Quan Gia

Chương 1079: Chương 1079: Tiêu chuẩn cao nhất là làm hài lòng quần chúng.




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 1079: Tiêu chuẩn cao nhất là làm hài lòng quần chúng. 

Nhóm dịch: PTQ 

Nguồn: metruyen 

 

 

Phó Thủ tướng Hồng đi cùng mọi người, nói chuyện trong phân xưởng nhà máy cơ khí hạng nặng số hai. 

Trong phân xưởng thật lớn có hơn mười công nhân đang điều chỉnh máy móc, chùi rửa, vô dầu bôi trơn. Nhìn thấy các lãnh đạo tiến vào, các công nhân liền dừng tay lại, tò mò nhìn qua. 

- Phó Thủ tướng Hồng sao? 

Có một người công nhân trung niên hơn bốn mươi tuổi trong đó, bỗng nhiên vui mừng kêu lên. 

Hôm nay các công nhân đều biết sẽ có lãnh đạo tới thị sát nhà máy, nhưng họ thật không ngờ, lãnh đạo đến đây thị sát lại là phó Thủ tướng Hồng Trực Chính. Đường đi nước bước thị sát của phó Thủ tướng Hồng tất nhiên phải được giữ bí mật. 

Tiếng kêu của người công nhân trung niên này cũng đã thức tỉnh mấy công nhân khác. 

Vị đại lãnh đạo này thân hình cao lớn, hình dáng nghiêm túc, không phải chính là phó Thủ tướng Hồng thường xuyên được nhìn thấy trên TV và báo chí sao? 

Dù phó Thủ tướng Hồng được bổ nhiệm công tác ở trung ương mới hơn hai năm, nhưng hình ảnh trong lòng quần chúng, rất chính trực, uy vọng rất cao. Các công nhân chợt phát hiện phó Thủ tướng Hồng đứng trước mặt đều vừa mừng vừa sợ, ngơ ngác đứng đó, không biết phải làm sao. 

Phó Thủ tướng Hồng bước nhanh tới, cao giọng nói: 

- Chào các đồng chí. 

- Chào phó Thủ tướng! 

Sau khi các công nhân ngẩn ra, lập tức đáp trả có trật tự. 

Phó Thủ tướng Hồng khẽ mỉm cười nói: 

- Các đồng chí, tôi được sự giao phó của Thủ tướng Vương Bỉnh Trung, đến thăm mọi người. 

Những lời này nhất định phải nói. 

- Cảm ơn Thủ tướng Vương, phó Thủ tướng Hồng và lãnh đạo ở Quốc vụ viện đã quan tâm. 

Bí thư Tỉnh ủy Trịnh Quảng Nghĩa liền nói và vỗ tay đầu tiên. 

Các công nhân vội vàng vỗ tay theo, nhưng tay chân lấm lem, cố vỗ tay cũng không rầm rộ lắm. 

Phó Thủ tướng Hồng lại không chút để ý tay mọi người đang dính dầu mỡ, chủ động bước đến bắt tay các công nhân, tỏ vẻ an ủi. Các công nhân lại càng kích động không ngừng. 

Lưu Vĩ Hồng đi theo phó Thủ tướng Hồng cách đó không xa, hai mắt hơi nheo lại, kinh ngạc nói: 

- Chú Đỗ, sao chú lại tới đây? 

Người công nhân trung niên nhìn ra phó Thủ tướng Hồng đầu tiên đúng là Đỗ Hải. 

Đỗ Hải cũng nhìn thấy Lưu Vĩ Hồng, hơi ngượng ngùng nói: 

- Phó Cục trưởng Lưu, sức khỏe tôi giờ cũng tốt nhiều rồi, không ngồi yên được. Nghe nói nhà máy chuẩn bị làm lại, tôi tới đây xem thử có giúp được gì không. 

Phó Thủ tướng Hồng liền cười nói: 

- Sao? Là người quen cũ à? Nghe có vẻ cũng có chuyện xưa nha. 

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói: 

- Phó Thủ trưởng, vị này chính là Đỗ Hải, là kỹ sư của nhà máy Cơ khí hạng nặng số hai. Vì tố giác hành vi tham ô hủ bại của giám đốc tiền nhiệm mà bị bọn lưu manh và thế lực đen tối trả thù, bị thương phải nằm viện. Giờ còn chưa bình phục hẳn. 

- Ồ, là thế sao? 

Trên mặt phó Thủ tướng Hồng lập tức lộ ra vẻ vô cùng thân thiết. 

- Đồng chí Đỗ Hải, anh dám kiên quyết đấu tranh với hành vi tham ô hủ bại là rất tốt, rất có dũng khí, rất đáng để mọi người học tập. Nhưng anh bị thương, nên nằm yên nghỉ ngơi, bình phục hẳn hãy đi làm. Sức khỏe là tiền vốn mà. Có bệnh mà cố gắng làm việc, tất nhiên là có thể, nhưng không tốt lắm. Có sức khỏe tốt mới có thể phục vụ nhân dân trong thời gian dài. Anh nói đúng không? 

Đỗ Hải vội vàng nói: 

- Dạ đúng, phó Thủ tướng Hồng dạy bảo rất chính xác. Chủ yếu vì tôi đã quen rồi, nhà máy nghỉ làm mấy tháng, không có việc gì làm, nhàn cư vi bất thiện. Hơn nữa tôi hiện giờ cũng đang ở bệnh viện, chờ chút nữa phải đến bệnh viện tiêm thuốc. 

- Muốn làm việc tốt phải trị bệnh cho lành hẳn. 

Phó Thủ tướng Hồng liền gật đầu, nói một các chắc chắn, lập tức quay sang các cán bộ lãnh đạo cùng đi bên người, vẻ mặt trở nên khá nghiêm túc. 

- Đồng chí Quảng Nghĩa, đồng chí Thụ Sơn, đầy là của chúng ta, là công nhân tốt. Thương thế còn chưa lành, đã nhớ tới công việc ở nhà máy, mau chóng quay về đi làm. Tinh thần thế này thật đáng quý. Có công nhân tốt như vậy, nhà máy chúng ta tràn đầy sức sống, tràn đầy hy vọng. Chúng ta phải có trách nhiệm thay đổi cơ cấu doanh nghiệp nhà nước cho thật tốt, để mỗi một nhà máy đều có sức tỏa sáng, vì việc xây dựng nhà nước xã hội chủ nghĩa của chúng ta ngày càng vững mạnh. 

- Dạ đúng, dạ đúng. Chỉ thị của phó Thủ tướng Hồng chúng tôi nhất định nhớ kỹ, nhất định thực thi triệt để. 

Trịnh Quảng Nghĩa vội vàng đáp, lại vỗ tay lần nữa. 

Trong phân xưởng vang lên một tràng pháo tay nhiệt liệt. 

Phóng viên đài truyền hình và tòa báo liền quay chụp lại cảnh tượng này. Trong đó có vài phóng viên còn chú ý tới Đỗ Hải. Chắc chắn vị phóng viên đó đã phát hiện giá trị tin tức tồn tại ở Đỗ Hải. 

Phần tử trí thức, kỹ sư, dũng cảm kiên quyết đấu tranh với hành vi tham ô hủ bại bất chính, lại bị thế lực đen tối làm bị thương, nhưng lại nhiệt tình yêu thương nhà máy, quyết chí không đổi thay. Dù chưa hết bệnh vẫn kiên quyết đến giúp đỡ nhà máy khôi phục sản xuất, đúng là một nhân vật điển hình. 

Chỉ cần phỏng vấn một lần, trau chuốt một chút, một hình mẫu của giai cấp công nhân thời đại mới sẽ được sinh ra. Phối hợp với việc phó Thủ tướng Hồng đích thân thị sát việc thay đổi cơ cấu doanh nghiệp nhà nước ba tỉnh Đông Bắc, có thể nói càng tăng thêm sức mạnh. 

Có lẽ mấy tay phóng viên này trong lòng đã chuẩn bị đến thời điểm thích hợp sẽ tiến hành phỏng vấn Đỗ Hải. 

Nhưng lúc này, Đỗ Hải chắc chắn còn chưa nhận thấy, không lâu sau đó, ông ta sẽ thành người nổi tiếng, trở thành điển hình tiên tiến được khen ngợi. Vậy mới nói, cuộc đời một người đầy tính ngẫu nhiên, thường thường chỉ cần một biến cố, có thể thay đổi cả cuộc đời của một con người. 

Cũng may Đỗ Hải là thành phần trí thức chính trực, truyền thông có tâng bốc, đưa ông ta tới vinh quang cỡ nào, thì không có gì quá đáng. Ít nhất từ nay về sau, vợ ông là Phùng Thục Mai không cần lo rầu vì tiền chữa bệnh của ông ta nữa. 

Nhu cầu của một người bình thường chỉ có như thế. 

Phó Thủ tướng Hồng dứt khoát không rời khỏi phân xưởng ngay, mà nói chuyện thêm với Đỗ Hải và mười mấy công nhân khác. Lại có thêm những người khác nghe tin chạy tới nữa. Cũng may dù Nhà máy cơ khí hạng nặng số 2 An Bắc lúc này vẫn còn trong trạng thái đình công, nhưng nhà máy và máy móc được quét dọn sạch sẽ, công nhân cũng không nhiều lắm, khoảng chừng hai trăm. Bằng không, lúc này trong nhà máy sẽ rất chật chội.  

Phó Thủ tướng Hồng hỏi han rất tỉ mỉ tình hình mấy năm gần đây của nhà máy. Trước kia nhà máy vận hành thế nào, sau khi ra thị trường thì thế nào, vì chuyện gì xảy ra mà thua lỗ, cuối cùng sao phải ngừng sản xuất… dường như mỗi vấn đề phó Thủ tướng Hồng đều rất có hứng thú. 

Ngay trước mặt phó Thủ tướng Hồng và các lãnh đạo tỉnh, các công nhân cũng không e dè gì mấy, tranh nhau lên tiếng, trả lời các câu hỏi của phó Thủ tướng Hồng, cũng nhân tiện đưa ra ý kiến bản thân. Hơn nữa, không phải hiện tại Hàn Vĩnh Quang đã bị bắt sao? Giám đốc tiền nhiệm nhà máy là Đàm Ngọc Trung cũng đã bị bắt, các công nhân cũng không sợ bị trả đũa nữa. 

- Phó Thủ tướng Hồng, chúng tôi không có yêu gì nhiều nhiều, chỉ có hai điều…. 

Đỗ Hải trước sau vẫn đứng gần phó Thủ tướng Hồng nhất, các câu hỏi của phó Thủ tướng, đa số là ông trả lời. 

Phó Thủ tướng Hồng cười hỏi: 

- Đồng chí Đỗ Hải, anh nói xem, hai yêu cầu gì? 

- Điều thứ nhất, chúng tôi hy vọng nhà máy có thể mau chóng khôi phục sản xuất. Chúng tôi có nhiều công nhân, đều chờ làm việc cả, mọi người đều rất hăng hái. Điều thứ hai, chúng tôi đang ở trong các túp lều, hy vọng có nơi ở ổn định. Điều kiện trong lều thật sự rất khó khăn, cũng rất bất an. 

Đỗ Hải nghiêm túc nói với phó Thủ tướng Hồng. 

Phó Thủ tướng Hồng gật đầu, trầm ngâm nói: 

- Đồng chí Đỗ Hải, các công nhân, đối với hai điểm này, tôi có thể trả lời ngay tại chỗ. Điểm thứ nhất, chắc chắn sẽ khôi phục sản xuất. Lần này tôi đến đây chính là muốn thương lượng để giải quyết vấn đề này với các đồng chí phụ trách ở thành phố ở tỉnh. Xin mọi người yên tâm, sẽ mau chóng khôi phục sản xuất cho nhà máy.  

- À, tốt quá… 

Phó Thủ tướng Hồng vừa dứt lời, các công nhân liền hoan hô, không nén được vỗ tay lớn lên. 

Đây chính là lời hứa của phó Thủ tướng Hồng mà họ kính yêu. 

Các công nhân vô cùng cao hứng. 

Phó Thủ tướng Hồng vươn tay ra khe khẽ nhấn xuống, tiếng vỗ tay và hoan hô của công nhân dần lắng lại. Mọi người chăm chú nhìn phó Thủ tướng Hồng, nghe tiếp chỉ thị của ông. 

- Điểm thứ hai có liên quan đến công ty bất động sản buộc công nhân ra khỏi ký túc xá, muốn khai thác và phát triển bất động sản, tôi cũng đã được nghe báo cáo. Vấn đề này càng không thể kéo dài, phải giải quyết ngay. Không thể để các công nhân không có nhà để về. Đồng chí Quảng Nghĩa, đồng chí Thụ Sơn, xin hai vị trực tiếp tham gia, giúp cho các đồng chí ở trong các túp lều được dời ra hết. Phải đến ở trong ký túc xá an toàn, phải có những điều kiện thiết yếu của cuộc sống. Chuyện này tuyệt đối không được qua loa. 

Phó Thủ tướng Hồng nghiêm khắc nói. 

- Được, xin phó Thủ tướng Hồng yên tâm. Chúng tôi nhất định quán triệt chỉ thị của thủ trưởng. Hiện giờ công ty Bất động sản Đại Giang của Hàn Vĩnh Quang đã bị niêm phong. Khu đất mà bọn chúng chiếm kia chúng tôi đã thu về. Giờ chúng tôi lập tức ra chỉ thị cho xây ký túc xá mới, cho tất cả công nhân và người nhà của họ đang ở trong khu lều đều dọn về ký túc xá hết. 

Trịnh Quảng Nghĩa đáp ngay. 

Cao Thụ Sơn đứng cạnh nói thêm: 

- Đương nhiên xây dựng ký túc xá mới cần thời gian nhất định. Trước khi khánh thành ký túc xá mới, chúng ta tận lực điều hoà một chút, trước hết tạm thời bố trí cho các công nhân và người nhà ra ngoài trước đã. Có khả năng sẽ hơi khó khăn, nhưng nhất định sẽ tốt hơn ở trong khu lều nhiều, ít nhất đảm bảo được an toàn.  

Lưu Vĩ Hồng hơi nhếch miệng cười. Trên thực tế hắn không tán thành phương án này, nhưng lúc này hắn không tiện công nhiên phản đối Trịnh Quảng Nghĩa và Cao Thụ Sơn, phải nể mặt họ một chút. 

Dù sao chuyện này cũng chưa làm ngay, có thể bàn bạc kỹ lại. 

Phó Thủ tướng Hồng khẽ khoát tay nói: 

- Ừ, sắp xếp như vậy tôi thấy cũng khá hợp lý. Đồng chí Quảng Nghĩa, đồng chí Thụ Sơn, cho dù làm công tác gì cũng không cần biết ý tưởng phát triển thế nào, chỉ có một nguyên tắc cơ bản mà chúng ta không thể không nhớ, đó là nhất định phải lấy sự hài lòng của quần chúng làm tiêu chuẩn cao nhất của chúng ta. 

- Dạ rất đúng. Phó Thủ tướng Hồng, chúng tôi hoàn toàn đồng ý với nguyên tắc này. 

Trịnh Quảng Nghĩa và Cao Thụ Sơn liên thanh phụ họa. 

 

 

Diệt Hồng Trần 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.