Quan Bảng

Chương 1381: Chương 1381: Kích động trong phòng thử quần áo.




Chương 1381: Kích động trong phòng thử quần áo

Có giai nhân làm bạn và một mình đi dạo phố tuyệt đối là hai khái niệm khác nhau. Mới vừa rồi Tô Mộc còn chán chường, lúc này lại đột nhiên cảm giác được mình giống như sống lại, xuất hiện thêm một loại tâm tình khác hẳn. Mặc dù trước đó, khi tới chợ đi qua đi lại, sẽ có người liếc mắt nhìn mình. Nhưng tuyệt đối không có khả năng giống như bây giờ, nhiều người đều nhìn mình như vậy.

Đương nhiên Tô Mộc biết, bọn họ cũng không phải nhìn mình, mà là đang nhìn Chương Linh Quân đi bên cạnh mình. Bởi vì ngày hôm nay Chương Linh Quân ăn mặc thật mê người. Dáng người cô vốn uyển chuyển, mặc chiếc váy liền thân màu tím, hai chân dài nhỏ nhắn đi tất, khiến người ta có cảm giác duyên dáng yêu kiều. Cảm giác này nếu có thể nhìn thấy phần chân không mặc tất, có phải sẽ lập tức bắn ra hay không?

Trên phần cổ trắng nõn, đeo một chiếc vòng ngọc. Đồ trang sức trang nhã tôn nên khuôn mặt, khiến người ta có cảm giác kinh diễm, dù làm thế nào cũng không thể che giấu được. Lại thêm hai ngọn núi không có cách nào ngăn cản, tư thế sinh động, khiến người ta nhìn cảm thấy tim mình đập thình thịch.

Thục nữ, đào mật chín muồi, chính là hình dung tốt nhất về điều kiện của Chương Linh Quân.

Mà Tô Mộc đã từng đã biết quả đào mật này mê người tới mức nào, say mê tới mức nào, hắn có thể cảm giác được rất nhiều nam nhân nhìn Chương Linh Quân, lộ ra thần sắc đầy dục vọng, nhìn mình với ánh mắt ghen tỵ

Không trách được người khác đều nói, có đôi khi nữ nhân là trang sức phẩm tốt nhất của nam nhân. Muốn biết một nam nhân rốt cuộc thành tựu ra sao, chỉ cần nhìn phẩm cấp nữ nhân bên cạnh hắn là được

Lời lẽ thật chí lý!

Cửa hàng này đi!

Chương Linh Quân dẫn Tô Mộc đi vào một cửa hàng quần áo nhãn hiệu nước ngoài. Đối với người không có khái niệm gì về trang phục, Tô Mộc chính là nhắm mắt theo đuôi vào theo.

Cậu nói tôi đưa cậu đi mua quà cho bạn cậu trước, hay là chọn mua cho tôi trước?

Chương Linh Quân cười hỏi.

Theo tôi vẫn nên đi chọn đồ cho chị Tiểu Quân trước đi. Chị Tiểu Quân thiên sinh lệ chất như thế, khẳng định là phải chọn cho chị trước bạn tôi. Tôi nghĩ rồi, nếu thật sự không được, chúng ta sẽ mua cho cô ấy một vòng tay hay đồ chơi nho nhỏ nào đó, chị thấy sao?

Tô Mộc nói

Yên tâm đi, tôi sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia. Bạn cậu tính cách thế nào? Chiều cao đại khái bao nhiêu, dáng người lại như thế nào? Số đo ba vòng cậu biết không?

Chương Linh Quân thấp giọng hỏi

Chị Tiểu Quân, nếu về tính cách thì có hơi cặn kẽ. Còn về dáng người, số đo ba vòng, ngoại trừ chỗ đó không lớn bằng chị Tiểu Quân ra, còn lại chiều cao các loại đều không kém hơn bao nhiêu.

Tô Mộc ho khan vài tiếng, khuôn mặt lúc này đã bắt đầu có chút ửng đỏ.

Ai dà, tiểu tử cậu hiểu rõ thật cặn kẽ nhỉ? Thật khiến tôi ghen tị!

Chương Linh Quân mím miệng nói, động tác như vậy ở trên người mỹ nữ lại có phần hồn nhiên vốn có.

Chị Tiểu Quân, chị không cần trêu chọc tôi. Tôi và người bạn kia thật sự không có quan hệ sâu như chúng ta. Chính là trong một lần trùng hợp mà quen biết. Ban đầu tôi lên máy bay đi tới kinh thành mà gặp được. Sở dĩ có quen biết với cô ấy, là bởi vì ba cô ấy là cấp dưới của tôi, là một trấn bí thư trấn đảng ủy trong huyện Hoa Hải. Nói vậy chị rõ rồi chứ?

Tô Mộc giải thích

Hóa ra là như vậy!

Nếu thật sự là như vậy, ngược lại sẽ không xuất hiện quan hệ thái quá. Nghĩ đến chuyện mình cũng đã bị Tô Mộc nhìn thấy, lại nghĩ có người khác cũng như vậy, Chương Linh Quân vừa rồi thật sự có chút ghen tuông.

Mà cho dù Tô Mộc giải thích như vậy, cũng không có cách nào hoàn toàn loại bỏ được sự mâu thuẫn trong lòng cô. Cho nên khi Chương Linh Quân nhìn thấy gương mặt Tô Mộc có chút ửng đỏ, tròng mắt xoay chuyển.

Cậu không cần giải thích. Vừa rồi tôi không có bắt cậu giải thích. Hiện tại tôi muốn đi thử quần áo. Cậu ở bên ngoài chờ tôi.

Chương Linh Quân nói xong liền chọn lựa mấy bộ quần áo đi vào phòng thử quần áo.

Trong cửa hàng cao cấp như vậy, phòng thử quần áo đều được thiết kế tốt hơn rất nhiều. Không gian bên trong thật ra không lớn, một người là đủ. Nhưng nếu như thật sự là hai người, sẽ va vào nhau.

A!

Tô Mộc tự nhận là tránh thoát một kiếp, ngồi trên ghế đợi trong cửa hàng, tiện tay lật xem quyển tạp chí để bên cạnh. Nếu như mình và Tiêu Tiêu thực sự có gì, vậy còn chưa tính. Nhưng hai bên không có gì, lại bị Chương Linh Quân hiểu nhầm

Nếu như mình và Chương Linh Quân vẫn là loại quan hệ trước đó, vậy không nói làm gì. Nhưng hai người đã thật sự từng có tiếp xúc thân mật. Điều này khiến Tô Mộc có loại cảm giác bất đắc dĩ.

Loại chuyện này xảy ra, thật sự không biết nên nói như thế nào.

Hiện tại chỉ mong sau khi Chương Linh Quân chọn quần áo xong, đừng nhắc tới chuyện này nữa thì tốt.

Bây giờ là buổi trưa. Khoảng thời gian này, người đi dạo trong chợ cũng rất ít. Hơn nữa cửa hàng này là loại cửa hàng cao cấp. Quần áo bên trong, tùy tiện một cái cũng phải hơn một nghìn. Dưới tình huống, bình thường nhất cũng là cả vạn đồng, người tới nơi này đi dạo lại càng ít hơn. Cho nên ở khoảng thời gian này, trong cửa hàng chỉ còn lại một nhân viên trông coi cửa hàng.

Tô Mộc!

Ngay khi Tô Mộc đang liếc mắt xem qua tờ tạp chí, đột nhiên từ trong phòng thử quần áo bên kia truyền đến giọng nói của Chương Linh Quân. Tô Mộc ngẩng đầu nhìn qua, ánh mắt không khỏi sáng ngời. Hắn thật sự thật không ngờ dáng người Chương Linh Quân mặc cái gì cũng đẹp. Hơn nữa mặc cái gì cũng có thể toát lên cảm giác khác hẳn. Giống như bây giờ, bộ quần áo cô mặc trên người, không phải là một bộ quần áo trang trọng gì, mà là một chiếc váy hè hoa văn thanh nhã. Bộ váy như vậy mặc ở trên người Chương Linh Quân, vô hình trung lộ ra một khí tức rất thanh nhã. Tô Mộc đứng dậy nhìn Chương Linh Quân lúc này đang đứng ở phía trước gương, ánh mắt có phần hoảng hốt.

Tiên sinh, chị nhà mặc bộ váy này thật sự rất thích hợp. Đây là mẫu mới của chúng tôi trong năm nay. Là hàng được ưa chuộng nhất năm nay đấy.

Nữ nhân viên xinh đẹp đứng ở bên cạnh giới thiệu.

Có đẹp không? Tôi còn muốn thử vài cái nữa.

Chương Linh Quân nói.

Vậy thử đi!

Tô Mộc cười nói

Được!

Chương Linh Quân gật đầu, hướng về phía nữ nhân viên cửa hàng nói:

Không cần ở đây. Có hắn ở đây là được.

Nói thật, vừa rồi Chương Linh Quân nghe nữ nhân viên cửa hàng khi giới thiệu nói Tô Mộc là chồng mình, tâm tình bỗng nhiên vui vẻ. Cô không muốn giải thích rõ ràng làm gì. Tô Mộc tất nhiên cũng không nhiều lời. Hai người giống như thần giao cách cảm trực tiếp bỏ qua đề tài này. Nữ nhân viên cửa hàng biết hai người muốn thương lượng, giống như các khách hàng khác, cho nên liền thức thời lui ra ngoài.

Nhân viên cửa hàng phục vụ khách, mục đích chính là chỉ cần khách yêu cầu, đều phải cố gắng hết mức để thỏa mãn khách hàng.

Chờ đến khi nơi đây chỉ còn lại có một mình Tô Mộc, hắn nhìn cửa phòng thử quần áo đóng chặt, trong đầu bất chợt hiện ra cảnh tượng Chương Linh Quân đang cởi quần áo. Tưởng tượng ngón tay thon dài như vậy lướt qua làn da nõn nà. Tưởng tượng hai con thỏ trắng khẳng định nhảy lên nhảy xuống. Tưởng tượng thấy cặp mông vểnh nhất định bị ép chặt tạo thành một đường cong duyên dáng…

Tô Mộc phát hiện mình ở chỗ này, ngay dưới trường hợp như vậy, không ngờ lại vô sỉ cứng rắn.

Thật sự chính là chấn động tình dục!

Trong lòng Tô Mộc mãnh liệt kêu gào, mình không nên tiếp tục nghĩ tới hình ảnh như vậy. Nhưng càng như vậy, hắn càng nghĩ đến cảnh tượng ở trong quán rượu Thịnh Kinh trước đó, khi nhìn thấy hoa viên bí ẩn trên thân thể của Chương Linh Quân, nghĩ tới mùi vị tản ra. Tim hắn đập tăng nhanh hơn. Bên trong thân thể cũng bắt đầu dâng lên một cảm giác lạnh như băng nói không nên lời. Chính là cảm giác có chút lý lạnh.

Không phải lạnh vì khiếp sợ, mà là lạnh vì kích động.

Tô Mộc!

Sao? Chị Tiểu Quân, có chuyện gì sao?

Khóa phía sau tôi kéo không được. Cậu có thể đi vào kéo giúp tôi được không?

Khi âm thanh như vậy đột nhiên vang lên ở bên tai Tô Mộc, hắn lập tức sửng sốt. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, ngay khi mình đang suy nghĩ, Chương Linh Quân sẽ đưa ra lời mời kéo khóa kéo phía sau như vậy. Có thể giúp một tay kéo khóa hay không? Quả thực có thể! Chỉ là có thích hợp không?

Chị Tiểu Quân, nếu không để nhân viên cửa hàng đi vào giúp chị vậy?

Tô Mộc nhỏ giọng nói.

Bên trong phòng thử quần áo trầm mặc một chút, sau đó Chương Linh Quân nhỏ giọng nói:

Tôi không muốn người khác đụng vào cơ thể của tôi. Cho dù cô ấy là nữ nhân cũng không được. Lại nói, cậu nguyện ý để cho người khác đụng chạm đến cơ thể của tôi sao?

Để tôi tới giúp chị!

Nói cũng đã nói đến như vậy, Tô Mộc không do dự chút nào, trực tiếp liền đẩy cửa đi vào. Nhân viên cửa hàng ngồi ở gần đó, nhìn thấy động tác của Tô Mộc, nhưng không có bất kỳ sự giật mình hay ý định giúp đỡ thử quần áo. Chuyện như vậy ở trong các cửa hàng cao cấp vẫn thường phát sinh. Dù sao ở chỗ này, quần áo không phải mỗi món đều dễ mặc. Lại nói người ta là vợ chồng. Có chồng ở bên cạnh, không cần mình tới giúp là chuyện rất bình thường.

bên trong phòng thử quần áo

So với lúc trước khi còn ở bên ngoài, lúc này tâm tình Tô Mộc càng kích động hơn. Ở phòng thử quần áo này cũng không rộng lắm. Không thể cho phép hai người tự do chuyển động. Trước mắt hắn xuất hiện dáng vẻ mê người của Chương Linh Quân. Cô đang thử mặc một cái váy liền. Phía sau cái váy chính là một khóa kéo từ dưới lên trên.

Cái váy đang dừng ở trên eo của Chương Linh Quân, khó khăn lắm mới che lại cặp mông nhỏ. Toàn bộ phía sau lưng đều lộ ra. Nửa người trên chỉ mặc một cái áo ngực. Không có gì ngoài cái này. Cảnh xuân lộ ra ở trong không gian thu hẹp như vậy, đột nhiên nhìn thấy tình cảnh hương diễm như vậy, thật sự khiến dục vọng của Tô Mộc vốn đã có chút khởi động, càng không nhịn được lại sôi trào.

A!

Chương Linh Quân đưa lưng về phía Tô Mộc. Cô thật sự không dám nhìn mặt Tô Mộc. Phải biết rằng vừa rồi cô kêu Tô Mộc tiến vào, thật sự đã tiêu hao rất nhiều tinh lực và dũng khí của cô. Nếu như thật sự nói thêm gì nữa, không phải sẽ xấu hổ mà chết sao? Cho dù là lúc này, gương mặt Chương Linh Quân đã sớm đỏ như quả hồng. Trong phòng thử quần áo với cảnh tượng kiều diễm động lòng người như vậy chỉ có thể nghe được tiếng tim đập.

Mà khi Chương Linh Quân vừa định mở miệng nói gì đó, bất chợt cô cảm giác được giữa hai chân, vị trí cặp mông đột nhiên bị một cây gậy đâm vào, một ngọn lửa nóng tập kích đến

Đã là người sớm từng trải Chương Linh Quân làm sao không biết được chuyện gì xảy ra. Ngay lập tức trong cổ họng liền phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.