, cũng không được đi tới.

Biết Âu Dương Dung tối nay muốn làm chú rể, có người nào lại đi phá hư chuyện tốt của hắn!

Đau đớn kịch liệt truyền đến, khiến cho Âu Dương Dung trực tiếp hôn mê!

Tô Mộc!

Bùi Phi kinh hô.

Bùi tỷ, chị không sao chứ?

Tô Mộc nhanh như tia chớp xông tới, phát hiện toàn thân Bùi Phi nóng hổi, rõ ràng dược vật đã bắt đầu phát tác. Lúc này nói gì cũng là giả dối, chỉ có thể mau chóng giúp nàng giải hết thuốc mới được.

Bây giờ không có chuyện gì, nhưng tôi rất khó chịu, Âu Dương Dung thế nào rồi?

Bùi Phi hỏi.

Yên tâm đi, đã hôn mê rồi!

Tô Mộc nhìn lướt qua nói.

Tô Mộc rất tự tin với lực lượng của mình, khống chế rất đúng chỗ, muốn làm cho Âu Dương Dung hôn mê, hắn nhất định phải hôn mê. Hơn nữa Tô Mộc cũng không muốn để cho Âu Dương Dung biết chuyện mình đã tới, cho nên chỉ có thể để hắn hôn mê.

Tô ca, chúng tôi đến rồi!

Đúng lúc này thanh âm của Đoạn Bằng và Địch Lâm truyền đến, Tô Mộc nói thẳng:

Chỗ này phát sinh một số chuyện ngoài ý muốn, Bùi Phi bị ngấm thuốc, tôi phải dừng lại một chút, yên tâm, Âu Dương Dung đã bị tôi đá bất tỉnh, các cậu cẩn thận làm việc, những cô bé kia có thể bị giam trong mật thất dưới mặt đất, các cậu cẩn thận tìm kiếm, tôi ở trong một gian phòng bên cạnh cầu thang!

Tôi hiểu!

Lúc này Tô Mộc không cần lo lắng cái gì!

Có Đoạn Bằng và Địch Lâm ra mặt, Tô Mộc tin tưởng cho dù bên trong biệt thự có người nào cũng không có khả năng uy hiếp được bọn họ. Cho dù bị phát hiện, thừa dịp trước khi những người đó động thủ làm bọn họ hôn mê, cũng không có bất cứ vấn đề gì. Cái gọi là giết người, sợ rằng ở chỗ này hai người không dám làm như vậy.

Hôm nay ngược lại là một chuyện khó đối với Bùi Phi!

Tô Mộc làm sao cũng không nghĩ tới, tới nơi này điều tra vụ án mười thiếu nữ mất tích, lại biến thành phải cứu vớt Bùi Phi. Thật không biết lần này tới đây, rốt cuộc là cứu người ra trước, hay là cứu người ra sau.

Bùi tỷ, tôi sợ chúng ta phải ở đây một lát rồi!

Tô Mộc bất đắc dĩ nói.

Bùi Phi hiện tại đâu còn quản được nhiều như vậy, tà hỏa đã bắt đầu khởi động trong nàng, tung mình đẩy ngã Tô Mộc xuống đất, nhưng Tô Mộc cũng rất cẩn thận đỡ Bùi Phi nằm xuống. Sau đó đi tới bên cạnh Âu Dương Dung, vừa rồi là bởi vì chân đau đớn kịch liệt, cho nên Âu Dương Dung mới có thể sa vào trạng thái hôn mê. Nhưng ai biết hắn có thể tỉnh lại hay không. Cho nên để dự phòng vạn nhất, Tô Mộc vẫn quyết định, cho thêm hắn một quyền vào đầu!

Bây giờ Âu Dương Dung muốn tỉnh lại, cũng không thể dễ dàng. Tô Mộc cũng không muốn, khi đang cùng Bùi Phi, lại bị Âu Dương Dung nhìn thấy, nếu như vậy thật sự là hỏng bét cực độ.

Rất nhanh Tô Mộc liền cầm thương ra trận, bởi vì thời gian và địa điểm đều không đúng, cho nên khi Tô Mộc và Bùi Phi làm, hiệu suất vô cùng tốt. Dưới loại kích thích đặc biệt này, khiến Bùi Phi thật sự đòi hỏi hết lần này đến lần khác. Sau mỗi lần, sức mạnh dược vật trong cơ thể Bùi Phi từ từ biến mất. Cho đến khi khôi phục thần trí, Bùi Phi mới nhìn Tô Mộc nói.

Tại sao cậu lại ở đây?

Bùi Phi hỏi. Khi hỏi ra lời này, giọng nói của Bùi Phi run rẩy rất nhỏ, thân thể mềm mại nằm trong ngực Tô Mộc. Nhưng khi nàng nhìn thấy Âu Dương Dung trên mặt đất, không nhịn được che miệng lại.

Tại sao hắn lại ở chỗ này?

Tô Mộc hoàn toàn không biết nói gì nữa!

Cũng biết sau khi Bùi Phi tỉnh táo lại, đại não sẽ có ảnh hưởng mất trí ngắn ngủi, nhưng cũng không cần nghiêm trọng như vậy chứ?

Tôi nghĩ bây giờ không phải lúc nói điều này, chúng ta không phải nên nhanh chóng mặc quần áo vào trước?

Tô Mộc hỏi.

Dĩ nhiên!

Bùi Phi vội vàng nói.

Vậy thì tốt!

Tô Mộc cười nói.

Bùi Phi tuyệt đối không muốn để cho thân thể mềm mại của mình cứ như vậy bại lộ, vừa rồi là bởi vì dược vật kích thích, hiện tại sau khi tỉnh táo lại làm sao cho phép chuyện như vậy tồn tại. Chỉ có điều khi nàng mới vừa mặc quần áo tử tế, đột nhiên phát hiện trên trần nhà có một cái máy quay, liền thất thanh kêu lên.

Có máy quay!

Yên tâm đi, máy quay sớm đã bị tôi phá hư hết rồi, nếu không chị cho rằng tôi sớm vào phòng này, không làm gì cứ chờ ở đây sao?

Tô Mộc cười nói. Tất cả máy quay trong phòng đích xác đều bị Tô Mộc phá hỏng rồi, hắn cũng không muốn video giữa hắn và Bùi Phi lưu truyền ra ngoài.

Bùi Phi bây giờ thật sự cảm giác có chút khẩn trương!

Trải qua một trận giật mình kinh hãi, Bùi Phi cũng không biết nên nói cái gì cho đúng. Chỉ có điều khi nàng nhìn thấy Âu Dương Dung, trên mặt hiện lên vẻ tức giận, cắn chặt hai hàm răng tiến lên phía trước, hung hăng đá mấy đá.

Tên sắc lang này, lại dám bỏ thuốc cho ta, ta không đá chết ngươi!

Rầm!

Cú đá này thật sự rất đúng vị trí!

Bùi Phi hung hăng đá một cước vào tử tôn của Âu Dương Dung, hơn nữa lực đạo không áp chế, cú đá như vậy, đổi thành ai cũng không chịu được, chớ nói chi là Âu Dương Dung còn dùng thêm Uy ca. Âu Dương Dung lập tức thống khổ kêu lên, cả người cũng từ trong hôn mê tỉnh lại. Nhưng không có cách nào thanh tĩnh, bởi vì một quyền của Tô Mộc thật sự rất nặng, muốn tỉnh lại là rất khó khăn.

Không thể đắc tội!

Tô Mộc theo bản năng sờ soạng vào đồng chí Tiểu Tô, sau đó đi lên trước kéo tay Bùi Phi:

Đừng ở đây ồn ào nữa, mau lấy đồ của chị, chúng ta phải rời khỏi chỗ này!

Tôi hiểu!

Bùi Phi nhanh chóng thu dọn.

Khi Bùi Phi thu dọn đồ đạc, Tô Mộc cũng bắt đầu quan sát gian phòng này. Nói thật vừa rồi hắn không có nhiều thời gian đánh giá, chỉ trong thời gian ngắn nhất phá hủy máy quay ở đây, hiện tại kiểm tra mới phát hiện nơi này rõ ràng là một phòng quan sát thu nhỏ. Sau khi mở ra một cái cửa tủ, Tô Mộc rõ ràng phát hiện trước mắt xuất hiện một máy giám thị nhiều màn hình. Bên cạnh có một cái đang không ngừng xoay tròn, rất hiển nhiên là chiếc máy quay chịu trách nhiệm quản chế gian phòng này, vừa rồi bị phá hỏng.

Đánh bậy đánh bạ, còn có thu hoạch như vậy?

Tinh thần Tô Mộc nhất thời rung lên, nhanh chóng thu dọn rất nhiều phần cứng di động đặt bên cạnh, bắt đầu quét về phía máy giám thị, hình ảnh vừa nhìn thấy khiến cho vẻ mặt hắn nhất thời âm trầm. Một luồng sát ý lặng lẽ xuất hiện trên mặt, cho dù là Bùi Phi, sau khi nhìn thấy hình ảnh xuất hiện, cũng không nhịn được rùng mình.

Âu Dương Dung là một tên cầm thú, là một tên súc sinh, tại sao hắn có thể làm ra chuyện như vậy, chẳng lẽ hắn không phải con người sao?

Máy giám thị tổng cộng có năm mặt, không có gì ngoài giám thị toàn bộ ngôi biệt thự này, màn hình thứ năm đương nhiên là giám thị căn phòng dưới đất ngôi biệt thự này. Trong căn phòng dưới đất này xuất hiện một màn, thật sự khiến cho người nào nhìn thấy cũng sẽ nổi giận.

Âu Dương Dung quả thực không phải là người!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.