Trên buổi họp mặt này, Lưu Vĩ Hồng vẫn như trước không nhiều lời, chỉ là rất khiêm tốn nói vài câu, nói chính mình mới đến, xin mọi người ủng hộ và trợ giúp nhiều hơn
Trưởng ban Lưu càng khiêm tốn, mọi người trong lòng càng có chút lo sợ bất an.
Đồng chí Lưu Vĩ Hồng thật sự không phải người khiêm tốn, lật đổ phó bí thư huyện ủy, lại giáp mặt chống đối. Bây giờ thì chính thức trở thành Trưởng ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy, lại khiêm tốn như vậy, trong đó chẳng lẽ không có vấn đề?
Hay là cẩn thận một chút tốt, đừng bị vài câu khách khí của đồng chí Tiểu Lưu lừa được
Chu Vân Đan và Lưu Vĩ Hồng xử lý đơn giản thủ tục bàn giao, liền đi thẳng đến văn phòng mới của mình. Lý Học Trí còn đang chờ hắn bàn giao. Có khu vực làm việc riêng ở Hội đồng nhân dân huyện, Lý Học Trí phải qua đó làm việc. Đương nhiên, cũng là trong đại viện huyện ủy. Huyện nhỏ lục địa, bốn bộ máy Đảng uỷ, chính quyền, Hội đồng nhân dân, Mặt trận Tổ quốc đều làm việc trong một viện, muốn phân ra cũng không có điều kiện đó. Chỉ là đơn giản mà phân ra khu vực làm việc khác nhau mà thôi. Bàn giao giữa Trưởng ban Tổ chức cán bộ mới và cũ, tất nhiên sẽ không phải bàn giao văn kiện. Thông thường Trưởng ban Tổ chức cán bộ cũ sẽ đem công tác quan trọng chưa hoàn thành trong tay bàn giao cho người kế nhiệm. Nếu hai bên quan hệ rất tốt, tất nhiên còn phải nói lâu dài, Trưởng ban Tổ chức cán bộ cũ đem các mặt cần chú ý nhắc nhở Trưởng ban Tổ chức cán bộ mới, bản thân có người cần chiếu cố, cũng sẽ phó thác một chút.
Tuy nhiên giữa Chu Vân Đan và Lưu Vĩ Hồng tuyệt đối chưa nói tới quan hệ tốt, những trình tự này một mực miễn đi, Chu Vân Đan chỉ đơn giản bàn giao vài câu. Dù sao y vẫn còn làm việc ở huyện ủy, Lưu Vĩ Hồng thực sự nghi vấn, đến lúc đó lại tìm y nữa. Phỏng chừng Lưu Vĩ Hồng cũng sẽ không đi tìm y. Chuyện trên quan trường, anh có chiếc mũ ô sa đó rồi, không sợ không giải quyết ổn thỏa
Sau khi bàn giao, Chánh văn phòng Trương Tuấn Linh mỉm cười đi vào văn phòng Lưu Vĩ Hồng. Trương Tuấn Linh khoảng 30 tuổi, mặc đồ vest nữ màu đen, tóc ngắn, ăn mặc rất quy củ, đây là đặc điểm đại đa số cán bộ nữ của cơ quan, trông rất có vẻ bình thường. Kỳ thật Trương Tuấn Linh diện mạo khá đẹp, rất có khí chất. Lưu Vĩ Hồng biết cô tốt nghiệp khoa chính quy, xuất thân chính quy. Sở dĩ có thể đảm nhiệm Chánh văn phòng ban Tổ chức cán bộ, ngoại trừ bằng cấp của cô, còn có một mấu chốt, cô là cháu gái của Tôn Văn Các
Mẹ của Trương Tuấn Linh, là em gái ruột của Tôn Văn Các. Tình hình này, các nơi đều có nhiều, thân thuộc của cán bộ lãnh đạo, thông thường có thể phân công đến đơn vị tốt
Trương Tuấn Linh khoác một chiếc áo lông màu hồng dưới bộ đồ vest, coi như điểm sáng duy nhất trên người cô, có thể thấy trong hoàn cảnh của cơ quan, bản tính thích làm đẹp của phụ nữ, dù sao cũng không thể che dấu hết
- Xin chào trưởng ban Lưu!
Trương Tuấn Linh mỉm cười chào hỏi Lưu Vĩ Hồng
- Chủ nhiệm Trương, xin chào
Lưu Vĩ Hồng cũng mỉm cười gật đầu.
Trương Tuấn Linh là tới báo cáo công tác thường ngày của ban Tổ chức cán bộ cho trưởng ban Lưu, mấy ngày gần đây, trưởng ban Lưu cũng cần tham dự mấy hội nghị, cũng là sớm sắp xếp xong. Có vài hội nghị, cần trưởng ban Tổ chức cán bộ tham dự. Trưởng ban Lưu có thói quen công tác như thế nào, cũng nằm trong phạm vi Trương Tuấn Linh phải biết. Văn phòng chủ yếu là vì lãnh đạo ban phục vụ mà
Lưu Vĩ Hồng yên lặng mà nghe, trên mặt trước sau mỉm cười
Trương Tuấn Linh liền có chút không yên. Kỳ thật cô báo cáo đều là công tác hằng ngày, không có nội dung gì “mẫn cảm”, nhưng thấy Lưu Vĩ Hồng bộ dáng “sâu xa khó hiểu”, Trương Tuấn Linh liền cảm thấy trong lòng có chút không yên. Trên thực tế, cô đối với Lưu Vĩ Hồng tràn đầy tò mò. Lưu Vĩ Hồng tuổi trẻ, Lưu Vĩ Hồng mạnh mẽ, cứng rắn cùng với đủ loại bối cảnh xuất thân trong truyền thuyết, đều khiến vị trưởng ban mới này nhìn qua rạng rỡ đẹp trai vô cùng được bao phủ bởi tầng tầng quầng sáng, thêm vào mấy phần hấp dẫn đặc thù. Trước kia Trương Tuấn Linh cũng cùng Lưu Vĩ Hồng giao tiếp qua, lúc đó tâm tính rất là bình đẳng. Phó chánh văn phòng Huyện ủy và Chánh văn phòng ban Tổ chức cán bộ, không liên quan với nhau, mọi người chỉ là đồng sự bình thường. Ai ngờ thời gian hơn một năm, Lưu Vĩ Hồng đã trở thành lãnh đạo cấp trên của cô. Đều nói vua nào triều thần nấy, quan mới nhận chức, phải bồi dưỡng thân tín của mình, đó là lẽ đương nhiên. Chánh văn phòng, càng là rất quan trọng, nếu là trước kia, Trương Tuấn Linh cũng không lo lắng lắm, dù sao cậu cô Tôn Văn Các còn ở trên đài, tuy rằng không quản chuyện nữa, Phó bí thư huyện ủy kiêm Chủ tịch Hội đồng nhân dân huyện, vẫn còn có thể chiếu cố. Chu Vân Đan tự mình cũng sẽ không tùy tiện gây phiền toái cho cô. Nhưng bây giờ thì khác, Tôn Văn Các đã rút lui hoàn toàn, Lưu Vĩ Hồng lại nổi danh là kẻ mạnh, có phải còn nể mặt một người đã về hưu hay không, thật sự khó nói
Ý thức được điểm này, Trương Tuấn Linh càng thêm kính cẩn, dùng từ ngữ nói chuyện cũng cẩn thận để ý
Báo cáo xong, Lưu Vĩ Hồng mỉm cười vuốt cằm, không có hỏi.
- Trưởng ban Lưu, liên quan thông tín viên của cậu, cậu thấy sắp xếp thế nào?
Trương Tuấn Linh chờ một hồi, thấy Lưu Vĩ Hồng không có chỉ thị, liền chủ động hỏi một câu. Mỗi một lãnh đạo huyện đều có thông tín viên chuyên trách, Lưu Vĩ Hồng tất nhiên cũng không ngoại lệ. Trương Tuấn Linh vốn muốn tiến cử một người, nói đến bên miệng lại nuốt trở vào. Vẫn là đừng tùy tiện tiến cử là tốt, đỡ phải khiến Lưu Vĩ Hồng cho rằng cô muốn sắp xếp người bên cạnh hắn
Đây là tối kỵ quan trường
Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói:
- Tôi thấy Hướng Vân không tồi, cho cậu ấy thử xem sao
Trương Tuấn Linh liền âm thầm thở phào. Người cô muốn tiến cử vốn chính là Hướng Vân. Văn phòng Ban Tổ chức cán bộ, cộng thêm cô ở trong, tổng cộng có 3 người, trong đó một người chính là thông tín viên của Trưởng ban, chỉ là trên danh nghĩa mà thôi, Trương Tuấn Linh chỉ huy bất động. Nói cách khác, chủ nhiệm Trương Tuấn Linh, kỳ thật chỉ có một mình
- Được, vậy chốc lát tôi sẽ gọi Hướng Vân lại đây.
- Ừ
Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, không có nhiều lời. Cũng không phải Lưu Vĩ Hồng phản cảm đối với Trương Tuấn Linh, lại càng không phải đắn đo. Mà là sau khi đã trải qua chuyện Trương Diệu Nga, Lưu Vĩ Hồng tự cảnh giác sâu sắc. Trương Tuấn Linh là một thiếu phụ thanh xuân dung mạo xinh đẹp, hai bên cho dù có chênh lệch vài tuổi, vẫn là duy trì khoảng cách nhất định thì tốt hơn, đỡ phải bị người ta nói tầm bậy
Trương Tuấn Linh muốn nói lại thôi.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Chủ nhiệm Trương có gì xin mời nói
- Ừ, là như vậy, chuyện đó, liên quan đến chuyện dùng xe, ở ban có 3 chiếc xe, hai chiếc Santana, 1 chiếc xe tải. Bí thư Chu vốn ngồi chiếc Santana, ông ấy đem đi rồi
Trương Tuấn Linh lắp bắp nói, một bên quan sát sắc mặt của Lưu Vĩ Hồng
Cán bộ lãnh đạo trước khi điều nhiệm sẽ không đem xe của mình đi. Nhưng sau này, dần dần hình thành một không khí. Tôn Văn Các ban đầu ở Hội đồng nhân dân được bố trí xe, lần này chính thức về hưu, xe của ông cũng mang đi. Cho dù như vậy không phù hợp quy củ, nhưng ai cũng không nói gì. Xe của nhà nước mà, ai vì chuyện này đi đắc tội Tôn Văn Các? Lấy về cũng không phải tự mình dùng. Hơn nữa, người ta vừa về hưu thì đến nhà đòi lại xe, không có đạo lý này chăng? Chọc cho ông cụ tức giận, mắng cho một trận, chẳng phải uổng phí?
Tôn Văn Các vừa đem xe của ông đi, Lý Học Trí qua tiếp nhận chức vụ, tất nhiên cũng đem xe của mình qua. Chu Vân Đan cũng rập khuôn làm theo mà thôi. Cuối cùng làm khổ ban Tổ chức cán bộ
Nói đến chuyện này, ngọn nguồn còn do cậu của Trương Tuấn Linh, cho nên cô có chút không yên
Lưu Vĩ Hồng cười cười nói:
- Không sao cả, chẳng phải còn 2 chiếc xe hay sao?
Trương Tuấn Linh do dự một chút nói:
- Trưởng ban Lưu, chiếc Santana còn lại, đã mua lâu rồi, xe không tốt lắm
Theo Trương Tuấn Linh, Lưu Vĩ Hồng tân nhậm Trưởng ban Tổ chức cán bộ, tuổi trẻ, chính là lúc đường làm quan rộng mở, e rằng trên vấn đề bố trí xe yêu cầu khá cao. Trung Quốc, từ xưa đã chú ý thể diện, cái gọi là “người dựa vào cách ăn mặc, phật dựa vào vàng” là vậy. Khiến Lưu Vĩ Hồng ngồi chiếc xe cũ già cỗi, chỉ sợ chút không ổn. Hơn nữa một khi chiếc Santana này trở thành xe chuyên dụng của Lưu Vĩ Hồng, các Phó trưởng ban khác chỉ có thể dùng chung chiếc xe tải. Trước kia chiếc Santana đó chính là xe chuyên dụng của các Phó trưởng ban, xe tải là nhân viên công tác phía dưới sử dụng. Bớt đi một chiếc xe, dùng xe khẩn trương, đến lúc đó thật sự làm khó, chính là Chánh văn phòng cô đây
Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày hơi hơi nhíu lại, nói:
- Vậy chủ nhiệm Trương cảm thấy nên làm thế nào?
- Mượn chiếc xe đi
Trương Tuấn Linh thử một câu, giọng điệu rất không nhất định. Cô vốn muốn đề nghị mua xe mới, quan mới nhận chức, mua xe mới cũng không có gì. Nghe nói Trưởng ban Lưu và Chủ tịch huyện Đặng quan hệ không tồi, báo cáo này mà trình lên trên, Chủ tịch huyện Đặng sao không nể mặt. Nhưng Trương Tuấn Linh vẫn không dám tùy ý đề xuất. Nghe nói Lưu Vĩ Hồng ở khu Giáp Sơn nổi danh là “keo kiệt”, hai xí nghiệp kiếm được nhiều tiền như thế, cũng không nỡ mua chiếc xe mới, còn là Đặng Trọng Hòa đem chiếc Santana cũ ở Ủy ban nhân dân huyện bố trí cho họ. Nay trong tay không quản tiền, khiến hắn viết báo cáo cầu xin người ta, chỉ sợ không tốt, liền đưa ra chủ ý “mượn xe”
Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy muốn mượn xe, hơn nữa là xe chuyên dụng của Trưởng ban Tổ chức cán bộ, phỏng chừng có rất nhiều đơn vị sẽ rất vui vẻ cho “mượn”
Lưu Vĩ Hồng ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Mượn xe cũng không tốt, đều là nhà nước tiêu tiền. Dùng tạm hai chiếc xe đi, thực sự không đủ tính sau
- Được
Trương Tuấn Linh không dám nhiều lời, gật đầu đồng ý. Thấy Lưu Vĩ Hồng không có chỉ thị khác, Trương Tuấn Linh liền cáo từ đi ra ngoài.
Chỉ chốc lát, Hướng Vân liền gõ cửa đi đến, thần thái càng thêm kính cẩn, ánh mắt lại che dấu không được một chút niềm vui bất ngờ. Chủ nhiệm Trương vừa rồi nói, đề cử y làm thông tín viên cho Trưởng ban Lưu, Trưởng ban Lưu đã đồng ý. Hướng Vân rất rõ ràng, đây có nghĩa là gì. Chỉ cần y có thể có được tín nhiệm của Lưu Vĩ Hồng, từ nay về sau coi như là thân tín của Trưởng ban Lưu rồi, cơ hội này thật là có thể gặp được mà không thể cầu được.
Khi Lưu Vĩ Hồng làm Bí thư Khu ủy, đối với cán bộ khu Giáp Sơn đề bạt và chiếu cố, đã nổi danh rồi. Điểm này, cũng là nguyên nhân Lưu Vĩ Hồng có danh tiếng tốt trong cán bộ cơ sở bình thường. Một lãnh đạo hậu đãi cấp dưới, luôn rất được hoan nghênh
Lưu Vĩ Hồng đối với Hướng Vân cũng khá thân thiết, mỉm cười nói chuyện vài phút với y, xem qua Lưu Vĩ Hồng cũng khá hài lòng. Hướng Vân tim đập thình thịch mới coi như là hơi bình tĩnh một chút