Quan Gia

Chương 1169: Chương 1169: Lục Đại Dũng và Chu Kiến Quốc đều tới Bắc Kinh.




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 1169: Lục Đại Dũng và Chu Kiến Quốc đều tới Bắc Kinh. 

Nhóm dịch: PTQ 

Nguồn: metruyen 

 

 

Đã bước sang tháng mười hai, trong sân bóng rổ của câu lạc bộ thể hình Gió trời, khí thế ngất trời. Một trận bóng rổ đặc biệt, đang diễn ra trong này. 

Nói trận bóng rổ này đặc biệt, chủ yếu là bởi vì một thành viên trong đó, đã qua tuổi năm mươi, so sánh với các thành viên khác, rõ ràng không còn trẻ, các thành viên khác đều hai, ba mươi tuổi. Tuy nhiên thành viên này mặc dù đã già, nhưng những biểu hiện ở đây lại vô cùng khác thường, sinh khí dồi dào, sức mạnh không hề kém những thành viên trẻ tuổi, hơn nữa kỹ thuật vô cùng thành thạo, chính là hậu vệ tổ chức của đội bóng bên ta, ở đây chỉ huy những thành viên, đánh vô cùng linh hoạt.  

Trừ lần đó ra, trọng tài trận bóng rổ, cũng rất đặc sắc, cũng là một người đàn ông trung niên đã qua tuổi năm mươi, vai rộng, tai to mặt lớn, cực kì uy nghiêm, nếu không phải ở sân bóng rổ, nhất định là cán bộ lãnh đạo. 

Trên thực tế, quả thật ông ta là cán bộ lãnh đạo, và cấp bậc không thấp. Chính là Phó chủ tịch tỉnh Sở Nam đương nhiệm - Lục Đại Dũng. 

Vị thành viên lão thành trên sân kia, còn là bạn học cũ của ông ta, Bí thư Địa ủy Hạo Dương tỉnh Sở Nam đương nhiệm - Chu Kiến Quốc. 

Các thành viên khác, cũng rất có lai lịch, Phó cục trưởng thường trực cục Giám sát Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Lưu Vĩ Hồng, Trưởng phòng Giám sát 1 Hồ Ngạn Bác, Trưởng phòng Giám sát 2 Long Vũ Hiên, giảng viên đại học công an, Chi đội trưởng đội công an trị an thành phố Cửu An tỉnh Sở Nam Hạ Hàn, cán bộ, cán sự Tổng cục Chính trị Lưu Bân, đều ở đây. Ngoài ra còn có lái xe cục Giám sát, quân sĩ thời hạn nghĩa vụ quân sự Lý Cường và vài cán bộ trẻ tuổi của cục Giám sát. 

Nhưng người thật sự làm người khác chú ý nhất, vẫn là hai người ngồi trên đài phụ trách ghi điểm tỉ số ở sân bóng rổ, hai vị “Nhân viên công tác” quả nhiên là thiên kiều bá mị, xinh đẹp tuyệt trần. Trong đó có một vị, chính là đồng chí Trịnh Hiểu Yến Chánh văn phòng cục Giám sát, một vị khác, tất nhiên là bà chủ câu lạc bộ thể hình Cát Hân Hân. Hai người đều mặc đồ hàng hiệu, phong cách yểu điệu, đều rất phong tình.  

Phó trưởng phòng Giám sát 1 của Cục Giám sát - Hướng Vân, Phó trưởng phòng Giám sát 2 Liễu Tề và những cán bộ cơ thể không rắn chắc, thì đang làm đội cổ động viên, hò hét trợ uy. 

Một phen thi đấu giao hữu vô cùng phấn khích kịch liệt. 

Trịnh Hiểu Yến xem mà cao hứng phấn chấn, không ngừng vỗ tay trầm trồ khen ngợi, khóe miệng Cát Hân Hân lại mỉm cười, biểu hiện kín đáo hơn nhiều so với Trịnh Hiểu Yến, hai người vốn không phải cùng một kiểu phụ nữ, thậm chí là tính cách rất khác biệt. 

Càng như thế, hai đại mỹ nữ ngồi cùng một chỗ mới càng có cái xem, càng hấp dẫn ánh mắt. 

Thật vất vả, tiếng còi kết thúc thổi lên, tất cả mọi người ngừng lại, cười ha hả đi vào bên sân, uống nước lau mồ hôi. 

Lưu Vĩ Hồng và Chu Kiến Quốc đứng song song cùng một chỗ, một hơi uống hết hơn nửa bình nước khoáng, cười nói:  

- Bí thư, anh dũng không giảm so với ngày xưa. 

Dù ở đây là hoàn cảnh khá riêng tư, Lưu Vĩ Hồng nói chuyện vẫn là khá chú ý, cũng không nói gì “Càng già càng dẻo dai”. Bởi vì theo quy định phân công cán bộ mà nói, Chu Kiến Quốc năm mươi tuổi đầu, đang lúc trẻ trung khoẻ mạnh. 

- Ha ha, không được rồi, thể lực vẫn không bằng các anh. Nếu đánh thêm vài phút, thế nào tôi cũng phải nghỉ ngơi. 

Chu Kiến Quốc một bên lau mồ hôi, một bên cười ha hả nói. 

Trận bóng này hôm nay, thật đúng là gặp dịp may mắn. 

Lục Đại Dũng và Chu Kiến Quốc, đều vừa khớp đến Bắc Kinh giải quyết việc công, hai vị lãnh đạo cũ vào Bắc Kinh, Lưu Vĩ Hồng tất nhiên phải tiếp đãi long trọng. Đương nhiên, lý do Lục Đại Dũng và Chu Kiến Quốc vào Bắc Kinh, là không giống nhau. 

Lục Đại Dũng là do Ban Tổ chức Trung ương mời mà đến. 

Trước đó không lâu, vị trí Chủ tịch thành phố Kinh Hoa tỉnh Giang Nam còn đang khuyết, đồng chí lãnh đạo trung ương nào đó, đề cử Lục Đại Dũng đảm nhiệm Chủ tịch thành phố Kinh Hoa. Căn cứ vào nguồn tin tức bên trong, đồng chí lãnh đạo Trung ương đề cử Lục Đại Dũng này, đúng là Trưởng ban Tổ chức Trung ương Lưu Thành Thắng. 

Tỉnh Giang Nam chính là một trong những tỉnh có kinh tế phát triển nhất nước ta, địa vị chính trị cũng vô cùng cao. Thành phố Kinh Hoa lại là đại đô thị nổi tiếng, một trong sáu cố đô cũ của Trung Quốc, mấy năm trước trở thành kế hoạch đô thị, năm nay trung ương quyết định hủy bỏ kế hoạch đô thị, sửa thành thành phố cấp phó tỉnh, có vị trí quan trọng trong cả nước.  

Lục Đại Dũng đương nhiệm Phó chủ tịch tỉnh Sở Nam, chuyển sang làm Chủ tịch thành phố Kinh Hoa, cấp bậc là điều chuyển ngang, nhưng thực tế quyền lực lại không giống nhau. Giai đoạn hiện nay, Bí thư Thành ủy tỉnh lị thành thị, bình thường đều là từ Phó bí thư tỉnh ủy kiêm nhiệm, hay là cấp phó tỉnh tỉnh lị thành thị, hơn nữa chỉ có một số ít ngoại lệ, là từ thường vụ tỉnh ủy kiêm làm Bí thư Thành ủy. Bình thường tình huống này, Bí thư Thành ủy một khi bỏ trống, đều là do Chủ tịch thành phố theo trình tự thế chỗ.  

Mà Bí thư Thành ủy tỉnh lị thành do Chủ tịch thành phố đảm nhiệm, lại vô cùng phổ biến. 

Lưu Thành Thắng từng là Bí thư Tỉnh ủy Giang Nam, ở Giang Nam có một đám cấp dưới cũ, hiện nay đề cử Lục Đại Dũng đến Kinh Hoa đảm nhiệm Chủ tịch thành phố, không hề nghi ngờ cũng là vì bồi dưỡng tương lai cho người có khả năng. 

Lục Đại Dũng tuổi thích hợp, mưu kế ứng biến đều thượng thừa, Lưu Thành Thắng khá coi trọng anh ta. 

Hội đồng nhân dân Thành phố Kinh Hoa định mời dự họp vào tháng giêng năm tới, Lục Đại Dũng hiện tại, có chút tình huống, vừa lúc sau khi Hội đồng nhân dân thành phố mời dự họp, trong cuộc họp chính thức tuyển Chủ tịch thành phố, thời gian sắp xếp rất là thích hợp. 

Mà vị trí của Lục Đại Dũng ở Sở Nam bị khuyết, đã xác định Bí thư thành phố Hạo Dương Tào Chấn Khởi tiếp nhận chức vụ. Tào Chấn Khởi và Lục Đại Dũng giống nhau, cũng là người tài giỏi trong quan trường, được Phó bí thư tỉnh ủy Sở Nam, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Phương Đông Hoa coi trọng, đảm nhiệm cán bộ cấp sở đã nhiều năm, lý lịch kinh nghiệm rất tốt. Lần này Lục Đại Dũng bị điều khỏi Sở Nam, Tào Chấn Khởi tiếp nhận chức vụ Phó chủ tịch tỉnh của anh ta, cũng vô cùng hợp lý. 

Như thế, chức vụ Bí thư Hạo Dương, tất nhiên do Chủ tịch Địa khu Chu Kiến Quốc tiếp nhận. 

Nhưng Chu Kiến Quốc là đến Bắc Kinh chạy dự án. Hai năm nay, kinh tế Hạo Dương phát triển vô cùng tốt, Lưu Vĩ Hồng ở Hạo Dương khi muốn làm vài cái dự án lớn, đều đạt được hiệu quả và lợi ích rất tốt, các tuyến đường cao tốc Ninh Hạo của Hạo Dương đều thông suốt, lại giúp kinh tế Hạo Dương phát triển như hổ thêm cánh. Chu Kiến Quốc nhiệt tình mười phần, thường thường đến Bắc Kinh, đòi tiền chạy dự án ở tỉnh. 

Chế độ thuế năm nay bắt đầu thực thi, toàn bộ các thành phố của tỉnh Sở Nam có thu nhập tài chính, đều xuất hiện trình độ khác nhau, thành phố cấp 3 và huyện cùng một bậc tài chính, chợt trở nên vô cùng túng thiếu. Chỉ có địa khu Hạo Dương chịu ảnh hưởng thấp nhất, dựa vào xí nghiệp vận tác mỏ quản lý thống nhất làm chống đỡ, Hạo Dương lập tức biến thành khu tài chính dư dả nhất toàn tỉnh Sở Nam, Chu Kiến Quốc nhiều tiền thế lớn, hăng hái, Chủ tịch Địa khu uy phong lẫm liệt. Hiện giờ thành nhân vật số một, chí khí lại dâng cao, trước nay chưa từng hãnh diện như vậy. 

- Phó Chủ tịch tỉnh Lục, Bí thư Chu, hai vị lãnh đạo cứ nghỉ ngơi một lúc, lập tức có thể ăn cơm. 

Cát Hân Hân mỉm cười tiến đến, nói với Lục Đại Dũng, Chu Kiến Quốc. 

Lục Đại Dũng cười ha hả nói:  

- Ha hả, cảm ơn Tổng giám đốc Cát, chúng ta nghỉ một lát đã, không vội ăn cơm. 

Cát Hân Hân mỉm cười gật đầu, lại tiếp đón hai câu, lộ chiếc eo nhỏ nhắn, rời khỏi sân bóng rổ, sắp xếp hoạt động tiếp theo. 

Lục Đại Dũng quay sang Chu Kiến Quốc, cười nói:  

- Lão Chu à, không thể tưởng tượng được thể lực ông còn tốt như thế này, rốt cuộc không hổ là xuất thân bộ đội, thân thể không giống với người bình thường. 

Chu Kiến Quốc cười nói:  

- Phó Chủ tịch tỉnh Lục, anh không phải cũng vậy sao. Làm trọng tài nhưng cũng không nhẹ nhàng, phải chạy theo chúng tôi. Vận động viên còn có thể thay đổi người, có thể nghỉ ngơi, trọng tài thì không được, phải chạy hết trận. 

Lục Đại Dũng liên tục xua tay, nói:  

- Không được không được, làm trọng tài nhưng không được so với vận động viên. Ôi chao, tôi đã lâu không hoạt động như vậy, bây giờ xương sống thắt lưng với chân đau quá. 

- Ha ha, tôi cũng thế. Tuy nhiên, trận hôm nay thật sự là đánh đã nghiện. Vĩ Hồng à, ở cùng một chỗ với các anh, có thể cảm nhận được sức sống thanh xuân. Tôi thật không nghĩ là, ở Bắc Kinh còn có thể có một trận bóng tốt thế này. 

Chu Kiến Quốc cảm thán nói. 

Lưu Vĩ Hồng cười nói:  

- Bí thư Chu, ông nhất thiết đừng trở về nói với mọi người, Lưu Vĩ Hồng keo kiệt, tôi đi Bắc Kinh, hắn không đối đãi sơn hào hải vị, lại lôi kéo tôi chơi bóng. Vậy là tôi không xong đấy. 

Một câu nói khiến tất cả mọi người cười ha ha đứng lên. 

Trận bóng này hôm nay, thật đúng là đề nghị nhất thời. Lục Đại Dũng đã gặp mặt Lưu Thành Thắng, nói chuyện xem như chính thức hoàn thành. Tuy nhiên còn phải đợi một ngày, hôm nay Bí thư Tỉnh ủy Giang Nam vào Bắc Kinh bàn việc công, hẹn Lục Đại Dũng ngày mai nói chuyện. Chủ tịch thành phố thành thị Tỉnh lị, ở trong một tỉnh, có thể coi là một chức vụ vô cùng trọng yếu, Chủ tịch thành phố mới trước khi nhậm chức, Bí thư Tỉnh ủy tìm anh ta, hẳn là, cũng tỏ vẻ Bí thư Tỉnh ủy quan tâm đến Chủ tịch thành phố mới.  

Chu Kiến Quốc thì đã đến đây vài ngày, mấy ngày nay, Lưu Vĩ Hồng cùng ông ta chạy đến các bộ và uỷ ban trung ương quốc gia, mở tiệc chiêu đãi cán bộ phụ trách bộ môn, chứng thực dự án kiến thiết và tài chính Hạo Dương. 

Lưu Nhị Thiếu gia ở vùng đó, vẫn rất có mặt mũi, Chu Kiến Quốc lần này đến Bắc Kinh, có chút thuận lợi. Chu Kiến Quốc lòng vui sướng, Lưu Vĩ Hồng liền đề nghị mời cấp dưới cũ ngày xưa và người quen của lão cùng đến đây, cùng hội họp. Chu Kiến Quốc tất nhiên đồng ý, đúng lúc Lục Đại Dũng buổi chiều cũng không có công sự quan trọng gì, cùng ngồi ăn cơm trưa, sau khi ăn xong giải trí một trận, Lưu Vĩ Hồng biết rằng Chu Kiến Quốc rất ham mê phong trào thể dục thể thao, hơn nữa thích đánh bóng rổ, liền đơn giản đề nghị buổi chiều làm trận thi đấu giao hữu. 

Đề nghị này, đánh đúng vào lòng Chu Kiến Quốc, bừng bừng khí thế tới câu lạc bộ thể hình, đánh một trận. 

Hàn huyên một hồi, Chu Kiến Quốc hạ giọng hỏi:  

- Vĩ Hồng à, sự việc cải cách giáo dục và cải cách y tế, trung ương rốt cuộc quyết định như thế nào? 

Sắc mặt Lưu Vĩ Hồng liền trở nên nghiêm trọng hẳn, nhẹ nhàng lắc đầu, nói:  

- Tạm thời còn chưa có tin tức xác thực. 

Từ Bình Nguyên trở về, cũng đã hơn mười ngày, báo cáo điều tra nghiên cứu thành phố Bình Nguyên, đã sớm trình lên, thế mà như trâu đất xuống biển, không có bất cứ tin tức gì, thật giống như chuyện này, vốn không phát sinh vậy. Không cần nói Phó thủ tướng Hồng, ngay cả các đồng chí lãnh đạo Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước khác, cũng không ai tìm Lưu Vĩ Hồng nói chuyện. 

Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng biết rằng, không có tin thì không phải là chuyện này thật sự không phát sinh. Trên thực tế, đồng chí Tùy An Đông cũng đã thấy báo cáo của hắn, chỉ có điều tạm thời chưa quyết đoán thôi. 

Đây là đại sự thật sự, đồng chí lãnh đạo trung ương, cũng cẩn thận suy xét, không thể tùy ý định đoạt. 

Chỉ chốc lát, Cát Hân Hân lại trở lại sân bóng rổ, mời mọi người đến nhà ăn dùng cơm. 

Mọi người liền mặc quần áo, chuẩn bị rời khỏi sân bóng. 

Đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên vang lên một trận cãi nhau kịch liệt, dường như đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn 

 

 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.