Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

Chương 23: Chương 23: Ăn kem




54, ăn kem...

Lưu Bình An khỏe hẳn trở lại ký túc xá, bởi vì đã bắt đầu nhập học nên bên trong ký túc xá chỉ có Connor khác hệ ở lại. Connor nhìn thấy Lưu Bình An, không có bám dính như bình thường, mà cúi đầu tránh hắn.

“Ngươi đến tột cùng làm sao vậy?” Lưu Bình An một phen nắm cổ tay Connor.

“Không nha......”

“Ngu ngốc!” Lưu Bình An đột nhiên đem Connor đặt trên giường, người sau bị hành động của hắn dọa sợ tới mức kêu không thành tiếng.

“Ngươi có biết không, lúc ấy ta tưởng ngươi chết rồi! Gia hỏa ngốc nghếch lại vụng về này.”

Nhìn Lưu Bình An kích động như thế, Connor hoàn toàn ngây ngốc. “Ngươi lo lắng cho ta sao?”

“Vô nghĩa!”

Connor trong lòng dâng lên một sự vui sướng mãnh liệt, thế giới đột nhiên trở nên phi thường sáng sủa, cảm giác trong mắt toàn là bong bóng màu hồng. Vẻ mừng như điên này không hề che dấu mà hiện hết lên mặt.

“Tiểu An......”

“Ngu ngốc!”

Lưu Bình An nhìn hắn cười đến mức không nhìn thấy bầu trời, vì thế dùng lực gõ đối phương một phát, khiến Connor ôm đầu hô to.

Tiếp đó, Lưu Bình An kéo tay Connor đang che đầu ra, để trán mình dán vào trán đối phương, hành động thân mật khiến Connor chấn động.

“Tiểu An......” Hắn vặn vẹo thân thể, muốn tránh ra. Bởi vì bọn họ dựa vào gần như thế, tim hắn đập nhanh như bay, khẳng định sẽ bị Tiểu An phát hiện.

“Đừng cử động, cứ giữ như vậy một lúc.”

Lưu Bình An đè hắn lại, nhắm mắt.

Xin ngươi, nhất định phải trở nên mạnh mẽ nha. Ít nhất đủ để bảo hộ chính mình, ta không muốn lại mất đi thứ gì nữa.

Lưu Bình An không biết, suy nghĩ đối phương và hắn lúc này hoàn toàn khác nhau. Phải nói hắn tuyệt không minh bạch tâm thiếu nam ôm mối tình đầu. Tim Connor đập bang bang kinh hoàng, Tiểu An chủ động tới gần hắn, còn thân mật với hắn như vậy, có phải hay không chứng tỏ hắn thích mình.

Nói không chừng, hiện tại hôn hắn cũng có thể nga.

Chính lúc Connor đệ đệ hạ quyết tâm, muốn tiên hạ thủ vi cường, đột nhiên trời đất đảo lộn, bị nặng nề ném xuống đất.

“Đau quá...... Tiểu An, ngươi làm cái gì nha?”

Lưu Bình An đem hắn kéo lên, đầy mặt không hài lòng, “Quá yếu. Từ hôm nay trở đi, ngươi mỗi ngày phải tập huấn đặc biệt.”

“Nha?”

“Đây là mệnh lệnh. Ngươi từng nói muốn đi theo ta, đúng không? Vậy phải nghe lời ta nói, biết chưa?”

“Nga...... Vâng......”

Kết quả, vận mệnh ‘Bi thảm’ của Connor bắt đầu.

Về sau, Lưu Bình An vô luận đi đến chỗ nào đều mang theo hắn. Đến lúc trở lại trên chiến trường, Connor cũng vẫn theo bên người Lưu Bình An. Trong mắt những người khác, Lưu Bình An đem hắn trở thành người hầu. Nhưng kỳ thật, Connor biết, Tiểu An phi thường lo lắng cho hắn, thế nên luôn đem hắn giữ ở bên người, bảo hộ dưới đôi cánh của mình.

Connor vẫn cảm giác, mình có thể gặp được Lưu Bình An, thật sự quá may mắn.[ tôm: Ngươi nhất định là m.]

Sau khi trải qua vài chuyện không lớn không nhỏ, tân sinh cuối cùng đã nhập học. Bởi vì nhập học trễ hơn so với bình thường, cho nên chương trình học phi thường dày đặc.

Khác với huấn luyện trước khi nhập học, chương trình học hoàn toàn tiến hành trong học viện. Ngày thường trừ bỏ rèn luyện thân thể cơ bản ngoài trời, trên cơ bản không có cái gì huấn luyện dã ngoại. Tri thức cơ bản rất nhiều, sách giáo khoa điện tử và tư liệu tham khảo nhiều đến mức xem không hết. Chưa từng kinh qua trường học chính quy, Lưu Bình An cơ hồ muốn tan vỡ.

“Không được! Còn tiếp tục như vậy, ta phát điên mất thôi.” Lưu Bình An đem sách bỏ qua một bên, điên cuồng nắm tóc.

Trời đã vào mùa hạ, thời tiết cũng càng ngày càng nóng. Các học sinh ngày thường phải mặc giáo phục ngắn tay chỉnh tề lên lớp, thế nhưng, một khi về đến ký túc xá, các nam sinh đều sẽ cởi đồng phục, chỉ mặc áo lót và quần đùi.

Lưu Bình An cũng không ngoại lệ, chỉ mặc áo lót màu trắng, quần đùi ngang gối. Một chân gác lên ghế, một chân bỏ trên bàn, tựa vào ghế phát cáu.

“Tiểu An, ta cho ngươi mượn được không.”

Connor ở bên cạnh làm bài tập cũng bắt đầu có điểm ngồi không yên. Tuy rằng hắn học khác hệ, nhưng có vài môn tất cả học viên đều phải học, cho nên bài tập cũng không khác nhau nhiều.

“Ngươi làm xong hết rồi? Thật lợi hại. Vô cùng cảm tạ!” Lưu Bình An không chút khách khí đem bài tập của Connor vào Notebook điện tử của mình.

“Tiểu An, như vậy không được nga. Đề trắc nghiệm ngươi có thể chép, thế nhưng mặt sau đề tự vấn đáp cũng không thể làm giống nha. Sẽ bị giáo viên phát hiện.”

Aslan và Lý Duy cầm một cái túi lớn trở về. Cho dù rất nóng, nhưng bọn hắn vẫn mặc đồng phục chỉnh tề, ngay cả caravat cũng đeo cẩn thận. Connor nghi hoặc: Chẳng lẽ thể chất công tử thế gia không giống với chúng ta ư?

Bị giáo huấn, Lưu Bình An lão đại mất hứng, mặt dài ra. Hung hăng hừ một tiếng.

“Không chép thì không chép.” Đem Notebook đẩy về bàn Connor.

“Đừng nóng giận. Các ngươi có muốn ăn kem không. Các nữ sinh tặng.” Aslan cảm giác bộ dáng thiếu niên sinh khí rất thú vị, có điểm giống một chú mèo nhỏ.

Tại thời điểm mèo con sinh khí, hắn luôn sẽ sờ sờ lông nó, dùng thức ăn ngon dụ nó, nó liền thực vui vẻ thân mật với mình. Hắn cảm giác thiếu niên cũng cùng một bộ dáng như vậy.

“A! Đương nhiên muốn!” Lưu Bình An vừa nghe đến kem, lập tức hai mắt tỏa sáng. Khi Aslan đưa hũ kem cho hắn, hắn lập tức đoạt lấy ăn.

“Tiểu An, kem không phải ăn như vậy.”

Nhìn Lưu Bình An mở miệng cắn một mảnh to, nheo mắt vì lạnh, Connor thật sự nhịn không được. “Phải chầm chậm mà liếm.”

“Liếm sao? Nguyên lai ăn thứ cao quý này phải liếm nha.” Lưu Bình An bừng tỉnh đại ngộ.

“Cái gì? Tiểu An chưa từng ăn qua sao?”

“Không có a. Thứ này quý như đòi mạng, nào được ăn nha.” Hắn chỉ từng thấy qua thiếu gia, tiểu thư, những kẻ trong nhà có tiền ăn mà thôi. Lưu Bình An trước đây không có sống qua đô thị lớn, những nơi hắn ngây ngốc đều là biên cảnh.

Giống như kem vậy, kỳ thật không quý chỗ nào, thế nhưng tại địa phương khuyết thiếu đủ loại vật tư kia, coi như là xa xỉ phẩm.

Connor và Aslan nhìn nhau, trong lòng đồng thời cảm thấy một trận ẩn ẩn đau. Connor đem kem trong tay đưa qua, “Tiểu An, ngươi muốn ăn thêm không, ăn cả phần của ta đi.”

“Thật sự!” Hai hơi đem phần trong tay giải quyết xong, Lưu Bình An cao hứng xoay đầu lại, liếm lên kem của Connor.

“Ân, ăn ngon.”

Thiếu niên híp mắt, bên miệng dính một ít kem màu trắng, đầu lưỡi hồng nhạt liếm môi, không biết thế nào, lại làm người khác cảm thấy có một loại tình sắc.

Aslan không phục nhìn chằm chằm Connor, thầm nghĩ: Thật giảo hoạt!

Mà Connor nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng. Hảo muốn liếm kem bên miệng Tiểu An nga.

Đang lúc hắn nghĩ như vậy, cư nhiên có người thật sự lại gần, dùng đầu lưỡi liếm khóe miệng Lưu Bình An.

“Nha --” Connor sợ tới mức làm rớt kem đang cầm. Lưu Bình An tức giận, nhanh tay tiếp được, tiếp tục liếm.

Một bên liếm một bên đá văng Gavin đang ghé vào bên người, “Không cho phép giành đồ ăn với ta, nóng muốn chết, bỏ ra!”

Gavin đáng thương hề hề liếm ngón tay, ngồi xổm chỗ đó. Sau gáy Aslan chảy xuống một giọt mồ hôi: “Cái kia...... Kỳ thật vẫn còn vài cái.”

Tác giả có lời muốn nói: Ăn kem quả nhiên thực manh. Vì cái gì ta cảm giác cuối cùng bên trong ký túc xá nam sinh khắp nơi đều là gian tình nha?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.