Vương Thì Hằng cười nói:
- Bí thư Lưu, tôi thấy anh đừng ở đó thừa nước đục thả câu nữa, có biện pháp gì hay, thì cứ nói ra xem
Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, nói:
- Bí thư Vương đây là đang phê bình tôi, ha ha. Kỳ thật muốn giải quyết vấn đề nhà máy phân hóa học, cũng không phải là khó khăn gì. Chỉ cần lập tức khôi phục sản xuất, để các công nhân đều trở về đi làm, bọn họ sẽ không náo loạn nữa.
Chủ tịch thành phố Lục Mặc chen vào nói
- Bí thư Lưu, nhà máy phân hóa học lập tức khôi phục sản xuất, không quá thực tế, gặp phải mấy mấy vấn đề lớn. Thứ nhất, nhà máy phân hóa học thua lỗ rất nghiêm trọng, càng sản xuất càng tổn thất, sớm đã mất khả năng tự chi trả. Ở thành phố cũng là vì không có biện pháp, mới không thể không tuyên bố nhà máy phân hóa học phá sản đóng cửa. Thứ hai, nhà đầu tư hiện tại, có ý kiến đối với hoàn cảnh đầu tư của thành phố chúng ta, không muốn tiếp tục tăng thêm đầu nhập. Thứ ba, mạng lưới tiêu thụ của nhà xưởng bị tê liệt, nguyên liệu để sản xuất cũng không có, công nhân kỹ sư lành nghề, đều đã ra đi, trong khoảng thời gian ngắn, rất khó khôi phục sản xuất
Nhà máy phân hóa học vốn chính là chống đỡ không nổi mới không thể không bán đi, hiện tại anh lại nói khôi phục sản xuất, đây không phải là vô nghĩa sao?
Xin anh đấy, hay đưa ra biện pháp hay chút coi!
Ánh mắt mọi người đều dừng ở trên mặt Lưu Vĩ Hồng, xem hắn trả lời như thế nào.
Lưu Vĩ Hồng thản nhiên nói:
- Chủ tịch thành phố Lục, xin thứ cho tôi nói thẳng, cách thức cứu vãn lúc trước của thành phố đối với nhà máy phân hóa học, thì có chỗ đáng để thương thảo. Đơn thuần rót tài chính vào, không chuyển đổi ý nghĩ kinh doanh và quan niệm, quản lý là không có bao nhiêu tác dụng. Thứ 2, hiện tại cái gọi là nhà đầu tư, cũng chính là Lại Văn Siêu, tiền mặt thật sự đầu nhập vào, chỉ có sáu trăm ngàn. Giá trị của nhà máy phân hóa học, vừa rồi phó Chủ tịch thành phố Điền đã nói, là hơn 12 triệu. Sáu trăm ngàn và 12 triệu, căn bản không phải là một con số ngang nhau. Nhà đầu tư không thanh toán phí phụ cấp và phí bồi thường cho công nhân viên chức thất nghiệp đúng theo hợp đồng ước định, chính là trái với hợp đồng. Nói trắng ra, Lại Văn Siêu căn bản là không thể đại biểu nhà máy phân hóa học Thanh Sơn. Cho tới bây giờ, nhà máy phân hóa học Thanh Sơn vẫn còn là doanh nghiệp nhà nước, cùng Lại Văn Siêu gã ta có quan hệ gì chứ? Nếu là doanh nghiệp nhà nước, vậy nhất định phải do thành phố chúng ta đến quản lý. Trong vòng một năm, để cho một nhà xưởng cấp phó huyện đoàn của hơn một ngàn công nhân viên chức phải phá sản đóng cửa, khiến tất cả cán bộ công nhân viên chức toàn bộ thất nghiệp, vốn chính là quyết định rất qua loa. Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, chưa chắc không có khả năng cứu vãn!
Lời vừa nói ra, quả nhiên bốn phía đều kinh ngạc.
Lục Mặc lập tức mặt đen như than
Lưu Vĩ Hồng này, càng ngày càng quá đáng. Vừa mới bạt tai Tân Minh Lượng và Điền Bảo Sơn, vẫn chưa chịu yên phận, lại nhanh chóng nhảy ra bạt tai Lục Mặc
Anh thật sự cho rằng mình là thần tiên không gì làm không được hả? Mặt ai cũng có thể tát tùy tiện đến thế
- Nói như vậy, nếu để Bí thư Lưu quản nhà máy phân hóa học, lập tức sẽ chết đi sống lại, biến thành lợi nhuận lớn hả?
Lục Mặc đen mặt, mang theo ý châm chọc nói.
Lưu Vĩ Hồng trực tiếp nói:
- Có biến thành lợi nhuận lớn hay không, hiện tại không dám nói, tóm lại ít nhất sẽ không khiến công nhân của nhà máy phân hóa học đều thất nghiệp là được. Theo hoàn cảnh chung trong cả nước phân tích, quốc gia sau này đối với vấn đề của nông thôn nông nghiệp và nông dân, chỉ sẽ càng ngày càng coi trọng. Sau khi nhiệt tình của nông dân đối với đất đai một lần nữa tăng vọt, lượng nhu cầu phân hóa học sẽ càng lúc càng lớn. Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn trong tương lai sẽ trở thành lợi nhuận rất lớn của thành phố Cửu An, cũng không phải không có khả năng. Ở giai đoạn hiện nay mà nói, chỉ cần một lần nữa bổ nhiệm bộ máy quản lý đủ tư cách, rót vào tài chính khởi động nhất định, để nhà máy phân hóa học khôi phục lại sản xuất, khả năng sinh lời, không là việc gì khó.
Lưu Vĩ Hồng chính là tính cách như vậy, hoặc là không nói. Một khi đã mở miệng, chuyện này, nói rõ hắn đã nắm chắc
Vương Thì Hằng lập tức nói:
- Bí thư Lưu, lời này thật sao?
Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười:
- Bí thư Vương, có phải hội nghị thường vụ hôm nay, có thể đem việc này xác định xuống hay không?
Vương Thì Hằng hỏi ngược lại:
- Bí thư Lưu muốn xác định chuyện gì?
Lưu Vĩ Hồng nghiêm mặt nói:
- Nếu hội nghị thường vụ xác định, sự tình bên nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, do tôi toàn quyền xử lý, ở thành phố cho tôi 5 triệu tài chính khởi động, cho tôi toàn bộ quyền hạn phân phối dùng người, như vậy tôi có thể cam đoan, cán bộ công nhân viên chức bên nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, sẽ không còn gây rối!
Lời này lập tức khiến cho tất cả nhân viên tham dự hội nghị đều bang hoàng!
Lưu Vĩ Hồng thật đúng là cái gì cũng dám nói ra.
Không ngờ tại hội nghị thường vụ lại dám vỗ ngực cam đoan như vậy. Tên nha nội đảng (con ông cháu cha) ương ngạnh này, rốt cuộc là bản lĩnh siêu phàm, hay là ngông cuồng trở thành tính cách? Lại hoặc là cả 2 đều có
Người khác còn không có gì, Điền Bảo Sơn lập tức nóng mắt, rồi lại không dám đối mặt chỉ trích Lưu Vĩ Hồng, cười làm lành nói:
- Bí thư Lưu thật đúng là người vạn năng. Công tác đàn áp của thành phố chúng ta, đang tiến vào thời kì mấu chốt, giờ lại kiêm thêm công tác quản lý doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ, trọng trách trên vai quá nặng, vậy chẳng phải là đồng chí Ủy ban nhân dân thành phố chúng ta, rất không ủng hộ công tác chính trị pháp luật ư?
Điền Bảo Sơn rất mịt mờ nhắc nhở mọi người, công tác kinh tế, vẫn là chính phủ cai quản, các anh đừng bị Lưu Vĩ Hồng lừa dối. Hắn đây là không thể chờ đợi được để đoạt lấy quyền lực đó, Bí thư Đảng ủy Công an kiêm cục trưởng công an, ngang nhiên nhúng tay công tác kinh tế, là tính chất kiểu gì hả? Nói thêm là, nếu sự tình bên nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, thật sự để Lưu Vĩ Hồng đi xử lý, vậy thử hỏi thể diện của Lục Mặc và Điền Bảo Sơn y thậm chí toàn bộ Ủy ban nhân dân thành phố, đặt ở đâu hả?
Điền Bảo Sơn vừa nói, vừa quan sát sắc mặt của Tân Minh Lượng.
Tân Minh Lượng hai mắt híp lại, dường như cũng không có ý định muốn mở miệng
Vương Thì Hằng thì trở nên trầm ngâm, giống như thật sự đang suy xét đề nghị này của Lưu Vĩ Hồng. Sự tình để Lưu Vĩ Hồng toàn quyền xử lý nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, hiển nhiên chính là tát bạt tai vào Lục Mặc và Ủy ban nhân dân thành phố, nhưng đối với Vương Thì Hằng ông ta, lại dường như cũng không phải là chuyện gì xấu.
Tát tai Lục Mặc thì sao nào? Dù sao cũng không phải là tát Vương Thì Hằng ông ta!
Ngược lại, chỉ cần cán bộ công nhân viên chức bên nhà máy phân hóa học Thanh Sơn thật sự không gây rối thêm nữa, vậy thì Vương Thì Hằng ông ta đã dỡ được tảng đá lớn trong lòng xuống. Địa phương bất an, quần chúng không yên, vốn là trách nhiệm chủ yếu mà Bí thư Thành ủy nên gánh vác
- Bí thư Lưu đây là không tin tưởng đồng chí của Ủy ban nhân dân thành phố chúng ta rồi
Lục Mặc lạnh lùng nói, giọng điệu rất là không hài lòng. Tính tình của Lục Mặc, không táo bạo bằng Vương Thì Hằng, hơi giống với Tân Minh Lượng. Lưu Vĩ Hồng trước mặt mọi người bạt tai như thế, Lục Mặc bất kể như thế nào đều nuốt không trôi cục tức này. Mặc kệ anh có phải là nha nội (con ông cháu cha) đảng hay không!
Anh bạt tai tôi như vậy, tôi còn cần để lại thể diện cho anh sao?
Lưu Vĩ Hồng bình tĩnh nói:
- Chủ tịch thành phố Lục, lời phê bình này nói quá rồi. Hội nghị thường vụ thảo luận đề tài, tôi chỉ là nói ra cái nhìn của bản thân thôi. Nguyên tắc của Đảng chúng ta, trước nay là biết sai tất thay đổi, có sai sót tất sửa chữa. Sự tình bên nhà máy phân hóa học, quả thật có chỗ xử lý sai lầm, mặc kệ chúng ta nói như thế nào, cuối cùng vẫn phải để cho cán bộ công nhân viên chức của nhà máy phân hóa học hài lòng mới được
Lục Mặc bị nghẹn đến mức nói không ra lời.
Lưu Vĩ Hồng nói đến điểm chính, bất kể Lục Mặc ông tại hội nghị thường vụ hoặc là ở Ủy ban nhân dân thành phố là mạnh mẽ cứng rắn như thế nào, thì ông cũng không quản được cán bộ công nhân viên chức thất nghiệp không gây rối!
Hôm nay hội nghị thường vụ này, chính là muốn giải quyết vấn đề khó khăn về việc công nhân nhà máy phân hóa học gây rối
Vương Thì Hằng trầm ngâm một lát, mặt hướng về Tân Minh Lượng ở bên trái, xin chỉ thị nói:
- Bí thư Tân, ý kiến ngài thế nào?
Tân Minh Lượng nâng chén trà lên uống một ngụm, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, nói:
- Rất tốt!
Vương Thì Hằng và đoàn người liền hơi sửng sốt.
Tốt lắm là có ý gì?
Là ý kiến của Lưu Vĩ Hồng rất tốt, hay là biện pháp của Điền Bảo Sơn rất tốt?
Tân Minh Lượng buông chén trà, ánh mắt chậm rãi nhìn quét khắp hội trường, cuối cùng dừng ở trên mặt Lưu Vĩ Hồng, gật gật đầu, nói:
- Ý kiến của đồng chí Lưu Vĩ Hồng rất tốt. Chúng ta họp, chính là muốn giải quyết vấn đề, bằng không họp làm gì? Tôi thấy, rất nhiều đồng chí chúng ta, chính là thiếu can đảm dám vỗ ngực cam đoan. Làm gì đều sợ trước sợ sau, không dám làm thật. Tôi thấy, tất cả mọi người phải học tập đồng chí Lưu Vĩ Hồng nhiều hơn. Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, nếu dựa theo điều kiện mà cậu đã nói, thành phố cho cho cậu 5 triệu, để cậu toàn quyền xử lý việc khắc phục hậu quả của nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, cậu xác định có thể cam đoan, cán bộ công nhân viên chức của nhà máy phân hóa học, sẽ không còn gây rối?
Lưu Vĩ Hồng nói:
- Bí thư Tân, tôi thấy có thể
- Vậy tốt, chuyện này cứ thế mà định, thành phố thành lập một tổ lãnh đạo quản lý công tác thay đổi chế độ nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, do đồng chí Lưu Vĩ Hồng kiêm nhiệm tổ trưởng tổ lãnh đạo thay đổi chế độ này, lựa chọn và điều động thành viên từ Ủy ban nhân dân thành phố, trực tiếp thuộc về đồng chí Lưu Vĩ Hồng lãnh đạo, toàn quyền xử lý công việc khắc phục hậu quả của nhà máy phân hóa học Thanh Sơn. Đương nhiên, tổ lãnh đạo thay đổi chế độ này, vẫn là do Ủy ban nhân dân thành phố lãnh đạo, mời Lục Mặc đồng chí ủng hộ công tác của tổ lãnh đạo nhiều hơn.
Tân Minh Lượng lập tức nhẹ nhàng vung tay lên, làm quyết định.
Lục Mặc lập tức trợn mắt há hốc mồm, cán bộ khác tham dự hội nghị, cũng là ai nấy mở to mắt mà nhìn, cảm thấy không thể tin nổi.
Tân Minh Lượng không ngờ thật sự đem việc này giao cho Lưu Vĩ Hồng quản, còn chính thức như thế. Tuy rằng Bí thư Đảng ủy Công an, cục trưởng Công an trực tiếp quản sự vụ xây dựng kinh tế, là có chút không thể tưởng tượng, nhưng có tổ lãnh đạo công tác thay đổi chế độ này, thì đúng là một lý do chính đáng. Hơn nữa Lưu Vĩ Hồng là ủy viên thường vụ Thành ủy Cửu An, lấy danh nghĩa thường vụ Thành ủy, phân công quản lý hạng mục xây dựng kinh tế cụ thể nào đó, cũng không xem là thái quá. Vương Thì Hằng trước kia còn không phải là lấy thân phận của Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng, phân công quản lý công tác kiến thiết kinh tế toàn bộ địa khu sao?
Ở Cửu An, chỉ cần Tân Minh Lượng cảm thấy như vậy có thể được, vậy thì không có gì không thể.
Lục Mặc xanh mặt, trầm giọng nói:
- Bí thư Tân, đồng chí Lưu Vĩ Hồng năng lực mạnh, công tác phụ trách nghiêm túc, quả thật là rất đáng để mọi người chúng ta học hỏi. Nhưng, Phó Chủ tịch thành phố Điền vừa rồi cũng nói, công tác đàn áp của thành phố chúng ta, đang tiến vào giai đoạn mấu chốt nhất. Đồng chí Lưu Vĩ Hồng trọng trách trên vai, có phải quá nặng hay không, nếu vì vậy ảnh hưởng đến công tác đàn áp của thành phố, vậy thì không tốt.
Lại một lần nữa nằm ngoài dự đoán của mọi người
Lục Mặc không ngờ cũng bắt đầu phản bác ý kiến của Tân Minh Lượng. Chuyện này trước đây, đúng là chưa từng phát sinh qua
Xem ra Lục Mặc cũng là bị nghẹn đến mức không chịu nổi rồi, quyết định bất cứ giá nào, cũng không quan tâm.
Tân Minh Lượng lại không hề tức giận, liếc nhìn Lục Mặc một cái, nói lời thành khẩn, tình ý sâu xa:
- Đồng chí Lục Mặc, mặc kệ là công tác gì, công tác xây dựng đảng cũng được, công tác xây dựng kinh tế cũng được, công tác chính trị pháp luật cũng được, công tác đàn áp cũng được, xét đến cùng, đều triển khai dưới lãnh đạo của Đảng uỷ. Vấn đề nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, đề cập tới đại cục đoàn kết yên ổn, thì nên bài trừ lề thói cũ, dũng cảm sử dụng phương pháp mới. Về phần công tác đàn áp, chúng ta đương nhiên cũng không có thể bỏ qua, tôi thấy, thành phố có thể thành lập một tổ lãnh đạo công tác đàn áp, chuyên môn lãnh đạo công tác này.