Quan Gia

Chương 1263: Chương 1263: Ông ta muốn gây sự, vậy làm đi!




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 1263: Ông ta muốn gây sự, vậy làm đi! 

Nhóm dịch: PTQ 

Nguồn: metruyen 

 

Dường như mối bất hòa ngoại giao phát sinh ở Nhật Bản vẫn không ảnh hưởng gì đến Lưu Vĩ Hồng. 

Sau hôm từ Nhật Bản trở về, Lưu Vĩ Hồng vẫn như thường lệ đến trụ sở Khu ủy đi làm. Có thể nói, kỷ luật làm việc ở trụ sở Khu ủy Ninh Dương khá nghiêm khắc. Trên cơ bản, tất cả mọi người đều đi làm đúng giờ. 

Công trạng này thuộc về Bí thư Khu ủy tiền nhiệm Đới Lâm. 

Tính tình của Đới Lâm cực kỳ nghiêm túc cứng nhắc. Sau khi anh ta đảm nhiệm chức Bí thư Khu ủy Ninh Dương, cho tới bây giờ, từ trên xuống dưới đều cẩn thận tỉ mỉ. Cũng có thể nói, anh ta là tấm gương vô cùng có hiệu lực. Bí thư Khu ủy đi làm đúng giờ. Những nhân viên khác, ai dám đi muộn về sớm? 

Nếu bị Đới Lâm nắm được, cũng không phải là đùa được. 

Tuy rằng, Lưu Vĩ Hồng làm Bí thư Khu ủy mới không có nghiêm khắc như Đới Lâm, nhưng theo tính cách thật sự của hắn, chỉ cần không có công vụ khác, cũng đi làm rất đúng giờ, cũng không đi muộn về sớm. Cũng kéo theo cả trụ sở Khu ủy đều có tác phong tốt này. 

Bình thường thì, thư ký và lái xe sẽ đến nhà đón lãnh đạo, cùng lãnh đạo đến chỗ làm. Tuy nhiên, tối hôm qua Lưu Vĩ Hồng ở lại thành phố. Cao Thượng không đi thành phố đón Lưu Vĩ Hồng được, mà cùng Đổng Thư Ngữ trực tiếp tới văn phòng Lưu Vĩ Hồng từ sớm, sửa sang lại một số văn kiện. Đổng Thư Ngữ đã hướng dẫn Cao Thượng hơn một tháng. Về cơ bản, Cao Thượng cũng đã nắm được đại khái về công việc chính khi làm thư ký, không bao lâu, là có thể "Xuất sư". Đổng Thư Ngữ có nói cho anh ta biết, sau vài ngày nữa, cô sẽ trở về với chức vụ ban đầu là Phó chánh văn phòng Khu ủy. Sau này, những chuyện mà thư ký của Bí thư Lưu phải làm, tất cả đều do Cao Thượng tự mình giải quyết. 

Lưu Vĩ Hồng vừa ngồi sau bàn làm việc bằng gỗ lim lớn chưa được không lâu, Cao Thượng liền đi vào, trên tay cầm một chồng tư liệu bản fax lớn, vẻ mặt rất nghiêm túc. 

- Tiểu Cao, có phải bên Nhật Bản có phản ứng gì hay không? 

Lưu Vĩ Hồng ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cao Thượng một cái, thuận miệng hỏi. 

- Đúng vậy, Bí thư! 

Cao Thượng liền âm thầm khâm phục. 

Lãnh đạo đúng là lãnh đạo, luôn có thể đoán trước một bước. Xem ra, một ngày nào đó, bản thân mình muốn đi đến vị trí của Lưu Vĩ Hồng hôm nay còn có một chặng đường rất dài phải đi, có rất nhiều điều phải học. 

- Bí thư, đây là Tổng lãnh sự quán Đại Ốc vừa mới phát bản fax tới cho chúng ta, là một vài bản tin có liên quan do bên truyền thông Nhật Bản phát ra... 

Cao Thượng nói xong, đặt chồng tư liệu rất dày ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng. 

Lưu Vĩ Hồng vẫn chưa giơ tay ra lấy, nâng chén trà lên uống một ngụm, thản nhiên nói: 

- Cậu hãy nói một chút về nội dung trong đó xem. 

Cao Thượng nói rất rõ ràng. Đây là bản fax tư liệu do tổng lãnh sự quán thành phố Đại Ốc chuyển tới, nội dung là những bản tin mà giới truyền thông Nhật Bản đưa tin. Bí thư Lưu cũng không hiểu tiếng Nhật, cầm lấy xem cũng không hiểu được. 

- Vâng… 

Cao Thượng lại cầm tư liệu lên. 

- Đây là Báo sáng Đại Ốc đưa tin, trên tiêu đề lớn có thể thấy rõ —— Trợ lý Chủ tịch thành phố thành phố Kinh Hoa mắng Chủ tịch thành phố Trì Điền... 

Cao Thượng vừa nói, vừa quan sát vẻ mặt của Lưu Vĩ Hồng. 

Ngược lại cái này không phải do Đổng Thư Ngữ dạy bảo anh ta, loại "Tố chất" đoán ý qua lời nói và sắc mặt này, Đổng Thư Ngữ cũng không có khả năng truyền thụ bằng lời. Cao Thượng phải dựa vào chính mình để lĩnh ngộ. Khả năng nhận thức của Cao Thượng rất cao, sẽ học được rất nhanh. 

Lưu Vĩ Hồng đốt một điếu thuốc, hơi ngả người vào ghế dựa, nhìn Cao Thượng, không nói một lời, tất nhiên là đang chờ đợi anh ta nói tiếp. 

Báo sáng Đại Ốc đã miêu tả việc phát sinh ở toà thị chính thành phố Đại Ốc ngày hôm qua: là một cảnh tượng kích động, làm tin tức trên trang nhất. Trong bản tin nhấn mạnh thành phố Đại Ốc với ý muốn giao hữu với thành phố Kinh Hoa. Lưu Vĩ Hồng và đoàn đại biểu thành phố Kinh Hoa đáp ứng lời mời tới thăm thành phố Đại Ốc. Chủ tịch thành phố Trì Điền tiếp đón những người khách đến từ thành phố Kinh Hoa vô cùng hữu hảo và long trọng. Chỉ vì Chủ tịch thành phố Trì Điền trong cuộc gặp mặt nói chuyện có thoáng nói về ý kiến bất đồng của mình đối với cái gọi là "Cuộc tàn sát ở Kinh Hoa", liền khiến cho đoàn trưởng đoàn đại biểu Lưu Vĩ Hồng tiên sinh giận tím mặt, trực tiếp chỉ trích Chủ tịch thành phố Trì Điền nói hươu nói vượn, mắng Chủ tịch thành phố Trì Điền là "Thất phu đầu bạc, lão tặc râu trắng", sau đó lại phẩy tay bỏ đi, không để cho Chủ tịch thành phố Trì Điền có bất kỳ cơ hội giải thích nào! 

Báo sáng Đại Ốc đưa tin, chỉ có một sự kiện mà gần như chiếm toàn bộ trang đầu. Chẳng những miêu tả Lưu Vĩ Hồng ở toà thị chính "biểu hiện thô bạo", còn đưa tin về tình hình của Lưu Vĩ Hồng và đoàn đại biểu ở sân bay. Bản tin nói, lúc phóng viên nghe được tin tức liền đuổi tới sân bay để phỏng vấn, Lưu Vĩ Hồng và các đồng chí của hắn đang ăn ở nhà hàng MacDonald trong sân bay, mỗi người đều ăn một cái chân gà MacDonald thơm ngào ngạt. Khi phóng viên tiến đến phỏng vấn, thái độ của Lưu Vĩ Hồng và các đồng chí của hắn kiêu căng đã vài ba lần lớn tiếng quát mắng đám phóng viên, còn đe dọa sẽ báo cảnh sát. 

Thậm chí Lưu Vĩ Hồng lại thêm một lần nữa trực tiếp uy hiếp một vị thương nhân thành phố Đại Ốc. Người này tên là Bạch Xuyên Nhất Hùng. Bạch Xuyên Nhất Hùng là thương nhân luôn tin tưởng và chấp hành theo tư tưởng "Hoa Nhật hữu hảo", vì muốn thể hiện lòng hữu nghị với Trung Hoa, thời gian trước đã tới thành phố Kinh Hoa tiến hành đầu tư. Theo tin tức, tổng số vốn đầu tư lên tới hơn mấy tỉ Yên Nhật. Trước mắt, đây là số vốn đầu tư lớn nhất từ bên ngoài đầu tư vào khu Ninh Dương thành phố Kinh Hoa, sự hữu nghị đối với khu Ninh Dương đã rõ như ban ngày. 

Nhưng ngay với cả một thương nhân Nhật Bản vô cùng hữu hảo với Trung Hoa, cũng đã bị Lưu Vĩ Hồng sỉ nhục. Lưu Vĩ Hồng lấy thái độ rất khinh thường, uy hiếp Bạch Xuyên Nhất Hùng, hỏi ông ta "Có dám rút vốn đầu tư hay không". Lưu Vĩ Hồng nói, nếu Bạch Xuyên Nhất Hùng dám rút vốn đầu tư, hắn và Ủy ban nhân dân khu Ninh Dương sẽ tiến hành trừng phạt đối với Bạch Xuyên Nhất Hùng và công ty của ông ta, có khả năng sẽ tịch thu giấy phép đầu tư xây dựng nhà máy giấy của Bạch Xuyên Nhất Hùng. 

Sau đó, cháu của nguyên thủ quốc gia đã quá cố của Trung Hoa, một quan lớn trẻ tuổi cầm quyền trong đảng Trung Hoa, ở sân bay Đại Ốc ngồi trên một xe Rolls-Royce cực kỳ sang trọng, vừa mới sản xuất trong năm, cao ngạo rời khỏi thành phố Đại Ốc. Các đồng chí của hắn thì ngồi trên xe Mercedes Benz cũng cực kỳ sang trọng. 

Tờ báo Nhật Bản này còn phỏng đoán với dụng ý xấu, cán bộ cầm quyền đảng Trung Hoa, nhất là người có bối cảnh thâm hậu “con cháu quý tộc cách mạng", đều là "Người giàu có" rất nhiều tiền, có thể tùy ý hưởng thụ xe Limousine cao cấp nhất. 

“Thật ra, Chủ tịch thành phố Trì Điền Nhị Nam, chỉ chứng minh tình hình thực tế khi cha ông ta đảm nhiệm cấp quan thấp trong quân đội ở Kinh Hoa, tuyệt đối không đoán được, không ngờ lại bị người khách Trung Hoa sỉ nhục tới mức cực độ...” 

Cao Thượng rất cẩn thận phiên dịch lại nội dung bản tin của Báo sáng Đại Ốc. 

Hơn một tháng nay, Đổng Thư Ngữ chủ yếu là dẫn anh ta làm quen với một vài công tác và quy trình mang tính chuyên ngành của chính quyền Đảng uỷ. Về những tâm đắc trong công tác làm thư ký, Đổng Thư Ngữ dạy bảo cho anh ta bốn chữ —— cẩn thận! Khách quan! 

Thành thật mà nói, Cao Thượng thấy mình không hẹn mà nên hiểu rất rõ về bốn chữ này. 

Theo Cao Thượng thấy, Báo sáng Đại Ốc đưa tin, rõ ràng là nói hươu nói vượn, chẳng những mạnh mẽ giải vây cho lão Trì Điền Nhị Nam khốn khiếp, lại rất ác ý mà phỏng đoán Lưu Vĩ Hồng với thân phận là "con cháu quý tộc cách mạng" mang đến cái gọi là "đặc quyền tư tưởng" và "đặc quyền hưởng thụ". Suốt cả bản tin đều là đoán và ngầm khiêu khích, xỏ xuyên, vô cùng rõ ràng muốn làm dâng lên thái đồ “thù ghét người Trung Hoa” của nước Nhật Bản, hay ít nhất là của dân chúng thành phố Đại Ốc. 

Nhưng Cao Thượng vẫn cố kìm chế lửa giận đang hừng hực bốc cháy trong lồng ngực của mình, giọng điệu bình tĩnh tiến hành phiên dịch thật khách quan, không mang theo cảm xúc của riêng mình. 

Nhiệm vụ của thư ký, chính là dùng hết khả năng của bản thân mình trình bày sự việc một cách khách quan chân thật trước mặt lãnh đạo. Về phần phán đoán như thế nào, quyết định như thế nào, đó là chuyện của lãnh đạo, thư ký không được phép nói sai trước mặt lãnh đạo, càng không thể thay mặt lãnh đạo mà đưa ra quyết định. 

Đây là điều tối kỵ! 

Đương nhiên, nếu lãnh đạo chủ động hỏi ý kiến của thư ký, hoặc là cả hai người vốn ăn cánh với nhau, thì không cần nói làm gì. 

Ước chừng hơn mười phút sau, về cơ bản, Cao Thượng đã phiên dịch xong nội dung bản tin mà Báo sáng Đại Ốc đã đưa tin. Sau đó, anh ta đưa mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng, chờ hắn chỉ dẫn. 

Lưu Vĩ Hồng vẫn dựa lưng vào ghế, gật đầu về phía Cao Thượng, ra hiệu cho anh ta tiếp tục. 

Tổng lãnh sự quán tại thành phố Đại Ốc gửi tới bản tin mới nhất của báo chí Nhật Bản, cũng không dừng ở một tờ Báo sáng Đại Ốc. Đương nhiên, Lưu Vĩ Hồng muốn biết hết nội dung của toàn bộ số báo này. Cao Thượng liền tiếp tục phiên dịch cho Lưu Vĩ Hồng nghe về nội dung của một tờ báo khác. Tờ báo thứ hai, cũng là tin tức do phóng viên được phái tới sân bay để phỏng vấn Lưu Vĩ Hồng. Đó là Báo Nhiệt Điền. 

Nội dung của Báo Nhiệt Điền đưa tin, cũng gần tương tự với bản tin của Báo sáng Đại Ốc. Tuy nhiên cách dùng từ đặt câu lại cẩn thận hơn so với Báo sáng Đại Ốc. Độ dài bản tin cũng ít hơn. Rõ ràng là ít phỏng đoán mà công kích mơ hồ đối với đám người Lưu Vĩ Hồng như Báo sáng Đại Ốc, nhưng thái độ biện hộ cho Trì Điền Nhị Nam thì không khác với Báo sáng Đại Ốc là mấy. 

Ngoài Báo sáng Đại Ốc và Báo Nhiệt Điền, tổng lãnh sự quán còn gửi qua hai tờ báo khác. Tất cả đều là truyền thông của thành phố Đại Ốc. Bởi vì sau sự kiện mới phát sinh ngày hôm qua, Lưu Vĩ Hồng và đoàn đại biểu thành phố Kinh Hoa lập tức đi máy bay chuyên dụng về nước, truyền thông địa phương khác, không thể đuổi kịp, tạm thời còn chưa có phản ứng trực tiếp. 

Bốn tờ báo này, đều không ngoại lệ, đều biện hộ cho Trì Điền Nhị Nam, đều cho là những việc mà Lưu Vĩ Hồng và đoàn đại biểu thành phố Kinh Hoa đã làm, là không đúng. 

- Cao Thượng, ngồi đi! 

Hiển nhiên, Cao Thượng vẫn đứng để phiên dịch báo Nhật Bản, Lưu Vĩ Hồng liền bình tĩnh nói với Cao Thượng một câu. Từ trong thần sắc của hắn, cũng không nhìn ra hắn có cảm giác chấn động mãnh liệt nào. 

- Vâng. 

Cao Thượng liền ngồi xuống chiếc ghế đối diện với bàn làm việc của Lưu Vĩ Hồng, nhẹ nhàng đặt bản fax tư liệu đặt lên trên bàn làm việc của Lưu Vĩ Hồng, ngồi thẳng lưng, hết sức chăm chú nhìn Lưu Vĩ Hồng. 

- Hãy nói về quan điểm của cậu đi. 

Lưu Vĩ Hồng khẽ cười nói. 

Biểu hiện của Cao Thượng trong hơn một tháng vừa qua khiến Lưu Vĩ Hồng khá hài lòng. Hắn cảm thấy Cao Thượng là một nhân tài có thể bồi dưỡng. Lúc này, hỏi những lời này, thật ra cũng là một cách để để đào tạo Cao Thượng. Cao Thượng trẻ tuổi, có văn hóa, ngộ tính không tồi, nếu thật sự được đào tạo tốt, sẽ trở thành một cánh tay đắc lực. 

- Dạ, Bí thư... 

Cao Thượng vội vàng gật đầu, dáng ngồi của anh ta đã khá thẳng, bây giờ còn thẳng hơn, nói: 

- Bí thư, tôi thấy mấy tờ báo này là do Trì Điền Nhị Nam chọn lựa, cắt câu lấy nghĩa, muốn khơi mào tranh chấp. Rắp tâm vô cùng khó lường. 

Lưu Vĩ Hồng nói: 

- Đứng trên lập trường của bọn họ mà nói, bọn họ cũng không sai. Bọn họ là báo chí của Nhật Bản mà... Tuy rằng rõ ràng vi phạm nguyên tắc khi đưa tin phải đưa tin chân thật khách quan, nhưng nếu truyền thông có chứa sắc thái chính trị thì lại khác. 

Giọng điệu của hắn vẫn vô cùng bình tĩnh khách quan. 

Cao Thượng không khỏi cảm thấy khâm phục. Nếu đổi anh ta ở vị trí của Lưu Vĩ Hồng, chỉ sợ bất kể thế nào cũng không thể bình tĩnh được như vậy. Cẩn thận ngẫm nghĩ một chút, Cao Thượng cố lấy dũng khí nói: 

- Bí thư, theo tôi thấy, Trì Điền Nhị Nam làm vậy là muốn gây sự. Chúng ta chỉ có thể ứng chiến! 

- Ông ta muốn gây sự, vậy cứ làm đi! 

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, rất thản nhiên nói. 

 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.