- Nói như vậy, quan hệ của Lưu Vĩ Hồng và của cô ta, thật đúng là không tầm thường.
Lát sau, Tân Minh Lượng trầm ngâm nói.
Hàn Xảo Trân nói:
- Hiện tại thoạt nhìn, bọn họ là rất thân thiết. Tuy nhiên quan hệ cụ thể thế nào, khó mà nói
Tân Minh Lượng liếc mắt nhìn vợ một cái, trên mặt có chút không hài lòng, nói:
- Có một số việc, không nên nghi ngờ lung tung. Lỡ đoán sai, phiền toái rất lớn.
Chắc chắn là Tân Minh Lượng nghe ra ý tứ trong lời nói của Hàn Xảo Trân. Tân Minh Lượng cũng không phải đang giúp Lưu Vĩ Hồng “Biện hộ”, mà đúng như lời y vừa nói, có một số việc là không thể nghi ngờ lung tung, phải có nắm bắt xác thực. Hiện tại tình cảnh Tân Minh Lượng rất tồi tệ, đã không còn là vấn đề có thể giống uy phong ngày xưa hay không, mà là vấn đề phải nghĩ biện pháp về hưu bình an
Theo tình hình trước mắt, Trương Hiệu Liêm tạm thời không có ý nhằm vào y, cho dù có một số động tác nhỏ, cũng là hướng về phía Lục Mặc thôi. Tân Minh Lượng cảm thấy Trương Hiệu Liêm làm như vậy rất hợp lý. Cho dù Trương Hiệu Liêm muốn tranh thủ Lục Mặc ủng hộ, cũng không có khả năng giống trò chơi con nít, chiều chuộng cho kẹo Lục Mặc, khi nên đánh, khẳng định phải đánh. Bạt tai rồi cho kẹo dụ dỗ, mới là thủ đoạn của kẻ bề trên.
Đây là đối với Lục Mặc, không phải đối với Tân Minh Lượng.
Chỉ cần Tân Minh Lượng từ nay về sau theo quy củ làm tốt Chủ tịch Hội đồng nhân dân của y, không tùy tiện can thiệp công tác của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, Trương Hiệu Liêm hẳn là sẽ không chủ động đến trêu chọc Tân Minh Lượng y đây. Như thế không có lợi ích gì
Nhưng Lưu Vĩ Hồng và Mạc Ngôn không giống với.
Nhất là Mạc Ngôn, có thù hận rất sâu đối với Tân Minh Lượng y. Người ta bị nhốt ở trong tù bảy tháng ròng, không hận Tân Minh Lượng y mới là lạ. Về phần Lưu Vĩ Hồng, nhà máy cơ giới Sở Giang chính là ngòi nổ.
Muốn triệt để điều tra rõ vấn đề nhà máy cơ giới Sở Giang, thì khẳng định phải bắt lấy Hàn Kim Tỏa. Mà Hàn Kim Tỏa một khi bị bắt, thì Hàn Xảo Trân không thể bao che không thể ngăn cản.
Hàn Xảo Trân là vợ Tân Minh Lượng
Đương nhiên, nhà máy cơ giới Sở Giang một lần nữa khôi phục sản xuất, và xét xử Hàn Kim Tỏa, cũng không có liên hệ tất yếu. Chỉ cần Lưu Vĩ Hồng đồng ý, hắn cũng có thể buông tha Hàn Kim Tỏa, mà không ảnh hưởng đến sự phát triển của nhà máy cơ giới Sở Giang
Vấn đề ở chỗ, Lưu Vĩ Hồng vì sao phải buông tha Hàn Kim Tỏa?
Hàn Xảo Trân hiện tại phải làm, chính là tìm một lý do để Lưu Vĩ Hồng buông tha Hàn Kim Tỏa.
Hàn Xảo Trân cũng có chút mất hứng, nói:
- Ai nghi ngờ lung tung. Tôi nghe nói, bọn họ đám con cháu đại gia tộc này, ngày thường đều là có lui tới với nhau. Thì giống như Thiệu Thanh và Phí Tiểu Sơn, chẳng phải cũng thường xuyên ở cùng một chỗ sao?
Thì giống như ở trong mắt thôn dân bình thường, Chủ tịch xã và Chủ tịch huyện không khác gì nhau, trong mắt Hàn Xảo Trân, thân phận địa vị của Phí Tiểu Sơn, Thiệu Thanh, và Lưu Vĩ Hồng, Trịnh Hiểu Yến cũng cơ bản tương đương, không kém gì mấy
Tân Minh Lượng không cùng vợ cãi cố, chỉ có điều nói:
- Có một số việc, bà không hiểu. Cho dù bọn họ thực sự là quan hệ này, chúng ta tốt nhất là không biết
Hàn Xảo Trân gật gật đầu.
Kỳ thật cô thật sự có chút không thể lý giải hàm nghĩa nội tại trong những lời này của Tân Minh Lượng, chỉ có điều không muốn để Tân Minh Lượng xem thường. Tân Minh Lượng chơi chính trị hơn nửa đời người, ánh mắt rất nhiều phương diện, Hàn Xảo Trân làm sao so sánh được.
Cho dù Lưu Vĩ Hồng có vấn đề tác phong, cho dù Tân Minh Lượng đã biết, cũng không thể tiết lộ ra ngoài. Nếu thật sự làm như vậy, Lưu Vĩ Hồng sẽ thế nào, không thể biết được, kết cục của chính Tân Minh Lượng, nhất định sẽ vô cùng khó coi. Điểm này, cũng là có thể khẳng định.
Lưu Vĩ Hồng con cháu quý tộc như vậy, anh sẽ không thể xem hắn là một cá thể độc lập, mà là một “tổ ong vò vẽ lớn”. Cho nên Lưu Vĩ Hồng sau khi đến Cửu An, đấu tranh của Tân Minh Lượng và Lưu Vĩ Hồng, vẫn luôn khống chế trong phạm vi trình tự tổ chức, khôn sử dụng mánh khoé quá giới hạn khác. Điểm mấu chốt của đấu tranh chính trị, cũng là vì người mà thay đổi
Tân Minh Lượng có thể cho Mạc Ngôn ngồi tù, nhưng đối với Lưu Vĩ Hồng, tuyệt đối không thể sử dụng thủ đoạn giống vậy.
Khi đang nói chuyện, chuông cửa vang lên.
- Ai đấy?
Hàn Xảo Trân vội lập tức đứng dậy hướng cửa đi ra
- Chị Hàn, là tôi, Trịnh Hiểu Yến, còn có Bí thư Lưu.
Ngoài cửa, vang lên thanh âm từ tính hơi khàn khàn của Trịnh Hiểu Yến.
Hàn Xảo Trân không khỏi cùng Tân Minh Lượng liếc nhìn nhau một cái, Tân Minh Lượng sửa lại tư thế ngồi, chậm rãi gật đầu.
- Ồ, là Bí thư Lưu và phó chủ nhiệm Trịnh, chào hai vị, mau mời trong nhà ngồi…
Mở cửa ra, Hàn Xảo Trân liền đổi thành vẻ mặt tươi cười, ánh mắt cũng lướt qua túi giấy trong tay Trịnh Hiểu Yến, hai mắt hơi hơi nhíu lại. Túi giấy ấy, chính là bà ta vừa mới đưa cho Trịnh Hiểu Yến
Trịnh Hiểu Yến trang điểm nhẹ, thuốc tím trên trán và khóe miệng đã được rửa sạch, phủ lên một lớp phấn và son, che lấp một chút. Mặc kệ nói như thế nào, Trịnh đại tiểu thư là rất thích chưng diện.
Mắt thấy Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến vào cửa, Tân Minh Lượng chậm rãi đứng dậy, trên mặt mang theo nụ cười điềm tĩnh
Lưu Vĩ Hồng, Trịnh Hiểu Yến thoáng rảo bước chân.
- Chào Chủ tịch Tân
- Ha ha, Bí thư Lưu, và phó chủ nhiệm Trịnh
Tân Minh Lượng đợi Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến đi tới trước mặt, mới không vội vàng không hấp tấp vươn tay, mỉm cười cùng bọn họ bắt tay hàn huyên.
- Nghe nói mấy ngày nay Chủ tịch Tân sức khỏe không thoải mái lắm, tôi và sếp Trịnh đến đây thăm hỏi một chút
Lưu Vĩ Hồng cười nói.
Vừa rồi Trịnh Hiểu Yến không thoải mái, lúc này Tân Minh Lượng cũng “Nên” không thoải mái.
Trịnh Hiểu Yến cũng mỉm cười nói:
- Đúng vậy, Chủ tịch Tân là cựu lãnh đạo Cửu An, nhất định phải chú ý bồi bổ cơ thể cho tốt
- Ha ha, cựu lãnh đạo thì không dám, công tác Hội đồng nhân dân, cũng không được lơ là
Tân Minh Lượng bật cười ha hả nói, ý tứ trong lời nói này, chính là không muốn làm “cựu lãnh đạo”. Nói lại cũng phải, Tân Minh Lượng bây giờ vẫn chưa về hưu, vẫn là lãnh đạo chức vị chính của một trong bốn bộ máy Cửu An. Hai người bọn bây tiểu đồng chí, đừng đối đãi tao như cựu lãnh đạo
- Cũng phải cũng phải, công tác Hội đồng nhân dân là vô cùng trọng yếu
Trịnh Hiểu Yến lại phụ họa một câu.
Cô lần đầu đến nhà Tân Minh Lượng thăm hỏi, cũng không thể biểu hiện kiêu ngạo quá mức.
- Bí thư Lưu, sếp Trịnh, mời hai vị ngồi.
Hàn Xảo Trân liên thanh nói, tiểu bảo mẫu thì đúng lúc từ phòng bếp đi ra, dâng trà cho khách
- Sếp Trịnh, nghe nói hôm nay ở nhà máy cơ giới Sở Giang đã xảy ra chút hiểu lầm. Sếp Trịnh cũng bị thương, không sao chứ?
Hai bên phân chủ khách ngồi vào chỗ của mình, Tân Minh Lượng chủ động nhắc tới câu chuyện, rất thân thiết hỏi han.
Trịnh Hiểu Yến cười cười, nói:
- Không sao, bị thương ngoài da thôi. Các đại biểu công nhân viên chức nhà máy cơ giới Sở Giang, ý kiến có chút không nhất trí, dẫn tới một vài xung đột nhỏ, tin rằng rất nhanh ý kiến có thể thống nhất.
Ý kiến không thống nhất, đều bị bắt lại, muốn không thống nhất cũng không thể được
Tân Minh Lượng gật gật đầu, thoáng nghiêm túc một chút, nói:
- Nhà máy cơ giới Sở Giang là doanh nghiệp nhà nước trọng điểm ở thành phố chúng ta, trước kia làm việc có chút rối loạn. Tôi đã phê bình Hàn Kim Tỏa rất nặng, không có năng lực, thì đừng đi vác gánh nặng kia. Làm tốt chức vụ của anh ta, cũng có thể sinh sống. Cũng không phải ai đều có thể làm xưởng trưởng tốt
Hàn Xảo Trân vội vàng nói:
- Đúng vậy, Kim Tỏa là người nóng vội, khi làm xưởng trưởng, cứ muốn nhanh chóng vực dậy nhà xưởng, nhanh chóng hoàn thành công tác thay đổi chế độ. Tuy rằng là có ý tốt, nhưng dục tốc ắt bất đạt. Tôi thấy vẫn là Tiểu Diệp trước kia không tồi, anh ta có thể đem nhà xưởng làm tốt. Bí thư Lưu, nếu công nhân viên chức nhà máy không thống nhất ý kiến, tôi thấy có nên để Kim Tỏa đi làm công tác, dù sao nó ở nhà máy làm một năm xưởng trưởng, có số công nhân viên chức vẫn khá nghe lời của nó
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Vậy rất tốt, chỉ cần là có lợi cho khai triển công tác, đều có thể thử một lần.
- Tốt lắm tốt lắm, tôi lát nữa gọi điện thoại cho nó, bảo nó khẩn trương đi làm công tác. Nhà máy cơ giới một lần nữa gây dựng lại, tất cả mọi người đếu vui mừng
Hàn Xảo Trân mang theo một chút ý tứ lấy lòng nói.
- Sếp Trịnh, Quốc vụ viện rất coi trọng đối với công tác thay đổi chế độ doanh nghiệp nhà nước, đặc biệt phái mấy vị các cô đồn trú Cửu An, đây là vinh quang của Cửu An chúng tôi. Ha hả, vẫn là Bí thư Lưu tuổi trẻ đầy hứa hẹn, làm vẻ vang Cửu An chúng tôi. Có được Quốc vụ viện mạnh mẽ ủng hộ, và lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, tôi tin tưởng công tác thay đổi chế độ doanh nghiệp nhà nước Cửu An chúng tôi, nhất định được hoàn thành tốt đẹp
Tân Minh Lượng dù mang theo ý cười, những lời nói ra, vẫn giọng quan cách như cũ. Thật sự y và Lưu Vĩ Hồng, Trịnh Hiểu Yến cũng chưa nói được là giao tình gì, ngoại trừ này kiểu cách văn chương này, Chủ tịch Tân cũng nghĩ không ra đề tài tốt nào
Trịnh Hiểu Yến cười nói:
- Lĩnh đạo Quốc vụ viện đối với công tác thay đổi chế độ của doanh nghiệp nhà nước thật sự rất coi trọng, nhất là Phó thủ tướng Hồng, càng thêm quan tâm công tác này. Tôi cũng tin tưởng, công tác thay đổi chế độ doanh nghiệp nhà nước Cửu An, nhất định có thể làm ra thành tích tốt
Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến lần này đến thăm hỏi, rõ là đến để “trả lễ”, ngồi ở biệt thự số 2 ước chừng nửa giờ, đàm luận công tác thay đổi chế độ doanh nghiệp nhà nước một hồi, liền lập tức đứng dậy cáo từ mà đi.
Mấy túi giấy kia, thì đặt ở bên cạnh sô pha, ai cũng không nhắc tới
Tân Minh Lượng và Hàn Xảo Trân cùng nhau đưa tới cửa.
Đây đối với Tân Minh Lượng mà nói, thật sự là rất ngoại lệ. Trước đó, cho dù Trương Hiệu Liêm đến nhà thăm hỏi, Tân Minh Lượng cũng chưa từng khách khí như thế
Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến vừa đi, Hàn Xảo Trân liền vội vàng đổ túi giấy lên trên bàn trà, vội lấy ra hộp giấy tinh xảo, mở ra, 60 ngàn nguyên si như cũ đặt trong đó, còn nguyên chưa động tới.
Sắc mặt Hàn Xảo Trân lập tức liền trở nên âm trầm, oán hận nói:
- Bọn họ thật đúng là muốn ép mình tới đường cùng…
Tân Minh Lượng ung dung thản nhiên, từ từ nói:
- Đi lấy áo khoác của tôi đến đây
- Làm gì?
Tân Minh Lượng không hé răng.
Hàn Xảo Trân vẻ mặt nghi hoặc, nhưng vẫn cất tiền lại, đứng dậy đi lấy áo khoác len màu đen của Tân Minh Lượng qua. Tân Minh Lượng đứng lên, Hàn Xảo Trân liền khoác lên người y
- Tôi đến Lục Mặc một chuyến
Tân Minh Lượng lập tức chậm rãi hướng cửa đi ra
Hàn Xảo Trân lập tức liền sửng sốt
Lúc này, Tân Minh Lượng tới nhà Lục Mặc, ý này không nói cũng hiểu. Có lẽ, hiện tại chỉ có Lục Mặc còn có thể giúp đỡ được. Chỉ có điều, Tân Minh Lượng trước đây chưa từng hạ thấp bản thân như vậy. Đây là đem nét mặt già đi liều một phen
- Tôi đi cho!
Hàn Xảo Trân theo bản năng đuổi theo, vội vàng nói.
Bất kể như thế nào, không thể khiến ổng bị “Mất mặt” như vậy
Tân Minh Lượng nhẹ nhàng phất tay, kéo cửa phòng biệt thự ra. Gió lạnh đầu xuân thổi ùa vào, cơ thể Tân Minh Lượng hơi chút lung lay, lập tức chậm rãi đi ra cửa.
Nhìn bóng dáng Tân Minh Lượng già nua cô độc, Hàn Xảo Trân nước mắt tràn mi