Quan Gia

Chương 8: Chương 8: Thế kỷ 21, có tiền có quyền là bố thiên hạ.




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 8: Thế kỷ 21, có tiền có quyền là bố thiên hạ. 

Nhóm dịch: Dungnhi 

Nguồn: Vipvandan 

 

 

Phản ứng đầu tiên của Lưu Thành Gia chính là muốn trách mắng. Nguyên nhân bởi vì một tên mao đầu tiểu tử, chưa quá hai mươi hai tuổi, lại muốn cùng một vị trưởng ban tác chiến đại quân khu như hắn, đàm luận chuyện tình “cải cách quân sự.” 

Bất quá khi nhìn thấy vẻ mặt trịnh trọng của Lưu Vĩ Hồng, thì Lưu Thành Gia lại đem lời trách mắng bên khóe miệng nuốt ngược trở vào trong bụng. Đứa con trai này, hôm nay đã làm cho hắn cùng rất nhiều người phải kinh hỉ, nên cũng không ngại lắng nghe xem nó có “lời bàn cao kiến” gì! 

- Được, con nói ta nghe xem! 

Lưu Thành Gia ngữ khí bình thản nói. 

Chiếu theo thông lệ, thời gian Lưu Thành Gia cùng người khác ở nhà đàm luận chuyện tình công việc, thì Lâm Mỹ Như sẽ tránh đi. Từ sau ngày vị lãnh tụ vĩ đại qua đời, “phu nhân bất tham chính” đã là quy củ bất thành văn của những danh gia vọng tộc ở kinh thành, Lâm Mỹ Như cũng chịu ảnh hưởng sâu sắc. Nhưng hôm nay, bà không đứng dậy, hai cha con nói chuyện cũng không tính là việc công đi? 

Hơn nữa, trong lòng Lâm Mỹ Như quả thật là đang tràn đầy tò mò. 

- Cha, vấn đề này rất bao quát, con cũng chưa hoàn toàn nghĩ xong, chỉ đem mấy suy nghĩ trong lòng tâm sự cùng cha. Xem có thể tham khảo phát huy ra được một chút tác dụng nào hay không.... 

Lưu Vĩ Hồng chậm rãi nói, nhưng ngữ khí lại mười phần trấn định, vẻ mặt không hề khẩn trương bối rối chút nào. Chỉ tính riêng phần khí độ này, đã đủ khiến cho người khác phải ngẩng đầu mà nhìn lên rồi. 

Lúc này, Lưu Thành Gia cũng không mở miệng, vốn tính khí của hắn trầm mặc kiệm lời. Bằng không lão gia tử, đã không để cho hắn phát triển theo nghiệp nhà binh rồi. 

- Đầu tiên chính là xây dựng kiến thiết mạng lưới thông tin. Nếu con nhớ không nhầm, quân đội nước ta mấy năm trước mới hoàn toàn đào thải sức ngựa kéo. Mà những cường quốc quân sự khác trên thế giới, từ hai mươi năm trước đã tiến hành áp dụng cơ giới hóa lục quân rồi. Hiện tại, họ đều cho rằng xây dựng mạng lưới thông tin sẽ có tác dụng quan trọng đối với quân đội. Nếu tương lai xảy ra chiến tranh, chẳng những phải làm chủ quyền khống chế bầu trời, quyền làm chủ trên biển, mà còn phải tiến thêm một bước làm chủ quyền khống chế tin tức! 

- Năm 1983, nước Mỹ đưa ra kế hoạch “chiến tranh giữa các vì sao”*, tuy rằng chúng ta nhận định kế hoạch này không có thực tế, lấy trình độ kỹ thuật công nghệ hiện giờ, căn bản là vô pháp đạt được trạng thái phòng ngự tiêu chuẩn không có khe hở. Muốn ngăn cản được vũ khí hạt nhân do quốc gia đối địch tập kích, hoàn toàn chính là kẻ ngốc nói mê. Cho nên, mục đích chủ yếu của kế hoạch chiến tranh giữa các vì sao, là tạo ra bầu không khí khẩn trương, để chống phá lại hành động của Liên Bang Xô Viết.....Nhưng ít nhất, kế hoạch chiến tranh giữa các vì sao, cũng có một phương diện phi thường ý nghĩa. Đó chính là xây dựng mạng lưới thông tin hóa ở trong quân đội. Chuyện này rất là quan trọng! 

Lưu Vĩ Hồng không nhanh không chậm nói. 

Cùng cha nghiên cứu thảo luận vấn đề cải cách quân sự, cũng là một trong những bộ phận cấu thành “kế hoạch lớn” mà hắn vừa nghĩ ra. Trước khi trùng sinh, mặc dù hắn không phải là chuyên gia nghiên cứu quân sự, nhưng trải qua hai mươi mấy năm tìm hiểu tin tức, cũng đủ cho hắn giải thích được hướng đi của ngành quân sự trên thế giới, cung cấp một vài ý kiến tham khảo, thì vẫn là dư dả. 

Ngày trước chức vụ của cha hắn quá thấp, sau khi lão gia tử quy thiên, thì cũng hoàn toàn không có cách nào giành được một mảnh trời riêng. Sau đó ông bác Lưu Thành Thắng rơi đài, Lưu Thành Gia cũng liên lụy theo, bị thuyên chuyển nhậm chức quan nhàn hạ, rồi sau đó sầu não về hưu. 

Nếu ở trong nhà bình thường, cán bộ cấp sư đoàn trưởng, đảm nhiệm chức danh trưởng Ban tác chiến ở trong đại quân khu, thì không thể nghi ngờ cũng là một cái chức vụ mười phần uy phong hiển hách, hoàn toàn xứng đáng là cán bộ cấp cao rồi. Nhưng ở trong nhà quyền thế như Lưu gia, cái chức vụ này quả thật không to tát bao nhiêu. Cho nên hắn cần phải tìm cách để hai cha con nhà bác cả tránh được tai kiếp lần này, và làm cho cha mình nhanh chóng thăng tiến lên cao. 

Muốn tồn tại ở trong quan trường, thì bối cảnh là rất trọng yếu! 

Nếu người bình thường trùng sinh, coi như gia tộc đang xuống dốc, mượn ưu thế thông tin, cũng sẽ có cơ hội trở thành nhân vật phú giáp nhất phương. Nhưng Lưu Vĩ Hồng không thể, nếu hắn muốn thay đổi cuộc sống buồn chán ở trong tương lai, thì đầu tiên hắn phải cứu gia tộc thoát khỏi tràng kiếp nạn kia. Một khi lịch sử tái diễn, hắn nằm trong danh sách sổ đen, đừng nói là không có hy vọng lăn lộn trong giới quan trường, mà ngay cả thương giới, trải qua cuộc sống giàu sang, cũng là phi thường khó khăn. 

Bởi vì những ngành có quan hệ, nhất định sẽ dành cho hắn sự “chăm sóc đặc biệt”. 

Sinh ra ở trong nhà giàu sang quyền thế, trong tay nắm giữ quyền lực mới là sự đảm bảo duy nhất! 

Nếu không có quyền lực, hết thảy đều chỉ là mây bay! 

Lưu Vĩ Hồng hiểu được rõ ràng. 

Lúc này trên khuôn mặt của Lưu Thành Gia rõ ràng lộ ra ánh mắt khiếp sợ, giương tay ngăn cản Lưu Vĩ Hồng đang thao thao bất tuyệt, nói: 

- Kế hoạch chiến tranh giữa các vì sao là muốn đánh gục Liên Bang Xô Viết ư? 

Suy luận này, ở trong tương lai chính là một cái kết luận phổ biến. Nhưng ở niên đại này, thì tuyệt đối vẫn là tin tức “kinh động lòng người.” 

Bởi vì, hiện giờ Liên Bang Xô Viết còn chưa sụp đổ. 

Cũng không người nào dám tưởng tượng, một cường quốc có lịch sử lâu đời như thế sẽ sụp đổ chóng vánh. 

Bởi vì mối quan hệ láng giềng, cho nên những chuyện phát sinh ở vùng biên giới phương bắc, đều sẽ được chú ý gấp đôi. 

- Đúng, kế hoạch này chính là muốn đánh đổ Liên Bang Xô Viết. 

Lưu Vĩ Hồng thực khẳng định trả lời: 

- Thực lực sản xuất và kinh tế của nước Mỹ bây giờ đang hơn xa Liên Bang Xô Viết, không có cân đối như thực lực quân sự của hai quốc gia. Ở dưới tình huống song phương đều nắm giữ vũ khí mang tính hủy diệt, muốn dựa vào vũ lực để chinh phục Liên Bang Xô Viết là tuyệt đối không có khả năng. Cho nên đành phải dựa vào phương diện kinh tế cường đại, làm cho đối thủ dần dần tha hóa suy sụp. Nền kinh tế của Liên Bang Xô Viết, bất kể như thế nào cũng vô pháp chạy đua vũ trang trường kỳ cùng với nước Mỹ. 

- Những chuyện này, là ai nói với con? 

Lưu Thành Gia hồ nghi dò hỏi. 

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, mang theo ngữ khí nhẹ nhàng bình đạm nói: 

- Cha, cha không khỏi quá coi thường con trai của cha rồi. Chuyện như thế này, còn cần phải nhờ người khác chỉ dạy nữa hay sao? Con tự mình nghiền ngẫm, cũng có thể phân tích ra được cái vấn đề này. 

Lâm Mỹ Như cười khổ nói: 

- Vĩ Hồng à, chuyện này mẹ có phân tích ra được đâu chớ. 

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười giải thích: 

- Mẹ, thì hoàn toàn bất đồng. Mẹ là bác sĩ, tâm tư này không nằm trong đầu. Hơn nữa, đàn ông có lối suy nghĩ riêng, phụ nữ có lối suy nghĩ riêng, hoàn toàn bất đồng không giống nhau chút nào. 

- A, ngay cả chuyện này con cũng nghiên cứu sao? 

Lâm Mỹ Như hoảng hốt la lên. 

- Mẹ, con đâu có thời gian nghiên cứu chuyện này. Con chỉ là thuận miệng nói thôi, bất quá đó là do con chiêm nghiệm từ trong cuộc sống mà ra. 

Nghe đến đây, Lâm Mỹ Như cũng không sao phản bác được thêm nữa. Ngắm nhìn đứa con đột nhiên trở nên thông minh sáng suốt, biểu tình của bà tràn đầy kinh hỉ. 

- Cha, sau hai năm nữa, đến nhiệm kỳ khóa tiếp theo của Liên Bang Xô Viết, thì nước Mỹ nhất định sẽ triển khai thành công kế hoạch chiến tranh giữa các vì sao. Cha hãy chờ xem nhé! 

Lưu Vĩ Hồng không chút bận tâm nói. Phảng phất như chuyện này là một điều hiển nhiên. 

- Làm sao con dám khẳng định là Liên Bang Xô Viết sẽ tan rã? 

Lưu Thành Gia nhìn chằm chằm hỏi. 

- Chuyện đó là chắc chắn rồi. Sau khi Gorbachev bước lên nắm quyền, thì tiến hành cải cách bộ máy nhà nước lung tung, ngay cả Boris Yeltsin cũng không hề tán thành, hành động này căn bản chính là tự hủy hoại cơ chế. Không có một bộ máy nhà nước nào, không có một cái xã hội đang ổn định trật tự nào, sau khi tiến hành cải cách sẽ phát huy ra tác dụng tốt đẹp, chỉ có thể gây ra những náo động bất ổn trong xã hội mà thôi. 

- Còn vấn đề cải cách quân sự theo con nói, lại không phải như vậy! Hỏa lực, cơ động và chỉ huy là ba yếu tố lớn nhất hình thành nên ưu thế trong chiến tranh. Hỏa lực và cơ động sẽ nói đến sau, trước tiên nói về yếu tố chỉ huy. Muốn chỉ huy tốt, thì nhất định phải có đường lối phân tích đúng đắn, mà phân tích đúng đắn thì lại đến từ phương diện nắm bắt thông tin chuẩn xác. Nếu không có thông tin chuẩn xác trên chiến trường, dù quân đội có hỏa lực cường đại, tính năng cơ động nghiêm cẩn, cũng vô pháp giành được thắng lợi cuối cùng. Cho nên, nếu không muốn quân đội chúng ta rơi vào hoàn cảnh bị động trong tương lai, thì từ bây giờ trở đi, chúng ta nhất định phải xây dựng mạng lưới thông tin cường đại ở trong quân đội. Cha, cha là trưởng Ban tác chiến, đối với điểm này hẳn là còn rõ ràng hơn con. 

 

Lưu Thành Gia đang ngồi uy nghiêm vững vàng, thiếu chút nữa thì đã té ngửa. Trầm ngâm liếc mắt nhìn đứa con, thực lâu sau mà vẫn không nói ra lời. Một lúc sau mới bưng chén trà lên trước mặt, liên tục nhấp vài ngụm. 

Lưu Vĩ Hồng nhanh nhẹn đứng dậy, nhấc phích nước nóng lên, thong dong rót đầy nước vào trong ấm trà. Lúc trước hắn sớm đã đem phích nước nóng để vào địa phương tiện tay của mình rồi. 

- Chuyện này....mấy chuyện này thật sự là do bản thân con phân tích ra ư? 

Hồi lâu sau, Lưu Thành Gia mới không dám xác định dò hỏi. 

- Dạ, bình thường những lúc rảnh rỗi con thường hay phân tích thế cục quân sự. Những hệ thống bên trong quân đội như chỉ huy tự động hóa, thông tin hóa, là xu thế tất nhiên trong tương lai. Nếu chúng ta không xây dựng mạng lưới thông tin vững mạnh, thì khẳng định là sẽ bị đào thải. Nhưng khi phát triển phương diện này, cũng sẽ đối mặt với không ít nguy hiểm. Nếu kĩ thuật công nghệ ở phương diện máy vi tính của chúng ta bị rớt lại phía sau, thì hệ thống chỉ huy cũng sẽ không được an toàn, tùy thời có thể bị địch nhân công kích mà rơi vào tình trạng hoàn toàn tê liệt mạng lưới thông tin.  

- Coi như hiện giờ bắt đầu triển khai, thì chúng ta cũng đã rớt lại phía sau rồi. Nếu như không tích cực tiến bước, thì càng ngày chúng ta sẽ càng rớt lại phía sau. Ở những chiến trường có nước Mỹ tham gia, chúng ta sẽ nhận thấy khuyết điểm này một cách rõ ràng! 

Lưu Vĩ Hồng nói xong, thì không khỏi nhớ đến cuộc chiến sẽ bùng nổ ở Kuwait cách đây không bao lâu sau. 

Ở trong cuộc chiến này, quân đội tinh nhuệ của Iraq được xưng là lục quân trang thiết giáp. Nhưng ở dưới vũ khí công nghệ cao và quyền làm chủ thông tin tuyệt đối của nước Mỹ, thì hoàn toàn đã không chịu nổi một kích, ngay cả hiệu lập tập kết cũng đều không nổi, lại càng đừng nói đến hai chữ phản kháng. Thông thường khi quân đội vừa tập kết, liền sẽ gặp không kích và tên lửa viễn trình từ xa của quân đội nước Mỹ nối đuôi nhau giáng xuống. Quân đội Iraq liền trở thành tấm bia ngắm sống, hoàn toàn là một cuộc chiến tranh cực độ không cân xứng. 

Trong cuộc chiến tranh này, chẳng những Iraq chấn kinh, mà các nước CHXHCN lâu nay coi trọng truyền thống xây dựng lục quân cũng chấn kinh không nhỏ. Bởi vậy mà trong quân đội của các nước CHXHCN đã nhấc lên một làn sóng cải cách quân sự mới. 

Dụng tâm của Lưu Vĩ Hồng là muốn cha mình đem chuyện này nói ra trước một hai năm tới. Đương nhiên không phải nói chuyện phiếm bình thường, mà thông qua cách chính quy. Tỷ như làm báo cáo văn bản trình lên thượng cấp, hoặc phát biểu ở trên những trang báo quân đội chuyên nghiệp, để cho nhóm lãnh đạo thượng cấp coi trọng. Chờ sau khi cuộc chiến tranh ở Kuwait bùng nổ, đối chiếu hai chuyện này cùng nhau, báo cáo của Lưu Thành Gia liền sẽ được nhìn nhận một cách nghiêm túc. 

Bản thân cha mình là trưởng Ban tác chiến của đại quân khu, nếu như được thượng cấp coi trọng, hơn nữa còn có lão gia tử uy danh hiển hách, muốn tiến cao hơn ở trong quân đội, thì cũng chỉ là chuyện tình một sớm một chiều mà thôi. 

Đều nói thế kỷ hai mươi mốt, là niên đại có tiền có quyền thì có thể làm bố của người khác. 

Mà sự thật thì ở một cái quốc gia lấy quan làm chủ, thời điểm nào có tiền có quyền thì cũng đều có thể làm được bố của người khác! 

Quan nhị đại cùng phú nhị đại, tuyệt đối không chỉ là sản phẩm của thế kỷ hai mươi mốt. 

Đối với chuyện này, Lưu Vĩ Hồng nhận thức phi thường rõ ràng. 

Cho nên hắn nhất định phải thuyết phục Lưu Thành Gia nhìn nhận quan điểm của hắn. May mắn với tình hình trước mắt xem ra, Lưu Thành Gia cũng đã bị hắn làm cho chấn kinh rồi. 

Lòng tin của Lưu Vĩ Hồng tăng vọt đến mức trước nay chưa từng có, hắn muốn tiếp tục trình bày lý luận “cải cách quân sự” cùng với cha của mình. 

 

Chú thích: 

- Kế hoạch chiến tranh giữa các vì sao: 

Để phá vỡ thế cân bằng chiến lược quân sự của Liên Xô, tháng 3 – 1983, Ronald Wilson Reagan tổng thống Mỹ đã đề xuất sáng kiến phòng thủ chiến lược (SDI) được mệnh định là “cuộc chiến tranh giữa các vì sao” nhằm xây dựng hệ thống tên lửa nhiều tầng, từ 200 km đến 1000 km trên không nhằm vô hiệu hóa tên lửa tấn công, tạo ra một thách thức đối với Liên Xô.  

Để đối phó, Liên Xô cũng tăng cường ngân sách quân sự, triển khai hệ thống tên lửa tầm trung ở Đông Âu và khu vực châu Á thuộc lãnh thổ Liên Xô. 

Nhưng cuộc chạy đua vũ trang này kéo dài hơn bốn thập kỷ và “bao” về chi tiêu quân sự hầu khắp thế giới (trong thời gian chiến tranh lạnh, hai nước Xô – Mĩ đã gánh chịu từ 50% đến 55% chi tiêu quân sự toàn cầu) làm cho hai nước Xô – Mĩ quá tốn kém và suy giảm “thế mạnh” của họ về nhiều mặt so với các cường quốc khác. 

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho Liên Bang Xô Viết rơi vào khủng hoảng kinh tế trầm trọng, dẫn đến những cuộc cải tổ cơ chế bắt đầu từ năm 1985, nhưng cải tổ càng khiến cho dân chúng rơi vào khủng hoảng, và sau đó tan rã vào ngày 25-12-1991. 

 

Cuộc chiến tranh Kuwait: Là Chiến tranh vùng Vịnh năm 1991 (cũng gọi là Chiến tranh vịnh Péc-xích hay Chiến dịch Bão táp Sa mạc) là một cuộc xung đột giữa Iraq và liên minh gần 30 quốc gia do Hoa Kỳ lãnh đạo và được Liên Hiệp Quốc phê chuẩn để giải phóng Kuwait. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.