Quan Gia

Chương 868: Chương 868: Bí thư Tiểu Lưu và Chủ tịch Tân




Bí thư Lưu cũng biết bản thân tuổi trẻ sớm phát đạt, quyền cao chức trọng, hơn nữa còn siêu đẹp trai, phong lưu nhiều tiền, chính là “đẹp trai giàu có” điển hình nhất, là “tay sát gái” siêu cấp nhất

Nhưng “chuyện yêu đương trong văn phòng” thật đúng là không nằm trong dự kiến của Bí thư Lưu

Lúc này hành động đàn áp từ từ kéo màn ra, Bí thư Lưu nào có tâm tư đặt vào chuyện này chứ? Chỉ là bản chất đẹp trai giàu có của mình, khó có thể thay đổi, Phạm Băng Phượng người ta muốn trao cả tấm lòng cho hắn, Lưu Vĩ Hồng bản thân cũng không thể làm được gì. Chỉ có thể tự cảnh giác, không thể làm ra bất cứ chuyện gì khiến Phạm Băng Phượng hiểu lầm

Bí thư Lưu sửng sốt, cũng không duy trì bao lâu, tiếng chuông điện thoại chợt vang lên, cắt đứt suy nghĩ của hắn.

- Xin chào, tôi là Lưu Vĩ Hồng!

- Ừ, Bí thư Tiểu Lưu, xin chào, là tôi, Tân Minh Lượng!

Trong điện thoại truyền đến thanh âm cực kỳ uy nghiêm của Tân Minh Lượng. Mà "Bí thư Tiểu Lưu" là cách xưng hô chỉ mình Tân Minh Lượng chuyên dụng. Cụ thể bắt đầu từ khi nào, thì không cần nghĩ đến. Tân Minh Lượng là thuận miệng xưng hô như vậy, dường như cũng không phải cố ý nhằm vào Lưu Vĩ Hồng. Nhưng cho tới nay, ngoại trừ Tân Minh Lượng, thì không có người thứ hai, cả gan dám xưng hô Lưu Vĩ Hồng như thế. Bí thư Thành ủy Vương Thì Hằng và Chủ tịch thành phố Lục Mặc, đều theo quy củ gọi hắn là Bí thư Lưu.

Lưu Vĩ Hồng bình tĩnh nói:

- Xin chào, Chủ tịch Tân, có gì chỉ bảo!

Đây cũng là điểm đặc sắc của Lưu Vĩ Hồng, cán bộ toàn thành phố Cửu An có quen biết với Tân Minh Lượng, không ai dũng cảm dám gọi y là "Chủ tịch Tân", đều là kính cẩn tôn xưng Tân Minh Lượng là "bí thư Tân". Bởi vì chức vụ "Chủ tịch Hội đồng nhân dân" này, đối với người khác mà nói, là rất khó lường, có lẽ phấn đấu cả đời, cũng chưa chắc có thể dính đến dù chỉ một miếng nhỏ, nhưng đối với Tân Minh Lượng mà nói, chính là một loại "Sỉ nhục", chẳng khác nào chỉ thẳng vào mũi y, chê bai y là “đồ chưa tốt nghiệp THCS”

Tân Minh Lượng với tính cách này đặc biệt cố chấp, lúc trước khi trung ương phát ra văn kiện, yêu cầu đội ngũ cán bộ tuổi trẻ hóa, tri thức hóa, thì có người thân cận nhắc nhở y, có nên tham gia một lớp học gì đó, để lấy văn bằng đại học thậm chí là văn bằng khoa chính quy không? Dù sao cũng không cần Tân Minh Lượng đi học, cũng không cần y làm bài tốt nghiệp, đều có người giúp y giải quyết tất, chỉ cần y gật đầu một cái là được. Tân Minh Lượng nghĩ cũng không thèm nghĩ qua, lập tức bác bỏ

- Tức cười! Ông đây chưa tốt nghiệp THCS thì sao hả? Vẫn là làm việc chính phủ đấy thôi, vẫn làm tới cán bộ lãnh đạo đấy thôi? Chỉ biết làm mọt sách, thì có tích sự gì? Mấu chốt là phải có kinh nghiệm thực tế phong phú! Anh như một học sinh bù nhìn, cho anh thử ngồi vào vị trí của tôi xem, coi bộ anh không làm còn tốt hơn là làm ấy chứ

Đây là nguyên văn khi Tân Minh Lượng răn dạy thân tín cấp dưới

Đợi đến khi bị thiệt hại nặng, Tân Minh Lượng mới hối hận không kịp. Nhưng có hối cũng đã muộn rồi, tất cả đều khó có thể vãn hồi. Tân Minh Lượng đã phóng lao phải theo lao, càng thêm khinh thường cái gọi là văn bằng. Nếu không phải ngại văn kiện quy định của cấp trên càng ngày càng nghiêm khắc, Tân Minh Lượng hận không thể chọn tất cả cán bộ chưa tốt nghiệp THCS để đề bạt lên

Vốn Lưu Vĩ Hồng cũng là theo dòng lớn, kính cẩn gọi Tân Minh Lượng là “bí thư Tân”, nhưng từ sau khi hắn nghe chính miệng Tân Minh Lượng xưng hô "Bí thư Tiểu Lưu", bí thư Tân cũng liền biến thành Chủ tịch Tân.

Thủ đoạn nhỏ này của Tân Minh Lượng ông, cũng đừng đùa trên đầu tôi chứ. Tôi không phải cán bộ bản địa Cửu An, đối với quyền uy của đồng chí Tân Minh Lượng ông đây, vẫn chưa từng trải qua

Tiếng "Chủ tịch Tân" vừa vào tai, Tân Minh Lượng điện thoại bên kia, trên mặt liền nổi lên một luồng khí đen

Con ông cháu cha không biết trời cao đất rộng này, đúng là biết trả đũa

- Bí thư Tiểu Lưu, nếu bây giờ cậu có thời gian, đến văn phòng tôi một chuyến đi, tôi có một số việc cần nói với cậu

Tân Minh Lượng kiềm nén lửa giận, nói, tuy nhiên giọng điệu cứng rắn, thật giống như là truyền đạt mệnh lệnh, nỗi bực dọc này, làm sao có thể dấu được

Trên công tác thực tế, Lưu Vĩ Hồng cũng không muốn bực bội vì Tân Minh Lượng, thản nhiên nói:

- Được, tôi qua ngay, mời Chủ tịch Tân chờ một chút!

- Ừ!

Tân Minh Lượng không nói thêm dù chỉ nửa lời vô bổ, lập tức cắt điện thoại.

Lưu Vĩ Hồng đứng dậy, đi ra văn phòng.

Văn phòng của Tân Minh Lượng, cũng nằm trong trụ sở làm việc Thành ủy. Tòa nhà Thành ủy mới xây dựng của Thành phố Cửu An, vẫn còn những ngõ ngách cũ, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Hội đồng nhân dân thành phố Mặt trận Tổ quốc thành phố Ủy ban Kỷ luật thành phố đều ở cùng một khu làm việc, nhưng phân chia những khu vực khác nhau. Hội đồng nhân dân thành phố có trụ sở làm việc độc lập. Theo lý, Tân Minh Lượng thân là chủ tịch hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân thành phố, hẳn là làm việc ở Hội đồng nhân dân thành phố bên kia, Tân Minh Lượng cũng quả thật có văn phòng làm việc ở trụ sở Hội đồng nhân dân thành phố. Nhưng giống như Lưu Vĩ Hồng, y cũng có văn phòng làm việc ở trụ sở Thành ủy bên này, còn là văn phòng có điều kiện tốt nhất, vị trí và góc độ ánh sáng còn hơn cả văn phòng của Bí thư Thành ủy Vương Thì Hằng. Tân Minh Lượng hầu hết thời gian, đều làm việc ở trụ sở Thành ủy bên này, Hội đồng nhân dân bên kia thì điện thoại điều hành từ xa

Lưu Vĩ Hồng không vội vàng không hấp tấp đi tới trước văn phòng của Tân Minh Lượng.

Trên bảng tên của văn phòng viết "Văn phòng bí thư Tân"

Đây lại là một điểm đặc sắc.

Bình thường mà nói, văn phòng của Vương Thì Hằng thì viết "Văn phòng Bí thư", văn phòng của Kiều Hiền Bình thì viết "Văn phòng Phó bí thư". Tân Minh Lượng lại không cho viết "Văn phòng Bí thư thứ hai", trực tiếp viết "Văn phòng bí thư Tân"

Nó tạo cảm giác như là, văn phòng làm việc này chính là tài sản riêng của y

Các cán bộ của tòa nhà Thành ủy, thường âm thầm trêu đùa, nói giỡn văn phòng của Vương Thì Hằng là “Phòng họ Vương”, văn phòng của Tân Minh Lượng là “Phòng họ Tân”

- Bí thư Lưu, xin chào!

Thấy Lưu Vĩ Hồng đi tới thư ký của Tân Minh Lượng ở gian ngoài văn phòng vội vàng đứng dậy, tiếp đón khách khí

Tân Minh Lượng thích cán bộ lão luyện thành thục, thư ký của y cũng là thư ký lớn tuổi nhất của toàn bộ tòa nhà Thành ủy, cũng vào khoảng 40 tuổi đầu, có vẻ vô cùng thành thục điềm đạm, chắc chắn.

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười đáp lễ.

Sau khi thư ký xin chỉ thị Tân Minh Lượng, liền trân trọng mời Bí thư Lưu đi vào.

Tân Minh Lượng ngồi ngay ngắn ở phía sau bàn làm việc lớn bằng gỗ lim, khí độ y nhiên, sắc mặt nghiêm túc.

Lưu Vĩ Hồng chậm rãi đi qua đó, thẳng tới phía trước bàn làm việc, mới khẽ cười nói:

- Chủ tịch Tân, xin chào!

Lại là Chủ tịch Tân!

Ngay đến thư ký đang pha trà nghe thấy vậy, cơ thể cũng khẽ run lên. Từ sau khi đi theo Tân Minh Lượng, thư ký chưa bao giờ ở văn phòng gặp qua có người giáp mặt khiêu chiến "Quyền uy" của Tân Minh Lượng

Tân Minh Lượng hai hàng lông mày hơi hơi nhấc lên, chậm rãi đứng dậy nói:

- Bí thư Lưu, xin chào!

Sau đó hướng Lưu Vĩ Hồng vươn tay ra

- Chào bí thư Tân!

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười cầm lấy tay của Tân Minh Lượng

Tân Minh Lượng khóe miệng nhếch mép, trong đầu vừa buồn cười lại vừa bất đắc dĩ, tên sinh sau này, thật đúng là không phải đèn cạn dầu, rất ngang bướng. Mình cậy già lên mặt, ở trước mặt hắn giở thủ đoạn nhỏ, hắn cũng không thèm nhượng bộ tẹo nào.

Đúng là tuổi trẻ khí uy!

Nói thật, Tân Minh Lượng thật sự không muốn tìm Lưu Vĩ Hồng nói chuyện. Lưu Vĩ Hồng đến nhận chức hơn một tháng, Tân Minh Lượng vẫn là lần đầu tiên hẹn hắn gặp mặt. Tân Minh Lượng chính là muốn xem, tên thái tử đảng trẻ măng này, rốt cuộc có thể duy trì sự kiêu ngạo đến giây phút cuối cùng hay không. Bình thường mà nói, trước nay lãnh đạo cấp thành phố được điều từ bên ngoài đến, việc đầu tiên sau khi đến nhận chức, đó là xin gặp Tân Minh Lượng - nhân vật số một thật sự của Cửu An

Không cùng Tân Minh Lượng làm tốt quan hệ, dù anh có bản lĩnh phi thường, ở Cửu An cũng thể xoay chuyển được gì. Thậm chí thư ký và lái xe của anh, đều không thấy được sẽ trung thành với anh. Bởi vì không biết anh có thể đứng vững gót chân ở Cửu An hay không, chẳng may cùng anh tiếp cận quá gần, kết quả bí thư Tân không hài lòng với anh, không cần đến hai ba năm, thì anh sẽ mặt mày xám xịt mà đi, lúc đó không phải cũng sẽ liên lụy đến cả thư ký và lái xe bé nhỏ chúng tôi hay sao?

Tóm lại chỉ cần nhìn thấy lãnh đạo ở trước mặt bí thư Tân nói được vài câu, thư ký lái xe cùng với đám người dưới khác, mới có thể chậm rãi tới nương tựa, như những vì tinh tú vây quanh mặt trăng vậy

Lưu Vĩ Hồng lại không hề coi trọng cái gọi là quy tắc này, Tân Minh Lượng hôm nay không gọi cú điện thoại này, Bí thư Lưu e là một chân cũng sẽ không bước vào văn phòng của Chủ tịch Tân.

Nhưng hiện tại, ngược lại là Tân Minh Lượng kiên trì không được.

Nguyên nhân rất phức tạp, tuy nhiên xét đến cùng chỉ có một câu, Tân Minh Lượng có thể biết cách bình tĩnh, thì số cấp dưới cũ kia của y, đã hết kiên nhẫn. Tân Minh Lượng nếu không ra mặt, Lưu Vĩ Hồng này chỉ sợ sẽ không quan tâm cái lỗ thủng càng lúc càng lớn, đến lúc đó thì phải kết thúc như thế nào đây?

Chẳng lẽ thật sự vận dụng hết thảy lực lượng, điều Lưu Vĩ Hồng đi nơi khác?

Hậu quả chỉ có càng nghiêm trọng!

Cách giải quyết lưỡng bại câu thương này, không tới thời điểm cuối cùng, Tân Minh Lượng sẽ không dễ dàng sử dụng. Đừng nhìn Tân Minh Lượng nóng tính táo bạo, bề ngoài thô tục vô văn hóa, bên trong tuyệt đối không phải là loại đàn ông thô lỗ

Đàn ông thô lỗ có thể làm "vua một cõi" ở thành phố Cửu An sao?

Cũng giống như bên trong Lưu Vĩ Hồng, tuyệt đối không phải là một người trẻ tuổi thích kích động

Nhớ tới Thiệu Lệnh Hồng chỉ bảo, nhớ tới trước mắt thế cục ác liệt ở tỉnh, nhớ tới Lưu Vĩ Hồng có lai lịch to lớn như vậy, Tân Minh Lượng không thể không rụt rè

- Bí thư Lưu, mời ngồi

Tân Minh Lượng phá lệ từ sau bàn làm việc đi ra, mời Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống sofa khách

Trong mắt Thư ký lại hiện lên một vẻ kinh dị. Đã lâu không thấy Tân Minh Lượng đối xử với khách như vậy, thậm chí khi Vương Thì Hằng và Lục Mặc đến văn phòng Tân Minh Lượng nói về công tác, đều là ở bàn làm việc bên kia mặt đối mặt, rất là làm theo việc công. Cũng không phải Tân Minh Lượng cố ý đì Vương Thì Hằng và Lục Mặc hai vị nhân vật số một của đảng chính này, chủ yếu vẫn là thói quen xưa nay. Trước khi Cửu An chưa từ địa khu đổi thành thành phố, Tân Minh Lượng chính là cấp trên của Vương Thì Hằng và Lục Mặc, nói chuyện ở văn phòng, chính là theo hình thức này, thói quen sẽ không dễ sửa. Hơn nữa Tân Minh Lượng cảm thấy, với ơn tri ngộ của y đối với Vương Thì Hằng và Lục Mặc, cũng không nhất thiết quá khách khí làm gì. Một số thể thống cần thiết, tiếp tục kiên trì, cũng có thể nhắc nhở hai vị kế nhiệm tuổi trẻ, Cửu An, trước mắt vẫn là thiên hạ của Tân Minh Lượng tôi

- Cảm ơn Bí thư Tân!

Lưu Vĩ Hồng thản nhiên ở một bên sô pha ngồi xuống, tư thế khá nghiêm túc, nhưng nhìn ra được, Lưu Vĩ Hồng đối với Tân Minh Lượng không hề có chút kính sợ nào, có đi nữa cũng chỉ là sự lễ phép và tôn trọng đối với người lớn tuổi.

Bí thư Lưu mạnh mẽ, cứng rắn, quả nhiên không phải giả vờ.

Thư ký vội vàng dâng nước trà cho Lưu Vĩ Hồng, lại đem tách trà của Tân Minh Lượng trà bưng tới, hơi tạm dừng một chút, thấy Tân Minh Lượng không có chỉ bảo khác, liền lập tức nhẹ nhàng lui ra ngoài, đóng cửa lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.