Công tác thực tế của Cục Giám sát ở thành phố An Bắc, vào ngày thứ ba đến An Bắc mới chính thức bắt đầu
Cao Thụ Sơn và Trương Tiến sau khi thăm hỏi đồng chí cục Giám sát, rồi mở tiệc ở khách sạn Xuân Thành, chiêu đãi đám người Lưu Vĩ Hồng, trong bữa tiệc có thể chén thù chén tặc, khách và chủ đều vui. Cao Thụ sơn lại lần nữa dặn dò Lý Bảo Lương, nhất định phải toàn lực phối hợp công tác của cục Giám sát, cố hết sức tạo điều kiện thuận lợi cho việc điều tra nghiên cứu khảo sát của đám người Lưu Vĩ Hồng. Lý Bảo Lương cũng lại một lần nữa làm cam đoan với Cao Thụ Sơn
Sau tiệc, Lý Bảo Lương liền tức đề xuất, mời đám người Lưu Vĩ Hồng vào ở khách sạn Xuân Thành.
Lưu Vĩ Hồng khách khí vài câu, Lý Bảo Lương liền có chút sốt ruột. Đây chính là Chủ tịch tỉnh Cao chính mồm dặn dò, nếu để đám người Lưu Vĩ Hồng tiếp tục ở tại nhà khách Hồng Nghi, Lý Bảo Lương hết cách giao phó
Lưu Vĩ Hồng cũng liền đáp ứng.
Điều tra nghiên cứu tại địa phương, ở rất nhiều thời điểm, vẫn là phải dựa vào đồng chí địa phương ủng hộ, không nhất thiết phải phớt lờ mặt mũi bọn họ.
Vừa mới dọn từ nhà khách Hồng Nghi đến khách sạn Xuân Thành, Phó bí thư tỉnh ủy kiêm Bí thư Thành ủy An Bắc Ngụy Căn Long lại đích thân tới, đến thăm hỏi các đồng chí cục Giám sát. Dĩ nhiên, lại là một lần toạ đàm, bí thư Ngụy thân thiết thăm hỏi tin tức của đồng chí cục Giám sát Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Quốc vụ viện, y như là lên TV và báo chí. Ngụy Căn Long rời đi không lâu, Chủ tịch thành phố An Bắc Triệu Kiến Huy lại đến
Trong quan trường chính là như vậy.
Đám người Lưu Vĩ Hồng đến tỉnh Liêu Trung, kỳ thật đã sớm khiến cho lãnh đạo chủ chốt của tỉnh Liêu Trung và thành phố An Bắc đặc biệt chú ý rồi. Chỉ có điều khi Lưu Vĩ Hồng bọn họ mới đến, lãnh đạo thành phố An Bắc biết được quy cách tiếp đãi của Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh cũng không cao, liền tạm thời kiềm chế, cũng không vội mà đến gặp Lưu Vĩ Hồng. Với lại xem Ủy ban nhân dân tỉnh và Cao Thụ Sơn bước tiếp theo hành động thế nào rồi hãy tính. Nếu Cao Thụ sơn vẫn không đem đám người Lưu Vĩ Hồng để vào mắt, vậy thì Ngụy Căn Long và Triệu Kiến Huy, chỉ sợ cũng sẽ làm bộ như không biết, không chịu lộ diện.
Sáng hôm sau, tin tức Cao Thụ Sơn và Trương Tiến tự mình đến nhà khách Hồng Nghi thăm hỏi Lưu Vĩ Hồng, tự nhiên lập tức liền truyền bá, Ngụy Căn Long và Triệu Kiến Huy, lập tức liền ở trong trăm công nghìn việc bớt chút thời gian đến đây
Bằng không, Bí thư Ngụy và Chủ tịch thành phố Triệu đều sẽ rất bận rộn
Bí thư Ngụy và Chủ tịch thành phố Triệu lần lượt đến, lại là nói chuyện, lại là mài mông, người khác như thế nào không thể hiểu hết, Trịnh đại tiểu thư gần như phải nghẹn đến bệnh. Sớm biết rằng như vậy, chủ nhiệm Trịnh đã đến sở Văn hóa tỉnh tâm tình nói chuyện với mẹ rồi, còn tốt hơn làm tốn mấy giờ đồng hồ ngồi đây nghe chuyện tào lao, còn có thể tỏ lòng hiếu thảo. Về phần đồng chí lãnh đạo chủ chốt của cục Giám sát, đến lúc đó tìm không thấy Chánh văn phòng đến phục vụ, trong đầu có tức giận hay không, Trịnh đại tiểu thư sẽ không quản.
Sáng ngày thứ ba, cuối cùng có thể khai triển công tác.
Lưu Vĩ Hồng phân chia các đồng chí cục Giám sát thành 3 nhóm, lần lượt do chính hắn, Trưởng phòng Giám sát 2 Long Vũ Hiên và Phó phòng Liễu Tề mang đội, phân phó tiến hành điều tra tìm hiểu các nhà xưởng khác nhau
Hắn một tổ bốn người, ngoại trừ hắn, Trịnh Hiểu Yến và Lý Cường, còn có một nhân viên ghi chép.
Chủ nhiệm Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh Liêu Trung Lý Bảo Lương dẫn theo ba người tiếp khách, một đối một. Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Tỉnh cũng đến một vị nữ cán bộ khoảng ba mươi tuổi, đặc biệt tiếp đón Trịnh Hiểu Yến.
Nói là cùng đi điều tra nghiên cứu, chi bằng nói là “Giám sát” thì càng thích hợp hơn
Xe đợt đầu cũng không phải là chiếc Audi nửa mới không cũ, mà là một chiếc Toyota Crown đen bóng lưỡng, tạo khí thế. Kỳ thật thì về tính năng an toàn mà nói, xe Audi tốt hơn xe Toyota nhiều, xe bọn Nhật, nhất là xe bán trong nước, đều là sản phẩm kinh tế, về phương diện sử dụng, đã ít càng ít. Cho dù xe Toyota xảy ra vấn đề kỹ thuật, trong nước Trung Hoa cũng tuyệt sẽ không đặc biệt mời dự họp hội nghị thu thập ý kiến, cho gọi Chủ tịch Hội đồng quản trị công ty Toyota đến nhận chất vấn.
Bản thân anh đã không xem trọng quyền lợi của chính mình, người Nhật Bản gian giảo quỷ quyệt, mắt chó nhìn người thấp, sẽ càng thêm không coi ra gì
Lưu Vĩ Hồng chỉ đích danh muốn đến nhà máy cơ giới hạng nặng số hai để tìm hiểu tình hình, Lý Bảo Lương tự nhiên là mỉm cười đáp ứng.
Nhà máy cơ giới hạng nặng số hai An Bắc, vị trí nằm ở quận Xuân Thành thành phố An Bắc. Nhà máy công nghiệp nặng số hai có lịch sử lâu đời, nhà máy đã xây dựng gần bốn mươi năm, năm đó được tách ra từ Nhà máy cơ giới hạng nặng thành phố An Bắc, gọi là Nhà máy cơ giới hạng nặng số một và số hai. Nhà máy cơ giới hạng nặng số hai được xây ở quận ngoại ô thành phố. Bốn mươi năm trước, quy mô thành thị An Bắc tất nhiên không bằng như hiện tại. Trải qua bốn mươi năm phát triển, địa chỉ Nhà máy cơ giới hạng nặng số hai đã được đặt trong khu vực phồn hoa của quận Xuân Thành. Trong một khu toàn nhà cao tầng, Nhà máy cơ giới hạng nặng số hai chiếm phần đất rộng lớn, ống khói san sát, kiến trúc thấp bé có vẻ rất là đồ sộ và khác biệt
Nhà máy cơ giới hạng nặng số hai mấy tháng trước đã đình công, đang đi đến quy trình phá sản. Nhà xưởng to như vậy, không thấy bóng người, chỉ có vài nhân viên trông coi, đi vào nhà máy, cỏ dại mọc thành bụi, vô cùng hoang vu. Nhân viên trông coi sớm đã được thông báo, cũng là tạm thời làm chút vệ sinh, mấy con đường chính của nhà máy, được quét tước một lần. Tuy nhiên đi vào phân xưởng, lại là chuyện khác. Nơi nơi đều là tro bụi, nơi nơi đều là mạng nhện, Trịnh Hiểu Yến thiếu chút nữa sặc bụi
Phó Cục trưởng Lưu thật ra không thèm để ý, cẩn thận dò xét tình hình bảo dưỡng máy móc
Toàn hỏng bét!
Ngoại trừ ba chữ này, Lưu Vĩ Hồng tìm không ra từ ngữ khác để hình dung tình hình hắn nhìn thấy. Rất nhiều máy móc đều là lõa lồ, không cần nói lớp sơn và lớp plastic mỏng ở ngoài, đến tấm thảm rơm rách cũng không có, thiết bị máy thủy lực lớn thế, cứ thế lẳng lặng đứng sừng sững ở đó, rỉ sét loang lổ.
Trịnh Hiểu Yến cố ép xuống, không để ý tro bụi đập vào mặt, giơ cameras lên, chụp lại rất nhiều tấm ảnh
- Chủ nhiệm Lý, tuy rằng nhà xưởng đã đình công, số máy móc này vẫn phải bảo dưỡng cho tốt. Cho dù tương lai phải phá sản bán đi, cũng có thể đáng giá hơn. Cứ để rỉ sét thế này, thật là lãng phí.
Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày nhíu lại, chậm rãi nói với Lý Bảo Lương
- Đúng đúng đúng, Phó Cục trưởng Lưu nói rất chính xác, là bọn họ sơ sót, sau khi tôi trở về, lập tức đốc thúc
Lý Bảo Lương hơi xấu hổ nói, hung hăng trừng mắt nhìn người phụ trách trông coi nhà xưởng cùng đi khảo sát
Người phụ trách trông coi nhà xưởng xoay đầu đi, không thèm để ý
Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh, cũng không phải là đơn vị quản lý Nhà máy cơ giới hạng nặng số hai. Nhà máy cơ giới hạng nặng số hai là trực thuộc Ủy ban nhân dân thành phố An Bắc quản lý. Phỏng chừng Lý Bảo Lương là chức quan gì, người phụ trách trông coi kia cũng là không hế hay biết
Cũng là chủ nhiệm Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước thành phố An Bắc cùng đến khảo sát, vẻ mặt xấu hổ, liên thanh ở một bên phụ họa, xem như lưu lại chút sĩ diện cho chủ nhiệm Lý
Nói ra thì, đây thật đúng là không thể trách nhân viên trông coi. Bọn họ chỉ phụ trách máy móc thiết bị này không bị thất thoát mà thôi, cái khác bọn họ mặc kệ. Hơn nữa, đám người phó cục trưởng Lưu tới quá mau, trước đó cũng không đủ thời gian để chuẩn bị.
Dù sao người của Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước thành phố An Bắc, tính mẫn cảm lại không bằng Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh.
Xem xét vài phân xưởng và kho hàng, Lưu Vĩ Hồng liền cùng nhân viên đóng giữ nhà xưởng nói chuyện. Nhân viên kia, rất hiển nhiên đã sớm được chỉ bảo gì đó, không biết gì cả. Bọn họ nói cho phó cục trưởng Lưu rằng, mình chỉ là công nhân bình thường của nhà xưởng, sau khi nhà xưởng đình công, được chọn ra để trông giữ tài sản. Về phần nhà xưởng vì sao đình công, vì sao phá sản, bọn họ không rõ ràng lắm.
Tình hình này, sớm đã trong dự liệu của Lưu Vĩ Hồng, sau đó không hỏi nữa, xoay người lên chiếc Toyota Crown
Lý Bảo Lương nhìn đồng hồ, mỉm cười nói:
- Phó Cục trưởng Lưu, sắp giữa trưa rồi, chúng ta về khách sạn ăn cơm trước, buổi chiều tiếp tục khảo sát
Đang là tháng bảy Dương lịch, là tháng nóng nhất trong năm, mặt trời như là dán trên trên lưng, nắng tới đỗi khiến người người đều choáng váng. Lý Bảo Lương chỉ muốn nhanh mà về khách sạn Xuân Thành, ngồi trong phòng có máy lạnh, uống một chén trà, ăn cơm xong sau đó nghỉ ngơi một chút. Tắm hơi, mát xa ở đều rất có đặc sắc, khách sạn Xuân Thành là chỗ ăn chơi cao cấp nhất trong toàn thành phố An Bắc, Lý Bảo Lương cân nhắc, lát nữa nên mời đám người Lưu Vĩ Hồng đi thư giãn. Trời nóng nực như vậy, phó cục trưởng Lưu ngàn dặm xa xôi từ Bắc Kinh tới An Bắc tìm hiểu tình hình, cũng nên nghỉ ngơi một chút cho thích hợp.
Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói:
- Chủ nhiệm Lý, ăn cơm không gấp, tới công nghiệp Bắc Lộ xem xét trước đi
- Công nghiệp Bắc Lộ?
Lý Bảo Lương liền giật mình kinh hãi.
- Đúng, tôi muốn đi xem khu ký túc xá của công nhân viên chức bị dỡ bỏ, nghe nói hiện tại đang khai thác, phát triển bất động sản
Lý Bảo Lương sắc mặt liền biến ảo không chừng.
Lưu Vĩ Hồng rốt cuộc muốn làm gì đây?
Thật sự chuẩn bị ở Liêu Trung bắt lấy một điển hình?
Lý Bảo Lương trong lòng nghĩ như vậy, không kìm nổi liếc sang Trịnh Hiểu Yến đang ngồi vị trí lái phụ một cái. Trần Khải Hoa không đến cùng, chủ nhiệm Trịnh bên văn phòng liền tạm thời làm thư ký cho phó cục trưởng Lưu
Ba của vị Trịnh đại tiểu thư này, lúc này đang là nhân vật hàng đầu Tỉnh ủy, phó cục trưởng Lưu không xem mặt tăng cũng phải nhìn mặt phật chứ?
Mắt thấy Lý Bảo Lương do dự, Lưu Vĩ Hồng thản nhiên hỏi:
- Sao thế, chủ nhiệm Lý, chẳng lẽ có gì bất tiện sao?
Lý Bảo Lương vội vàng nói:
- Ấy, không có không có, tôi là muốn mời phó cục trưởng Lưu về khách sạn ăn một bữa cơm trước, nghỉ ngơi một hồi, buổi chiều mới qua đó
Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, nói:
- Không sao, chỉ tới đó nhìn qua, không mất bao nhiêu thời gian.
Nghe Lưu Vĩ Hồng nói như vậy, Lý Bảo Lương hơi yên lòng, vội vàng chỉ bảo lái xe một tiếng, chiếc Crown quay về hướng bắc mà đi. Mấy chiếc xe khác liền theo sát phía sau
Nhà máy cơ giới hạng nặng số hai thành phố An Bắc quy mô rất lớn, chiếm diện tích vô cùng rộng lớn, khu nhà máy và khu sinh hoạt, là chia cách ra. Công nghiệp Bắc Lộ, vừa lúc kẹp ở giữa khu nhà máy và khu sinh hoạt của nhà máy cơ giới
Công nghiệp Bắc Lộ nghe thì vô cùng uy phong, kỳ thật chính là một con hẻm nhỏ, mặt đường hố lớn hố nhỏ, nơi nơi đều là hố nước tiểu, thỉnh thoảng sẽ có khối xi măng nhô lên. Mà hai bên đường, thì dựng hàng loạt lều lán nhỏ hoặc là bày hàng vỉa hè, rất nhiều người dưới cái nắng hè chói chang, cao giọng rao hàng, mời chào kinh doanh.
Một bộ phận người làm buôn bán nhỏ, trên người mặc áo áo 3 lỗ, trên đó in chữ “Nhà máy cơ giới hạng nặng số hai” màu đỏ, có thể thấy đều là công nhân viên chức trong nhà máy, nếu không chính là người nhà. Hiện giờ nhà xưởng ngừng sản xuất, chỉ có thể làm buôn bán nhỏ duy trì kế sinh nhai.
Trịnh Hiểu Yến thấy lều lán và hàng vỉa hè hai bên đường, nhìn này những người công nhân mồ hôi như mưa, thở dài, nói:
- Thật là vất vả…
Lý Bảo Lương vội vàng nói:
- Đúng vậy, quả thật rất vất vả. Đây cũng là doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ phải trải qua, là cơn đau phải chịu
- Có cơn đau, có thề giảm ít chút, thì phải cố sức mà giảm bớt
Lưu Vĩ Hồng thản nhiên nói.