Đề án thiết lập đại đội cảnh sát tuần tra và đại đội cơ động 110 của Cục công an thành phố Cửu An, được thông qua trên hội nghị cán bộ trung tầng lần này. Với danh nghĩa của Đảng ủy cục thành phố, đệ trình báo cáo chính thức lên Đảng ủy công an thành phố, Ủy ban nhân dân thành phố và Thành ủy
Khi hội nghị tiến hành đến một nửa, Chánh văn phòng Triệu Phượng Cần mượn cớ rời khỏi hội nghị một hồi, vội vàng đi tới văn phòng của mình, gọi điện thoại, về phần nói chuyện gì thì không được biết.
Khoảng mười một giờ, hội nghị kết thúc
Lưu Vĩ Hồng vẫn chưa vội vã rời đi, mỉm cười nói với Triệu Phượng Cần:
- Chủ nhiệm Triệu, đồng chí Bành Anh An nằm ở bệnh viện nào? Chúng ta cùng đi thăm anh ấy đi!
Triệu Phượng Cần vội vàng nói:
- Được, Phó chi đội trưởng Bành nằm ở bệnh viện nhân dân khu Ngân Yến… Bí thư Lưu đối với đồng chí thật là quan tâm trân trọng
Vừa nói, Triệu Phượng Cần vừa ở trong lòng thầm kêu thật hiểm, đồng thời càng thêm khâm phục Bành Tông Minh. Bí thư Bành quả nhiên không hổ là bí thư, đầu óc xoay chuyển mau. Nếu không phải Bành Tông Minh nhắc nhở, Triệu Phượng Cần không thể nghĩ ra Lưu Vĩ Hồng vừa họp xong thì sẽ đề xuất đi thăm Bành Anh An
Xem ra làm bí thư, thật là khác, Lưu Vĩ Hồng động tác rất nhanh, Bành Tông Minh phản ứng cũng không chậm.
Nếu không làm thế nào chính là họ có thể làm bí thư, người khác không làm được?
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Quan tâm trân trọng đồng chí của mình là phải thôi. Hạ Hàn, cùng đi đi!
Nói thực ra, Hạ Hàn là thật sự một chút cũng không muốn đi thăm Bành Anh An, rõ ràng là đang giả bệnh, cố ý lạnh nhạt Bí thư Lưu, còn đi thăm gã? Thăm cái rắm! Theo ý của Hạ Hàn, tốt nhất là thừa cơ hội này, khiến Bành Anh An dưỡng bệnh cho tốt, đừng trở về đi làm ở chi đội trị an nữa
Chi đội trưởng Hạ đang muốn xuống tay với đám lâu la mà Bành Anh An đã bố trí ở chi đội trị an!
Nhưng nếu như Nhị ca nói như vậy, Hạ Hàn cũng chỉ có thể không vui mà đáp một tiếng “được”
Lập tức mọi người cùng lên chiếc NISSAN của Lưu Vĩ Hồng, chạy thẳng tới bệnh viện nhân dân khu Ngân Yến. Khu Ngân Yến vốn là khu thành nam của thành phố Cửu An, khu Hỏa Cự lại là khu thành bắc, bởi vì khu Hỏa Cự là nơi đóng quân của Ủy ban nhân dân thành phố, đa số bộ phận trực thuộc của Đảng ủy và chính phủ, đều tập trung làm việc ở khu Hỏa Cự, khu Hỏa Cự vì thế bị đùa giỡn xưng là trung tâm chính trị của thành phố Cửu An. Mà khu Ngân Yến lại bị xưng là trung tâm thương mại. Trong qui hoạch thành thị của thành phố Cửu An, khu thành nam vốn cũng phát triển là khu thương mại
Bởi vậy chỉ với trình độ phồn hoa của bề ngoài mà nói, khu Ngân Yến càng hơn khu Hỏa Cự
Bề ngoài của khu Hỏa Cự thì không có rộn ràng nhốn nháo, người qua người lại, càng xơ xác tiêu điều hơn khu Ngân Yến. Đương nhiên, đường phố của khu Ngân Yến cũng không sạch sẽ trật tự bằng khu Hỏa Cự
Mười mấy phút sau, chiếc NISSAN đừng ở trước cửa bệnh viện nhân dân khu Ngân Yến, Triệu Phượng Cần đã mua một ít thức ăn dinh dưỡng như trái cây, sữa bột ở cửa hàng bên ngoài bệnh viện, xách trong tay. Nếu như Bí thư Lưu đại diện trong cục đến thăm Phó chi đội trưởng Bành, lễ tiết này phải nghiên cứu một chút
Bệnh viện nhân dân khu Ngân Yến vốn chính là bệnh viện nhân dân Cửu An, qui mô cũng được, lớn hơn bệnh viện nhân dân thị xã Hạo Dương một chút. Bệnh viện nhân dân địa khu Cửu An lâu đời, tất nhiên đổi thành bệnh viện nhân dân thành phố Cửu An, là bệnh viện có qui mô lớn nhất, điều kiện tốt nhất của thành phố Cửu An. Bệnh viện nhân dân khu Hỏa Cự còn đang chuẩn bị xây dựng
Chi đội trưởng Hạ trong lòng không vui, không biết Phó chi đội trưởng Bành giờ phút này đang truyền dịch ở trong phòng bệnh khoa một của bệnh viện nhân dân khu Ngân Yến càng không vui. Phó chi đội trưởng Bành vốn đang ngủ ngon giấc ở khách sạn Ngân Yến, hôm qua vừa mới cua được một cô em, chơi tới ba bốn giờ sáng, rất là vui sướng. Bành Anh An đã sớm quên sạch chuyện họp ngày hôm nay, trong đầu một chút dấu vết cũng không có. Cho dù Bành Anh An còn nhớ buổi họp này, vậy cũng tuyệt đối không tham gia
Lưu Vĩ Hồng là cái gì!
Bành đại thiếu gia không đi tham gia hội nghị do Lưu Vĩ Hồng chủ trì, có thể bớt đi một cọng lông hay không?
Không ngờ ba của gã gọi đến một cuộc điện thoại, mắng cho gã một trận, ra lệnh cho gã phải đến bệnh viện truyền nước biển ngay lập tức. Cũng may Triệu Phượng Cần thông minh, thấy tình thế không đúng, biết che giấu cho gã, còn biết gọi điện thoại cho Bành Tông Minh. Bằng không, Bành Anh An coi như là bị Lưu Vĩ Hồng bắt lấy nhược điểm, phê bình một trận thì còn đỡ, chỉ sợ Lưu Vĩ Hồng mượn cơ hội này, điều động Bành Anh An, hay là dứt khoát đưa đến lớn tập huấn gì đó ở sở công an tỉnh để tập huấn nửa năm, vậy thì tồi tệ
Lưu Vĩ Hồng ở hội nghị đã nhắc tới chuyện cán bộ tập huấn và cán bộ giao lưu, Triệu Phượng Cần tất nhiên cũng phải báo cáo với Bành Tông Minh ở trong điện thoại. Chuyện này là chuyện lớn, cho thấy Lưu Vĩ Hồng đã chuẩn bị xuống tay với nhân mã dòng chính của Bành Tông Minh
Bành Tông Minh nghe thấy hết hồn.
Hậu sinh này, quả nhiên không phải hạng người dễ đối phó, thủ đoạn đủ linh hoạt sắc bén, đủ tàn nhẫn.
Bành Anh An không dám không tuân theo chỉ lệnh của ba, vừa mắng Lưu Vĩ Hồng vừa luống cuống tay chân mặc quần áo, nhanh như chớp tới bệnh viện nhân dân khu Ngân Yến, gọi người treo nước biển cho gã, truyền một ít thuốc dinh dưỡng. Những năm nay, Bành đại thiếu gia ăn chơi đàng điếm, xương cốt quả thật bị vét sạch rồi, gần đây cùng em nhỏ chơi bời, cảm thấy lực bất tòng tâm, cần mượn thuốc để duy trì. Thừa cơ hội này, truyền một ít thuốc bổ cũng tốt
Nếu không phải Bành đại thiếu gia ở bệnh viện cũng có hồng nhan tri kỷ cùng nói chuyện, nằm ở trên giường bệnh dơ bẩn này cũng thật là buồn chết
Bành Anh An truyền dịch, mắng cho Lưu Vĩ Hồng một trận, lại oán thầm ba mình chuyện bé xé ra to. Nếu như Triệu Phượng Cần đã nói gã đang nằm viện, vậy thì được rồi phải không? Cần gì phải làm thật như vậy?
Bành Anh An không tin Lưu Vĩ Hồng thực sẽ đến bệnh viện thăm gã. Giống như Bành đại thiếu gia không muốn gặp Bí thư Lưu vậy, phỏng chừng Bí thư Lưu chắc chắn cũng rất không thích Phó chi đội Bành phải không?
Không đợi Phó chi đội trưởng Bành hiểu rõ, một vị cảnh sát cấp ba tư thế oai hùng cao ngất dưới sự đi cùng của hai vị cảnh đốc cấp một, đi đến phòng bệnh
Lưu Vĩ Hồng thật sự đến rồi!
Bành Anh An lập tức mở to hai mắt nhìn.
Gừng càng già càng cay, ông già quả nhiên thật sự có tài!
- Bí thư Lưu...
Bành Anh An hơi ngượng ngùng, giành trước chào hỏi Lưu Vĩ Hồng. Đừng thấy Bành đại thiếu gia hận Lưu Vĩ Hồng thấu xương, khi đối mặt với Lưu Vĩ Hồng, vẫn cảm thấy áp lực cực lớn. Thứ nhất là do chức vụ của Lưu Vĩ Hồng, thứ hai là con người làm chuyện thẹn với lòng, trong lòng ít nhiều cũng có chút không tự nhiên
Y tá trẻ đang cùng Bành Anh An nói chuyện liền đứng sang một bên. Dấu chân săn người đẹp trong mấy năm nay của Bành Anh An, trải khắp các khu vực và các lĩnh vực của thành phố Cửu An, vị y tá trẻ này, chính là một trong những hồng nhan tri kỷ của Bành đại thiếu gia. Nói cách khác, tình nhân sex càng thích hợp hơn
Bành Anh An là vội vàng chạy tới bệnh viện, trong phòng bệnh này ngoại trừ gã, còn có người bệnh khác, nhìn thấy tư thế của đám người Lưu Vĩ Hồng, người bệnh khác và người nhà của họ cũng biết là nhân vật lớn, liền tò mò mà quan sát đám người Lưu Vĩ Hồng
- Đồng chí Anh An, nghe Chủ nhiệm Triệu nói anh bệnh rồi, đang nằm viện, tôi đại diện Đảng ủy cục đến thăm anh!
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười đi vào bên giường, rất ôn hòa nói. Một chút cũng không nhìn ra Bí thư Lưu có ý kiến đối với Phó chi đội trưởng Bành
- Ha ha, chỉ là một chút bệnh nhỏ, không cẩn thận bị cảm, sốt mà thôi… làm cho các lãnh đạo lo lắng rồi. Cảm ơn Bí thư Lưu, cảm ơn cô Triệu, ồ, Chi đội trưởng Hạ cũng đến rồi, cảm ơn!
Bành Anh An ha hả cười nói, tròng mắt xoay chuyển lung tung
Mười năm trước, Bành Anh An vừa tốt nghiệp ở trường tiến vào cục công an, lúc đó, Triệu Phượng Cần chưa tới 30 tuổi, thời trẻ rất xinh đẹp, Bành Anh An gọi cô là Triệu tỷ. Sau này Bành đại thiếu gia cũng cảm thấy gọi như vậy không đúng, có chút loạn thân phận, liền dần dần sửa thành gọi cô Triệu. Về phần trong lòng gã có ấn tượng gì đối với cô Triệu này, chỉ có bản thân gã biết được
- Bị cảm cũng không phải bệnh nhỏ, không thể phớt lờ, phải chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn!
Lưu Vĩ Hồng miệng nói xong, ánh mắt tất nhiên cũng không ngừng quan sát vị nha nội Bành đại danh đỉnh đỉnh này, đầu sỏ gây nên hỗn loạn trị an của thành phố Cửu An. Đại hội cán bộ hệ thống Đảng ủy công an ngày hôm qua, Lưu Vĩ Hồng chỉ là từ xa liếc nhìn Bành Anh An một cái.
Nhìn qua, Bành Anh An thật đúng là giống người bệnh, sắc mặt trắng bệt, không có thần thái mà thanh niên nên có, càng không cần nhắc tới thần khí mà cảnh sát nhân dân nên có. Căn cứ tài liệu cho thấy, Bành Anh An năm nay 29 tuổi, còn chưa qua tuổi chính chắn, đang là thời kỳ hoàng kim thanh xuân. Uể oải không phấn chấn như thế, phỏng chừng vẫn là do tửu sắc quá độ
- Không sao cả, không sao cả, chỉ là bệnh vặt, không phải chuyện lớn, chích một mũi truyền dịch thì khỏe rồi… Tôi, buổi chiều tôi sẽ trở về cục công an đi làm
Bành Anh An liên thanh nói. Tự mình cũng thấy hơi kỳ lạ, đây là những lời do mình nói sao? Chỉ vừa rồi, khi Lưu Vĩ Hồng chưa tới, Bành Anh An còn đang suy nghĩ, phải làm thế nào trừng trị Lưu Vĩ Hồng và Hạ Hàn
Nhất là tên Hạ Hàn, còn nhỏ hơn chính mình vài tuổi, vừa tới Cửu An liền tỏ ra cái giá nhân vật số một, dường như y thật sự là “nhất ca” của chi đội trị an cục công an thành phố Cửu An, Bành đại thiếu gia nhìn không thuận mắt
Huynh đệ, nơi này là Cửu An, không phải Hạo Dương, anh phải làm rõ!
Nhưng hiện tại, Bành Anh An cũng chỉ có thể là nói như vậy, bằng không còn phải bị ông già mắng cho một trận. Tính khí của ông già, gần đây càng ngày càng tệ
- Ha hả, tốt. Bệnh phải dưỡng cho tốt, công tác cũng phải làm tốt. Hi vọng đồng chí Anh An có thể phối hợp rất tốt với đồng chí Hạ Hàn, làm tốt công tác trị an, khiến tình hình trị an của Cửu An chúng ta có một chuyển biến lớn
Lưu Vĩ Hồng như trước không nhanh không chậm nói, thân phận của nhân vật số một đắn đo thật đúng chỗ
- Đương nhiên đương nhiên, tôi nhất định sẽ phối hợp tốt với công tác của Chi đội trưởng Hạ…
Bành Anh An lại liên thanh nói, cái đầu gật như gà mổ thóc
Lưu Vĩ Hồng không có ở bệnh viện quá lâu, hỏi thăm Bành Anh An vài câu, liền rời đi, Triệu Phượng Cần đều ở lại, nói là muốn đi hỏi bác sĩ, tìm hiểu tỉ mỉ một chút bệnh tình của Bành Anh An
Lưu Vĩ Hồng cười nói tốt
Triệu Phượng Cần trong lòng đang nghĩ cái gì, Lưu Vĩ Hồng trong lòng rõ như gương sáng
- Nhị ca, tên khốn khiếp này, vì sao anh khách khí với gã như vậy? Theo tôi, sớm xuống tay, bắt gã cho rồi! Dù sao chứng cớ đã không ít
Cùng Lưu Vĩ Hồng đi ra bệnh viện, Hạ Hàn đè thấp thanh âm, hầm hừ nói.
Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày hơi chau lại, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, thản nhiên nói:
- Bắt gã thì khá dễ dàng, nhưng cũng không cần quá gấp gáp. Bành Anh An cũng còn có chút tác dụng