Chương 845: “Hiện tượng lạ” trên hội nghị thường vụ
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: vipvandan
Tân Minh Lượng tức giận đã nằm trong dự đoán của Vương Thì Hằng. Nhiều năm nay, Tân Minh Lượng ở Cửu An một tay che trời, sớm đã dưỡng thành cái thói nói một không hai, duy ngã độc tôn (mình là nhất), cộng thêm có Phó bí thư Tỉnh ủy Thiệu Lệnh Hồng chống lưng, lại càng bá đạo, không coi ai ra gì, không chấp nhận những lời dị nghị. Đến cả việc Vương Thì Hằng muốn chứng thực một chuyện già đó, cũng phải thuận theo ý của y, chỉ có dụ dỗ Tân Minh Lượng vui vẻ, gật đầu, sự tình mới có thể thuận lợi xử lý tiếp. Bằng không, chỉ cần Tân Minh Lượng ho khan một tiếng, thì cán bộ bên dưới không có một ai dám lộn xộn. Mệnh lệnh của Bí thư Thành ủy hả, cũng là vô dụng thôi
Nếu nói, Lưu Vĩ Hồng là dựa theo giao lưu cán bộ bình thường, điều đến Cửu An để mạ vàng, Tân Minh Lượng khẳng định sẽ khách khí, đỡ lên ngựa tiễn một đoạn. Dù sao thân phận của Lưu Vĩ Hồng bày ra trước mắt, cháu đích tôn của Lưu gia, con trai của tư lệnh viên quân khu Đông Nam. Vô duyên vô cớ, Tân Minh Lượng hiển nhiên sẽ không đi đắc tội hắn, còn sẽ tặng cho hắn một ân tình. Nhưng Lưu Vĩ Hồng lần này đến đây, chính là "tiên phong mở đường", đến Cửu An khám phá. Tân Minh Lượng không thể không tức giận. Không có Lưu Vĩ Hồng ở Hạo Dương nhúng tay lung tung, thành phố Cửu An sẽ bị động như vậy sao? Tân Minh Lượng sẽ bị động như vậy sao?
Cho dù Lưu Vĩ Hồng có lai lịch lớn hơn nữa, anh hôm nay đến đây “đụng vào tôi”, tôi còn có thể khách khí đối xử với anh hử?
Đây là nguyên nhân Vương Thì Hằng bực bội.
Kỳ thật ở trong lòng Vương Thì Hằng, rất nhiều thời điểm đều không ủng hộ cách làm của Tân Minh Lượng. Quá hống hách, hơn nữa nghe không lọt tai bất cứ đề nghị gì. Nếu Tân Minh Lượng kiên trì chính là phương hướng chính xác, thì còn tạm được, Vương Thì Hằng cũng cam tâm tình nguyện làm "Nhân vật số hai". Hiệp trợ Tân Minh Lượng làm tốt các hạng mục công tác. Dù sao Tân Minh Lượng tuổi cũng đã cao, làm không tới mấy năm nữa là phải lui xuống rồi, Vương Thì Hằng đợi nổi tới khi đó. Nhưng hiện tại, thái độ của Tân Minh Lượng, đã dồn ép Vương Thì Hằng đến hoàn cảnh rất khó xử
Phê duyệt báo cáo này của Lưu Vĩ Hồng, thì nhất định phải đắc tội Tân Minh Lượng. Mà nếu không phê, lại sẽ đắc tội Lưu Vĩ Hồng. Rốt cuộc làm thế nào mới được đây, Vương Thì Hằng trong khoảng thời gian ngắn, thật sự là quyết định không được
Một điếu thuốc khó khăn lắm mới hút xong, trong đầu Vương Thì Hằng vẫn là loạn cào cào. Đúng lúc này, thư ký của y cầm một phần tư liệu tiến vào, rất cung kính đặt ở trước mặt y
- Gì đấy?
Vương Thì Hằng thuận miệng hỏi một câu.
- Là đề tài thảo luận chủ yếu phải nghiên cứu trên hội nghị thường vụ sắp tới
Thư ký vội vàng đáp.
Vương Thì Hằng gật gật đầu, thuận tay cầm lên đọc. Bình thường mà nói, đề tài phải thảo luận trên hội nghị thường vụ, đều là chuẩn bị xong từ trước, trưng cầu qua ý kiến của các ủy viên thường vụ, tên sau khi bí thư ký tên, thư ký phát lại cho các vị ủy viên thường vụ. Trừ phi có tình huống đặc thù, hội nghị thường vụ sẽ không thảo luận đề tài nằm ngoài dự định. Cũng như tình trạng bất chợt kiến nghị trên hội nghị thường vụ, bình thường sẽ không phát sinh. Cho dù có bất chợt kiến nghị, thông thường cũng là do bí thư đề xuất, Chủ tịch thành phố cũng sẽ không làm càng
Đề tài phải thảo luận, trước đó, các phòng ban đều có báo cáo trình lên, bí thư cảm thấy sự tình quan trọng bức thiết, cần thảo luận trên hội nghị thường vụ mới quyết định cho lên hội nghị thường vụ, nếu không quan trọng lắm, thì trực tiếp trả lời
Nhìn phần tư liệu này, Vương Thì Hằng bỗng nhiên trước mắt sáng ngời, nói:
- Tiểu Tần, Đảng ủy Công an bên kia ngày hôm qua vừa mới đưa đến một báo cáo, liên quan đến việc cục Công an thành phố thành lập đại đội cảnh sát tuần tra và đại đội cơ động 110. Cậu đem đề tài thảo luận này thêm vào, chiều hôm nay thảo luận trên hội nghị thường vụ
Thư ký vội vàng đáp ứng, từ trong tay Vương Thì Hằng nhận lấy phần tư liệu, lui ra ngoài.
Nếu chuyện này, Bành Tông Minh ông phản đối như vậy, vậy tôi đưa lên hội nghị thường vụ vậy. Ông có ý kiến, thì cứ việc giáp mặt đề xuất. Kể từ đó, cho dù là đắc tội với Lưu Vĩ Hồng, cũng là Bành Tông Minh đánh trận đầu, Vương Thì Hằng sẽ không còn trách nhiệm lớn như vậy. Hơn nữa căn cứ tác phong nhất quán của Tân Minh Lượng, đối với sự tình khá trọng đại như vậy, bình thường đều lấy ý kiến rõ ràng, Vương Thì Hằng trên cơ bản là có thể trốn tránh mà qua.
Sau khi dặn dò xong thư ký, Vương Thì Hằng bỗng nhiên liền cảm thấy thoải mái hẳn ra. Chính trị là thế đấy, rất nhiều vấn đề, nhìn như vô cùng phức tạp, vô cùng đau đầu, chỉ cần đổi một cách thức suy nghĩ, liền giải quyết dễ dàng.
2h25 chiều, Lưu Vĩ Hồng thân mặc thường phục, chậm rãi tiến vào phòng họp nhỏ của trụ sở làm việc Thành ủy
Lưu Vĩ Hồng nếu lựa chọn làm việc ở Đảng ủy Công an, nói như vậy, hắn sẽ không mặc trang phục cảnh sát. Lưu Vĩ Hồng lấy phương thức này để nói với mọi người, chức vụ của tôi, là thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an, Cục trưởng Công an chỉ là một kiêm chức.
Bản thân phải định vị tốt cho mình, mới không để người khác hiểu lầm chớ
Lưu Vĩ Hồng cho tới bây giờ cũng chưa từng định vị bản thân là một “tay đánh thuê”
Trong phòng hội nghị đã có vài đồng chí ủy viên thường vụ ở đó, thấy Lưu Vĩ Hồng vào cửa, mọi người liền mỉm cười chào hỏi Bí thư Lưu. Lưu Vĩ Hồng gật đầu thăm hỏi, chậm rãi đi tới vị trí của mình ngồi xuống
Bộ máy ủy viên thường vụ của Thành phố Cửu An, do 13 người hợp thành. Hội nghị công việc bí thư, thì 5 người, Bí thư Thành ủy, bí thư thứ hai, Chủ tịch thành phố, Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng và Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật. Theo sau là Trưởng ban Tổ chức cán bộ, Phó Chủ tịch thường trực thành phố, Bí thư Khu ủy khu Hỏa Cự, Lưu Vĩ Hồng - Bí thư Đảng ủy Công an, xếp hạng thứ chín. Còn tiếp sau là Trưởng ban Tuyên giáo, Tư lệnh viên phân quân khu, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc và Trưởng ban thư ký Thành ủy.
Vốn là Bí thư Khu ủy khu Hỏa Cự là xếp sau Tư lệnh viên phân quân khu. Nhưng tiền nhiệm Bí thư Khu ủy khu Hỏa Cự xảy ra chuyện, bị bỏ tù, chức vụ Bí thư Khu ủy khu Hỏa Cự, vẫn do Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng kiêm nhiệm. Bành Tông Minh bàn giao chức vụ Bí thư Đảng ủy Công an, chuyển sang đảm nhiệm Bí thư Khu ủy khu Hỏa Cự, liền xếp phía trước Lưu Vĩ Hồng
Y nguyên là đảm nhiệm Bí thư Đảng ủy Công an, vẫn luôn xếp sau Phó Chủ tịch thường trực thành phố, hiện tại tự nhiên cũng không thể tuột xuống phía sau. Mọi việc đều phải chú ý cái nào đến trước cái nào đến sau mà!
Lưu Vĩ Hồng đang ngồi đối diện Bành Tông Minh, mỉm cười hướng Bành Tông Minh gật gật đầu. Bành Tông Minh cũng cười đáp lễ. Mấy cảnh diễn ở mặt ngoài này, vẫn phải làm cho đủ
Sau đó nhóm Phó bí thư lần lượt vào phòng họp, sát sao 2h30, Vương Thì Hằng và Lục Mặc cùng Tân Minh Lượng mới đi vào. Tân Minh Lượng ở phía trước, Vương Thì Hằng và Lục Mặc sóng vai ở phía sau. Đây cũng là một “Hiện tượng lạ” của thành phố Cửu An. Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố, trước khi vào họp, đều phải ở trên hành lang chờ thời, đợi Tân Minh Lượng đến, sau đó mới cùng y đi vào
Không còn nghi ngờ, người chủ trì thật sự của hội nghị thường vụ này là Tân Minh Lượng.
Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố hành động như thế, các ủy viên thường vụ khác xem như nhìn nhiều thành quen mắt. Đến bọn họ, còn không đủ tư cách chờ Tân Minh Lượng ở cửa nữa đấy. Nghiêm khắc mà nói, cả Chủ tịch thành phố Lục Mặc cũng không có tư cách này, nhưng gã cứ nhất định phải cùng “ngang vai ngang vế” với Vương Thì Hằng. Vương Thì Hằng cũng không tiện nói ra miệng
Tân Minh Lượng đi vào phòng họp, đoàn người đều đứng dậy, tươi cười chào hỏi Tân Minh Lượng
Lưu Vĩ Hồng là người cuối cùng đứng lên, hướng Tân Minh Lượng gật gật đầu, Tân Minh Lượng coi như không thấy, lập tức đi đến chỗ đầu tiên bên trái vị trí Chủ tịch ngồi xuống, ngẩng cao đầu lên
Với uy vọng to lớn của Lưu Vĩ Hồng ở thị xã Hạo Dương, khi mở hội nghị thường vụ, nhóm ủy viên thường vụ Thành ủy cũng không hề đứng lên nghênh đón hắn. Tân Minh Lượng chuyên chế độc tài ở thành phố Cửu An, có thể thấy rõ
Đợi sau khi Tân Minh Lượng ngồi xuống, Vương Thì Hằng và các đồng chí ủy viên thường vụ khác mới ngồi xuống.
- Bí thư Tân?
Vương Thì Hằng sau khi ngồi xuống, mặt hướng Tân Minh Lượng, tươi cười rạng rỡ, hỏi như trưng cầu ý kiến
Tân Minh Lượng uy nghiêm gật gật đầu.
Sau khi xin chỉ thị Tân Minh Lượng, Vương Thì Hằng mới chấn chỉnh tư thế ngồi, chính thức tuyên bố họp:
- Các đồng chí, bây giờ bắt đầu cuộc họp. Chủ tịch thành phố Lục, trước thảo luận đề tài của bên chính phủ đi!
Lần hội nghị thường vụ này, bên Ủy ban nhân dân thành phố có hai đề tài cần thảo luận, một đề tài cần thảo luận trong đó là tăng nhanh sự phát triển của xí nghiệp xã, thị trấn, tiến hành hỗ trợ chính sách và tài chính nhất định cho các xí nghiệp xã, thị trấn có tiềm lực phát triển
Khi nói tới đề tài thảo luận này, ánh mắt Lục Mặc cố ý trong vô tình lướt qua trên mặt Lưu Vĩ Hồng. Ủy ban nhân dân thành phố sở dĩ đề xuất đề tài thảo luận này, ít nhiều bị một chút ảnh hưởng của thị xã Hạo Dương bên kia. Hai năm nay, xí nghiệp xã, thị trấn của thị xã Hạo Dương phát triển không ngừng, một cảnh tượng phát triển mạnh mẽ, Chủ tịch tỉnh Lý Dật Phong đưa ra lời khen ngợi ở trước mặt mọi người trong hội nghị phát triển kinh tế toàn tỉnh. Sau đó các thành phố địa khu toàn tỉnh đều coi trọng hơn việc phát triển xí nghiệp xã, thị trấn, đều tiến hành hỗ trợ tài chính và chính sách
Thông thường mà nói, các ủy viên thường vụ cũng sẽ không phát biểu ý kiến về đề tài của lĩnh vực mà mình phân công quản lý, hơn nữa sẽ không đề xuất cái nhìn khác nhau về đề tài của Ủy ban nhân dân thành phố, chỉ có Bí thư Thành ủy Vương Thì Hằng và bí thư thứ hai Tân Minh Lượng mới có thể làm như vậy.
Sau khi thảo luận xong đề tài thứ nhất, Tân Minh Lượng bỗng nhiên nói:
- Tiểu Lục, cái người Đới Dụ Bân đó, rốt cuộc có được không vậy? Sao có người phản ánh năng lực của anh ta không đủ. Xí nghiệp xã, thị trấn hiện tại là trọng điểm, nếu để anh ta làm không tốt, thí sẽ khiến người khác chê cười!
Trên hội nghị thường vụ, thuận miệng gọi Chủ tịch thành phố "Tiểu Lục", chắc cũng là đặc sắc Cửu An, toàn tỉnh có một không hai. Coi bộ dáng Tân Minh Lượng, đúng thật không hề xem Lục Mặc là Chủ tịch của một thành phố, mà xem như một thư ký.
Trên thực tế, Lục Mặc trước kia quả thật làm qua thư ký của Tân Minh Lượng, Tân Minh Lượng gọi y như vậy, cũng là thói quen thành tự nhiên. Nếu ông ta khách khí gọi "Chủ tịch thành phố Lục", chỉ sợ Lục Mặc trong lòng ngược lại trở nên thấp thỏm không yên, không biết mình có phải đã làm sai chuện gì hay không, khiến cho Tân Minh Lượng bất mãn.
Lục Mặc vội vàng nói:
- Bí thư Tân, Đới Dụ Bân là hơi trẻ một chút, kinh nghiệm công tác so ra kém hơn đồng chí lão thành. Tuy nhiên anh ta bằng cấp cao, năng lực chấp nhận những điều mới mẻ cũng rất được. Cho nên tạm thời cho anh ta chủ trì công tác cục xí nghiệp xã, thị trấn
Tân Minh Lượng "Hừ" một tiếng, nói:
- Bằng cấp cao không có nghĩa là năng lực mạnh. Có một số người chính là chỉ biết lý thuyết, khi thật sự đối mặt với công tác thực tế, thì không có biện pháp gì hay. Tôi gần đây thường xuyên nghe được một số phản ánh, nói Đới Dụ Bân này thích lập dị, thường xuyên chỉ thị vớ vẩn. Cái kiểu này không được. Tôi thấy trước tiên cho anh ta tiếp tục tạm thời chủ trì công tác của cục xí nghiệp xã, thị trấn, đối với việc bổ nhiệm cục trưởng của anh ta, cần phải quan sát thêm một thời gian. Người trẻ tuổi, luôn thích làm những điều mới mẻ, cũng phải thích hợp dùng mới được chứ!
Lục Mặc liền nuốt một ngụm nước miếng.
Đới Dụ Bân là Phó cục trưởng cục xí nghiệp thị xã, thị trấn. Vấn đề có liên quan đến việc anh ta đảm nhiệm cục trưởng cục xí nghiệp xã, thị trấn, hai tháng trước Thành ủy cũng đã thảo luận thông qua. Lúc ấy Tân Minh Lượng cũng không nói gì, không ngờ thời kỳ công khai vừa qua, Hội đồng nhân dân bên kia, lại chần chừ kéo dài không chịu đồng ý bổ nhiệm này. Lục Mặc tìm Tân Minh Lượng báo cáo qua một lần, Tân Minh Lượng cũng không có tiết lộ gì, hiện tại bỗng nói ra trên hội nghị thường vụ. Lục Mặc trong nhất thời, cũng không biết phải nói sao mới tốt. Nhưng muốn y phản bác ý kiến của Tân Minh Lượng, thì đúng là không có lá gan này, chỉ có thể bất đắc dĩ đáp ứng thôi.