Quan Gia

Chương 828: Chương 828: Bộ máy phân công phải rõ ràng




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 828: Bộ máy phân công phải rõ ràng 

Nhóm dịch: Dungnhi  

Nguồn: vipvandan 

 

 

- Minh Lượng, anh tính làm thế nào? 

Trong phòng số một ở nhà khách Sở Thiên, Thiệu Lệnh Hồng cũng không ngồi, cứ đứng thẳng ở giữa phòng, nhìn chằm chằm Tân Minh Lượng, cực kỳ không hài lòng nói, sắc mặt âm u đến đáng sợ. 

Sau khi kết thúc hội nghị cán bộ, Thiệu Lệnh Hồng không vội trở về Đại Ninh. Y vẫn còn muốn ở Cửu An thêm hai ngày, tìm một số cán bộ cấp dưới cũ mà ôn lại chuyện xưa, gõ hồi chuông cảnh báo vào bọn họ. Cửu An cứ tiếp tục loạn như vậy, rất nguy hiểm. Lâm Khải Hàng và Lý Dật Phong đã động đao kiến rồi 

Đối tượng nói chuyện đầu tiên, dĩ nhiên là Tân Minh Lượng. 

Tân Minh Lượng cung kính đứng ở trước mặt Thiệu Lệnh Hồng, hơi hơi cúi thấp người 

Tân Minh Lượng so với Thiệu Lệnh Hồng cao hơn mấy cm, vóc dáng cũng vạm vỡ mạnh mẽ hơn Thiệu Lệnh Hồng. Năm đó, y với một hình tượng “Trương Phi cũng mãnh”, xuất hiện trong tầm nhìn của Thiệu Lệnh Hồng. Thiệu Lệnh Hồng cảm thấy y thô bỉ vô văn hóa, lại được cái trung dũng có thừa, từ đó về sau, đối với y vô cùng tín nhiệm, hai ba mươi năm, loại ấn tượng này cũng không hề thay khác 

Tân Minh Lượng ở trước mặt Thiệu Lệnh Hồng, cũng luôn là một dáng vẻ trung thành và tận tâm, thề sống chết đi theo. Vì không muốn để lãnh đạo cũ ngẩng đầu nhìn mình, Tân Minh Lượng luôn hơi cúi người, ngẩng đầu lên, ngước nhìn lãnh đạo cũ 

- Lãnh đạo, dân chúng Cửu An vô cùng dũng mãnh, từ xưa thì đã có truyền thống hiếu chiến. Vô sở bất thành quân mà 

Tân Minh Lượng đã sớm dự đoán được Thiệu Lệnh Hồng sẽ nổi giận, liền dây dưa nói 

- Hừ, viện cớ! dân chúng Cửu An dũng mãnh, bộ tôi không biết sao? Cho dù là trước kia, khi đại cách mạng nổ ra, cũng không có loạn như vậy! Nay cải cách mở ra mười mấy năm, cậu xem xem, Cửu An rối loạn đến cỡ nào? Tựa như hôm nay, tất cả lãnh đạo trong thành phố, phải nhường đường cho xe tang của một tên côn đồ, còn ra thể thống gì nữa? Quả thực buồn cười! 

Thiệu Lệnh Hồng nặng nề phun ra một tiếng “HỪ”, sắc mặt càng trở nên khó coi đến cực điểm. 

Thiệu Lệnh Hồng uy phong cả đời, thật đúng là chưa từng mất mặt như ngày hôm nay. Đường đường là Phó bí thư tỉnh ủy, ở đoàn xe “vườn nhà sau” của mình không ngờ bị một tên lưu manh ngăn chặn 20 phút, Thiệu Lệnh Hồng lúc ấy tức giận đến gần sắp phát tiết ra, hận không thể lập tức hạ lệnh bắt hết bọn khốn khiếp này không chừa lại thứ gì 

Ngay trước mặt đoàn người, gã phải để lại mặt mũi Tân Minh Lượng, không tiện tức giận quát lớn. Hiện giờ trong phòng chỉ còn lại hai người, Thiệu Lệnh Hồng cuối cùng không thể áp chế lửa giận tràn ngập trong lòng. 

- Tôi hỏi anh, Cửu An rốt cuộc còn là thiên hạ của đảng ta hay không? Anh mấy năm nay ở Cửu An làm ăn thế nào hả, bất tài thế? Hay là lớn tuổi rồi, trở nên hồ đồ? 

Thiệu Lệnh Hồng gần như là rít qua kẽ răng mà quát. 

Mắt thấy Thiệu Lệnh Hồng tức giận đến kịch liệt, Tân Minh Lượng không kìm nổi nâng tay lau mồ hôi lạnh, cười làm lành nói: 

- Lãnh đạo cũ, xin bớt giận, đều là công tác của tôi làm không tốt, khiến lãnh đạo cũ lo lắng, tôi xin tự kiểm điểm 

- Chỉ một câu kiểm điểm thì xong hả? Anhưng có biết sự tình lúc này gây ra động tĩnh lớn cỡ nào không hả? Anh cho là Cửu An là vương quốc độc lập hử? Có biết có bao nhiêu ánh mắt ở như hổ rình mồi nhìn chằm chằm vào anh, nhìn chằm chằm vào Cửu An? 

Thiệu Lệnh Hồng là nổi điên thật rồi, không hề để lại chút mặt mũi nào cho Tân Minh Lượng, bàn tay múa may, nổi giận đùng đùng. 

Tân Minh Lượng mồ hôi trên trán tuôn chảy như suối, cũng không dám giơ tay để lau đi, cứ đứng như vậy ở đó, mặc cho mồ hôi nhỏ giọt mà rơi xuống đất, vẻ mặt tỏ ra áy náy 

Chuyện này, quả thật phải tự trách mình làm không tốt, khiến lãnh đạo cũ bị động ở trước mặt Bí thư Tỉnh ủy, đã đánh mất thể diện. Mỗi khi Thiệu Lệnh Hồng nổi giận lôi đình, Tân Minh Lượng bình thường đều là không nói lời nào, khom lưng cúi người mà đứng ở đó, mặc cho y hung hăng quở trách một trận, trút giận bớt cũng tốt 

Hiện tại đương nhiên vẫn là bộ dạng cũ. 

Thiệu Lệnh Hồng chỉ vào mũi Tân Minh Lượng, mắng từ đầu đến chân, phù phù không ngừng thở dốc. 

Mắt thấy cơn tức của Thiệu Lệnh Hồng đã phát tiết gần xong, Tân Minh Lượng mới) cười làm lành nói: 

- Lãnh đạo cũ, mời ngài ngồi, xin bớt giận… 

- Cục tức này nguôi không được! 

Thiệu Lệnh Hồng vung tay lên, hầm hầm nói, cũng không đứng đó nữa, xoay người ngồi xuống sofa, lắc lắc đầu, mắt cũng không nhìn Tân Minh Lượng một cái 

Tân Minh Lượng vội vàng chạy đôn chạy đáo pha trà cho Thiệu Lệnh Hồng, hai tay dâng lên trước mặt gã, hạ giọng nói: 

- Lãnh đạo cũ, đều do tôi công tác không làm đúng chỗ, ngài bớt giận, xin bớt giận... 

Thiệu Lệnh Hồng nhận lấy tách trà, uống một ngụm, thấy Tân Minh Lượng vẫn là cung kính đứng ở nơi đó, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói: 

- Ngồi đi. 

- Vâng, cảm ơn lãnh đạo. 

Tân Minh Lượng âm thầm thở phào, thật cẩn thận đặt mông ngồi ở một bên sô pha. 

Dưới tình hình chung, tuy rằng Thiệu Lệnh Hồng là “ân nhân”, lãnh đạo cũ của Tân Minh Lượng, Tân Minh Lượng ở trước mặt gã cũng chưa từng cẩn thận chú ý đến vậy, chỉ có điều hôm nay tình cảnh đặc biệt, Tân Minh Lượng không thể không biểu hiện một chút. Tình nghĩa giữa y và Thiệu Lệnh Hồng, sớm vượt qua quan hệ cấp trên và cấp dưới thông thường, có chút cảm giác anh cả và anh em. Đừng thấy Thiệu Lệnh Hồng lửa giận bừng bừng nổi dậy, mắng mỏ y té tát, nhìn từ một phương diện khác, cũng đang nói rõ tín nhiệm của Thiệu Lệnh Hồng đối với y. Lãnh đạo nếu thấy anh chướng mắt, bình thường đều là rất khách khí. 

Khiển trách mà mắng mỏ, hầu hết chỉ phát sinh giữa cấp trên và cấp dưới thân cận nhất. Quan hệ cấp trên và cấp dưới thông thường, lãnh đạo mắng chửi cấp dưới quá kịch liệt, sẽ sinh hận. 

- Minh lượng, bản thân anh nói xem, Cửu An sao lại biến thành cái dạng này? 

Thiệu Lệnh Hồng lại uống một ngụm trà, giọng điệu dịu đi một chút, hỏi, lập tức lại thêm vào một câu: 

- Phải nói thật, mấy thứ loè loẹt gì đó, không cần đem ra đây 

Tân Minh Lượng vội vàng thẳng người, nói: 

- Vâng, lãnh đạo cũ, vấn đề này khá phức tạp... Chủ yếu vẫn là tôi đã tính toán sai tình thế, đem tinh lực chủ yếu đặt vào hết phát triển kinh tế, lơ là chấn chỉnh quản lý xã hội trị an 

Thiệu Lệnh Hồng hơi hơi gật đầu 

Ít nhất theo Thiệu Lệnh Hồng thấy, Tân Minh Lượng nói lời này là rất đáng tin. Mấy năm nay Tân Minh Lượng đảm nhiệm Chủ tịch Địa khu Cửu An, thực sự trong xây dựng kinh tế bỏ ra không ít công sức, phát triển kinh tế của thành phố Cửu An rất nhanh. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà Cửu An có thể thành công từ địa khu đổi thành thành phố vào năm ngoái. 

Trên điểm này, Tân Minh Lượng công lao không thể không có. 

Kinh tế Cửu An phát lên, Tân Minh Lượng đương nhiên có công đầu, khi địa khu đổi thành thành phố, cũng bởi vì vấn đề văn bằng, chẳng những không thể lên làm Bí thư Thành ủy, đến cả vị trí Chủ tịch thành phố cũng không đến tay, Tân Minh Lượng đã chịu uất ức. Vì chuyện này, năm ngoái Thiệu Lệnh Hồng cũng cố gắng hướng bên trên tranh thủ qua. Thiệu Lệnh Hồng cho rằng, quy định là chết, người là sống, đội ngũ cán bộ tuổi trẻ hóa tri thức hóa, cố nhiên rất có cần thiết, nhưng cũng không có thể làm áp đặt. Giống Tân Minh Lượng một cán bộ tốt làm đến nơi đến chốn, cần cù siêng năng như vậy, nên ngoại lệ trọng dụng. Vì thế, Thiệu Lệnh Hồng và Bí thư Tỉnh ủy Hồ Cao Sơn tiền nhiệm gây gỗ nhau rất không thoải mái. 

Cũng chính vỉ như vậy, Tân Minh Lượng mặc dù không thể chính vị Bí thư Thị ủy, nhưng đối với Thiệu Lệnh Hồng cũng là cảm kích đầy cõi lòng như trước 

Quan tâm trân trọng của lãnh đạo cũ đối với y, thật sự là không còn lời nào để nói hết 

Bất kể Thiệu Lệnh Hồng tức giận mắng răn dạy như thế nào, Tân Minh Lượng cũng đều có thể thản nhiên chịu đựng 

- Minh lượng, đây cũng không đơn giản là sơ sẩy công tác. Thành phố Cửu An loạn thành như vậy, cũng không phải là sự tình trong một sớm một chiều. Tôi thấy, anh đề cử tên Bành Tông Minh kia, năng lực và phẩm đức rất có vấn đề. Vô năng! 

Thiệu Lệnh Hồng lại có chút lửa giận bốc lên 

Đừng thấy gã ở Tỉnh ủy dốc sức bảo vệ Bành Tông Minh, kì thực trong đầu đối với Bành Tông Minh vô cùng căm tức, mơ hồ nghe nói, trị an thành phố Cửu An kém như vậy, có liên quan rất lớn đến Bành Tông Minh và con của y. Thiệu Lệnh Hồng bảo vệ Bành Tông Minh, một là vì nể tình Tân Minh Lượng, hai cũng là xuất phát từ suy xét đấu tranh. Bành Tông Minh là Cục trưởng Công an lão thành của Cửu An, lực ảnh hưởng đối với cơ quan chính trị pháp luật thành phố Cửu An rất lớn. Nếu đem Bành Tông Minh dời khỏi thành phố Cửu An, mặc cho Lưu Vĩ Hồng càn quấy gây sức ép, thì đến người hạn chế hắn cũng không có. 

Thiệu Lệnh Hồng có ý đồ rất rõ ràng: trật tự trị an của Cửu An phải chỉnh đốn, nhưng những thứ khác không thể lộn xộn, phải dựa theo quy củ. Cửu An còn là "hoa viên sau" Thiệu Lệnh Hồng gã đây, không thể bởi vì đổi một Bí thư Đảng ủy Công an, thì lật lộng. 

Để Bành Tông Minh ở lại thành phố Cửu An, thì có thể có hiệu quả giữ cân bằng Lưu Vĩ Hồng, giữa Lưu Vĩ Hồng và Tân Minh Lượng tạo ra một “vùng trung hòa”. Có lẽ bởi vì có Bành Tông Minh giữ cân bằng, Lưu Vĩ Hồng vì thuận lợi mở ra cục diện, triển khai công tác, thì không thể không hướng Tân Minh Lượng cầu viện. Kể từ đó, Kể từ đó, Tân Minh Lượng có thể nắm giữ chặt quyền chủ động, đại cục thành phố Cửu An, sẽ không lộn xộn. 

Tân Minh Lượng trên mặt hơi có vẻ xấu hổ 

Quan hệ của Bành Tông Minh và Tân Minh Lượng y, tựa như quan hệ giữa y và Thiệu Lệnh Hồng, Tân Minh Lượng đối với Bành Tông Minh, rất là tín nhiệm và coi trọng, cũng là dưới sự hết lòng của y, Bành Tông Minh mới có thể nắm được quyền to chính trị pháp luật của Cửu An 

- Lãnh đạo cũ, Bành Tông Minh người này, năng lực vẫn là có một chút. Mấu chốt là, hiện tại đủ loại quan hệ rất phức tạp… 

Tân Minh Lượng uyển chuyển nói. 

Thành phố Cửu An, cán bộ giống như Bành Tông Minh, không chỉ là một hai người, đa số đều là Bành Tông Minh đề bạt lên, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, một số phần tử phạm tội, rất có thể là họ hàng thân thích của lãnh đạo thành phố Cửu An khác, Bành Tông Minh cho dù muốn nghiêm túc xử lý, lãnh đạo khác ở trước mặt Tân Minh Lượng "Khóc lóc kể lể", Tân Minh Lượng một cuộc điện thoại gọi qua, Bành Tông Minh cũng chỉ có thể hành quân lặng lẽ, mở một mắt nhắm một mắt lừa dối cho qua 

Tân Minh Lượng đây là rất mịt mờ nói cho Thiệu Lệnh Hồng, mọi người đều là cấp dưới cũ của Phó bí thư Thiệu, Bành Tông Minh cũng không dám đắc tội 

- Anh thật hồ đồ! 

Thiệu Lệnh Hồng không chút khách khí cắt ngang lời Tân Minh Lượng nói. 

- Sao, bởi vì quan hệ phức tạp, công tác nên nắm bắt thì bỏ bê được sao? Không có cách nói này! Minh lượng, anh nhớ kỹ cho tôi, trật tự trị an Cửu An, phải chỉnh đốn hoàn toàn. Điểm này, là không thể nghi ngờ, không có bất cứ điều kiện gì để hòa hoãn. Lưu Vĩ Hồng này, là nhân vật cay độc, anh ngàn vạn lần không thể xem thường, không nên bởi vì người ta tuổi trẻ, liền phớt lờ. Nên ủng hộ, nhất định phải ủng hộ, không thể hàm hồ. 

Thiệu Lệnh Hồng nói rất nghiêm túc. 

- Vâng, xin lãnh đạo yên tâm, tôi nhất định mạnh mẽ ủng hộ công tác của Lưu Vĩ Hồng 

Tân Minh Lượng vội vàng bảy tỏ nói ra quyết tâm 

- Đương nhiên, trị an phải chỉnh đốn, bộ máy cũng không thể loạn. Bộ máy phân công phải rõ ràng, hạng mục nào ra hạng mục đó rõ ràng, như vậy mới có thể tiến hành công tác có trật tự 

Thiệu Lệnh Hồng liếc mắt nhìn Tân Minh Lượng một cái, thản nhiên nói. 

- Vâng, tôi hiểu! 

Tân Minh Lượng lập tức đáp lại. 

Không thể nghi ngờ, y hoàn toàn hiểu được ý ngoài lời trong câu này của Thiệu Lệnh Hồng. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.