Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

Chương 25: Chương 25: Khoá kiếm thuật




56, khoá kiếm thuật...

“Được rồi, bây giờ ai tình nguyện lên đây cùng ta làm mẫu một chút.” Huấn luyện viên vỗ vỗ tay nói. Đây là buổi học đầu tiên khoá kiếm thuật của bọn Lưu Bình An.

Huấn luyện viên là Lily, nữ tử này dáng người nhỏ nhắn yêu kiều nhưng kiếm thuật lại phi thường lợi hại. Trong học viện quân sự cơ hồ không người địch nổi. Trước giảng thuật những đặc thù của trường kiếm, rồi đến quá trình lịch sử, hiện tại nàng yêu cầu một học viên lên làm mẫu.

Bởi vì vừa mới bắt đầu lên lớp, Lily chỉ là muốn cho học viên sờ sờ thanh kiếm mà thôi. Làm mẫu chẳng qua là vì muốn tạo cho học viên cảm giác ‘Đùa giỡn kiếm thật soái’, sau đó lên lớp càng thêm nhiệt tình.

“Huấn luyện viên.” An Nam giơ tay nói.

“Tốt. Như vậy liền mời An Nam đồng học làm đối thủ của ta đi.”

An Nam xuất thân từ danh môn, kiếm Tây Dương là môn học bắt buộc. Tư thế cầm kiếm phi thường tiêu chuẩn soái khí, hơn nữa kiếm pháp sắc bén, tốc độ như điện, khiến Lily cũng không thể không chăm chú đối đãi.

“Thú vị!” Nữ kiếm khách bị hắn kích khởi chiến ý, càng thêm sử ra toàn bộ chiêu thức. Hai người đối chiến đều siêu đẹp. Tất cả học viên đều không nhịn được lớn tiếng ủng hộ.

Lưu Bình An đối với cái gì kiếm Tây Dương không có hứng thú. Đó là đồ chơi của kẻ có tiền, trong thực chiến giá trị sử dụng không lớn. Hiện tại chiến tranh đều dùng thương, mã tấu và có đôi khi sẽ dùng kỹ thuật cận chiến, nhưng tuyệt đối cũng sẽ không giống kiếm Tây Dương chiến đấu theo quy cách.

Chuyên ngành của bọn họ có rất nhiều học trình loại vận động, tuy rằng đều phi thường ngắn, nhưng chủng loại đa dạng phong phú. Đại bộ phận chương trình học vận động đều là vì nung nấu ý chí và thân thể học viên mà thiết lập.

Chiến đấu mẫu hoàn tất, học viên có thể tự do nghiên cứu trường kiếm, thử hươ kiếm. Lưu Bình An còn đang ngẩn người, liền nghe được An Nam trào phúng.

“Aslan, kiếm thuật của ngươi đã mới lạ đến mức kiếm cũng không lấy sao?”

Lưu Bình An liền nghe Kỉ Vũ ở bên cạnh thấp giọng nói: “Trời ơi, lại bắt đầu.”

Trên thực tế, An Nam luôn coi Aslan là đối thủ, từ nhập học tới nay, không ngừng tìm Aslan phiền toái.

“Kia cũng là một loại biểu hiện tình yêu đi.”

Lưu Bình An xoay người, nhìn Eugene đang sắm một bộ dáng xem kịch vui. Nghi hoặc hỏi: “Ngươi làm gì ở đây?” Nếu hắn nhớ không lầm, Eugene rõ ràng là hệ thông tin.

“Trong các môn học tự chọn của ta có khóa này. Trường kiếm nha, đối với tình báo viên mà nói cũng có khả năng dùng tới.” Eugene hướng hắn nháy mắt mấy cái.

Lưu Bình An liền nhớ đến Connor, bởi vì thuộc hệ nghiên cứu vũ khí, cho nên không có khả năng giống bọn họ có nhiều khoá vận động. Có điểm tịch mịch nha, hắn cũng mong muốn, mọi người đều đến đông đủ.

Lưu Bình An lập tức vì mình hồ tư loạn tưởng mà cảm thấy giật mình. Nhóm người này không phải vẫn đều ở bên cạnh mình sao. Chỉ là bọn hắn luôn luôn đi cùng nhau, cho nên mới bất giác nảy sinh ảo giác.

An Nam không ngừng khiêu khích, bức Aslan cầm kiếm đối chiến với mình. Mà Lily cũng một bộ dáng hưng phấn, tựa hồ cũng không định ngăn cản bọn họ. Lưu Bình An thở dài, đi lên vỗ vỗ bả vai Aslan.

“Liên đội trưởng, cho chúng ta xem tư thế huy kiếm anh khí của ngươi đi.”

“Đúng vậy! Đánh bại bọn chúng.”

Nhóm học viên lúc trước đi theo Aslan trong huấn luyện trước nhập học bắt đầu ủng hộ hắn. Mà người bên phe An Nam kia cũng không chút nào yếu thế, cao giọng trợ uy. Aslan nguyên bản cũng cảm thấy thực đè nén, biết Tiểu An ủng hộ, đương nhiên hắn sẽ không nhẫn nại nữa.

Tay cầm kiếm, Aslan giống thay đổi thành người khác. Nếu nói kiếm của An Nam sắc bén, như vậy kiếm của Aslan chính là ưu nhã nhưng không mất vẻ lợi hại.

Eo thẳng vẫn giữ được hình dáng đường cong thuôn dài, Aslan động tác ưu nhã nhanh nhẹn, tóc vàng theo động tác của hắn tung bay, làm người ta nghĩ đến Tinh Linh mĩ lệ cao quý trong truyền thuyết, cả người đều tản ra quang mang chói mắt. Các nữ sinh lớn tiếng thét chói tai ‘Vương tử, vương tử’.

An Nam kiếm chiêu tràn ngập khí phách, làm người khác nghĩ đến trong đế vương bóng đêm, kiếm như lôi điện, đánh úp về phía địch thủ. Về mặt khí lực, Aslan căn bản không theo kịp An Nam. Vài lần đều bị lực lượng của hắn đẩy lui về phía sau. Nhưng Aslan đều lấy kỹ thuật tuyệt cao nhất nhất hóa giải.

Đang lúc An Nam lại xuất kiếm, buộc hắn lui về phía sau, Aslan linh hoạt xoay người, bước chéo chân, chuyển ra phía sau An Nam.

Tiếng hò hét trợ uy bốn phía càng lúc càng lớn, tất cả mọi người tập trung tinh thần nhìn trận đấu. Không ai chú ý, lúc này có hai quân nhân đang từ sân luyện tập bên cạnh đi qua.

“Bên kia rất náo nhiệt nha.”

“Đúng vậy, đám tân sinh đều tinh lực tràn đầy nha. Bên kia đang là giờ khoá kiếm thuật, Brian đại nhân muốn qua đó xem không?”

Người tới chính là Brian. Cảnh vệ viên dẫn đường đối với hắn vô cùng tôn kính, thấy Brian tựa hồ cảm thấy thực hứng thú, đề nghị hắn đến đó xem xem. Vị đại anh hùng này cư nhiên đến học viện bọn họ làm lão sư, quả thực nằm mơ cũng không nghĩ tới nha.

Khi hai người đi đến hành lang bên ngoài sân tập, tình hình chiến đấu đang căng thẳng, căn bản không ai chú ý tới bọn họ. Thế nhưng, Brian lại liếc mắt nhìn liền thấy Lưu Bình An.

“Tiểu Ly......”

Lúc này, An Nam bị đâm trúng cổ tay, trường kiếm trong tay đột nhiên bay ra. Kiếm ở không trung vẽ một đường cong, nơi mũi kiếm rơi xuống cư nhiên là đỉnh đầu Lưu Bình An.

Lưu Bình An bị âm thanh hoan hô cùng ủng hộ chấn lỗ tai ong ong, khi hắn chú ý tới trường kiếm, đã quá muộn.

“Tiểu An!” Bên tai truyền đến tiếng kinh hô của Aslan.

Lưu Bình An theo bản năng dùng hai tay ngăn che đỉnh đầu, nhưng trường kiếm không có rơi xuống. Một bóng người che trước mặt Lưu Bình An, vững vàng tiếp được trường kiếm bay đến.

“Là Brian * Andrew.”

“Hắn thế nào lại ở nơi này?”

“Nghe nói hắn đến học viện làm giáo viên nha.”

“Thật sự.”

Học viên từng nhóm nghị luận, thậm chí có nữ sinh thét chói tai hoan hô. Brian đem trường kiếm đưa cho An Nam, đầy mặt nghiêm túc nói với Aslan: “Đao kiếm không có mắt, không thể để mũi kiếm nhắm ngay đồng bạn.”

“Vâng.” Aslan áy náy cúi đầu.

Lúc Brian xoay người lại muốn tìm, lại phát hiện phía sau căn bản không có thân ảnh thiếu niên.

“Lại để hắn chạy thoát sao?”

Tác giả có lời muốn nói: Mọi người cấp cho ta động lực nha. Thỉnh hồi phục nhiệt liệt một ít ! ! !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.