Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận

Chương 38: Chương 38: Mời cô ấy lên xe đi




Người được gọi là ‘Thí Chủ’ lập tức ngẩng đầu nhìn người đàn ông, mặt ngẩn ra.

“Thế nào, cảm thấy biện pháp của tôi không hay? Vậy nói xem cậu nghĩ thế nào, lần này sẽ làm theo lời cậu.”

Người đàn ông nhấc chân phải, biếng nhác khoác lên chân trái, phần trên cơ thể vẫn thẳng tắp, lọt vào giữa ghế ngồi, mặc dù tư thế ngồi buông lỏng, nhưng quanh người vẫn tản mát ra khí thế ngang ngược như bậc đế vương, vô cùng cao quý.

“Tiên sinh….” Thí Chủ nháy mắt giật mình, nhìn Giản Trang ở ngoài xe, mặt lộ vẻ khó khăn nói: “Cái này…..”

“Cậu muốn nói gì?” Người đàn ông kiên nhẫn nhìn Thí Chủ, khuôn mặt sạch sẽ, vẻ mặt không thay đổi chút nào, vẫn nhu hòa như cũ: “Cậu cũng biết, tâm tình tôi đang không tốt, lại không có nhiều thời gian.”

Hiển nhiên người đàn ông rất có tố chất, tu thân dưỡng tính vô cùng tốt, cho dù hiện tại tâm tình không vui, hơn nữa dưới tình huống đã tức giận, còn có thể trấn định, mặt mũi ôn hòa nói năng ưu nhã. Ngay cả lời uy hiếp, từ trong miệng hắn nói ra cũng dễ nghe giống như lời tâm tình đường mật giữa các đôi tình nhân vậy.

Người nào đầu óc không linh hoạt, sẽ không nghe ra ngụ ý của hắn.

Nhưng, Thí Chủ nghe được. Khi người đàn ông vừa dứt lời, Thí Chủ đã lập tức mở miệng, to gan nói một câu: “Tiên sinh, chuyện này không bằng cứ tính như vậy, người phụ nữ kia dù sao cũng không cố ý, mà tiên sinh cũng không thiếu tiền mua quần áo. Mặt khác, thật ra thì người phụ nữ này……tôi biết, coi như là một người bạn của tôi.”

Người đàn ông nhìn Thí Chủ, đôi mắt nâu sáng ngời như hạt sương, con ngươi thâm thúy, sắc bén giống như mắt ưng, có thể xuyên qua ánh mắt của đối phương, nhìn thấy tâm hồn tận sâu bên trong, “Bạn bè……” lúc nói ra chữ này, người đàn ông kéo dài âm thanh, ngừng một chút, tiếp tục nói, “Của cậu?”

“Đúng vậy. Không quá thân quen, nhưng xác thực là bạn bè. Hơn nữa còn có mối quan hệ quan trọng khác.” Thí Chủ ánh mắt trong suốt, kiên định và cung kính nhìn người đàn ông, trịnh trọng trả lời.

Không có mấy người có thể nhìn thẳng vào mắt người đàn ông như vậy, nhất là thuộc hạ mà nói thì Thí Chủ coi như là người thứ nhất.

“Ồ.” Cánh môi khẽ nhếch một chút, người đàn ông coi như là lộ ra nụ cười tươi tắn, hỏi “Ngược lại hôm nay cậu lại cho tôi một niềm vui bất ngờ. Người như cậu, cũng học được kết giao bạn bè ư? Cậu và người phụ nữ kia có quan hệ gì? Cô ta từng là người để cậu trút dục vọng sao?”

“Không phải. Những phụ nữ tiên sinh thưởng cho tôi như vậy là đủ rồi. Tôi với cô ấy, ngoại trừ là bạn bè, còn có một món nợ .” Trên mặt Thí Chủ không lộ ra chút gì, nghiêm túc nói “Tôi còn là chủ nợ, cô ấythiếu tôi một khoản tiền. Tiên sinh chắc còn nhớ chứ, đoạn thời gian trước, anh phái tôi đi điều tra chi tiết cuộc sống của cậu hai, người phụ nữ đó chính là bị cậu hai tìm người ‘sửa chữa’.Chuyện trước đó là, tôi ngồi trong xe, cô ấy đã chỉnh kính chiếu hậu xe cho thẳng ra, sau đó tôi đi qua, đã thấy cô ấy ngất đi ngã xuống đất. Là tôi đưa cô ấy đến bệnh viện, cho cô ấy tiền khám bệnh. Mặc dù số lượng không nhiều lắm, nhưng mà cũng là thiếu nợ của tôi, cũng chính là quan hệ chủ nợ.”

“Cậu và cô ta như vậy cũng gọi là bạn bè? Vậy cậu biết cô ta tên là gì không?”

“Biết. Cô ấy tên là Giản Trang.” Nhập viện cần điền tên họ bệnh nhân, lúc ấy trên người cô vừa đúng lúc mang theo thẻ công tác, trên thẻ có tên của cô ấy. Mặc dù lúc ấy vội vàng, chẳng qua là liếc một cái, nhưng Thí Chủ lại nhớ rất rõ ràng.

“Tốt.” Người đàn ông xoay tầm mắt, nhìn Giản Trang ở ngoài xe, khóe môi cong lên, mang theo nụ cười ôn nhu, mở miệng nhẹ nói: “Nếu là bạn bè gặp nhau, vậy mời cô ấy lên xe đi…..”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.