Quan Gia

Chương 837: Chương 837: Hội nghị cán bộ trung tầng




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 837: Hội nghị cán bộ trung tầng 

Nhóm dịch: Dungnhi  

Nguồn: vipvandan 

 

 

 

 

Phòng làm việc của Lưu Vĩ Hồng nằm ở phía đông tầng năm. 

Dù Lưu Vĩ Hồng đã bày tỏ thái độ rất rõ ràng, chủ yếu là xử lý công việc bên Đảng ủy Cục Công an, nhưng bản thân là Cục trưởng Cục Công an, hắn không thể không có văn phòng trong Cục Công an thành phố Cửu An, hơn nữa phải là văn phòng tốt nhất. 

Văn phòng này còn rộng hơn so với văn phòng làm việc trong trụ sở Thị ủy lúc trước, là một gian phòng tiêu chuẩn, văn phòng có hai gian, còn có cả một phòng nghỉ nhỏ và phòng vệ sinh. Nói là phòng nghỉ nhỏ nhưng nó cũng gần hai mươi mét vuông, một cái giường đôi, rất sang trọng, không thua kém nhà khách Sở Thiên. Nhưng có thể nhìn thấy, mọi đồ dùng trên giường đã được đổi mới. 

Có lẽ không chỉ muốn tỏ vẻ tôn trọng Cục trưởng mới, mà còn lo rằng trong lúc nghỉ ngơi, Lưu Vĩ Hồng lại tìm ra cái quái gì nữa. Trong ngoài đều sạch sẽ, không một hạt bụi. 

Thậm chí ngay cả cái đèn trần xa hoa trong văn phòng kia, Lưu Vĩ Hồng vừa nhìn thấy đã biết ngay đó là hàng nhập khẩu. Biệt thự Vạn Hồng Sơn Trang của hắn ở Bắc Kinh cũng có một cái đèn trần, kiểu dáng cũng không khác biệt lắm. 

Nhưng biệt thự Vạn Hồng Sơn Trang là do Lưu Vĩ Hồng xài tiền của bản thân, còn nơi này là xài tiền công. 

Bành Tông Minh quản lý hệ thống chính trị pháp luật Cửu An nhiều năm như vậy, nói gì thì cũng không bạc đãi chính mình. Xem dáng vẻ của Triệu Phượng Cần, dường như cũng khá tiếc nuối. Trang hoàng văn phòng xa hoa như vậy, sao tiện lợi cho Lưu Vĩ Hồng như vậy. 

Nhìn thấy văn phòng xa hoa, Lưu Vĩ Hồng khẽ than thầm. Bất kỳ ai, sau khi bước vào văn phòng này đều nảy sinh cảm giác tự mãn. Quyền lực mang đến hưởng thụ, thật là mãn nguyện. Thế này cũng khó trách vài người xuất thân nghèo khó, sau khi có được địa vị cao, quyền lực trong tay, sẽ biến chất với tốc độ cực nhanh. Ở nhà cao cấp, một bước lên xe, không muốn hưởng thụ cũng rất khó. 

Như chính Lưu Vĩ Hồng, sau khi đã quen làm việc trong văn phòng xa hoa, khi được điều đến cương vị khác, có yêu cầu một văn phòng xa hoa như vậy không, hay thậm chí còn cao hơn? 

Rất có khả năng! 

Từ tiết kiệm đến xa hoa thì dễ, nhưng từ xa hoa đến tiêt kiệm thì khó. 

- Chủ nhiệm Triệu, đã phát thông báo về hội nghị chưa? 

Lưu Vĩ Hồng nói xong thì đưa tay nhìn đồng hồ, chín giờ kém, liền ngồi xuống sô pha đãi khách, mỉm cười với Triệu Phượng Cần: 

- Chủ nhiệm Triệu, mời ngồi! 

- Cám ơn Bí thư Lưu. 

Triệu Phượng Cần khách sáo một câu rồi ngồi xuống sô pha. 

Trình Viễn liền rót trà cho Bí thư Lưu và Chủ nhiệm Triệu. Dù trước đây anh ta chưa từng làm thư ký, nhưng những việc thế này không cần dạy bảo, chỉ là những lễ tiết ứng xử cơ bản thông thường thôi. 

- Bí thư Lưu, đã báo với mọi người. Họp ở phòng họp nhỏ lầu tám. 

Nói xong, Triệu Phượng Cần lại giới thiệu sơ lược cho Lưu Vĩ Hồng về bố cục trụ sở làm việc Cục Công an. Tầng bốn tầng năm là văn phòng Cục trưởng. Nói văn phòng Cục trưởng là nói chung tất cả các Cục trưởng, Cục phó và cả những Ủy viên Đảng ủy được hưởng đãi ngộ như một phó Cục trưởng. Theo hiểu biết của Lưu Vĩ Hồng, Cục Công an thành phố Cửu An có năm phó Cục trưởng, thêm ba Ủy viên Đảng ủy, thêm hắn là Cục trưởng, Bí thư Đảng ủy nữa, tổng cộng là chín thành viên Đảng ủy. 

Còn lầu tám có phòng họp lớn, phòng họp nhỏ và phòng hoạt động của Đảng viên. 

Thật ra theo mức độ rộng rãi của văn phòng Cục trưởng, một cuộc họp nhỏ bình thường, hoàn toàn có thể họp được trong văn phòng Cục trưởng. 

Vừa hiểu biết một ít tình hình cơ bản khác của Cục Công an, Lưu Vĩ Hồng đứng dậy nói: 

- Đi thôi, đi họp thôi. 

Lập tức Triệu Phượng Cần và Trình Viễn bước theo sau Lưu Vĩ Hồng, cùng tiến lên lầu tám. 

Vào năm 93, nhà cao tầng ở thành phố Cửu An cũng không phổ biến, trụ sở làm việc của Cục Công an có thể xem là cao nhất trong khu vực gần đó. Lên đến lầu tám thì tầm nhìn rất rộng lớn, không khí cực trong lành. 

Trong phòng họp nhỏ, mười mấy người cảnh sát đã tụ tập, thì thầm to nhỏ, khe khẽ nói chuyện với nhau, thỉnh thoảng nhìn ra hướng cửa. Có thể thấy mọi người hết sức bị áp lực, trong lòng bất an. Theo chỉ thị hôm nay của Bí thư Lưu, không cần phải chào hỏi đưa đón, dường như rất cứng rắn, nhưng trong lòng vài vị lãnh đạo chủ chốt, chắc chắn không thể yên tâm thoải mái. 

Lưu Vĩ Hồng chẳng những là “Nhất ca” danh chính ngôn thuận trong hệ thống chính trị pháp luật thành phố Cửu An, mang theo “Thượng phương bảo kiếm” tới, mà hào quang trên người vị Bí thư trẻ tuổi này thật sự quá chói chang, làm hoa cả mắt, người bình thường, chỉ cần suy nghĩ một chút đã không kiềm nổi “nhụt chí anh hùng”. 

Không thể chống cự được! 

Nói thẳng ra, ngoại trừ một số ít người thân tín của Bành Tông Minh, đa số không chống đối gì bí thư Lưu, chỉ là muốn cho Bí thư Lưu biết, các đồng chí trong Cục Công an thành phố Cửu An cũng rất quan trọng, anh chớ nên xem thường. 

Lưu Vĩ Hồng cùng đi với Triệu Phượng Cần và Trình Viễn, chậm rãi bước vào phòng họp. 

Mười mấy người đồng loạt đứng dậy cúi chào Bí thư Lưu. 

Lưu Vĩ Hồng đưa tay đáp lễ. 

Hết nghi thức, Hạ Hàn vỗ tay đầu tiên, trong phòng họp lập tức vang lên một tràng pháo tay. Lưu Vĩ Hồng cũng vỗ tay, hai tay nhấn một cái, tiếng vỗ tay ngừng lại. 

- Các đồng chí, mời ngồi cả đi. 

Lưu Vĩ Hồng an vị tại vị trí Chủ tịch trước, bình thản nói. 

Mọi người lại cùng nhau ngồi xuống, tư thế ngồi rất ngay ngắn. Cũng giống như trong cuộc họp cán bộ hôm qua, tất cả đều chăm chú nhìn vào vị Bí thư mới, không khí trong hội trường khá nặng nề. 

- Các đồng chí, trước tiên làm quen một chút đi… Đồng chí Kế Trường Kiệt? 

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười, chỉ phó Bí thư Đảng ủy, phó Cục trưởng Kế Trường Kiệt, quay đầu nhìn lại. 

Kế Trường Kiệt ngồi ngay bên trái hắn. Lưu Vĩ Hồng đã gặp y một lần, nơi giáp ranh giữ thành phố Cửu An và thành phố Hồng Dương, Kế Trường Kiệt cũng có mặt trong đội ngũ nghênh đón, đảm nhận vị trí tiên phong mở đường cho đoàn xe của phó Bí thư Thiệu Lệnh Hồng. 

Kế Trường Kiệt là phó Cục trưởng thứ nhất Cục Công an, một trong hai phó Bí thư Đảng ủy. Trên danh nghĩa Cục Công an không thiết lập phó Cục trưởng thường trực, nhưng trên thực tế, Kế Trường Kiệt chính là phó Bí thư thường trực. Công tác chính của y là hỗ trợ Cục trưởng trong việc xây dựng đội ngũ, quản lý phân công, liên hệ các công tác chính trị trọng điểm, phân công công tác trang bị, quản lý hậu cần, chủ trì công tác xây dựng cơ quan Đảng, phân công lại những việc như thế cho chính ủy cấp phòng ở huyện… 

- Có! 

Cục Công an là đơn vị có kỷ luật. Mọi người đều mặc trang phục cảnh sát, đại hội cán bộ trung tầng trong đơn vị bình thường, khí thế tất nhiên phải đặc biệt. 

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười gật đầu chào y. 

- Đồng chí Khâu Hạo Hãn! 

Lưu Vĩ Hồng điểm danh tiếp. 

- Có! 

Một vị cảnh đốc ngồi bên phải Lưu Vĩ Hồng lớn tiếng đáp. 

Khâu Hạo Hãn khoảng trên dưới bốn mươi tuổi, mặt tròn, hơi béo, cũng là phó Bí thư Đảng ủy Cục Công an kiêm phó Cục trưởng, xếp sau Kế Trường Kiệt một bậc. Công việc của anh ta cũng là hỗ trợ Cục trưởng xây dựng đội ngũ, kiểm tra kỷ luật trọng điểm, giám sát công tác, phân công quản lý các cảnh sát trong cục, công tác phòng cháy, liên hệ cảnh sát trong phân cục kiểm lâm. Phân công như thế vì Cục Công an có hai vị phó Bí thư Đảng ủy, cũng có ý giữ cân bằng với Kế Trường Kiệt. 

Dù Kế Trường Kiệt có phải là thân tín của Bành Tông Minh hay không, luôn cần những yếu tố để giữ cân bằng. Thủ đoạn này, những vị cấp cao cũng không xa lạ gì. 

- Đồng chí Tiết Bác Vũ! 

Cái tên thứ năm, Lưu Vĩ Hồng gọi đến Tiết Bác Vũ. 

Trong Cục Công an Cửu An có năm vị phó Cục trưởng thì Tiết Bác Vũ xếp cuối cùng, chỉ quản lý cảnh sát hình sự. Trên tổng thể, trong năm vị phó Cục trưởng thì công tác của Tiết Bác Vũ là đơn giản nhất, gần như chỉ quản lý công tác hình sự và nỗ lực chống ma túy. Năm 93, trong nội thành Cửu An, ma túy còn chưa xuất hiện, rất lâu sau mới đến mức như nước lũ tràn đê, vì dính vào ma túy sẽ có án hình sự nên đã ít lại càng ít. Vì vậy, công tác chủ yếu của Tiết Bác Vũ là quản lý cảnh sát hình sự. Hơn nữa, theo sự phân công ban đầu của Cục Công an, công tác cảnh sát hình sự và trị an lại do Cục trưởng Bành Tông Minh chủ trì. Trên lý thuyết, vì tình hình trị an ở Cửu An hết sức ác liệt, luôn phát sinh các vụ án lớn, Cục trưởng tự mình chủ trì công tác cảnh sát hình sự và trị an, thể hiện Cục Công an Cửu An đặc biệt coi trọng hai phương diện này, còn trên thực tế thì sự phân công này còn có ý nghĩa khác. 

Tiết Bác Vũ được phân công quản lý cảnh sát hình sự chỉ là trên danh nghĩa, thực ra chi đội cảnh sát hình sự là do Bành Tông Minh trực tiếp phụ trách, Tiết Bác Vũ bị kẹt chính giữa, anh ta từng than phiền với Thân Khắc Lễ rằng không thể quản được bất cứ việc gì! 

Thế lực côn đồ Cửu An cực kỳ hung hăng ngang ngược, thông thường một vụ án trị an đều dính đến tội phạm hình sự nghiêm trọng, công tác trị an và công tác hình sự không thể tách rời, xử trí thế nào đều phải cân nhắc. Tiết Bác Vũ là chuyên gia hình sự nổi danh trong hệ thống Công an thành phố Cửu An, có bản lĩnh, cũng kiêu ngạo, ngày thường không hề phục Bành Tông Minh, Bành Tông Minh cũng không hề tin tưởng anh ta, tự mình quản lý công tác hình sự, khiến Tiết Bác Vũ mất hết quyền lực điều tra hình sự trong tay, tránh gặp phải Tiết Bác Vũ cứng đầu, làm hỏng chuyện tốt của Bí thư Bành. 

Phần lớn thời gian, Tiết Bác Vũ cũng chỉ là một điều tra viên cấp cục phó mà thôi. 

Còn về công tác trị an, không cần phải bàn cãi gì với vị phó Cục trưởng này, trực tiếp làm việc với Bành Tông Minh liền hiểu rõ. Chi đội phó Chi đội trị an là Bành An An, “con ông cháu cha” hàng đầu của Cục Công an thành phố Cửu An. Không cần Bành Tông Minh lo lắng phân công người khác quản lý việc này, các phó Cục trưởng khác đều không muốn phỏng tay vì khoai lang nóng. 

- Có! 

Tiết Bác Vũ ngồi thẳng, cao giọng trả lời, lộ ra thần khí. 

Lưu Vĩ Hồng chưa đến nhậm chức ở Cửu An, Thân Khắc Lễ đã nói chuyện với Tiết Bác Vũ qua điện thoại. Thân Khắc Lễ nói rõ với anh ta, Lưu Vĩ Hồng đến Cửu An chính là cơ hội cho anh ta. Dựa vào tính cách của Lưu Vĩ Hồng, chỉ cần Tiết Bác Vũ phối hợp tốt với hắn, làm tốt công tác hình sự, thật sự phá án, bắt giữ vài tên có ảnh hưởng lớn, Lưu Vĩ Hồng sẽ trọng dụng anh ta. 

Lưu Vĩ Hồng chủ quản hai năm ở Hạo Dương, đề bạt cấc nhắc đến nơi đến chốn các cán bộ thật sự có năng lực. Thói quen dùng người này, khi đến Cửu An có lẽ cũng sẽ không thay đổi. 

Đương nhiên, trong điện thoại, Tiết Bác Vũ cũng không hứa hẹn gì, chỉ cám ơn chiến hữu cũ đã quan tâm tới anh ta, nói dù ai đến làm Cục trưởng thì mình cũng phải làm tốt công tác của mình. Thân Khắc Lễ biết Lưu Vĩ Hồng, nhưng Tiết Bác Vũ tạm thời vẫn chưa biết. Dựa theo tính cách của anh ta, tất nhiên sẽ không như trẻ con, lộ ra vẻ hưng phấn không nhịn nổi, khiến người khác xem thường. 

Tiết Bác Vũ là người cẩn thận, nghiêm túc, tất nhiên anh ta tin tưởng “lời giới thiệu” của Thân Khắc Lễ, nhưng lại càng tin tưởng vào tai và mắt của chính mình. 

Lưu Vĩ Hồng gật đầu với Tiết Bác Vũ, trong mắt tràn đầy vẻ cổ vũ. 

codon.trai 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.