Quan Gia

Chương 724: Chương 724: Đạo kinh doanh




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 724: Đạo kinh doanh  

Nhóm dịch: Dungnhi  

Nguồn: vipvandan 

 

Một con gà mái nhỏ nặng hai cân, dùng ớt xanh xào nấu, một mình Lưu Vĩ Hồng ăn hết. 

Nhìn Lưu Vĩ Hồng ăn như gió cuốn mây trôi, trong lòng Đường Thu Diệp giống như uống mật ngọt, ra sức thêm cơm gắp thức ăn cho Lưu Vĩ Hồng còn mình chỉ tùy tiện ăn đối phó hai ba miếng. 

Lưu Vĩ Hồng để chén cơm xuống, mới phát hiện chén cơm của Đường Thu Diệp vẫn còn dư lại non nửa chén, liền kỳ quái hỏi: 

-Thu Diệp, làm sao vậy? Sao em không ăn cơm, có phải bị cảm hay không? 

- Không em đang giảm cân, không thể ăn quá nhiều. 

Đường Thu Diệp liền cười hì hì, lại gắp thức ăn ăn nốt nửa chén cơm còn lại. 

Lưu Vĩ Hồng nhíu mày nói: 

- Em lại nghe người nào lừa dối rồi? Ai nói em phải giảm cân! Dáng người em bây giờ rất vừa vặn, đặc biệt tiêu chuẩn. Nếu đã xem trọng sức khỏe, căn bản đừng nghe người khác nói hươu nói vượn, giữ vững như bây giờ là tốt nhất! 

Cái này đúng là lời nói thật lòng, dáng vóc của Đường Thu Diệp đúng là cực kỳ mê người, nàng có dáng cao, vóc người cân xứng, nhìn qua lớn hơn cô gái bình thường một số. Nếu như dựa theo tỷ lệ vóc người hiện tại của nàng thì chính là vóc người mỹ nữ phương Đông tiêu chuẩn nhất. 

-Thật sao? 

Đường Thu Diệp nhất thời sáng bừng hai mắt, rất vui mừng. 

Bất kể nàng là bà chủ lớn thế nào, ở trước mặt người đàn ông của mình, nàng vẫn là Đường Thu Diệp, sùng bái Lưu Vĩ Hồng sát đất, đi theo Lưu Vĩ Hồng, chỉ cần một câu khen ngợi của hắn sẽ làm cho nàng vô cùng sung sướng. 

-Đương nhiên là thật rồi, nha đầu ngốc. 

Lưu Vĩ Hồng liền cười lắc đầu, lòng tràn đầy yêu thương. 

Đường Thu Diệp ăn xong, tay chân nhanh nhẹn thu dọn bàn ăn, Lưu Vĩ Hồng đã ngồi trong phòng khách xem tin tức từ trước, Đường Thu Diệp rót một chén trà mang tới cho hắn, đá bay giày lên ghế sa lon, chui vào lồng ngực Lưu Vĩ Hồng, ôm hông hắn cùng xem ti vi. 

-Thu Diệp, em bây giờ đã là bà chủ lớn rồi ? 

Lưu Vĩ Hồng vừa xem ti vi, vừa thuận miệng hỏi. 

- Em đem sổ sách cho anh… 

Đường Thu Diệp vừa nghe, liền ưỡn người lên, định đi xuống cầm sổ sách. Trong suy nghĩ của nàng, phần gia sản này đương nhiên là của Lưu Vĩ Hồng, nàng chính là bà quản gia, chờ sau này sinh con cho Lưu Vĩ Hồng, phần gia sản này chính là của con cái. Bây giờ “Ông chủ lớn” muốn kiểm tra sổ sách, dĩ nhiên phải lập tức báo cáo chi tiết rồi. 

-Đừng đi lấy sổ sách, em báo miệng được rồi, số lượng đại khái là được. 

Lưu Vĩ Hồng vươn cánh tay ôm vòng eo mềm mại của nàng, cười nói, không để nàng đi xuống. Lưu Vĩ Hồng thật ra chỉ thuận miệng hỏi, cũng không có ý tứ muốn kiểm tra sổ sách. Vốn muốn Đường Thu Diệp không cần báo cáo sổ sách, nhưng nghĩ lại, nói không chừng Đường Thu Diệp rất muốn “báo cáo” với hắn thì sao? Đối với Đường Thu Diệp mà nói, đây chính là “công lao” của nàng, lập được công lớn như thế, trong lòng nàng hẳn muốn được khen ngợi! Cho nên Lưu Vĩ Hồng tạm thời thay đổi chú ý. 

Chỉ cần báo cáo miệng là được rồi, nếu thật sự cầm sổ sách “báo cáo” nghiêm túc thì không hay lắm. 

Quả nhiên, Đường Thu Diệp rất cao hứng, ngửa mặt nằm trong lồng ngực của hắn. Nàng biết Lưu Vĩ Hồng thích nhất nàng dùng loại tư thế này, sau một khắc, bàn tay Lưu Vĩ Hồng liền theo thói quen chui vào chiếc áo lông của Đường Thu Diệp dò xét, nắm lấy đôi gò bồng đảo cao vút, tùy ý vuốt ve. 

“Hung khí tuyệt thế” của Đường Thu Diệp làm tất cả đàn ông tha thiết ước mơ, xúc cảm tuyệt vời, không gì sánh kịp. 

-Anh đoán thử coi, chúng ta bây giờ có bao nhiêu tiền ? 

Đường Thu Diệp nheo mắt, cũng rất hưởng thụ vuốt ve nhẹ nhàng của Lưu Vĩ Hồng, tâm tình hết sức thích thú, hỏi ngược lại Lưu Vĩ Hồng, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý. 

- Cái này anh không biết. Một trăm vạn… có phải không? 

Lưu Vĩ Hồng cố ý hỏi. Mặc dù hắn không biết rõ Đường Thu Diệp hiện tại rút cuộc đã kiếm được bao nhiêu tiền, tuy nhiên khẳng định không chỉ dừng lại một trăm vạn. Hôm nay ở Khu đô thị thương mại Hoa Nguyên, Trương Quốc Khánh đã nói, Đường Thu Diệp mua hai mươi cửa hiệu mặt tiền cũng còn ngại chưa đủ, vẫn phải mua thêm. Chỉ dựa vào một hạng mục này, sẽ không chỉ dừng lại một trăm vạn. Huống chi Đường Thu Diệp còn hứa hẹn cung cấp năm mươi vạn tài chính ban đầu cho quỹ hỗ trợ. Lưu Vĩ Hồng cố ý nói như vậy, đương nhiên là vì muốn trêu chọc Đường Thu Diệp vui vẻ. 

- Ừ, còn nữa… 

Đường Thu Diệp liền lắc đầu liên tục, thần tình trên mặt càng thêm đắc ý. 

-Vậy… 150 vạn? 

Lưu Vĩ Hồng vẫn cố ý trêu chọc nàng. 

- Còn nữa…. 

Đường Thu Diệp vẫn lắc đầu liên tục, dáng vẻ khả ái. Theo động táclắc đầu của nàng, đôi gò bồng đảo cũng khẽ lắc lư theo, nhộn nhạo trong bàn tay Lưu Vĩ Hồng, trong lòng Lưu Chủ tịch rung động, ở nơi nào đó lại bắt đầu nổi lên phản ứng sinh lý. 

-Nói cho anh biết, chúng ta bây giờ sắp có năm trăm vạn gia sản ...... 

Thấy Lưu Vĩ Hồng liên tiếp đoán hai lần cũng không đúng, Đường Thu Diệp rốt cuộc không nhịn được “Ồn ào” kêu lên. 

-Năm trăm vạn? Nhiều như vậy sao? 

Lần này, Lưu Vĩ Hồng thật sự kinh hãi, trên mặt lộ ra vẻ khó tin. 

Nhìn thấy vẻ mặt giật mình của Lưu Vĩ Hồng, Đường Thu Diệp tràn đầy vui mừng, cười khúc khích, bàn tay mềm mại cũng chui vào áo Lưu Vĩ Hồng, ôm chặt vòng eo Lưu Vĩ Hồng, thấp giọng nói: 

- Thế nào, Vĩ Hồng, em không phải nha đầu ngốc chứ? Kiếm nhiều tiền cho anh như vậy! 

Lưu Vĩ Hồng hơi có vẻ choáng váng. Con số năm trăm vạn này đối với hắn mà nói, cũng không phải quá lớn. “Tiền tiêu vặt” trong mấy tài khoản của hắn hiện tại cũng đến con số này, cộng thêm cổ phần của hắn ở công ty quản lý điện ảnh và truyền hình của Trình Tam, chỉ tính tiền riêng, Lưu Chủ tịch cũng là phú ông ngàn vạn tuyệt đối. Tuy nhiên cái này không phải cùng một sự việc với gia sản Đường Thu Diệp kiếm được. 

- Thu Diệp nhà chúng ta càng ngày càng tài giỏi! Em nói xem, làm sao kiếm được nhiều tiền như vậy? 

Lưu Vĩ Hồng hứng thú hỏi, hai ngón tay kẹp chặt cặp nhũ hoa dần dần thẳng cứng, hơi dùng chút lực, khi ở cùng người con gái của mình, Lưu Chủ tịch rất ít khi nghiêm túc, lúc nào cũng mang theo chút ý trêu chọc. Nói ra, đây cũng là một loại tình thú. Nam nữ thanh niên có quan hệ mật thiết nhất khi ở cùng nhau, nếu quá nghiêm túc, cũng không có gì thú vị. 

Đường Thu Diệp cười nói: 

- Dựa vào người đi kiếm tiền, đương nhiên rất khó, nhưng dựa vào tiền kiếm tiền, lại rất dễ dàng. Trước kia em đã nói với anh, cửa hàng quần áo của chúng ta đã sớm mở một chuỗi tám cửa hàng ở năm huyện thành phố Địa khu Hạo Dương, cộng thêm phía bên Thanh Phong còn có ba phòng trọ. Thu nhập một năm là hơn một trăm vạn. Còn cả đồ điện Đường Nhân cũng mở một loạt đại lý ở Thanh Phong, em đang tính toán sang năm cũng phải mở đại lý bên Cửu An. Buôn bán đồ điện dễ hơn bán quần áo. Với quy mô của chúng ta, là độc hành, người khác muốn bắt chước cũng rất khó ...... 

Lưu Vĩ Hồng hỏi: 

- Vậy siêu thị Đường Nhân thì sao? 

Hạng mục này mới là cái Lưu Vĩ Hồng quan tâm nhất, cửa hàng bán quần áo chỉ có thể hoàn thành tích luỹ ban đầu, dù sao nhãn hiệu không phải do mình sản xuất, nếu muốn dựa vào mở cửa hàng để đạt được cao độ nào đó là tương đối khó khăn. Thật ra khu đồ điện và siêu thị, có thể tạo nên Big Mac. Đây là kinh nghiệm thực tế được rất nhiều xí nghiệp quy mô lớn đời sau nghiệm chứng. 

-Siêu thị Đường Nhân làm ăn tốt nhất, tốt vô cùng...... 

Nhắc tới siêu thị Đường Nhân, Đường Thu Diệp càng thêm hưng phấn, hai mắt sáng lấp lánh: 

- Hiện tại vừa khai trương không bao lâu, tạm thời còn đang trả vốn. Muốn kiếm tiền, đoán chừng còn phải mấy tháng nữa, nhưng siêu thị nhất định là kiếm lợi nhiều nhất. 

Đường Thu Diệp vẫn còn thiếu hụt kiến thức lý luận hệ thống, nhưng nàng dựa vào kinh nghiệm thực chiến, đưa ra phán đoán, chính xác vô cùng. 

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười, cúi người hôn nàng nói: 

-Thu Diệp, trước kia anh quả thật không nghĩ tới, em thật sự thông minh như vậy! 

Đường Thu Diệp liền cười khúc khích, hai má đỏ bừng, nũng nịu nói: 

- Đúng vậy, nếu em không thông minh, làm sao có thể tìm được một người đàn ông tốt như vậy…. 

Xem ra Đường Thu Diệp cũng rất rõ ràng, làm thế nào mới có thể thỏa mãn lòng hư vinh của đàn ông. 

Lưu Vĩ Hồng cười ha ha, cánh tay lại dùng sức, kéo thân thể đầy đặn của nàng tới, hai tay luồn dưới nách nàng xốc Đường Thu Diệp ngồi trên đùi của hắn, hai chân giang rộng. Thân thể hai người dính sát vào nhau, hai chân thon dài của Đường Thu Diệp vòng qua hông hắn, mặt đối mặt. 

-Thu Diệp, vậy em nói xem, em định giải quyết vấn đề quản lý chuỗi cửa hàng như thế nào ? 

Lưu Vĩ Hồng càng tỏ ra hứng thú, cụng trán Đường Thu Diệp cười hỏi. 

Đường Thu Diệp một tay ôm cổ hắn, cười nói: 

-Chế độ. Anh quên rồi sao, đây đều là thứ anh dạy em. Anh đã nói, quản lý kinh doanh quan trọng nhất là phải có chế độ. Hiện tại công ty đang có có mấy nhân vật lợi hại, đều là sinh viên. Bọn họ giúp em làm chế độ. Còn nữa, mỗi tháng bọn họ cũng tới các đại lý kiểm tra sổ sách, phát hiện có vấn đề gì, tùy thời giải quyết. Quản lý của đại làm giả sổ sách, đã bị bọn họ điều tra ra, khai trừ rồi...... 

- Chế độ tốt! 

Lưu Vĩ Hồng liền gật đầu lia lịa, rất là tán thưởng: 

-Quản lý kinh doanh , chế độ là rất quan trọng, dùng người cũng rất trọng yếu. Thu Diệp, sau này em phải tốn thêm nhiều công phu ở phương diện dùng người này. Chỉ cần dùng người tốt, sau này công ty của em bất lớn như thế nào, cũng sẽ rất vững vàng phát triển, bản thân em cũng sẽ không quá mệt mỏi. Đó là một kinh nghiệm rất tốt, nhất định phải kiên trì. 

-Hì hì, tuân lệnh, Chủ tịch thành phố đại nhân! 

Đường Thu Diệp tâm tình vô cùng vui vẻ, cũng trêu chọc Lưu Chủ tịch một câu. 

-Ngoài ra, chuyện của quỹ hỗ trợ, em cũng phải để ý một chút. Thứ này phải có học vấn lớn.Quốc Khánh là người có năng lực tới từ thủ đô, chuyên giakinh tế học, nếu em rãnh rỗi thì hãy trao đổi nhiều hơn với hắn, có thể học không ít học vấn. Mấu chốt nhất định phải bảo đảm cái này quỹ ngân sách vận hànhbình thường, đó là một chuyện lớn. 

Đường Thu Diệp liên tiếp gật đầu nói: 

-Em biết rồi, anh yên tâm đi. A, đúng rồi, Vĩ Hồng, nghe nói trị an bên Cửu An rất không tốt, em có chút lo lắng, có nên mở đại lý bên đó hay không? 

Thành phố Cửu An là lân cận của Địa khu Hạo Dương, trước đó không lâu mới vừa đổi thành phố, nghe nói tình trạng an ninh quả thật rất tồi tệ, còn không bằng thành phố Hạo Dương trước khi tiến hành chỉnh đốn. Nếu làm không tốt phương diện trị an , quả thật rất ảnh hưởng đến chiêu thương thu hút đầu tư. 

Lưu Vĩ Hồng thuận miệng nói: 

-Nếu em cảm thấy bên kia không an toàn, vậy tạm thời không tới nữa, mở đại lí ở Đại Ninh thì sao. Đến lúc đó Lý Hâm cũng có thể chiếu cố một chút. 

-Ừ, vậy thì đi Đại Ninh! 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.