Quan Gia

Chương 441: Chương 441: "Sao chép" vô sỉ




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 441: "Sao chép" vô sỉ 

Nhóm dịch: PQT  

Nguồn: metruyen.com 

 

 

 

- Đồng chí Tiểu Lưu, cậu là tốt nghiệp đại học nào? 

Phó thủ tướng Hồng trầm ngâm một lát, đột nhiên hỏi về "Xuất thân" 

Lưu Vĩ Hồng vội lập tức đáp: 

- Đại học nông nghiệp Sở Nam, chuyên nghiệp khoa học động vật, a... Chính là chăn nuôi học. Khóa chính quy bốn năm 

- Đại học nông nghiệp Sở Nam? 

Phó thủ tướng Hồng có chút kinh ngạc hỏi lại 

Cũng khó trách Phó thủ tướng Hồng “Ngạc nhiên”, ông ta đối với "Chiêu số" của thế gia nhà quyền quý rất hiểu biết. Gần như không có một thế gia tử, không phải là học từ trường có tiếng, đến bản thân Phó thủ tướng Hồng, cũng là tốt nghiệp trường có tiếng. Đi Sở Nam học đại học, hơn nữa lại học “Đại học nông nghiệp”, quả thực chưa bao giờ nghe thấy. Lưu Vĩ Hồng không cần nói là tuyệt hậu, ít nhất cũng là khoảng không liều mạng. 

Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói: 

- Đúng vậy, nói thật, tôi cũng không phải đặc biệt cảm thấy hứng thú đối với nông nghiệp. Chỉ là lúc còn đi học, cố gắng không đủ, chỉ thi số điểm như vậy, vậy nên chỉ có thể vào Đại học Nông nghiệp. Tuy nhiên nói gì thì nói, học nông, công tác ở cơ sở, coi như là phù hợp chuyên nghiệp. Giáp Sơn địa thế cao, núi nhiều đất ít, đơn thuần dựa vào gieo trồng lúa nước và cây nông nghiệp khác, thoát khỏi nghèo khó làm giàu là rất có khó khăn. Cho nên chúng tôi ở Giáp Sơn mở rộng gieo trồng bông và chăn nuôi heo bò lấy thịt, còn làm một nhà máy chế phẩm sữa, đối với quần chúng vẫn là có trợ giúp nhất định 

Ông cụ Lưu khóe miệng lại xẹt qua một tia mỉm cười. 

Thằng nhóc này cũng biết "Giấu dốt" 

Năm đó thằng quỷ này vì cùng trong nhà đấu khí, cố ý trụ lại Đại học Nông nghiệp Sở Nam. Tự nhiên lời như thế, là không tiện nói thẳng với đồng chí Hồng Trực Chính. Nếu hiện giờ đã về chính đạo, thì những cái nên che dấu, vẫn nên che dấu một chút. Đây cũng là tình hình trong nước cho phép. 

- Ừ, gieo trồng bông, chăn nuôi heo hơi và nhà máy chế phẩm sữa đối với vùng núi mà nói, quả thật đều là phương pháp tốt. Ha ha, đồng chí tiểu Lưu, xem ra Bí thư Khu ủy như cậu, vẫn là rất đủ tư cách. Tướng môn hổ tử a! 

Phó thủ tướng Hồng cười khen một câu. 

Đây quả là chuyện không thể ngờ tới, những lời này của Phó thủ tướng Hồng cũng không phải là xem mặt mũi của lão Lưu mới nói, Lưu Vĩ Hồng vừa rồi biểu lộ ra kiến thức nhìn xa trông rộng, quả thật khiến Phó thủ tướng Hồng nhìn với cặp mắt khác xưa. Có chí không ở lớn tuổi, gia đình Lưu Vĩ Hồng có tiếng là học giỏi sâu xa, có thể có ánh mắt như vậy, cũng là ở trong tình lý. 

- Cảm ơn Phó thủ tướng Hồng khen ngợi. Phó thủ tướng Hồng, tôi nơi này, còn có một số ý kiến không được chính chắn cho lắm, không biết ngài có thời gian hay không, tôi muốn hướng ngài làm báo cáo! 

Lưu Vĩ Hồng khiêm tốn mỉm cười, lập tức nghiêm nghị nói 

Mặc dù hắn là cháu thứ của ông cụ Lưu, nhưng chức vụ rất thấp, nếu không phải trùng hợp ngẫu nhiên thì rất khó có cơ hội mặt đối mặt Phó thủ tướng Hồng báo cáo ý nghĩ củ chính mình, Lưu Vĩ Hồng liền không muốn bỏ qua. Đây không chỉ là vì chính hắn suy nghĩ, cũng là vì tiền đồ phát triển sau này của toàn quốc mà suy nghĩ. Ưu thế biết trước hai mươi năm, nếu có thể ảnh hưởng quyết sách của tầng cấp càng cao, đó là có thể thu được hiệu quả 

Phó thủ tướng Hồng nâng cổ tay nhìn đồng hồ một chút, gật gật đầu, nói: 

- Được, tôi cũng rất muốn nghe xem cao kiến của cậu. Lão Lưu… 

Nói xong, Phó thủ tướng Hồng liếc mắt nhìn ông cụ một cái. 

Dù sao ông cụ tuổi tác đã cao, lúc này thời gian nói chuyện, đã vượt xa Phó thủ tướng Hồng dự tính, tiếp tục nói nữa, cũng không biết có ảnh hưởng ông cụ nghỉ ngơi hay không. 

Ông cụ phất tay, thân mình hơi hơi hướng ghế dựa ra sau, nói: 

- Không sao cả, tôi chỉ nghe một chút, không nói chuyện, ảnh hưởng không lớn. 

Lưu Vĩ Hồng vội vàng đứng dậy, lấy một một cái đệm bông. lót ở tay vịn gỗ cho ông cụ, để ông cụ có thể dựa vào thoải mái một chút. Ông cụ liền vỗ vỗ tay của hắn, thể hiện sự yêu mến 

Tuy nhiên tinh thần ông cụ, quả thật rất dồi dào. 

- Đồng chí Tiểu Lưu, cậu có ý tưởng gì, cứ việc nói ra. 

Được ông cụ cho phép, Phó thủ tướng Hồng cũng dựa ra phía sau, bày ra tư thế nói chuyện lâu dài 

- Vâng, Phó thủ tướng Hồng. Tôi chủ yếu còn muốn nói ba vấn đề. Thứ nhất, là vấn đề khoản nợ mặc định. Trước mắt khoản nợ tam giác cả nước, đã nước tràn thành lụt, ảnh hưởng nghiêm trọng tới vận tác bình thường của xã hội kinh tế. Rất nhiều xí nghiệp lớn, thậm chí bởi vì khoản nợ tam giác làm phức tạp, đã khó có thể tiếp tục. Năm ngoái Quốc vụ viện thành lập tổ lãnh đạo giải quyết khoản nợ tam giác, nhận định mấu chốt của khoản nợ tam giác, là sản phẩm đọng lại quá nhiều. Tôi cảm thấy, đây không hợp lý, vấn đề khoản nợ mặc định, chủ yếu là các nơi mù quáng xây dựng, mù quáng tiến cử hạng mục dẫn tới, gốc rễ nằm ngay trên quyết sách chính phủ 

Lưu Vĩ Hồng thẳng thắn nói. 

Phó thủ tướng Hồng sắc mặt lập tức ngưng tụ. Lưu Vĩ Hồng nói vần đề thứ nhất, liền nói trúng rồi tâm bệnh của Phó thủ tướng Hồng. Ông ta trước kia lúc ở Minh Châu chấp chính, cũng đã ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề nợ tam giác, hiện giờ nhậm chức Quốc vụ viện, hơi chút hiểu biết tình hình nợ mặc định trong cả nước, càng nhìn thấy ghê người. Lưu Vĩ Hồng nói không hề sai chút nào, quả thật đã là nước tràn thành lụt, tới nông nỗi không thể nào chữa trị. Rửa sạch nợ mặc định, gần như sẽ trở “trận chiến dịch kinh tế lớn” đầu tiên sau khi ông ta tới trung ương công tác 

- Rất nhiều người phụ trách chính phủ chúng ta, nói thật, tâm tính chỉ vì cái trước mắt vô cùng nghiêm trọng. Rõ ràng trong tay chỉ có một trăm triệu tài chính, lại hướng về phía trước báo cáo, có năm trăm triệu thậm chí là tỷ, trước tiên đem hạng mục làm ra, đợi tài chính quốc gia và cấp trên cấp phát xuống, lập tức khởi công, kết quả làm đến một nửa, tài chính theo không kịp, liền mục nát phần đuôi, liền nợ một khoản nợ. Làm như vậy là không được, lặp lại kiến thiết, hiện tượng lãng phí tài chính sẽ càng ngày càng nghiêm trọng. Chúng ta có bao nhiêu tài chính có thể lãng phí không ngừng nghỉ như vậy? Tôi cho rằng, bắt đầu từ bây giờ, phải nghiêm khắc nắm chặt, lập dự án khống chế. Sau đó tài chính trung ương và tài chính các nơi đều phải thành lập quỹ chuyên nghiệp, chuyên môn rửa sạch nợ mặc định. Đối với một số cán bộ phụ trách dám ngược ngạo mà làm, phải lấy xuống tất, không thể nương tay. 

Bằng không cơn gió này sẽ hãm không được. Vấn đề nợ mặc định không giải quyết, thị trường kinh tế là vực không dậy nổi. Ngay từ đầu đã loạn như vậy, vốn sinh ra đã kém cỏi a. Ở trong này, ngân hàng cũng là một trong những mấu chốt. Hiện tại khoản tiền cho vay của ngân hàng chúng ta, tính tùy ý quá lớn, trên cơ bản không có các biện pháp giám sát hiệu quả. Cá nhân tôi cho rằng, ngân hàng nhân dân tại phương diện này, làm được là rất không đủ 

Lưu Vĩ Hồng đặc biệt ngồi thẳng người, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. 

Trong trí nhớ của Lưu Vĩ Hồng, kinh tế nước ta trải qua mấy lần thay đổi rất nhanh, cục thế quốc tế ảnh hưởng chỉ là nguyên nhân của một phương diện. Một nguyên nhân chủ yếu khác, nằm ngay tại ngân hàng. Trong quá trình kinh tế có kế hoạch hướng thị trường kinh tế chuyển sang quỹ đạo khác, nghiệp ngân hàng thao tác không quy phạm, quả thực tới mức độ “điên cuồng”, rất nhiều ngân hàng nàh nước lớn, trực tiếp trở thành chủ lực thao tác thị trường, hoàn toàn quay lưng với quy luật thị trường bình thường, tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, không gì sánh kịp. 

Phó thủ tướng Hồng mày rậm rất nặng, đột nhiên khẽ động 

Lưu Vĩ Hồng này, đúng thật là cái gì cũng dám nói a, không ngờ trực tiếp ở trước mặt ông ta cáo trạng, hơn nữa lại là kiện chính ngân hàng trung ương, tiện thể tố cáo gần như là tất cả cán bộ phụ trách chính phủ. 

Ông cụ Lưu bỗng nhiên chen vào nói: 

- Đây có đạo lý. Thổi phồng gần đây lại có dấu hiệu nổi lên, phải cảnh giác a! 

Ông cụ ở kiến thiết kinh tế, nhất là kiến thiết tài chính và kinh tế phương diện này, có thể nói là quyền uy tuyệt đối. Phó thủ tướng Hồng hôm nay đến đây, vốn là có ý thỉnh giáo. Không ngờ lại là Lưu Vĩ Hồng thao thao bất tuyệt. Nhưng ông cụ một khẳng định này, phân lượng tự nhiên hoàn toàn bất đồng. 

Phó thủ tướng Hồng gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, lão Lưu quả thật phải cảnh giác dấu hiệu nổi lên của sự thổi phồng… 

- Phó thủ tướng Hồng, rửa sạch nợ mặc định, cá nhân tôi cho rằng, chính là hai ngọn nguồn này. Trước tiên là bóp chặt các khoản cho vay tùy ý của ngân hàng và xây dựng dự phòng của chính phủ, rồi đầu nhập tài chính chuyên nghiệp, làm rõ ràng từ ngọn nguồn chính trị, là có thể nhìn thấy hiệu quả. Đầu nhập một khoản tiền, có lẽ có thể hóa giải nợ mặc định được vài phần, miễn thành thói quen khó sửa 

Lưu Vĩ Hồng tin tưởng mười phần nói. 

Nói tới thực thi cụ thể, Phó thủ tướng Hồng sẽ không liền tỏ thái độ, lập tức nói: 

- Ừ, cậu nói tiếp 

- Vấn đề thứ hai, là chế độ cải cách thuế. Hiện tại chế độ tài chính và thuế vụ này, chúng ta đã dùng quá lâu dài, kế hoạch “kinh tế thời đại”, thì có thể ứng phó được. Một khi tiến vào thị trường kinh tế, cái chế độ tài chính và thuế vụ đầu nhẹ chân nặng này, là rất khó thích ứng. Chính phủ Trung ương xích mục nhiều năm, hàng năm vượt chi, trong tay cũng không đủ tài chính và tài lực, hạng mục lớn, đại hình hạng mục lớn liền xây dựng không được. Tương đối với quốc gia to lớn của chúng ta mà nói, đem tất cả vấn đề đều đẩy cho thị trường giải quyết, không thực tế lắm. Chính phủ Trung ương có thủ đoạn khống chế điều tiết vĩ mô, ắt không thể thiếu. Nhưng, nếu trong tay không có tiền, chỉ dựa vào mệnh lệnh hành chính và quy định văn kiện, muốn tiến hành khống chế điều tiết vĩ mô hữu hiệu, là cực ít khả năng. Chế độ CảI cách thuế, thế ở phải làm. Chính phủ Trung ương phải tập trung tài lực nhất định, làm ra mục đích đầu tư chỉ định, mới có thể tăng nhanh bước phát triển kinh tế 

Phó thủ tướng Hồng hai mắt trợn tròn, có chút khó có thể tin nhìn Lưu Vĩ Hồng. 

Chàng thanh niên đại học nông nghiệp chuyên ngành chăn nuôi này, không khỏi hiểu được quá nhiều. Tuy rằng chỉ nói đại khái, cũng đủ khiến người ta khiếp sợ dị thường. Mà từ vẻ mặt lão Lưu cũng giật mình giống vậy, rõ ràng là không đi từ hướng vào của lão Lưu, mà là kiến giải của chính bản thân Lưu Vĩ Hồng 

Thấy bộ dáng Phó thủ tướng Hồng giật mình, Lưu Vĩ Hồng trong lòng có chút hổ thẹn, bản thân mình rõ là “sao chép” lộ liễu, hơn nữa đối tượng được sao chép lậu lại an vị ở trước mặt hắn, một nhân vật có thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn nhất định sẽ ảnh hưởng đến chiều hướng của toàn nước cộng hoà 

Cũng đủ vô sỉ. 

Nhưng mục đích Lưu Vĩ Hồng “sao chép”, lại cũng không phải là tự làm mình nổi bật, khiến Phó thủ tướng Hồng và ông cụ đều khiếp sợ, hắn muốn vạch ra, là chế độ cải cách thuế sắp sửa đưa ra mấy năm sau tồn tại một số lỗ hổng. 

Mấy năm sau, Thủ tướng Hồng với thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn đưa ra chế độ thuế, đem tài lực toàn quốc tập trung về chính phủ trung ương, cố nhiên giải quyết được một số u nhọt của chế độ thuế cũ, rồi lại sinh ra vấn đề mới. Đó là cơ sở tài chính gần như toàn quân bị diệt, hoàn toàn không có cách nào gánh vác nổi chức trách của cơ sở chính phủ. Lưu Vĩ Hồng cảm thấy, phải lợi dụng cơ hội khó được này, hướng Phó thủ tướng Hồng mặt đối mặt đề ra cái nhìn của bản thân, ít nhất có thể nhắc nhở Phó thủ tướng Hồng, khi thực hành chế độ cải cách thuế, làm lại cân nhắc toàn diện. 

Tài chính Trung ương phải đầy đủ, cơ sở tài chính cũng không thể làm đến nổi song cạn biển mòn, một màu đen tối 

Cơ sở chính phủ không thể hữu hiệu thực hiện chức trách, hướng nghiêm trọng một chút mà nói, có khả năng làm dao động nền tảng lập quốc. Dù sao bất cứ một chính sách nào của cấp trên, đều phải đi qua cơ cấu cơ sở chính quyền chứng thực đi xuống mới được, bằng không chính là rỗng tuếch. 

Nếu có thể ở phần chế độ thuế mới ban đầu thực hành, làm ra quy định đồng bộ tương ứng, tình hình hẳn là sẽ đỡ một chút. 

 

 

:oe76: 

biglove 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.