Chương 795: Chỉ thị của Bí thư Tỉnh ủy cũng không dùng được sao?
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: vipvandan
Nghiêm Như Bồi trong lòng cho dù không thoải mái, nhưng cũng biết, tình thế lúc này, e rằng đơn thuần dựa vào nói chuyện là “thuyết phục” không được hai tên lưu manh này, phải lấy ra thứ chắc chắn mới được
Nghĩ đến đây, Nghiêm Như Bồi phất phất tay. Một cảnh sát ngồi bên cạnh y mở cặp công văn ra, lấy ra một xấp tài liệu, phân phát cho đám người Thôi Vân Phong
Đây là tài liệu sao chép nội bộ tham khảo của tỉnh ủy, sao chép bài văn của phóng viên báo tỉnh đã viết, cùng với phê duyệt của Phó bí thư tỉnh ủy Thiệu Lệnh Hồng và Bí thư Đảng ủy Công an tỉnh Bùi Võ Quân. Đồng chí của địa khu Hạo Dương mỗi người một phần
- Bí thư Thôi, Bí thư Thân, đây là chỉ thị do Phó bí thư Tỉnh ủy Thiệu Lệnh Hồng và Bí thư Đảng ủy công an tỉnh Bùi Võ Quân chính tay phê duyệt, mời các đồng chí lĩnh hội một chút tinh thần chỉ thị của lãnh đạo
Nghiêm Như Bồi nói không vội vàng không hấp tấp.
Y từ đầu đến cuối, chỉ là đối thoại với Thôi Vân Phong, Thân Khắc Lễ, không xem Long Vũ Hiên và Hạ Hàn là đối tượng giao lưu bình đẳng. Đường đường Phó giám đốc sở kiêm chủ nhiệm ban Chính trị, cũng là nhân vật rất có thân phận, không thể tự hạ thấp thân phận, đi “đàm phán” với một cán bộ cấp phòng nho nhỏ như Hạ Hàn. Mặc kệ nói thế nào, thị xã Hạo Dương vẫn dưới sự lãnh đạo của địa khu Hạo Dương, cục Công an thị xã Hạo Dương dưới sự lãnh đạo của cục Công an địa khu Hạo Dương. Long Vũ Hiên và Hạ Hàn tuổi trẻ không hiểu chuyện, Thôi Vân Phong và Thân Khắc Lễ cũng không phải là không có đầu óc chứ? Đảng ủy công an và cục Công an địa khu Hạo Dương, quản không được cục Công an thị xã Hạo Dương?
Nên nói, sách lược này của Nghiêm Như Bồi rất chính xác. Y vòng qua cục công an thị xã Hạo Dương, cũng coi nhưng vòng qua Lưu Vĩ Hồng, trực tiếp đặt áp lực lên đầu của Thôi Vân Phong và Thân Khắc Lễ. Về phần làm thế nào cùng Lưu Vĩ Hồng đàm phán, làm thế nào lĩnh hội ý đồ của lãnh đạo, đó là chuyện của lão Thôi và lão Thân hai ông rồi. Nghiêm Như Bồi không định trực tiếp đối mặt với “thái tử gia” Lưu Vĩ Hồng
Nếu chuyến đi này không hoàn thành nhiệm vụ Nghiêm Như Bồi cố nhiên trên mặt không vui, có thể nghĩ thấy sau khi y trở về tỉnh, chẳng lẽ còn nói lời tốt đẹp cho Thôi Vân Phong và Thân Khắc Lễ hay sao?
Quả nhiên, Thôi Vân Phong nhìn tài liệu sao chép tham khảo nội bộ và phê duyệt của Thiệu Lệnh Hồng, Bùi Võ Quân, sắc mặt liền trở nên nghiêm túc, có chút xấu hổ, trong lòng tất nhiên không ngừng oán thầm Lưu Vĩ Hồng. Đồng chí tiểu Lưu cậu cũng quá có thể gây sức ép. Cậu muốn làm chủ cho dân, làm thanh thiên đại lão gia, có thể chứ, làm ơn cậu đem toàn bộ câu chuyện đều giải quyết ổn thỏa đi, đừng làm cho chúng tôi khó chịu! Hiện tại cậu chỉ để ý đâm thủng tổ ong vò vẽ, sau đó phủi tay mặc kệ để lại tiếng xấu này cho chúng tôi gánh chịu, có thể làm việc như vậy sao?
Thôi Vân Phong không có lập tức tỏ thái độ, nhìn Thân Khắc Lễ ở bên cạnh
Nội tâm của Thân Khắc Lễ, giống như rối rắm của Thôi Vân Phong. Theo tình thế hiện nay mà xem, muốn chu đáo, hai bên đều không đắc tội, sợ là rất khó làm được. Nhưng rốt cuộc là đắc tội sở công an tỉnh hay đắc tội Lưu Vĩ Hồng, lại phải cẩn thận cân nhắc rõ ràng, không dễ dàng tỏ thái độ
Nghiêm Như Bồi thân mình hơi dựa vào sô pha, bưng ly trà lên. Theo y, nhiệm vụ lần này căn bản hoàn thành rồi. Bí thư Tỉnh ủy, Phó bí thư, Bí thư Đảng ủy Công an, Giám đốc sở Công an tỉnh đã đưa ra chỉ thị rõ ràng, y không tin cán bộ Hạo Dương và Lưu Vĩ Hồng còn có thể thờ ơ ngoan cố đến cùng. Đương nhiên, với lai lịch xuất thân của Lưu Vĩ Hồng, hắn muốn ngoan cố đến cùng cũng không phải hoàn toàn không làm được. Chỉ cần trưởng bối của Lưu gia, ví dụ Lưu Thành Thắng hay là Lưu Thành Gia ra mặt nói vài câu, cho dù là Lâm Khởi Hàng cũng không thể không nể mặt. Vấn đề là, ân tình lớn như vậy, là nhất định phải trả. Vì một vụ án trị an của thị xã Cửu An, Lưu Vĩ Hồng xứng đáng vận dụng tài nguyên chính trị nhiều như vậy?
Người bị hại của vụ án đó lại không thân thích cũng chẳng quen với hắn
Thấy Thân Khắc Lễ không có ý muốn nói, Thôi Vân Phong cũng rất là bất đắc dĩ. Thân Khắc Lễ làm như vậy, cũng là rất phù hợp quy củ quan trường. Cấp trên đang ở đây, cấp dưới chiếu theo thường lệ là không thể đi quá giới hạn. Chuyện này, cũng xin Bí thư Thôi ông hãy quyết định đi
- Giám đốc sở Nghiêm, thời gian cũng không sớm, nếu không, mời Giám đốc sở Nghiêm và đồng chí sở tỉnh ăn bữa cơm trước, chiều nay chúng ta thương lượng tiếp?
Thôi Vân Phong rốt cuộc là kinh nghiệm lão thành, hơi chần chứ, liền áp dụng sách lược chính xác. Ổn định trước nói sau, không vội tỏ thái độ
Đây cũng nằm trong dự đoán của Nghiêm Như Bồi, mỉm cười gật gật đầu
Lập tức Thôi Vân Phong tự mình dẫn đường, đưa đoàn người đi cùng Nghiêm Như Bồi đi tới khách sạn Hạo Dương. Thôi Vân Phong bớt thời giờ gọi điện thoại cho Bí thư Địa ủy Tào Chấn Khởi, không ai nghe máy, lại gọi cho thư ký của Tào Chấn Khởi. Một hồi sau, điện thoại đã trả lời, Thôi Vân Phong báo cho thư ký biết, Phó giám đốc sở tỉnh Nghiêm đã tới rồi, đang ở khách sạn Hạo Dương. Ngụ ý là muốn thư ký báo lại với Tào Chấn Khởi, mời Tào Chấn Khởi ra mặt tiếp đãi một chút.
Đây cũng là lễ tiết nên có trên quan trường, Phó giám đốc sở tỉnh xuống đây, Bí thư Địa ủy nên cùng ăn một bữa cơm. Trước kia đừng nói Phó giám đốc sở Công an, cho dù là phó chức của cơ quan trực thuộc khá ít lưu ý, Tào Chấn Khởi đều cùng ăn cơm
Không ngờ thư ký của Tào Chấn Khởi lại rất uyển chuyển mà nói với Bí thư Thôi, nói rằng Bí thư Tào đang họp, họp xong phải mời khách. Chuyện này đã được định sẵn rồi, không tiện thay đổi đột xuất, mong Bí thư Thôi tiếp đãi lãnh đạo sở tỉnh cho tốt, chờ Bí thư Tào họp xong, y nhất định sẽ báo cáo với Bí thư Tào
Thôi Vân Phong bất đắc dĩ, đành phải gọi điện thoại cho Chu Kiến Quốc, kết quả Chu Kiến Quốc trực tiếp đi xuống xã kiểm tra công tác, hiện đang ở huyện Hoa Viên, phải trễ lắm mới có thể trở về địa khu
Thôi Vân Phong cúp điện thoại, trong lòng thầm mắng
Xem ra ai cũng không muốn dính vào chuyện rắc rối này!
Thôi Vân Phong đành phải kiên trì làm chủ thôi
Khi ăn cơm, không khí cũng rất tốt, mọi người vui vẻ uống rượu. Sau bữa tiệc, Thôi Vân Phong sắp xếp cho đám người Nghiêm Như Bồi nghỉ ngơi ở khách sạn Hạo Dương, sau đó chạy về phòng công an địa khu Hạo Dương, mở cuộc họp, thảo luận làm thế nào quán triệt chứng thực tinh thần chỉ thị của lãnh đạo Tỉnh ủy
Hội nghị này mở ra trong văn phòng của Thân Khắc Lễ, qui mô rất nhỏ, chỉ là bốn người, Thôi Vân Phong, Thân Khắc Lễ, Long Vũ Hiên và Hạ Hàn. Các lãnh đạo phó chức khác của phòng công an, Thôi Vân Phong không yêu cầu bọn họ tham gia. Dù sao mấy phó chức đó cũng không có tác dụng gì, bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, Thôi Vân Phong vẫn lo lắng sau này bọn họ nói lung tung
- Lão Thân, chuyện này rốt cuộc là thế nào?
Thôi Vân Phong hút thuốc, hai hàng lông mày chau lại, rất không hài lòng nói.
Thôi Vân Phong cũng có ly do tức giận. Các người gây sự, đừng kéo tôi vào có được hay không?
Thân Khắc Lễ hai hàng lông mày cũng chau thành một hàng, không trả lời thẳng câu hỏi của Thôi Vân Phong, chuyển hướng sang Long Vũ Hiên, nói:
- Bí thư Long, làm phiền các anh báo cáo với Bí thư Thôi một chút đi
Chuyện này, cũng không liên quan với lão Thân tôi!
Kỳ thật tiền căn hậu quả của sự tình, Thôi Vân Phong, Thân Khắc Lễ đều biết rõ trong lòng, chỉ là lúc này cấp trên tức giận rồi, tất nhiên phải lần nữa bày ra cái dáng
- Bí thư Thôi, Bí thư Thân, chuyện là như vậy…
Long Vũ Hiên thẳng thắn thân mình, bình tĩnh nói, cẩn thận tỉ mỉ đem quá trình trải qua trước sau của vụ án báo cáo một lần:
- Trước mắt trải qua cuộc thẩm vấn bước đầu của cơ quan công an thị xã chúng tôi, đám lưu manh Thiệu Minh Chính làm nhiều việc ác, cả nhà Ngũ Bách Đạt gặp nạn, chỉ là một trong vô số những hành vi phạm tội của bọn chúng. Đối với thế lực lưu manh đen ác, du côn ác bá như vậy, nên kiên quyết đả kích không nương tay.
Thôi Vân Phong chau mày nói:
- Bí thư Long, nghiêm khắc đả kích phần tử phạm tội, là chức trách mà cơ quan công an nên làm tròn, điểm này, chắc chắn không thể nghi ngờ. Tuy nhiên chúng ta cũng phải theo nếp phá án.
- Vụ án xảy ra ở Cửu An, thì do đồng chí của Cửu An đi xử lý, chúng ta không cần phải bao biện làm thay. Đây là mâu thuẫn do con người tạo ra, dẫn đến hiểu lầm không cần thiết của cơ quan công an hai nơi
Long Vũ Hiên nói:
- Bí thư Thôi, tôi cho rằng, mâu thuẫn do con người tạo ra không phải là chúng tôi, mà là đồng chí của Cửu An. Vụ án này vừa xảy ra, Bí thư Lưu Vĩ Hồng liền cố tình gọi điện thoại cho Bí thư Bành Tông Minh của Cửu An, thông báo tình hình với ông ấy. Kết quả chẳng những không được xử lý công chính, sau đó còn xảy ra vụ án càng ác liệt hơn, Ngũ Kiến Vinh và Liên Tiểu Mai đều bị tổn thương lớn hơn. Nếu như đồng chí của Cửu An có thể làm được gì, đến phiên chúng ta đến Cửu An bắt người sao?
Thôi Vân Phong hơi không cho là đúng.
Cảnh sát Cửu An không làm được gì, đến phiên cảnh sát Hạo Dương đi quản sao? Các người không phải mâu thuẫn do con người tạo ra thì là gì?
Tuy nhiên trong lòng là nghĩ như vậy, không thể nói trực tiếp như thế. Bởi vì cùng một đạo lý, vụ án xảy ra ở Cửu An, không đáng để Thôi Vân Phong và cấp dưới của chính mình làm cho quan hệ xấu đi. Bằng không, Thôi Vân Phong không phải cũng ngốc như Long Vũ Hiên và Hạ Hàn sao?
- Chuyện này, quả thật là đồng chí của Cửu An làm không tốt, phản ứng quá chậm chạp...
Thôi Vân Phong hơi tạm dừng một chút, đây là thói quen nói chuyện của y, Hạ Hàn lập tức xen vào nói:
- Đúng vậy, Bí thư Thôi, cục Công an Cửu An phản ứng chậm chạp, phần tử phạm tội ngược lại phản ứng rất nhanh. Bí thư Lưu vừa mới gọi điện thoại cho Bành Tông Minh, cục Công an Cửu An còn chưa có động tĩnh, phần tử phạm tội lập tức liền triển khai hành động trả thù. Trong đó, chẳng lẽ vốn không có một chút kỳ quái?
Theo Hạ Hàn xem ra, đây là điển hình "Cảnh phỉ một nhà", Lưu Vĩ Hồng không gọi điện thoại còn tốt, vừa gọi điện thoại, bên kia lập tức chỉ thị Thiệu Minh Chính và lưu manh giang hồ triển khai trả thù nghiêm khắc, công nhiên thị uy với Lưu Vĩ Hồng và cơ quan công an thị xã Hạo Dương
Cái gì có thể nhẫn nhịn được chứ cái này thì không thể!
Thôi Vân Phong hai hàng lông mày chau lại, lập tức giãn ra, nói:
- Tiểu Hạ, hiện tại chuyện này, lãnh đạo chủ chốt Tỉnh ủy và lãnh đạo chủ chốt sở tỉnh đã làm chỉ thị, tin rằng đồng chí của Cửu An hẳn là sẽ thận trọng xử lý. Nên cho cơ hội để bọn họ sửa lại sai lầm
Hạ Hàn lắc đầu, nói:
- Bí thư Thôi, không phải tôi không tin lãnh đạo tỉnh ủy và lãnh đạo sở tỉnh, theo tôi thấy, vụ án này thật sự phải chuyển giao cho bên Cửu An, đa phần là không giải quyết được gì. Trong mắt bọn họ, đây căn bản không phải chuyện quan trọng gì
Thôi Vân Phong hai hàng lông mày lại giương lên, trong lòng đã có chút không hài lòng. Không làm như vậy, chẳng lẽ chỉ thị của Bí thư, Phó bí thư Tỉnh ủy, đến cục thị xã Hạo Dương cũng không dùng được?
Không đợi Thôi Vân Phong mở miệng, Long Vũ Hiên nói:
- Bí thư Thôi vụ án này, Bí thư Lưu vô cùng chú ý, tôi cho rằng, vẫn là báo cáo với Bí thư Lưu thì thỏa đáng hơn
Thôi Vân Phong gật gật đầu, nói:
- Được, mời Bí thư Long báo cáo với Bí thư Lưu đi
Rốt cuộc thả người hay không, cuối cùng cũng phải do bên Lưu Vĩ Hồng nói một câu