Ước chừng sau hai mươi phút, thư ký của Lưu Thành Gia, một đại tá quan quân bốn mươi đầu nhẹ nhàng đi vào, nhắc thủ trưởng đến giờ đi thị sát bộ đội. Chiến sĩ đại đội cơ sở, đang chờ để cùng thủ trưởng xem “lễ hội mừng năm mới”
Lưu Thành Gia liền đứng dậy, Lưu Vĩ Hồng đám con cái đồng loạt đứng dậy, đưa Lưu Thành Gia tới cửa
Đợi Lưu Thành Gia vừa rời khỏi, Lưu Hoa Anh liền lộ ra “bản tính”, giữ chặt cánh tay Lưu Vĩ Hồng, nói mãi:
- Anh hai, nói mau, anh có lời gì muốn thương lượng với Đổng Vĩ, nói mau nói mau...
Đều nói “Bé con trông mong lễ tết”, Lưu Hoa Anh tuy rằng hai mươi mấy tuổi, tâm tính vẫn như con nít, bị một câu của anh hai khiêu khích trong lòng không yên, thầm nghĩ thám thính “Cơ mật”
Lưu Vĩ Hồng cười ha hả, nói:
- Hoa Anh, cùng chị dâu nói chuyện với mẹ đi. Chuyện giữa đàn ông, em không hiểu đâu
- Thì em không hiểu, nên mới muốn nghe anh nói, nhanh lên nhanh lên
Lưu Hoa Anh một bộ dáng vội vàng khó dằn nổi, cô tự nhiên tuyệt không sẽ nghĩ đến, Lưu Vĩ Hồng cùng với Đổng Vĩ nói chuyện, thật sự là cơ mật đại sự. Nếu cô biết được là chuyện như vậy, chỉ sợ Lưu Vĩ Hồng tiêu tiền mời cô nghe, cô cũng không có hứng thú.
Giống như Lưu Vĩ Hồng, Lưu Hoa Anh thuở nhỏ sống trong quân doanh trong thời gian dài. Nhưng ảnh hưởng của quân doanh đối với bé gái, không sâu bằng với bé trai, Lưu Hoa Anh còn sinh ra một chút “tâm lý phản nghịch”. Lưu Thành Gia từng muốn cô sau khi tốt nghiệp đại học đến bộ đội tòng quân, Lưu Hoa Anh không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt. Cô không thích chịu quản chế kia, cuộc sống tự do tự tại tốt biết bao. Có thể mặc quần áo đẹp, trang sức xinh đẹp tùy ý đeo, muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, muốn chơi trò chơi máy tính đến mấy giờ đêm cũng được. Nhưng nếu làm binh lính, vậy thì không xong rồi!
Đối với cô con gái này, Lưu Thành Gia và Lâm Mỹ Như đều cưng chiều vô cùng, thấy cô đã trưởng thành xinh đẹp, Lưu Thành Gia càng không nhắc tới đề tài này, nhưng Lâm Mỹ Như lại âm thầm nói, con gái mọi nhà, trọng yếu nhất là tìm nhà chồng tốt. Giống như chính bà ta, con gái nhà thường dân không phải cũng đã thành phu nhân đại Tư lệnh quân khu?
Vân Vũ Thường cười tiến lên, kéo tay Lưu Hoa Anh, nói:
- Hoa Anh qua đây đi, chị dâu có chuyện nói với em. Đừng đi nghe bọn đàn ông nói chuyện, không thú vị đâu
Vân Vũ Thường quả nhiên là người vợ tốt, mắt thấy Lưu Vĩ Hồng là thật sự có sự tình trọng yếu cùng với Đổng Vĩ đàm đạo, tuy rằng không biết là chuyện gì, nghĩ rằng Lưu Hoa Anh khẳng định không tiện ngồi nghe, liền lập tức tiến lên giải vây cho ông xã
Lưu Hoa Anh liền bĩu môi, hơi không tình nguyện theo sát Vân Vũ Thường đi mất
Mặt mũi chị dâu, là nhất định phải cấp.
- Đổng Vĩ chúng ta tới phòng sách nói chuyện đi
- Ừ, được đó
Nhìn ra được, Đổng Vĩ có chút khẩn trương, y cũng không biết Lưu Vĩ Hồng có gì muốn nói với mình. Còn tưởng rằng là Lưu Vĩ Hồng không đồng ý đối với việc y và Lưu Hoa Anh đi lại với nhau. Nói thật, dù chỉ mới cùng Lưu Hoa Anh kết giao mấy tháng, Đổng Vĩ đã thật sự yêu say đắm cô gái xinh đẹp hoạt bát này. Lưu Hoa Anh trên người, là có chút yếu ớt, nhưng cô gái xinh đẹp, ai không có chút yếu ớt chứ? Huống chi là con gái của Tư lệnh viên đại quân khu. Nếu Lưu Vĩ Hồng thực nói ra lời phản đối y và Lưu Hoa Anh kết giao, Đổng Vĩ cũng không biết nên ứng đối như thế nào.
Chỉ là chàng rể chân ướt chân ráo lần đầu tiên đến nhà, ông anh vợ có chuyện muốn dạy đạo, đành phải kiên trì đến cùng theo sát phía sau
Biệt thự số 1 cũng đủ rộng, Lưu Vĩ Hồng công tác bận rộn, không thường xuyên đến Kinh Hoa ở, nhưng phòng hắn luôn được quét dọn sạch sẽ, cũng là ngày tháng Vân Vũ Thường đến đây ở nhiều hơn Lưu Vĩ Hồng. Thân là bà chủ công ti lớn xuyên quốc gia, Vân Vũ Thường thường xuyên bay tới bay lui trong mấy thành thị lớn trong cả nước, gặp gỡ bạn bè, gặp gỡ cán bộ
Kinh Hoa sát bên thành phố Minh Châu, Vân Vũ Thường một khi tới Minh Châu, chỉ cần có thời gian rảnh, luôn sẽ bớt thời giờ đến Kinh Hoa thăm cha mẹ chồng, tận hiếu đạo
Phòng sách này, ngay bên cạnh phòng ngủ Lưu Vĩ Hồng, cũng là chuẩn bị cho hắn. Phòng sách Lưu Thành Gia là một gian khác.
- Nào, Đổng Vĩ, ngồi đi ngồi đi
Lưu Vĩ Hồng cũng nhìn ra Đổng Vĩ đang khẩn trương, liền cười nói, giọng điệu rất là ôn hòa.
Hai người ngồi xuống ghế sô pha bằng gỗ, Lưu Vĩ Hồng lấy thuốc lá ra, đưa cho Đổng Vĩ, Đổng Vĩ vội vàng nhận lấy, lại vội vả châm lửa cho Lưu Vĩ Hồng
- Đổng Vĩ, hai năm này chú tạm thời đừng tới Kinh Hoa
Lưu Vĩ Hồng phà khói, trực tiếp nói.
Đổng Vĩ ngẫm nghĩ một chút, hỏi ngược lại:
- Nhị ca, có gì cần nói sao?
Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói:
- Đổng Vĩ, chú đừng khẩn trương, tôi đề nghị việc này, không liên can với chuyện kết giao của chú và Hoa Anh. Chủ yếu là có liên quan đến công tác của chú
- Cùng công tác của em có liên quan?
Đổng Vĩ là thật sự kinh ngạc, tuy nhiên cũng âm thầm thở phào. Chỉ cần không phải phản đối tình yêu của y và Lưu Hoa Anh, vậy thì chuyện gì cũng dễ thương lượng
- Ừ
Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn
- Là như thế này, an ninh quốc gia bên chú, hiện tại đối với thế cục eo biển bên kia hẳn là sẽ khá chú ý đấy
Đổng Vĩ sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc theo. Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên cùng y nói tới hoạt động của nội bộ an ninh quốc gia, rốt cuộc là dụng ý gì? Dựa theo kỷ luật giữ bí mật, mấy thứ này, đều không nên cùng Lưu Vĩ Hồng giao lưu. Nội bộ An ninh quốc gia, có quy tắc nghiêm ngặt đồng bộ. Chỉ có điều Đổng Vĩ tự nhiên cũng sẽ không thật sự là nhà thông thái rởm. Bất kể từ góc độ nào mà nói, Lưu Vĩ Hồng đều không có khả năng là “thế lực đối địch”
Đổng Vĩ chần chừ, chưa duy trì được lâu, hơi sửng sốt giật mình, lập tức liền gật đầu đáp:
- Đúng, là có chuyện như vậy. Nhất là người nào đó sau khi lên đài, tình huống càng ngày càng ác liệt
Đổng Vĩ miệng nói người nào đó, tất nhiên là chỉ người lãnh đạo khu Bảo Đảo con chó theo đuôi Nhật Bản
Tính cảnh giác của An ninh quốc gia bên kia, khẳng định cũng không thấp
Người này khi mới nhậm chức, còn là một sắc mặt hiên ngang lẫm liệt, đợi quyền vị sau khi dần dần củng cố, lòng lang dạ thú liền hiển lộ không thể nghi ngờ, thỉnh thoảng ở trường hợp công khai phát biểu những lời bất kính về Trung Quốc, khoe khoang địa khu Bảo Đảo là trái tim độc lập phản quốc, cũng rất rõ ràng, rất mạnh miệng
- Chú trực tiếp làm việc tại bộ phận này sao?
Lưu Vĩ Hồng tiếp tục hỏi.
- Nhị ca, anh có phải có gì muốn chỉ điểm hay không?
Đổng Vĩ đối với vấn đề của Lưu Vĩ Hồng, trốn tránh mà không đáp, lại hỏi ngược lại. Trong lòng nghi ngờ, càng ngày càng sâu sắc
Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày hơi hơi dương lên, trầm ngâm một lát, nói:
- Đổng Vĩ, chú trước tiên không nên hỏi tôi, tin tức của tôi là từ đâu tới. Giả thiết bên trong quân ta, có tướng lãnh rất cao cấp làm phản, trở thành gián điệp bên kia, vụ án này, chú có thể quản được không?
Đổng Vĩ lúc này là thật sự kinh hãi, vẻ mặt hồ nghi nhìn Lưu Vĩ Hồng, rất không xác định nói:
- Nhị ca...
Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, nói:
- Tôi đã nói rồi, chú trước tiên đừng để ý tin tức có đáng tin hay không, chú trả lời vấn đề của tôi trước đã.
Đổng Vĩ khẽ cắn môi, gật đầu nói:
- Có thể quản được. Đây là bộ phận do chúng em quản mà
Lưu Vĩ Hồng liền cười. Thật đúng là không tồi, xem ra hôm nay tìm Đổng Vĩ nói chuyện này, đã tìm đúng người.
- Tốt, tôi vẫn là nói trước, đây đều là giả thiết. Giả thiết vị tướng quân này, làm việc ngay tại tổng bộ, đã về hưu, có không gian tự do hoạt động khá lớn, nhưng cũng có thể tiếp xúc với rất nhiều văn kiện cơ mật. Triển khai bí mật điều tra đối với ông ta như thế, có thể gặp phải khó khăn quá lớn không?
Đổng Vĩ đã dần dần từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, bắt đầu nghiêm túc suy xét lời nói của Lưu Vĩ Hồng. Dù Lưu Vĩ Hồng đã lần nữa nói đó chỉ là “Giả thiết”, nhưng Đổng Vĩ trên cơ bản có thể kết luận, Lưu Vĩ Hồng nói lời này, khẳng định là có ý chỉ điểm, và là chỉ hướng riêng người nào đó. Nghe ra, người này thân tại vị trí cao - tướng quân, công tác tại tổng bộ, đã về hưu v.v…, người phù hợp với điều kiện này, tuy rằng không chỉ một, nhưng phạm vi đã được gom lại cực nhỏ. Thậm chí không cần tra tư liệu, Đổng Vĩ chỉ cần lướt qua trong đầu, bộ dáng vài vị tướng quân về hưu phù hợp điều kiện, liền lần lượt xuất hiện ở trước mắt y
Chỉ có điều, Đổng Vĩ cũng có rất nhiều chỗ không xác định
Thứ nhất, thật sự có một người phản bội tồn tại sao? Có lẽ, chỉ là một “người đối địch” của Lưu gia, Lưu Vĩ Hồng muốn mượn tay của an ninh quốc gia, nhổ đi cái đinh này?
Ý niệm này trong đầu chỉ Đổng Vĩ chỉ chợt lướt qua, lập tức liền tự mình phủ định.
Không có khả năng!
Nếu thật là một “người đối địch” của Lưu gia, Lưu gia cũng sẽ dùng cách thức khác để đối phó gã. Đấu tranh chính trị, vận dụng lực lượng của bộ phận Tình báo, đó là kiêng kị cực lớn, gần như sẽ bị tất cả các ông lớn cao tầng đồng thời chú ý. Tiền lệ như vậy, là không thể tùy tiện mở. Bằng không, vốn không có điểm mấu chốt, chắc chắn mỗi người cảm thấy bất an. Đồng dạng, nếu phòng Tình báo tham dự đấu tranh như vậy, thân mình cũng vô cùng nguy hiểm. Mặc cho ai đều biết rằng, kết cục làm “Súng” sẽ như thế nào. Bị tung ra đi gánh tội thay trước nhất, nhất định là cây súng này
Huống chi Lưu Vĩ Hồng cũng đã nói rõ, người nọ về hưu rồi. Trên chính trị, ngoại trừ số ít nhân vật lớn, lui mà không nghỉ, cán bộ khác, về hưu chẳng khác nào không có lực sát thương, Lưu gia càng không cần vận dụng lực lượng của phòng Tình báo đi đối phó một”Đối thủ” đã về hưu
Như vậy, nghi vấn thứ hai lại tới nữa: chẳng lẽ thực có một quan quân cấp bậc tướng quân làm phản? Tin tức này, Lưu Vĩ Hồng làm sao mà biết được?
Tuy nhiên có một điểm có thể khẳng định, Đổng Vĩ không nghi ngờ tin tức này của Lưu Vĩ Hồng quả thật có tính tình báo trọng đại
- Nhị ca, việc này nếu có đối tượng riêng biệt, ngầm điều tra một chút trước, cũng là có thể dùng thủ đoạn kỹ thuật này…
Đổng Vĩ chần chừ nói, lời nói vẫn là rất mịt mờ
- Ừ
Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Vậy là đủ rồi. Lời của hắn đã nói tới mức vô cùng rõ ràng, chỉ kém bước trực tiếp điểm danh thôi. Phỏng chừng trong đầu Đổng Vĩ hiện tại cũng đã đem mấy vị tướng quân về hưu phù hợp 'Điều kiện' điểm qua một lượt. Phạm vi nhỏ như vậy, thủ đoạn kỹ thuật một khi đem ra dùng, nếu còn không thể tập trung mục tiêu, Đổng Vĩ và đồng sự của y, quả thật có thể về nhà bán khoai lang được rồi đó
Đợi đến khi Lưu Vĩ Hồng và Đổng Vĩ từ phòng sách đi ra, “lễ đón mừng năm mới truyền hình trực tiếp” đã bắt đầu, đang trình chiếu một tiểu phẩm, mẹ chồng nàng dâu con gái 3 người trên sô pha đang xem say xưa, Lưu Hoa Anh lại cười ha ha, rất vui vẻ
Lưu Vĩ Hồng và Đổng Vĩ liền đi tới, lần lượt ngồi xuống, cùng nhau xem lễ đón tết
Lưu Hoa Anh ánh mắt thoáng nhìn, dường như rất muốn hỏi Đổng Vĩ, rốt cuộc đã nói những gì, tuy nhiên cuối cùng vẫn là nhịn xuống, rất nhanh lại bị tiểu phẩm lôi cuốn