Quân Cưới

Chương 38: Chương 38: Xuất Sắc




Mấy ngày kế tiếp Hàn Mai đều bận rộn chuyện luyện tập tiểu phẩm, một tập kịch bản thật dày đủ khiến cô đau đầu, đến giữa còn có một cảnh yêu cầu Hàn Mai phải khóc, làm hại cô ngày nào về nhà cũng soi gương luyện tập vẻ mặt, động tác, nhưng nửa ngày cũng không khóc được.

Triệu Kiến Quốc gần đây cũng vô cùng buồn bực, huấn luyện cả một ngày về nhà, vợ không giống như trước kia đi theo phía sau cười với anh nữa, hiện tại về đến nhà đã thấy vợ ôm gương khóc, còn hỏi anh cô khóc có giống thật không. Trả lời giống thì cô lại không tin, nói anh dỗ cô vui vẻ mới nói giống, nhưng nếu trả lời không giống cô nhất định sẽ hỏi anh không giống ở chỗ nào, cuối cùng trực tiếp diễn thử cho anh xem vài đoạn, bằng không sẽ bám dính lấy anh không tha. Triệu Kiến Quốc bị bức, mỗi lần đều trực tiếp khiêng người lên giường, tiến hành một loạt hoạt động cải tạo, để cho vợ hiểu được phục vụ tốt chồng là anh đây mới đúng là việc nên làm, đừng có cả ngày tập luyện những thứ không đâu kia.

Hàn Mai đau khổ, ban ngày vội vàng luyện tập trong xưởng, khuya về nhà còn phải ứng phó với người đàn ông ở nhà, đến thời gian ngồi uống nước cũng không có. Cũng may chỉ còn 4 ngày nữa, chịu đựng một chút cũng nhanh qua.

Đến ngày biểu diễn, trong hội trường của bộ đội đầy người, tất cả đều là binh sĩ trong doanh trại, ngồi thành từng hàng thẳng tắp, không nhúc nhích y hệt như pho tượng thờ. Hàng ghế đầu tiên là các vị thủ trưởng trong bộ đội cùng với mấy vị cán bộ, thư ký, ông chủ công ty địa phương.

Tiểu phẩm của Hàn Mai được sắp xếp ở vị trí thứ 11, ở phía sau của cả buổi diễn, vì thế sẽ phải chịu thiệt thòi hơn chút. Đến lúc diễn không biết mấy vị lãnh đạo kia xem được bao nhiêu, đặc biệt là sắp hết năm, ai biết bọn họ sau đó còn bận rộn cái gì không.

Nhìn các diễn viên khác trang điểm, mặt đều bị vẽ hồng y hệt đít khỉ, Hàn Mai âm thầm cảm thấy may mắn, thật may là cô biết ít mẹo hóa trang, có thể tự trang điểm cho mình, bằng không cũng giống như bọn họ bị vẽ thành đít khỉ rồi.

Hàn Mai từ phía sau màn che, ló đầu ra tìm Triệu Kiến Quốc xem anh ngồi ở chỗ nào, nhưng tất cả binh sĩ đều mặc một màu quân phục xanh, muốn tìm một người cụ thể rất khó. Hàn Mai nhìn mãi cũng không thấy anh đâu, đành phải buông tha chạy ra phía sau đọc lời thoại.

Còn một màn múa đơn nữa là đến lượt tiểu phẩm của Hàn Mai, người chủ trì vừa thông báo cho cô chuẩn bị lên sân khấu.

Vai nữ chính là một quân tẩu, một mình ở quê chăm sóc cha mẹ chồng và con trai ba tuổi. Con trai từ khi ra đời đến giờ cũng chưa từng gặp mặt cha lần nào, sinh nhật ba tuổi mới có mong ước được nhìn thấy cha. Nữ chính vì dỗ con trai vui vẻ nên tìm một bức hình nói người trong hình chính là cha, nhưng trên tấm hình kia chỉ có một bóng lưng mặc quân phục, cậu bé cũng không được như ý nguyện, vẫn không thể nhìn mặt cha. Từ đó về sau, hễ cứ nhìn thấy người nào mặc quân phục là cậu bé lại đuổi theo hỏi người ta có phải cha mình không. Cho đến một ngày, nữ chính dắt con trai đi chợ mua thức ăn, mới quay đầu lại một chút đã không thấy tăm hơi con trai đâu, đến lúc tìm được người thì thấy cậu bé đang lôi kéo một người mặc quân phục kêu ‘Ba’. Người lạ kia bị một tiếng ‘Ba’ làm cho lúng túng, gãi đầu không biết nên nói cái gì cho phải, thấy mẹ của cậu bé đến liền cười ngây ngốc với cô, suy nghĩ trong chốc lát liền chào cô theo kiểu quân đội tiêu chuẩn, “Chị dâu, cực khổ rồi.” Nữ chính rốt cuộc vì năm chữ này mà không nhẫn nhịn được nữa, bật khóc không ngừng, năm ngoái chồng cô đi cứu lũ đã hy sinh rồi, cô vẫn gạt cha mẹ chồng và con trai, không cho mọi người biết, một mình bi thương nín nhịn.

Diễn vai cậu bé chính là con trai của Lâm Bảo Phong, nhũ danh gọi Tiểu Khải, năm nay mới ba tuổi, dáng người mập mập rất đáng yêu. Mấy ngày nay Hàn Mai chơi đùa bồi dưỡng tình cảm với Tiểu Khải đều nghĩ về sau con của cô và Triệu Kiến Quốc cũng sẽ đáng yêu như thế này đúng không? Lúc diễn tập, Hàn Mai nhìn cậu bé lôi kéo tay mình kêu mẹ đều có xúc động muốn bế cậu bé về nhà mình nuôi. Chỉ là giả sử cha mẹ Tiểu Khải có đồng ý cho cô làm thế, Triệu Kiến Quốc cũng sẽ không cho phép. Cuối cùng chỉ có cô phải chịu khổ, bị người đàn ông có lòng tự ái cực cao kia nhấn xuống giường sửa chữa, xong chuyện còn bỏ lại cho cô một câu: nhiệm vụ sinh con tự anh cũng có thể hoàn thành, không cần em nhặt ở bên ngoài về. Chỉ nghĩ lại cảnh đấy cũng làm người ta phát run.

Hàn Mai diễn rất hay, lột tả được nội tâm giãy giụa của nữ chính, đặc biệt là cảnh khóc cuối cùng đã đem cả vở kịch đẩy lên cao trào. Tiếng vỗ tay không ngừng vang lên, tất cả binh sĩ phía dưới đều đứng dậy kính Hàn Mai một quân lễ, đồng thanh hô lên, “Chị dâu, cực khổ rồi!”, càng làm cho vở kịch thêm cảm động.

Chào cám ơn xong, Hàn Mai mới đi vào phía sau sân khấu, một nhóm người lập tức vây tới chúc mừng cô.

“Chị Mai Tử, chị diễn thực sự là quá tốt đó! Em ở sau màn che mà cũng khóc này.”

“Mai Tử, cô được đấy! Không nhìn ra cô còn cất giấu ngón này đấy!”

………….

Hàn Mai được khen cũng không kiêu ngạo, ý tứ nói là do kịch bản viết rất tốt mới được như vậy.

“Kịch bản có hay hơn nữa mà không đúng diễn viên cũng không được, nếu như để “Con……trai…….cha……con…” lên diễn, không biết sẽ diễn thành cái quỷ gì đâu! Lần này người kia cũng nên chịu phục đi!”

“Cô ta không phục cũng có thể làm gì chứ? Sự thật không phải rõ ràng rồi sao.”

Nói tới chỗ này, mọi người đồng loạt nhìn về phía Tào Thải Ngọc đang đứng trong góc lắc lắc vạt áo, cả mặt đỏ bừng, không rõ là tức giận hay do hóa trang. Tào Thải Ngọc vừa định mở miệng ra nói, thì thấy Doanh trưởng Ngô Bân cùng vợ đồng thời là cổ đông số một của xưởng đóng hộp Dương Vân Tú tươi cười bước tới.

“Đồng chí Hàn Mai, cô diễn thật không tệ đó! Không nghĩ tới trong nhà máy còn cất giấu nhân tài như cô, mấy vị lãnh đạo ngồi cạnh tôi vừa rồi cũng khen ngợi cô. Hạng nhất năm nay mười phần là thuộc về nhà máy chúng ta rồi, đến khi đó tôi sẽ làm chủ cho mọi người thêm tiền thưởng.”

Hàn Mai không lên tiếng, chỉ nhàn nhạt cười, vốn dĩ cô cũng không phải là ham tiền thưởng, thêm hay không thêm cũng không có ảnh hưởng gì đến cô. Nhưng những người khác lại không cho là như vậy, ai cũng hưng phấn, ồn ào lộn xộn nói.

“Chị Vân, chuyện tốt như vậy cũng không thể quên chúng tôi được.”

“Sao có thể chứ! Mọi người cứ chờ rồi sẽ thấy!” lại quay ra nói tiếp với Hàn Mai, “Mấy ngày trước mới nghe lão Ngô nhắc tới, Triệu Kiến Quốc nhà em giành hạng nhất trong kì khảo hạch, chỉ tiêu xét duyệt danh ngạch duy nhất năm nay cũng về tay, hiện tại bay lên làm Phó Doanh! Không nghĩ tới vợ lão Triệu lại có bản lãnh như vậy, vợ chồng em đúng là xứng đôi!”

“Đúng đó… Đúng đó…..”

Mấy người phụ nữ bên cạnh phụ họa, bởi vì có Hàn Mai họ mới có thể lấy thêm tiền thưởng, cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn*, bọn họ có thể không nói hùa vào sao!

(*)Cắn người miệng mềm, bắt người ngắn tay: ăn của người ta, thì nói năng với người ta cũng mềm mỏng hơn.

Lần này Hàn Mai cười thật sự vui vẻ, chồng cô đạt được thành tích mới là điều cô vui mừng nhất.

“Hàn Mai này, rảnh rỗi thì đến nhà chị chơi, lão Ngô nhà chị nói em nấu ăn rất ngon, mấy binh sĩ dưới quyền đều được ăn hết rồi, chỉ có anh ấy là chưa được ăn. Em phải dạy chị vài chiêu đó, để chị có thể khoe khoang trước mặt lão Ngô.”

Hàn Mai thấy Dương Vân Tú nói thật lòng, một chút cũng không giống đang khách sáo, hơn nữa người ta cũng trực tiếp xưng là chị dâu rồi, cô có muốn khách khí nữa cũng không được.

“Vậy chờ Kiến Quốc có thời gian rảnh, vợ chồng em sẽ đến nhà chị chơi, đến lúc đó chị đừng có chê bọn em đến ăn chùa uống chùa là được.”

“Hai người đến chị vui mừng còn không kịp, sao có thể chê phiền chứ! Vậy coi như quyết định rồi nhé, chị chờ hai em đến đấy..!!”

………….

Dương Vân Tú nhìn cô gái đang chụp ảnh cùng các diễn viên khác, diện mạo xinh đẹp, làm cho người ta có cảm giác thoải mái thân thiết, trong lòng nghĩ Triệu Kiến Quốc thật là tốt số, chẳng những huấn luyện binh lính giỏi, mà chọn vợ cũng có ánh mắt tốt như vậy! Nghĩ đến đứa em trai làm mình nhức đầu kia, không biết có thể tốt số tìm được người hợp ý như vậy không. Cha mẹ ở nhà mong chờ bế cháu đến dài cổ, cả ngày trách chị không giới thiệu đối tượng cho em trai. Nhưng chuyện này có thể đổ thừa cho chị sao? Đối tượng chị giới thiệu cho em trai còn chưa đủ nhiều sao? Cao, thấp, mập, gầy, có dạng nào là chưa giới thiệu qua? Nhưng tên nhóc kia nếu không phải là làm cho con gái nhà người ta tức giận bỏ chạy, thì chính là dứt khoát không xuất hiện, cho con gái nhà người ta leo cây. Hiện tại chị cũng không còn mặt mũi nào nhờ mấy người bạn cũ giới thiệu đối tượng cho em trai nữa.

Có điều gần đây mấy lần gặp mặt, em trai đều có lúc mất hồn mất vía, hỏi lí do thì không chịu nói, còn bảo chị đừng có tham gia vào, để nó tự giải quyết. Cuối cùng còn uy hiếp chị nếu chị để cha mẹ biết, sẽ đem chuyện chị gây gổ cùng chồng mới trốn về nhà mẹ đẻ nói ra. Tên nhóc mấy năm gần đây bản lãnh lớn rồi, tính khí cũng ngày càng bướng bỉnh, có khi giận chị cơm tối cũng không ăn.

Haizz, chị cũng không có cách nào nắm bắt được em trai, hiện tại chỉ hi vọng nó sớm tìm được vợ, nếu có thể xinh đẹp như Hàn Mai thì thật tốt.

Ban đầu lão Ngô bảo chị an bài công việc cho Hàn Mai, chị cũng quá coi trọng cô gái này, còn nghĩ rằng chỉ là một người phụ nữ nông thôn không có gì đặc biệt. Chị trực tiếp giao phó cho chủ nhiệm Lâm đi sắp xếp, không nghĩ tới sau khi gặp mặt Hàn Mai rồi mới cảm thấy ngoài ý muốn. Cô gái này cũng không bởi vì đến từ nông thôn mà mất đi vẻ phóng khoáng, ngược lại còn lộ ra một loại bình tĩnh, thong dong, nói chuyện cũng rất đúng mực. Chuyện Hàn Mai và Tào Thải Ngọc bất hòa, chị đã sớm nghe đến rồi nhưng không cho người can thiệp, chị muốn xem xem cô bé này sẽ xử lí như thế nào. Kết quả thu được, Hàn Mai đúng là không làm chị thất vọng, hơn nửa tháng ngắn ngủi đã thân quen được với những công nhân cũ, còn chiếm được sự ủng hộ của bọn họ. Còn Tào Thải Ngọc thật sự là không có đầu óc, lâu như vậy mà còn chưa hiểu tình hình, cô ta càng nhắm vào Hàn Mai thì càng giống như bản thân đi cố tình gây sự, Hàn Mai vô tội, như thế mấy công nhân nữ kia có thể không giúp đỡ Hàn Mai đối phó cô ta sao?

Gần đây Tập đoàn Hồng Viễn đang chuẩn bị hợp tác cùng Cao thị mua lại mảnh đất trống để phát triển dự án mới, Dương Vân Tú là tổng giám đốc của Hồng Viễn, bận rộn đến thời gian lấy hơi cũng không có, hôm nay nếu không phải là con trai bảo bối của chị nhớ cha, khóc nháo muốn đi tìm cha, chị cũng không xuất hiện ở chỗ này. Nhưng bây giờ xem ra lần xuất hiện này cũng không phải là không có thu hoạch, cô gái trẻ Hàn Mai này mặc dù hiện giờ còn chưa đủ kinh nghiệm, nhưng nếu bồi dưỡng cẩn thận, tương lai có thể trở thành cánh tay phải giúp đỡ chị. đọc thêm nhiều truyện hay tại Doc Truyen . o r g

Hàn Mai thế nào cũng sẽ không nghĩ đến bản thân được bà chủ lớn chọn trúng, cô lúc này còn đang bận chụp ảnh với bạn diễn……..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.