Xung đột giữa Lưu Vĩ Hồng và Trần Vĩ Nam, là đột nhiên bùng nổ
Sau khi nói chuyện với sư phụ Ngô, Lưu Vĩ Hồng trở về văn phòng, đợi Trần Vĩ Nam trở về. Nhưng con người Trần Vĩ Nam, hành tung bất định, ai cũng không biết gã khi nào trở về văn phòng
Lúc ấy lại không có điện thoại di động, ngay cả máy nhắn tin cũng là hàng đắc tiền, vài trăm đến hàng nghìn tệ một cái. Lúc ấy những gã có một cái máy nhắn tin cài bên hông chính là người giàu có, kinh doanh bận rộn, không thể không trang bị một cái máy nhắn tin như vậy. Hoành tráng hơn nhiều so với điện thoại di động của đời sau
Lưu Vĩ Hồng pha ly trà, gọi một cuộc điện thoại đường dài đến tỉnh thành, gọi Lý Hâm nghe điện thoại
Lý Hâm là bộ tộc thời thượng, công tư trọn vẹn đôi đường, làm trưởng phòng của đơn vị, trên việc kinh doanh cũng không lạc hậu, sớm đã trang bị máy nhắn tin
Chỉ chốc lát, Lý Hâm gọi điện thoại tới, cười ha ha hỏi:
- Vĩ Hồng, chuyện gì thế?
Giữa hai người đã là bạn rất tốt, lần trước Lưu Vĩ Hồng mượn chiếc xe Toyota của Lý Hâm tiễn Vũ Thường đến Giang Khẩu, ở huyện Hoành Lợi xung quan, đụng gãy lan can gỗ, đầu xe cũng bị hư tổn, mặc dù ở Giang Khẩu đã sửa lại, Lưu Vĩ Hồng sau khi trở về vẫn nói chuyện này với Lý Hâm. Lý Hâm căn bản là không để ý, chỉ quan tâm Lưu Vĩ Hồng có bị thương hay không, vậy thì yên tâm rồi
Bằng hữu chân chính là như vậy.
Hiện tại Lý Hâm và Lưu Vĩ Hồng nói chuyện, giọng điệu vô cùng tùy ý.
- Lý ca, có quen với người bên tờ báo của tỉnh không?
- Sao, muốn tìm người giúp cậu tâng bốc một chút sao?
Lý Hâm lập tức hiểu ý của Lưu Vĩ Hồng
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Hiện giờ tôi còn chưa đủ tư cách. Giúp cục chúng tôi tang bốc đi, chúng tôi làm một công trình cung cấp rau xanh, bước đầu thấy hiệu quả rồi. Chuyện này, đáng để xuất hiện trên tờ báo của tỉnh, vẫn khá có giá trị tin tức…
Lưu Vĩ Hồng đơn giản đem công trình cung cấp rau xanh giới thiệu một chút. Tìm phóng viên báo tỉnh tuyên truyền chuyện này, cũng sớm nằm trong kế hoạch của Lưu Vĩ Hồng. Thân tại quan trường, muốn đi lên, có mấy trọng điểm là nhất định phải nhớ kỹ
Thứ nhất đương nhiên là quan hệ, cũng chính cái gọi là hậu đài. Không có một hậu đài cứng rắn, muốn đi lên, mức độ khó khăn là rất lớn. Đương nhiên chuyện hậu đài, chủ yếu phải dựa vào bản thân đi tìm. Giống như hắn Lưu Vĩ Hồng, cháu ruột Lưu gia, tấm biển đủ lớn, hậu đài đủ cứng rắn, nhưng vẫn là không đủ. Tấm biển lớn và hậu đài lớn như vậy, không phải có thể sử dụng bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu. Cho dù là “tuyệt chiêu” lợi hại thế nào, dùng nhiều rồi sẽ không linh nghiệm nữa. Cho nên Lưu Vĩ Hồng hiện tại phải tìm chính là hậu đài có thể sử dụng bất cứ lúc nào tại địa khu Hạo Dương. Chu Kiến Quốc là hậu đài trực tiếp nhất, dùng tốt hiệu quả không nhỏ. Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Lý Dật Phong sau lưng của Lý Hâm, ngẫu nhiên cũng có thể lấy ra sử dụng
Thứ hai chính là chiến tích. Chiến tích chia ra hai loại, một loại là thật, chiến tích cứng rắn; Loại còn lại chính là giả, văn chương kiểu cách, đẹp. Nhưng mặc kệ loại chiến tích nào đều phải biết thao tác; Đây chính là trọng điểm thứ 3: dư luận tuyên truyền
Làm ra chiến tích, còn phải có người giúp anh phất cờ hò reo, đem điều tốt này công bố với mọi người, vậy mới có thể khiến cho cấp trên coi trọng, khi đề bạt trọng dụng anh cũng có lý do
Lưu Vĩ Hồng vốn nghĩ lúc bắt đầu công trình cung cấp rau xanh thì liên hệ với phóng viên báo tỉnh, sau khi suy xét cẩn thận, quyết định dời lại sau. Đợi thấy được thành quả thật sự, mới kinh động đến phóng viên lớn của báo tỉnh cũng không muộn. Có thành quả thực sự cho người ta thấy, bài báo như vậy vững chắc hơn
Tất cả lãnh đạo, đều là cao thủ “thao tác”. Mặc kệ trên báo, trên tivi tuyên truyền náo nhiệt thế nào, bản chất sự việc rốt cuộc thế nào, lãnh đạo có đạo hạnh cao thâm vừa nhìn thì có thể thấy 10 người thì hết 9 người là vậy
Chiến tích nào đó, có phải sẽ khiến cho lãnh đạo coi trọng hay không, chủ yếu quyết định bởi bản thân lãnh đạo cộng thêm bao nhiêu điểm. Nhưng chiến tích thật sự vẫn là được hoan nghênh hơn chiến tích giả một chút. Chí ít chiến tích thật không sợ bị điều tra, không có nguy hiểm bị lộ tẩy. Quả thật không lấy ra được chiến tích thật mới không thể không dùng hàng giả để góp đủ số.
Ý nghĩa bản thân của công trình cung cấp rau xanh vẫn là khá lớn, cũng đáng được mở rộng
Lý Hâm khéo léo, thông minh vô cùng, nghe Lưu Vĩ Hồng giới thiệu, lập tức liền ý thức được chuyện này quả thật có giá trị tin tức, lập tức nói:
- Được, tôi giúp cậu liên hệ. Hẳn là không thành vấn đề, tôi khá thân với chủ nhiệm Lương của ban tin tức báo tỉnh… Nếu cậu có thời gian thì tới Đại Ninh một chuyến, gặp mặt, uống ly rượu, mọi người quen biết với nhau, sau này thường qua lại
Điều này thật là xem Lưu Vĩ Hồng như anh em trong nhà mà đối đãi rồi. Giao tình bình thường, Lý Hâm sẽ không nói những lời phía sau. Lưu Vĩ Hồng trực tiếp kéo quan hệ với chủ nhiệm Lương ban tin tức rồi, sau này có khả năng bỏ Lý Hâm qua một bên. Nhưng giữa họ, tất nhiên không phải giao tình bình thường
Lưu Vĩ Hồng dốc sức làm trong thể chế, có thể làm tốt quan hệ với sếp của ban tin tức báo tỉnh, trợ lực có thể dễ dàng thấy được
- Được, vậy tôi xin chỉ thị của cục trưởng, nhanh chóng qua đó một chuyến
- Tốt, tôi đợi cậu. Lâu rồi không cùng nhau uống rượu, khá nhớ đó
Lưu Vĩ Hồng cười nói vài câu với Lý Hâm, cúp điện thoại, liền đứng dậy tiến đến văn phòng của Chu Kiến Quốc. Đây cũng xem như chuyện lớn, phải báo cáo với Chu Kiến Quốc trước tiên. Cực khổ đã 2 tháng, chẳng phải chỉ đợi một búa cuối cùng này sao? Chỉ cần lên báo tỉnh, chiến tích này sẽ xuất hiện, công lao cũng vững chắc!
Cũng thật sự là trùng hợp, Lưu Vĩ Hồng mới vừa đi đến cửa văn phòng của Chu Kiến Quốc, đúng lúc đụng phải Trần Sùng Tuệ từ trong đi ra
- Sếp Trần!
Lưu Vĩ Hồng lễ phép chào hỏi Trần Sùng Tuệ
Trần Sùng Tuệ sắc mặt có chút nhục nhã, dường như vừa rồi ở bên trong nói chuyện với Chu Kiến Quốc không vui vẻ lắm, nghe thấy Lưu Vĩ Hồng chào hỏi, dừng lại bước chân, phụng phịu liếc nhìn Lưu Vĩ Hồng một cái, khẽ gật đầu, trong lỗ mũi nhẹ nhàng "Hừ" một tiếng, lập tức đi về văn phòng của chính mình, “đùng” một tiếng đóng cửa phòng lại
Lưu Vĩ Hồng rõ ràng thấy được một chút thù hận rất sâu trong mắt của Trần Sùng Tuệ
Như thế hơi kỳ quái
Từ lần trước sau khi ở văn phòng của Trần Sùng Tuệ cãi nhau, giữa hai người không còn xảy ra giáp mặt xung đột. Về phần Lưu Vĩ Hồng chiếu theo ý kiến của Trần Sùng Tuệ, sắp xếp Trần Vĩ Nam phân công quản lý hậu cần, Trần Sùng Tuệ dường như cũng cười trừ đối với sự chống đối của Lưu Vĩ Hồng, đã cho qua chuyện. Ngày thường gặp nhau, cũng có cười nói, không nhìn ra có gì ngăn cách
Lưu Vĩ Hồng tuân thủ nghiêm ngặt bản chức, nên vì Trần Sùng Tuệ phục vụ, đều phục vụ tốt. Cho dù nói thế nào, Trần Sùng Tuệ là cục lãnh đạo, văn phòng là phục vụ cục lãnh đạo, bản chức công tác không thể qua loa xong việc
Sao hôm nay Trần Sùng Tuệ lại có ánh mắt này?
Chẳng lẽ vừa rồi chuyện không vui giữa ông ta và Chu Kiến Quốc là vì Lưu Vĩ Hồng dẫn đến?
Không có lý, khoảng thời gian này, Lưu Vĩ Hồng quả thật không có nói qua bất kỳ chuyện gì liên quan đến Trần Sùng Tuệ
Lưu Vĩ Hồng lắc đầu, cũng không suy đoán lung tung, giơ tay gõ cửa phòng của Chu Kiến Quốc
Chu Kiến Quốc ngồi ở sau bàn làm việc hút thuốc, sắc mặt cũng khá ngưng trọng, nghe thấy tiếng gõ cửa, ngẩng đầu vừa thấy là Lưu Vĩ Hồng, liền gật gật đầu, ra hiệu Lưu Vĩ Hồng đi vào.
Lưu Vĩ Hồng đi vào văn phòng, thuận tay đóng cửa phòng lại.
- Vĩ Hồng, chuyện gì?
Chu Kiến Quốc phụng phịu hỏi.
Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói:
- Cục trưởng, vừa rồi tôi đã liên hệ với người bạn ở tỉnh thành, anh ấy khá thân với chủ nhiệm Lương của ban tin tức báo tỉnh, ông thấy chúng ta có phải lấy chút thời gian đi Đại Ninh một chuyến để gặp mặt phóng viên của báo tỉnh hay không?
- Báo tỉnh?
Chu Kiến Quốc tâm tư hiển nhiên còn đang ở cuộc nói chuyện vừa rồi với Trần Sùng Tuệ, đầu óc nhất thời chưa xoay chuyển lại
Báo tỉnh có chuyện gì với cục nông nghiệp chúng ta?
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Cục trưởng, công trình cung cấp rau xanh giai đoạn một xây dựng cơ bản hoàn thành, trước mắt đã bước đầu nhìn thấy thành quả. Tôi suy xét, có phải mời phóng viên báo tỉnh xuống đây phỏng vấn một chút hay không, giúp chúng ta tuyên truyền? Đây cũng là kinh nghiệm tốt!
- Sao? Đúng đúng đúng, kinh nghiệm tốt, kinh nghiệm tốt… Vĩ Hồng, mau ngồi mau ngồi!
Chu Kiến Quốc bật người phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt trở nên tươi cười
Lưu Vĩ Hồng này làm việc chính là theo quy tắc, lúc mấu chốt luôn có thể nghĩ ra chủ ý tốt
- Sao, cậu cũng quen với người của báo tỉnh sao?
Lưu Vĩ Hồng mới vừa ngồi xuống đối diện bàn làm việc, Chu Kiến Quốc liền đưa điếu thuốc cho hắn, cười ha hả hỏi
Mời ban Tuyên giáo ra mặt, Chu Kiến Quốc không phải không nghĩ tới, vấn đề là tòa soạn báo của địa khu Hạo Dương còn chưa thành lập. Thành phố Hạo Dương lại quá nhỏ, không thể có tòa soạn báo. Về phần mời phóng viên báo tỉnh ra mặt, Chu Kiến Quốc có chút không dám ra mặt. Ông ta không có người quen ở báo tỉnh, nhớ lại chuyện luận văn của Chu Ngọc Hà đoạt giải, ở tỉnh thành cầu xin ông này bà nọ, bận rộn mấy ngày, cuối cùng vẫn là dựa vào Lưu Vĩ Hồng mới giải quyết được vấn đề, Chu Kiến Quốc liền bỏ ý nghĩ này
Thời buổi này, làm việc đều phải dựa vào quan hệ, quan hệ không đến được bước đó, cách nghĩ tốt đến đâu cũng vô dụng, không thể thực hiện
Không ngờ Lưu Vĩ Hồng liền chủ động nhắc tới chuyện này, Chu Kiến Quốc tất nhiên hưng phấn
- Ừ, cũng là người bạn giới thiệu. Anh ấy khá thân với chủ nhiệm Lương của ban tin tức báo tỉnh, bảo chúng ta đi tìm anh ấy, anh ấy sẽ giúp chúng ta giới thiệu
Chu Kiến Quốc nửa tin nửa ngờ, hỏi:
- Bạn gì vậy? Lợi hại đến thế, cũng quen với chủ nhiệm của ban tin tức báo tỉnh sao?
Theo Chu Kiến Quốc nghĩ, không cần nói là chủ nhiệm ban tin tức báo tỉnh, cho dù là phóng viên chính thức của báo tỉnh, đó cũng là rất giỏi. Lúc đó truyền thông còn không phát triển bằng đời sau, còn chưa đạt đến mức độ phóng viên đầy đường. Phóng viên báo tỉnh coi như là “ông Vua không ngai” thật sự, năng lượng thật lớn.
Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, rất tùy ý nói:
- Lý Hâm. Con trai của Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Lý Dật Phong, tôi quen với anh ấy
Chu Kiến Quốc lập tức ngây dại.
Cừ thật, vừa rồi còn chỉ là phóng viên báo tỉnh, một lúc không cẩn thận, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy liền tùy tiện như vậy mà nói ra khỏi miệng. Nhưng theo hiểu biết của Chu Kiến Quốc đối với Lưu Vĩ Hồng, chàng trai này dường như chưa từng kéo quan hệ đối với những chuyện như vậy, huống chi đây là chuyện phải làm rõ, khoe khoang là không được, đợi đến tỉnh thành rồi, chẳng phải bị lộ tẩy sao?
- Ha ha, cũng chỉ là bạn bình thường, lúc đầu cũng là người bạn khác giới thiệu làm quen. Lý Hâm khá coi trọng nghĩa khí, chịu giúp đỡ
Thấy bộ dáng giật mình của Chu Kiến Quốc, Lưu Vĩ Hồng liền cười giải thích hai câu.
Hắn càng miêu tả sơ lược, nghi ngờ trong lòng Chu Kiến Quốc lại càng nhiều. Lý Hâm có coi trọng nghĩa khí, nếu Lưu Vĩ Hồng thân phận quá thấp, cũng là không thể trèo cao được
Lúc trước là Giám đốc Liêu sở y tế đích thân tới nhà thăm hỏi, bây giờ lại kéo quan hệ với con trai của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy