Chương 390: Bí thư huyện ủy ra bài không theo quy củ
Nhóm dịch: PQT
Nguồn: metruyen.com
Tại huyện Lâm Khánh. Hội nghị xử lý thường vụ của Bí thư huyện ủy đang triển khai trong phòng họp nhỏ của Văn phòng huyện ủy. .
Không khí trong hội nghị tương đối ngưng trọng, không hề có sự vui vẻ của việc đón năm mới sắp tới. Tham dự hội nghị này có năm vị phó bí thư và chủ nhiệm Văn phòng huyện ủy Vương Hóa Đồng dự thính, tất cả đều mang vẻ mặt nghiêm túc. Nhất là Bí thư huyện ủy Mộ Tân Dân và Chủ tịch huyện Đặng Trọng Hòa, đều đang hút thuốc lá, trên mặt rất nặng nề, cẩn thận quan sát sẽ thấy thỉnh thoảng có một tia tức giận.
Hội nghị xử lý thường vụ này là do Mộ Tân Dân tạm thời triển khai. Mộ Tân Dân cũng không nghĩ sẽ triển khai hội nghị này nhưng không thể không làm. Vào buổi sáng ông ta lén trao đổi với Đặng Trọng Hòa thì song phương nói rất không vui, thiếu chút nữa đã cãi nhau ầm ĩ. Mộ Tân Dân không cách nào thuyết phục Đặng Trọng Hòa, chỉ có thể triển khai hội nghị để tiến hành thảo luận.
Mặc dù trong lòng rất không thống khoái, Mộ Tân Dân vẫn hết sức duy trì phong độ người đứng đầu, nhìn qua mấy cấp phó rồi chậm rãi nói:
- Các đồng chí, hôm nay mời mọi người tới đây, chủ yếu là thương thảo một chút về hội nghị tổng kết khen thưởng cuối năm. Hội nghị này chúng ta dự định triển khai vào ngày hai mươi tháng một, bây giờ thời gian đã tương đối cấp bách. Hội nghị này làm sao để triển khai, chắc là phải xác định chủ đề tư tưởng, biểu dương trọng điểm những đơn vị và cá nhân nào, xin mời các đồng chí cùng nhau thương nghị, hôm nay nhất định phải quyết định. Nếu không sẽ làm cho hội nghị tổng kết không thể triển khai đúng thời hạn.
Mấy người Từ Văn Hạo đều khẽ gật đầu.
Cái này cũng là trình tự phải làm trước khi triển khai hội nghị tổng kết khen thưởng hàng năm, huyện ủy sẽ phải định hướng. Biểu dương những đơn vị nào, cá nhân nào cũng phải tính toán. Dĩ nhiên, mọi người chủ yếu là chú ý những đơn vị và cá nhân thuộc mình quản và một số đối tượng trọng điểm. Cơ bản hội nghị tổng kết đều là khen theo xếp hàng phong trào. Bất kể đơn vị hay cá nhân thì cứ luân phiên. Năm ngoái là anh thì năm nay là tôi, không thể phớt lờ hay chen ngang.
Nguyên nhân rất đơn giản, năm nay nên đến phiên những đơn vị cùng cá nhân khen thưởng, trước đó, rất nhiều người trong lòng đều có hi vọng đây cũng là lãnh đạo chủ quản nhất định phải tranh thủ . Nếu có một vài đơn vị năm ngoái không được khen thưởng thì năm nay bị “bỏ qua”, rõ ràng là hợp lý nhưng rất có ý kiến, trong lòng thầm oán hận lãnh đạo phân quản không trọng thị. Mu bàn tay hay lòng bàn tay đều là thịt, bình thường người ta đi theo làm tùy tùng ra sức, một cơ hội ló mặt cuối năm theo kiểu bình quân như vậy cũng không cho, đây chẳng phải là khi dễ người sao? Làm lãnh đạo như vậy thì làm làm gì!
Ngươi là lãnh đạo như vậy sẽ lấy đâu ra người trợ giúp, vì ngươi mà đầu tranh. Đã là người lãnh đạo thì phải có một chút trượng nghĩa, nếu không sẽ không bền.
Làm huynh đệ có kiểu làm huynh đệ dạng, làm lão Đại nên thì phải ra dáng lão Đại.
Quy tắc không thể tùy ý phá hỏng.
Bất quá đám người Từ Văn Hạo cũng rất nhạy cảm ý thức được, Mộ Tân Dân và Đặng Trọng Hòa không thực sự phối hợp. Trên thực tế, Mộ Tân Dân từ lúc nhận chức tới nay đã là hai tháng, lẽ ra phải có sự hòa hợp với thành viên huyện ủy. Đó là bởi bì ông ta vừa đến đã phá bỏ quy tắc. Tân bí thư vừa mới đến đã đi khảo sát công tác toàn huyện, mặc dù có hiềm nghi “diễn trò” nhưng cũng là chức trách, không có quá nhiều ý kiến. Chỉ là bài báo trên nhật báo Sở Nam kia thì đúng là quá đáng.
Nói ông ta đổi trắng thay đen cũng không là phỉ báng.
Lưu Vĩ Hồng còn trẻ tuổi, cũng có chút vọng động, không nhiều lãnh đạo trong huyện có cảm tình với hắn, thậm chí có thể nói, Lưu Vĩ Hồng còn là một người “Nguy hiểm”. Với thân phận một Bí thư Khu ủy nho nhỏ, đánh ngã một hơi hai thường vụ huyện ủy, làm cho cục diện chính trị huyện Lâm Khánh đảo lộn, làm cho mọi người có chút lo lắng. Nhưng bất kể thế nào thì Lưu Vĩ Hồng vẫn tuân thủ theo quy tắc quan trường mà làm việc. Mễ Khắc Lương Trần Đồng Đông chủ động tìm hắn gây sự, hắn liều chết phản kích, cho dù là kịch liệt như thế nào cũng không coi là quá đáng.
Người ta đem đao đặt vào cổ ngươi, không phản kháng còn chờ chết sao?
Dù ai ở vị trí của Lưu Vĩ Hồng cũng sẽ phản kháng, về phần kết quả như thế nào thì phải xem bản lĩnh rồi. Lưu Vĩ Hồng bản lĩnh lớn, thắng được Mễ gia vậy thì cũng không còn lời nào để nói, những người khác nhiều nhất chẳng qua là đối với Lưu Vĩ Hồng đề cao cảnh giác, cũng không thể chỉ trích hắn phá hỏng quy củ.
Nhưng Lưu Vĩ Hồng ở khu Giáp Sơn làm ra thành tích thì quá rõ ràng. Nhận chức mười tháng thì đã làm cho khu Giáp Sơn thay hình đổi dạng, quần chúng đều được giàu lên, đây không phải là khoa trương. Năm ngoái đến nay, tiến bộ lớn nhất đúng là khu Giáp Sơn, Mộ Tân Dân không hợp người ta thì tiến hành đâm sau lưng.
Cuộc sống của thôn dân Hầu tử bối quá gian khổ!
Quả thực là chê cười.
Người ta kia gian khổ đã mấy thập niên, mấy trăm năm, cũng không phải là Lưu Vĩ Hồng tạo thành . Lưu Vĩ Hồng vừa đến liền cấp thuốc nổ, ủng hộ Bối tử hầu sửa kênh, còn sáng tạo ra kỹ thuật tưới nước kiểu mới. Điều này đúng là vì dân làm việc. Kết quả vào trong miệng Mộ Tân Dân thì đều biến thành sai lầm, biến thành Lưu Vĩ Hồng và cán bộ khu Giáp Sơn không quan tâm dân chúng.
Đổi trắng thay đen cũng không có thể điên đảo thành hình dáng này.
Mọi người không biết vì sao Mộ Tân Dân lại có “ý kiến” như vậy với Lưu Vĩ Hồng nhưng cách giải quyết này của ông ta rất không được. Bí thư huyện ủy không thuận mắt cán bộ bên dưới có thể thông qua cách bình thường điều đi, hoặc là trực tiếp cho hắn ăn không ngồi chờ, chỉ cần ngươi có thể thuyết phục mấy lãnh đạo chủ chốt trong huyện thì phù hợp quy tắc. Ai cũng muốn dùng người mình tin cẩn, không có gì đáng trách. Song Mộ Tân Dân dùng loại phương pháp này nhằm vào Lưu Vĩ Hồng, đó chính là phạm vào đại kỵ.
Làm sao vậy, ngươi chẳng những muốn hái mũ ô sa của người ta, còn muốn đem người ta làm thối, trọn đời thoát thân không được a?
Mộ Tân Dân không tuân thủ quy tắc quan trường như thế, có ai không lo lắng trong lòng? Một ngày kia Mộ bí thư xem ngươi không vừa mắt, nói không chừng cũng theo đó cho ngươi một chiêu như vậy. Tùy tiện tìm vài nhược điểm của ngươi rồi cho lên nhật báo Sở Nam là coi như tiêu hủy danh tiếng.
Biết làm sao được đây, Mộ bí thư là từ Ban tuyên giáo Tỉnh ủy xuống a, quan hệ rất thân thiết.
Nói như vậy, trên quan trường lên lên xuống xuống là rất hiện tượng bình thường. Cho dù ai cũng không thể bảo đảm mình sẽ không phạm sai lầm, không thể bảo đảm lãnh đạo coi trọng mình không thể điều đi hay về hưu. Đổi lãnh đạo cho cấp dưới chuyển vị trí, chỉ cần còn giữ quan hệ là không bao lâu có thể Đông sơn tái khởi, đổi lại làm quan ở một ngành trọng yếu khác. Song cách giải quyết này của Mộ Tân Dân căn bản là cản đường người ta.
Chiêu này thì quá độc!
Hoàn toàn vượt ra khỏi suy nghĩ của mọi người là trong suy nghĩ của lãnh đạo huyện ít nhiều đều có cảm giác “đồng tình” hoặc giả là “thỏ tử hồ bi” với Lưu Vĩ Hồng, đồng thời đề cao cảnh giác với Mộ Tân Dân.
Một người ra bài không theo quy củ như vậy, lại là Bí thư huyện ủy từ trên tỉnh trực tiếp điều xuống, nghe nói là do một vị lãnh đạo tỉnh “khâm điểm” thì mọi người có thể không cẩn thận không?
Cho nên Mộ Tân Dân đến nhận chức hai tháng, các đầu lĩnh trong huyện bề ngoài đối với Mộ bí thư rất tôn kính nhưng kì thực cũng vẫn duy trì một khoảng cách. Mộ Tân Dân và Đặng Trọng Hòa xảy ra mâu thuẫn cũng là đương nhiên . Có một số việc có thể nhân nhượng nhưng một số việc thì không, cho dù Mộ Tân Dân có chỗ dựa cũng phải tranh giành nếu không sẽ thành tượng gỗ mất.
Nghĩ như vậy nên đám người Từ Văn Hạo liền âm thầm tăng thêm mấy phần cẩn thận.
- Vương chủ nhiệm, mời đem tình hình trù bị đại hội tổng kết biểu dương thông báo cho mọi người một chút.
Mộ Tân Dân liếc Vương Hóa Đồng đối diện một cái, uy nghiêm nói.
Hội nghị bí thư thường trực trừ phó bí thư nhất định phải có thì Chủ nhiệm Văn phòng huyện ủy cũng phải dự thính, trên danh nghĩa là ghi chép biên bản nhưng thực tế biên bản sẽ có người khác ghi. Vương Hóa Đồng nói như thế nào cũng là thường vụ huyện ủy, không thể nào làm loại công việc dành cho thư ký này. Nếu như là nghiên cứu chuyên đề, ví dụ như vấn đề cán bộ thì sẽ mời thêm Trưởng ban tổ chức huyện ủy Chu Vân Đan tham gia, nghiên cứu vấn đề kinh tế thì có thêm thường vụ Phó Chủ tịch huyện Cao Như Phách, điều này cũng là lệ cũ.
Hôm nay nghiên cứu hội nghị tổng kết biểu dương cuối năm, cũng chưa mời thường vụ khác tham gia. Bao năm qua thì đại hội tổng kết biểu dương cũng là do Văn phòng huyện ủy sắp xếp, kết hợp huyện ủy và chính quyền huyện cùng nhau trù bị. Vương Hóa Đồng đã làm nhiều năm nên rất thành thạo.
Bất quá từ xưng hô và thái độ của Mộ Tân Dân đối với Vương Hóa Đồng thì có thể thấy sự bàn bạc trao đổi của ông ta với Đại quản gia huyện ủy cũng rất sơ sài. Trước kia khi còn Khang bí thư thì bao giờ cũng gọi tên Vương Hóa Đồng, lộ ra vẻ rất thân thiết. Vương Hóa Đồng là thân tín của Khang bí thư, cái này mọi người đều biết . Sau lại đổi Chu Kiến Quốc còn gọi là đồng chí Hóa Đồng cũng tương đối thân mật. Bí thư huyện ủy nếu như không có ý định đổi lại Chủ nhiệm Văn phòng huyện ủy thì sẽ phát triển hắn làm thân tín của mình, điều này là rất cần thiết. Nếu không sẽ có nhiều chuyện làm không thuận tay.
Xem ra Mộ Tân Dân không tính toán tiếp tục sử dụng Vương Hóa Đồng .
Bất quá Mộ Tân Dân mới đến, sợ rằng cũng chưa câu thông với các đầu lĩnh khác.Chỉ với một tấm biển một vị lãnh đạo tỉnh, muốn hạ một thường vụ huyện ủy không phải dễ dàng như vậy. Vương Hóa Đồng làm việc rất cẩn thận, cũng không có bao nhiêu nhược điểm, Mộ Tân Dân muốn cường ngạnh đổi hắn đi cũng sẽ vất vả.
- Được rồi, Mộ bí thư!......
Vương Hóa Đồng mở sổ công tác của mình ra bắt đầu báo cáo.
- Mộ bí thư, Đặng Chủ tịch, các vị lãnh đạo, bây giờ tôi đam tình hình trù bị đại hội tổng kết khen thưởng năm nay để báo cáo với mọi người, xin các vị lãnh đạo chỉ thị!
Vương Hóa Đồng đọc một hồi báo cáo.
Từ Văn Hạo ngồi bên cạnh hắn liếc nhìn một cái, trong mắt hiện lên vẻ ngầm hiểu lẫn nhau.
- Mộ bí thư, Đặng Chủ tịch!
Vương Hóa Đồng đem cả Đặng Trọng Hòa với Mộ Tân Dân đặt ngang hàng, đây là hiện tượng chưa từng có ở hội nghị bí thư thường trực. Xem ra chẳng những trong lòng Đặng Trọng Hòa có ý kiến, Vương Hóa Đồng cũng rất khó chịu .