Quan Gia

Chương 847: Chương 847: Ai hống hách hơn ai?




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 847: Ai hống hách hơn ai? 

Nhóm dịch: Dungnhi  

Nguồn: vipvandan 

 

 

 

 

Bành Tông Minh kiên quyết phản đối thành lập đại đội cảnh sát tuần tra và đại đội cơ động 110, tuyệt đối không phải chỉ vì y đối với Lưu Vĩ Hồng cực kỳ phản cảm hay thù hận, mà vì như vậy, Lưu Vĩ Hồng sẽ trong thời gian ngắn nhất, hoàn thành tẩy trừ nhân mã dòng chính mà y để lại ở cục công an thành phố, triệt để nắm giữ cục công an. Làm nhiều năm Đảng ủy công an như vậy, Bành Tông Minh trong lòng vô cùng rõ ràng, bản thân không thể bị điều tra. Có thể thấy, Lưu Vĩ Hồng một khi thành công hoàn thành tẩy trừ nắm giữ cục công an, bước tiếp theo chính là hành động nghiêm đánh của lôi đình vạn quân. Chuyện khác đừng nói, chỉ là cấu kết, hành động xấu xa giữa nhóm của Thẩm Vân Thiên và Bành Anh An, thì đủ để khiến cho Bành Anh An vạn kiếp bất phục! 

Bành Tông Minh phải cố gắng ngăn cản Lưu Vĩ Hồng ở cục công an hoàn thành bố cục, ép bức Lưu Vĩ Hồng chỉ có thể sử dụng nhân mã cũ của Bành Tông Minh để tiến hành công tác nghiêm đánh, như vậy, đừng nói toàn bộ thế cục vẫn nằm trong khống chế của Bành Tông Minh, chí ít y có thể khống chế một phần quyền chủ động tương đối. 

Đây chính là cơ hội của Bành Tông Minh. Bành Tông Minh tin rằng, với xuất thân của Lưu Vĩ Hồng và trí tuệ chính trị của cán bộ thực quyền tuổi trẻ thì lên tới cấp Phó giám đốc sở, nhất định không phải nhằm vào cá nhân Bành Tông Minh mà đến đây 

 

Nói cách khác, Lưu Vĩ Hồng cố nhiên có ý kiến với Bành Tông Minh, nhưng không đến mức thù hận y. Giữa tiền đồ chiến tích của bản thân và hoàn toàn muốn lật đổ Bành Tông Minh, nếu như cho Lưu Vĩ Hồng lựa chọn, Lưu Vĩ Hồng hẳn là sẽ chọn tiền đồ chiến tích của bản thân. Nói cách khác, chỉ cần Bành Tông Minh có thể giúp Lưu Vĩ Hồng đạt được chiến tích mà hắn cần, Lưu Vĩ Hồng có khả năng chọn hợp tác với y 

Chỉ cần xoá sạch mấy đám lưu manh kiêu ngạo nhất của Cửu An, khôi phục trật tự xã hội bình thường, Lưu Vĩ Hồng và cục công an thành phố nhất định tiếng lành đồn xa, được toàn thể nhân dân thành phố chân thành ủng hộ. Mục đích của Lưu Vĩ Hồng cũng hoàn toàn đạt được. Đồng thời tha cho Bành Tông Minh một phen, lại có thể ở trên quan trường tranh thủ một danh tiếng tốt là nói nhân nghĩa, chính là một công đôi việc, sao lại không làm? 

Nếu muốn đạt thành mục đích này, trước tiên phải ngăn cản Lưu Vĩ Hồng tẩy trừ cục công an thành phố, tránh cho hắn hoàn toàn khống chế cục công an thành phố, Bành Tông Minh trong tay mới có đủ lợi thế để “đàm phán” với Lưu Vĩ Hồng 

Cũng chính vì vậy, lời nói của Bành Tông Minh mới có thể cố gắng nói uyển chuyển, để tránh hoàn toàn chọc giận Lưu Vĩ Hồng. Lưu Vĩ Hồng chung quy là người trẻ tuổi, tính khí của người trẻ tuổi luôn khá nóng nảy một chút, một khi hoàn toàn bị chọc giận, thì có khả năng diễn biến thành cơn tức cố tình chống đối Bành Tông Minh, vậy thì hoàn toàn đánh mất cơ sở “đàm phán” rồi 

- Tôi cảm thấy ý kiến của Bí thư Bành đáng được suy xét. 

Lời nói của Bành Tông Minh vừa nói xong, Chủ tịch thành phố Lục Mặc liền mở miệng, giọng nói hơi mãnh liệt 

Tuổi của Lục Mặc tương đương với Vương Thì Hằng, diện mạo cũng khá nhã nhặn, nhưng tính khí nghe nói không phải bình thản như vậy, chí ít nóng nảy hơn Vương Thì Hằng một chút. Mà tác phong hành sự của Lục Mặc, khá gần với Tân Minh Lượng, con người khá cứng rắn, dục vọng quyền lực khá mạnh. Có thể chính vì tính cách của gã không quá bình thản, mới ở thế hạ phong trong cuộc cạnh tranh với Vương Thì Hằng 

Tân Minh Lượng nếu trao đổi gã và Vương Thì Hằng, so sánh mà nói, Lục Mặc thì không dễ “khống chế” bằng Vương Thì Hằng. Khống chế một người tính khí ôn hòa luôn dễ dàng hơn chút so với khống chế một người tính khí nóng nảy. 

- Bí thư Lưu, anh vừa mới đến, có thể không rõ lắm với tình hình tài chính ở trong thành phố. Chủ tịch thành phố như tôi thì khó rồi… 

Lục Mặc nhìn Lưu Vĩ Hồng, ha hả cười một tiếng, nói: 

- Thu nhập tài chính hàng năm chỉ có bấy nhiêu, chỗ muốn tiêu tiền thì nhiều vô số, khắp nơi giơ tay lấy tiền của tôi, tài chính thành phố hàng năm đều phải thiếu hụt vài triệu đến hơn chục triệu, thật sự là không thể lấy ra tiền được. Đương nhiên, xã hội trị an phải nắm, công tác công an cũng phải ra sức ủng hộ, đây là công tác bản chức của chính phủ mà… Ha ha, chính là phương diện tài chính quả thật rất khó khăn, tình hình thực tế này, vẫn xin Bí thư Lưu lý giải nhiều hơn 

Vị này giống như Bành Tông Minh, lời nói khách khí, ý cự tuyệt lại rõ ràng 

Lưu Vĩ Hồng vẫn là ung dung thản nhiên, sắc mặt của Vương Thì Hằng lại trầm xuống. Ông không phải tức giận vì Lục Mặc phản đối đề nghị của Lưu Vĩ Hồng, là tức giận vì Lục Mặc phản đối trong lúc này! 

Tốt, nếu như Chủ tịch thành phố Lục không đồng ý, sao không ký tên ý kiến phản đối ở trên báo cáo đệ trình lên Đảng ủy Công an? Như vậy không phải chuyện gì cũng sẽ không xảy ra hay sao, trực tiếp thì đẩy trở về rồi. Bây giờ lên hội nghị thường vụ rồi, ông nhìn thấy Tân Minh Lượng không vui, mới đứng ra bày tỏ lập trường phản đối Lưu Vĩ Hồng, ủng hộ Tân Minh Lượng, không phải bày ra bộ dáng cho Tân Minh Lượng xem hay sao? 

Điều này cũng quá giảo hoạt! 

Vương Thì Hằng bỗng nhiên hơi hối hận, không nên đem đề tài thảo luận này mạo muội đưa lên hội nghị thường vụ thảo luận, nên mời Lưu Vĩ Hồng và Lục Mặc nói chuyện riêng trước, tiến hành thương lượng trong phạm vi nhỏ, phỏng chừng Lục Mặc sẽ không có bộ dáng này rồi chứ? Nếu thương lượng trong phạm vi nhỏ, Lục Mặc không muốn phản bác đề án của Lưu Vĩ Hồng, ở trên hội nghị thường vụ chắc chắn cũng không dễ phản đối nữa, như vậy thì quá đúng rồi 

- Phương diện biên chế, khả năng cũng cần suy xét cho tốt 

Phát biểu tiếp sau Lục Mặc là Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng Kiều Hiền Bình. Kiều Hiền Bình năm mươi mấy tuổi, bộ dạng tai to mặt lớn, rất uy nghiêm, đeo cặp kính viễn thị, cũng không ảnh hưởng đến quan uy của ông, nói giọng địa phương Cửu An, hơi mang chút giọng phương bắc. Căn cứ lý lịch cá nhân của Kiều Hiền Bình, Kiều Hiền Bình không phải cán bộ bản địa Cửu An, nguyên quán ở một tỉnh nào đó của phương bắc, bốn năm trước từ cơ quan trực thuộc ở tỉnh điều đến Cửu An đảm nhiệm Trưởng ban Tổ chức cán bộ. Sau khi địa khu đổi thành thành phố, Vương Thì Hằng Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng trước kia đã trở thành Bí thư Thành ủy, Kiều Hiền Bình theo trình tự tiếp thay, trở thành Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng. Đến Cửu An 4 năm, thì có thể nói giọng Cửu An khá lưu loát, trên học tập ngôn ngữ, coi như là rất có thiên phú. 

- Vừa rồi Bí thư Bành cũng nói tới vấn đề này, cục công an thành phố lập tức tăng thêm biên chế hai ba trăm cảnh sát chính thức, quả thật quá nhiều. Cửu An chúng ta, nói tới qui mô thành thị, cũng không phải thành thị qui mô lớn nhất ở tỉnh, diện tích nội thành chỉ ba mươi mấy kilomet vuông, so với mấy thành phố lớn Đại Ninh, Hồng Dương, kém quá xa. Đại Ninh và Hồng Dương đều không có đại đội cảnh sát tuần tra và đại đội cơ động 110 gì đó, trị an xã hội cũng làm không tồi. Nếu chúng ta mở ra tiền lệ này, e rằng không tốt như vậy. Chúng ta nếu tăng thêm biên chế hai ba trăm cảnh sát chính thức, mấy thành phố lớn Đại Ninh và Hồng Dương, không phải cần tăng thêm cảnh lực tiến lên hay sao? Ở tỉnh e rằng cũng sẽ không đồng ý chăng? Tôi thấy vẫn là nên đứng vững với cảnh lực hiện tại, toàn diện hỗ trợ, giải quyết ổn thỏa vấn đề trị an xã hội. Bí thư Lưu trước kia làm bí thư ở Hạo Dương, nghe nói vẫn luôn ra sức đề xướng tinh giản cơ cấu, phân lưu nhân viên. Công tác thí điểm kết hợp xã và khu toàn tỉnh, chính là làm ở Hạo Dương, ha ha, kinh nghiệm hẳn là rất phong phú… Chuyện này, tôi cho rằng ý kiến của Bí thư Bành đáng được coi trọng, động tác lớn như vậy, vẫn là cẩn thận một chút, xin chỉ thị ý kiến ở tỉnh thì tốt hơn 

Kiều Hiền Bình vừa kiên quyết phản đối đề án của Lưu Vĩ Hồng, vừa cười ha ha mà tâng bốc Lưu Vĩ Hồng. Xem ra cán bộ lãnh đạo Cửu An, mỗi người đều có bản lĩnh “khẩu Phật tâm xà” 

Ủy ban biên chế thành phố, trên danh nghĩa là cơ quan trực thuộc Ủy ban nhân dân thành phố, trên thực tế do Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng Kiều Hiền Bình phân công quản lý 

Kiều Hiền Bình đứng ra phản bác đề án của hắn, cũng hơi ngoài dự đoán của Lưu Vĩ Hồng. Lẽ ra Kiều Hiền Bình không phải cán bộ bản địa Cửu An, với “không khi chính trị” của Cửu An, hẳn là khá chịu bài xích. Cho dù không đứng cùng một chiến hào với Lưu Vĩ Hồng, chí ít cũng không đến mức nhảy ra công nhiên làm ngược lại với Lưu Vĩ Hồng 

Xem ra đối với thái độ và quan hệ giữa các thành viên bộ máy Thành ủy Cửu An, cũng cần phải tiến hành tìm hiểu thêm 

Sau khi Kiều Hiền Bình phát biểu xong, trong phòng họp lại lâm vào trầm mặc, không ai lại chủ động phát biểu ý kiến nữa. Đối với các ủy viên thường vụ khác mà nói, chuyện này không liên quan bản thân, không cần phải nhảy ra. Dù sao Bí thư Tân cũng không tỏ thái độ, mọi người liền vui vẻ không lên tiếng 

Đừng nói Lưu Vĩ Hồng lai lịch lớn như vậy, cho dù là Bí thư Đảng ủy Công an bình thường, cũng không cần phải vô duyên vô cớ mà làm cương quan hệ với hắn. Chuyện gì cũng phải để lại một đường, sau này dễ gặp lại 

Vương Thì Hằng cũng không hỏi nữa, thói quen thành tự nhiên mà nhìn Tân Minh Lượng một cái. Thường thường lúc này, Tân Minh Lượng sẽ đứng ra lên tiếng, làm “kết luận quyền uy” cho toàn bộ sự việc, thảo luận coi như kết thúc. Nhưng lần này, Tân Minh Lượng lại hai mắt nhìn thẳng phía trước, ánh mắt đối với Vương Thì Hằng thoáng như không thấy, cũng không có ý muốn lên tiếng 

Vương Thì Hằng trong lòng giật mình một cái 

Xem ra Tân Minh Lượng là thật sự bất mãn với ông, nhìn tư thế nào, nếu ông không có một thái độ rõ ràng, Tân Minh Lượng chỉ sợ sẽ rất không vui 

- Ý kiến của Bí thư Lưu, Bí thư Bành, Chủ tịch thành phố Lục và Bí thư Kiều, tôi cho rằng đều rất đáng được coi trọng. Phương diện tài chính có khó khăn, đây là tình hình thực tế, ngoài ra vấn đề biên chế cũng quả thật phải suy xét cho tốt, tốt nhất là trưng cầu ý kiến của bộ phận liên quan ở tỉnh rồi mới làm quyết định thì tốt hơn, ông thấy sao? 

Vương Thì Hằng do dự không bao lâu, lập tức hạ quyết tâm, từ từ mở miệng nói. 

Mặc kệ thế nào, giai đoạn hiện nay, Vương Thì Hằng cũng không có quyết tâm xé rách mặt với Tân Minh Lượng. Dưới ảnh hưởng của Tân Minh Lượng, muốn “phản kháng” cũng không phải đơn giản như vậy 

Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười, thẳng thắn thân mình, chậm rãi nói: 

- Bí thư Vương, ý kiến vừa rồi của mấy đồng chí, tôi cũng cho rằng có đạo lý. Tài chính là khó khăn, điểm này tôi rất hiểu. Giai đoạn hiện nay, các địa khu, thành phố ở Sở Nam chúng ta đều không phải giàu có như vậy. Vấn đề biên chế, cũng quả thật đáng suy xét cho tốt, xin chỉ thị ý kiến ở tỉnh, hoàn toàn phải làm. Nói cách khác, nếu ở tỉnh đồng ý rồi, giải quyết vấn đề biên chế và tài chính, chuyện này sẽ không còn vấn đề khác nữa, đúng không? 

Vương Thì Hằng không khỏi hơi ngẩn ra, hơi nghi hoặc nhìn Lưu Vĩ Hồng, những người khác, thậm chí ánh mắt của Tân Minh Lượng, đều không kìm lòng nổi mà nhìn lên mặt Lưu Vĩ Hồng 

- Nếu như vậy, vậy thì vấn đề không lớn, vấn đề biên chế và tài chính, để tôi nghĩ cách giải quyết! Mặc kệ khó khăn lớn thế nào, đại đội cảnh sát tuần tra và đại đội cơ động 110 đều phải nhanh chóng tạo dựng lên. Cảm ơn Bí thư Vương và các đồng chí ủng hộ! 

Không đợi Vương Thì Hằng nói, Lưu Vĩ Hồng tự mình hạ kết luận 

Cán bộ tham dự hội nghị đột nhiên ngơ ngác nhìn nhau, hoàn toàn có thể cảm nhận được Lưu Vĩ Hồng hống hách, lại không thể nói gì hơn. Nếu người ta có thể tự giải quyết vấn đề biên chế và vấn đề tài chính, còn có lý do gì ngăn cản hắn? 

 

 

codon.trai 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.