Quan Gia

Chương 991: Chương 991: Tính toán nhỏ nhặt của Trịnh Hiểu Yến




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 991: Tính toán nhỏ nhặt của Trịnh Hiểu Yến 

Nhóm dịch: PTQ 

Nguồn: metruyen 

 

 

Hội đàm báo cáo thành phố Cửu An vẫn dùng hình thức tọa đàm cũ. 

Lý Dật Phong, Phương Lê cùng với mấy nhân viên tùy tùng, dễ đến cả chục người hầu hết đều là người của Văn phòng quản lý giám sát tài sản quốc gia thuộc Quốc vụ viện, chỉ còn thiếu vài vị nữa. Ngoài Lý Dật Phong thì chỉ còn một nhân vật rất quan trọng là vị Phó chủ nhiệm ủy ban kế hoạch tỉnh. Quốc vụ viện cũng mới được thành lập, phía dưới vẫn chưa có các đơn vị tương ứng cho nên Lý Dật Phong đành chỉ định Phó ban chủ nhiệm kế hoạch tỉnh tiếp đón. 

Khi mười mấy người của trung ương tiến vào thì lãnh đạo thành phố Cửu An vội đứng lên, mấy chục vị ngồi xung quanh chiếc bàn tròn, trong ngoài đến ba vòng như thế. 

Lý Dật Phong và Phương Lê ngồi ở chính giữa, Trịnh đại tiểu thư ngồi đối diện với bí thư Lưu, trước mặt để quyển sổ ghi chép, khuôn mặt nghiêm nghị nhưng trông vẫn rất đoan trang. Những người như cô thường bỏ không ít công sức để “luyện” ra được những nét mặt như thế. 

Bí Thư thành ủy Trương Hiệu Liêm đứng lên báo cáo. 

Lần thị sát Cửu An này của Lý Dật Phong hoàn toàn là giải quyết việc công, cũng không phải là kiểm tra đột xuất, thành phố Cửu An sớm đã nhận được công văn thông báo từ văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh, thông báo kế hoạch cụ thể của chuyến thị sát này. Trương Hiệu Liêm lại làm rất tốt công tác chuẩn bị, cho nên khi báo cáo thì tinh thần phấn chấn, âm thanh rõ ràng, bản báo cáo cũng viết rất hoa mĩ. 

Trương Hiệu Liêm tổng kết thành tích vài năm gần đây của Cửu An, trong đó chủ yếu tập trung vào các dự án đã thành công, trên thực tế tình hình trị an hai năm nay đã không được ổn định, nên kinh tế của Cửu An sớm đã bị trì trệ. Tuy là Văn phòng thành ủy đã cố gắng dùng những lời hoa mĩ nhất để lấp liếm, nhưng cũng không thể sai sự thật quá nhiều, cũng biết rõ Lý Dật Phong là Chủ tịch tỉnh, trực tiếp quản lý công tác kiến thiết kinh tế, tình hình kinh tế của Cửu An ra sao bản thân Lý Dật Phong cũng nắm rất rõ. Hoa mĩ quá lại sai với sự thật thì cũng không ổn, nên đành thống kê vào đó vài con số đẹp đẽ để lấp liếm. 

Thắt chặt tình hình trị an được coi là thành tích vẻ vang nhất. 

Ngay trong cuối tháng hai, Trung ương đảng ủy đã có ý kiến với Đảng ủy tỉnh về việc khẩn trương khen thưởng biểu dương những quan chức đã có công trong việc thắt chặt trị an thành phố Cửu An, Phó bí thư đảng ủy kiêm Cục trưởng công an thành phố Tiết Bác Vũ đã lập công lớn, được tuyên dương như tấm gương sáng trên cả nước và được trao tặng danh hiệu cao quý, còn có mười mấy đồng chí công an, cảnh sát cơ động, cảnh sát hình sự cũng đều được khen thưởng. Tháng trước Bí thư đảng ủy Công an tỉnh Bùi Võ Quân đích thân tổ chức tiệc chúc mừng, tự tay đeo huân chương cho các đồng chí được khen thưởng. 

Bây giờ tình hình trị an ở Cửu An đã tốt lên rất nhiều, dân chúng cũng đã bớt lo sợ hơn, nửa đêm đã dám ra ngoài một mình rồi. Đội trật tự trị an mới thành lập, đặc biệt là đồng chí Lưu Vĩ Hồng đều nhận được sự khen ngợi hết lời của nhân dân. 

Thành tích thực tế này phải được đặc biệt nhấn mạnh. 

Hơn nữa lãnh đạo thành phố Cửu An ai mà không biết Lưu Vĩ Hồng vốn là thân tín của Lý Dật Phong, nhiệt liệt khen ngợi Lưu Vĩ Hồng trước mặt Chủ tịch tỉnh Lý nhất định sẽ mang lại hiệu quả cao. 

Quả nhiên Lý Dật Phong mỉm cười, như thể rất hài lòng với bản báo cáo vừa rồi của Trương Hiệu Liêm. 

Sau khi Trương Hiệu Liêm báo cáo xong thì Lý Dật Phong mỉm cười công nhận các hoạt động gần đây của Thành phố Cửu An, nhưng cũng không khen ngợi thêm gì về việc thắt chặt trị an Cửu An, chỉ nói bây giờ tình hình trị an của Cửu An yên bình rồi thì phải nhân cơ hội này mà tập trung phát triển kinh tế. 

Nguyên nhân chủ yếu vì Lưu Vĩ Hồng là người của ông, Lý Dật Phong không tiện khen ngợi quá nhiều, cứ để người khác khen ngợi là tốt nhất. 

- Các đồng chí, lần này tôi và Phó chủ nhiệm Phương Lê đến đây chủ yếu là để tìm hiểu tình hình cải tổ công tác của một số doanh nghiệp nhà nước tại Cửu An… 

Giọng Lý Dật Phong điềm tĩnh, từ tốn. 

Chủ tịch thành phố Lục Mặc và Phó chủ tịch thường trực thành phố Văn Chất liền giật mình, Lục Mặc thậm chí không kiềm chế được bèn liếc qua bản báo cáo trước mặt một lần nữa.Việc này văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh sớm đã có thông báo, Lục Mặc và Văn Chất đã chuẩn bị rất cẩn thận, lát nữa phải biểu hiện thật tốt trước mặt Chủ tịch tỉnh Lý, đặc biệt là trước mặt Phó chủ nhiệm Phương mới được. 

Báo cáo được sửa đi sửa lại những ba lần, cho nên nội dung còn hoa mĩ hơn cả báo cáo của Trương Hiệu Liêm. 

Không ngờ Lý Dật Phong lại cười nói tiếp :  

- Các báo cáo liên quan tạm thời cứ để đó, bây giờ tôi và Phó Chủ nhiệm Phương Lê muốn đi khảo sát tình hình thực tế trước xem sao đã. 

Mặt của Lục Mặc lập tức cứng lại như vừa bị tạt một gáo nước lạnh khắp người, ánh mắt lộ lên một vẻ căm phẫn. 

Vị Chủ tịch tỉnh Lý này chẳng nể mặt ông ta chút nào cả. 

Nhưng ông ta là Chủ tịch tỉnh, ông ta nói tạm thời không muốn nghe báo cáo thì Chủ tịch thành phố Lục và Phó chủ tịch Văn cũng không thể phản kháng được. 

Trương Hiệu Liêm vẫn giữ nét mặt bình thản, gật đầu nói :  

- Đúng vậy, tất cả đều nghe theo chỉ thị của Chủ tịch tỉnh. Chủ tịch tỉnh, Phó Chủ nhiệm Phương, bây giờ cũng đã trưa rồi, hay là chúng ta đi ăn trưa trước rồi nghỉ ngơi một lát đã? 

Lý Dật Phong mỉm cười gật đầu. 

Việc ông đến Cửu An chuyến này, phần nhiều như thể đi nghe mấy bản lý thuyết suông, nhưng bề ngoài thì vẫn cứ phải nhất nhất theo ý ông. 

Lập tức mọi người vây quanh đoàn người của Lý Dật Phong và Phương Lê, cùng tiến về phía nhà hàng của khách sạn. 

Vô tình Trịnh Hiểu Yến và Lưu Vĩ Hồng đi cùng với nhau, vốn dĩ trong giới quan trường thường thì phân biệt cấp bậc rất chặt chẽ, nhưng hôm nay coi như ngoại lệ. Dù chức quan của Trịnh Hiểu Yến cũng chẳng cao gì, chỉ là một Phó cục trưởng, nhưng hôm nay cô cũng là thành viên của Quốc vụ viện phái xuống, tức là khách quý rồi, dù thế nào thì cũng không thể phân biệt đối xử, để khách đi phía sau cùng chứ. 

Chỉ cần không đắc tội với mấy vị quan chức cao cấp phía trước là được rồi, còn những người khác thì mặc kệ đi. 

- Sếp Trịnh, được điều chuyển công tác mà cũng không gọi điện thông báo một tiếng, khách sáo quá rồi đấy! 

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói. 

Hiện giờ Trịnh Hiểu Yến là Phó cục trưởng, trực thuộc quyền quản lý của Quốc vụ viện, việc cô được điều về Quốc vụ viện Lưu Vĩ Hồng quả thật không hề hay biết. Lưu Vĩ Hồng thấy công việc trước kia của Trịnh Hiểu Yến cũng có vẻ bấp bênh, lúc làm lúc chơi, chẳng biết lương lậu thế nào, bây giờ được điều vào Quốc vụ viện thì khác hẳn rồi. Đơn vị ấy là do Phó thủ tướng Hồng đích thân giữ chức Chủ nhiệm, trên một khía cạnh nào đó cũng có thể hiểu đó là đội quân mới của Phó thủ tướng Hồng. Phó thủ tướng đích thân chỉ đạo thành lập một đơn vị trực thuộc mình quản lý như vậy nhất định là đặt kỳ rất nhiều kỳ vọng vào đó. Trịnh Hiểu Yến làm việc ở Văn phòng quản lý tài sản nhà nước thì chắc không thể sống thoải mái như trước đây được nữa. 

Trịnh Hiểu Yến điều động lần này, đúng là tự mình làm khổ mình. 

Trịnh Hiểu Yến cười lớn nói :  

- Bí thư Lưu, chúng ta bây giờ đều phải có tư tưởng tiến bộ mà, là lãnh đạo đáng lẽ ra phải tích cực động viên mới đúng. 

Lưu Vĩ Hồng liền trừng mắt nhìn cô ta, thật sự chỉ muốn gõ một cái lên mái tóc được chải búi cầu kì kia. 

Ai ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng cũng có thể nói phải có tư tưởng tiến bộ, nhưng riêng Trịnh Hiểu Yến thì không được, như vậy chẳng phải là ức hiếp người ta sao, từ khi nào mà Trịnh đại tiểu thư lại muốn làm công tác tư tưởng trong giới quan trường rồi? 

- Phụ nữ sinh ra là để hưởng thụ chứ không phải để chịu khổ. 

Câu danh ngôn này của Trịnh Hiểu Yến, Lưu Vĩ Hồng đã nghe qua không biết bao nhiêu lần. 

Trịnh Hiểu Yến lại cười, xem vẻ vô cùng sung sướng. 

Để xem Lưu Vĩ Hồng phen này thoát khỏi tay cô kiểu gì, mọi người đều nói khi đàn ông chinh phục được phụ nữ thì luôn có cảm giác hãnh diện, thật ra thì chẳng phải, Trịnh Hiểu Yến nghĩ rằng nếu chinh phục được mẫu đàn ông như Lưu Vĩ Hồng mới là thành tựu lớn nhất của phụ nữ. 

Nếu không phải mượn cớ cái chức vụ công tác này để danh chính ngôn thuận tiếp cận Lưu Vĩ Hồng thì chẳng đời nào Trịnh Hiểu Yến chịu chui đầu vào cái “Hố lửa” kia cả. 

Thấy Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến cười nói vui vẻ, các vị cán bộ thành phố Cửu An đi cùng thấy có chút ghen tỵ. Trịnh Hiểu Yến thật sự rất đẹp, kể cả khi cười hay nhăn nhó thì vẫn rất có sức hút, chỉ cần là đàn ông thì không thể không chạnh lòng khi nhìn thấy cảnh ấy 

Nhưng người ta là Bí thư, lại là dân thủ đô, con nhà có gia thế hẳn hoi, chắc từ sớm đã quen biết với Trịnh đại tiểu thư rồi, nên bây giờ cũng chẳng có ai dám lại gần Trịnh Hiểu Yến. 

“Động đến Lưu Vĩ Hồng…” 

Mới chỉ nghĩ vậy thôi đã khiến bọn họ run lên rồi. 

Yến tiệc tiếp đãi Chủ tịch tỉnh và Phó Chủ nhiệm Phương vô cùng long trọng, nhưng Trương Hiệu Liêm cũng rất cẩn thận, bởi vì theo quy định thì dù tiếp đãi quan chức cao cấp đến đâu cũng không được vượt quá chỉ tiêu 4 món chính và 1 món soup. Mặc dù vậy bàn tiệc vẫn rất phong phú và đặc sắc. Một chiếc đĩa lớn được phân làm bốn ngăn, ở mỗi ngăn là một món ăn khác nhau, có tất cả bốn đĩa như vậy, ngoài ra còn có thêm một món soup, soup không phân nhỏ ra mà để nguyên trong một tô lớn. 

Vẫn đảm bảo được như quy định tiếp đãi của thành phố Cửu An là bốn món chính và một món canh. 

Không thấy trên bàn chỉ có 5 món thôi sao? 

Nếu chỉ tiếp đãi mỗi mình Lý Dật Phong thì Trương Hiểu Liêm cũng không phải cẩn thận đến thế. Mặc dù không phải tâm phúc của ông ta, nhưng tỉnh vừa mới bổ nhiệm gã làm Bí thư thành phố Cửu An không lâu, gã cũng không muốn ông ta vì phật ý mấy chuyện nhỏ nhặt này mà có thành kiến với gã. 

Đường đường một vị Chủ tịch tỉnh không thể mất phong độ như thế. 

Huống chi người của Lý Dật Phong ở thành phố Cửu An cũng không hề ít, đám người Lưu Vĩ Hồng, Mạc Ngôn đều là người của họ Lý. Lý Dật Phong cũng không thể tùy tiện phá vỡ nguyên tắc mà ra tay với Trương Hiệu Liêm được, nếu không sẽ thành một cái cớ để Lâm Khải Hàng trả đũa. 

Chủ yếu là Trương Hiệu Liêm muốn ứng phó với Phương Lê. 

Phương Lê chính là thân tín của Phó thủ tướng Hồng, mà Phó thủ tướng Hồng vốn có tiếng thiết diện vô tư, chẳng may có làm phật ý gì Phương Lê để Phương Lê về báo cáo lại với Phó thủ tướng Hồng thì Trương Hiệu Liêm sẽ gặp rắc rối lớn. 

Với một cán bộ như gã thì Phó thủ tướng Hồng đích xác là một nhân vật vô cùng cao quý, đầy quyền uy và bí hiểm. Chẳng đời nào Trương Hiệu Liêm lại muốn làm phật ý Phương Lê. 

Chỗ ngồi sắp xếp ở yến tiệc cũng có ý nghĩa riêng, năm vị lãnh đạo thành phố Cửu An cùng Chủ tịch tỉnh Lý, Phó Chủ nhiệm Phương và Phó chủ nhiệm ủy ban kế hoạch tỉnh ngồi ở phía trước, Lưu Vĩ Hồng và các Phó bí thư cùng các vị ủy viên thành phố cùng với các vị ủy viên Quốc vụ viện ngồi xen kẽ ở hai bên. Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến lại ngồi cùng nhau. 

Đương nhiên là trước mặt mọi người Trịnh Hiểu Yến cũng ra vẻ quy củ, khuôn mặt tỏ vẻ lãnh đạm. 

Yến tiệc diễn ra thuận lợi, trước khi vào tiệc thì Lý Dật Phong và Phương Lê lần lượt phát biểu vài câu, Trương Hiểu Liêm đại diện cho các vị lãnh đạo thành phố Cửu An cũng có vài lời đáp lễ. 

Không khí yến tiệc rất rộn ràng, khách chủ đều hân hoan dùng bữa. 

 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.