- Đối với việc điều chỉnh cán bộ, mọi người có ý kiến gì thì đưa ra thảo luận.
Sau khi Lưu Vĩ Hồng báo cáo xong, Mộ Tân Dân chậm rãi nói.
Từ Văn Hạo lập tức nói:
- Bí thư Mộ, tôi muốn nói vài câu.
Gã là Phó bí thư Đảng và Quần chúng được phân công quản lý cán bộ, những hội nghị như vậy gã đều phát biểu ý kiến. Hơn nữa Từ Văn Hạo sắc mặt trở nên nghiêm túc, nhìn qua tâm tình không phải tốt như vậy. Nội dung Lưu Vĩ Hồng vừa rồi thông báo, gã trong tay có hai bản danh sách, giống nhau như đúc. Đây chính là nguyên nhân Từ Văn Hạo tức giận. Thân là Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng, gã không ngờ lấy được bản danh sách từ tay Chủ tịch Huyện Đặng Trọng Hòa, sau đó Mộ Tân Dân mới thông báo cho gã.
Theo trình tự, Mộ Tân Dân cũng không có sai sót quá lớn. Trước tiên giao cho Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy khảo sát, sau đó mới thông báo cho Phó bí thư được phân công quản lý, quy trình này cũng coi như là bình thường. Vấn đề ở chỗ, Từ Văn Hạo phán đoán cơ bản giống Lưu Vĩ Hồng, rằng bản danh sách này hơn phân nửa không phải là ý kiến của Mộ Tân Dân mà là của Chu Vân Đan và Mễ Hiền Hoa. Mộ Tân Dân không tính toán lôi kéo Từ Văn Hạo gã, phỏng chừng đối với quan hệ của gã và Đặng Trọng Hòa khá là kiêng kị.
Một khi đã như vậy, Từ Văn Hạo cũng không thể co đầu rút cổ.
Chức vụ Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng này kỳ thực khá mẫn cảm, cũng là một sự khảo nghiệm trí tuệ. Văn kiện quy định, Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng hiệp trợ Bí thư công tác, Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy là người chấp hành cụ thể. Nếu đụng phải Bí thư mạnh mẽ, cứng rắn thì Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng thường thường sẽ bị nhược hóa, thậm chí là mất quyền lực. Từ Văn Hạo hiện tại càng thêm đau đầu, chẳng những Bí thư đã quá cứng rắn ,à Ban tổ chức huyện ủy cũng quá hoành tráng. Nếu biểu hiện của gã không tốt một chút thì chỉ sợ sẽ bị ra rìa.
Đặng Trọng Hòa đến tìm gã, Từ Văn Hạo trong lòng đều biết, một bên là kiêng kị, một bên là vươn cành ô-liu. Từ Văn Hạo cũng cần cẩn thận cân nhắc một chút.
- Đồng chí Văn Hạo, xin mời cứ nói.
Mộ Tân Dân trên mặt lộ ra một chút tươi cười. Tuy nhiên mọi người đã quen với gương mặt kia của y, đối với gương mặt tươi cười này có chút không thích ứng, chỉ có thể cố gắng không nhìn mà thôi.
Từ Văn Hạo nghiêm nghị nói:
- Bí thư Mộ, các đồng chí, trước tiên nói về việc điều chỉnh chức vụ của đồng chí Khâu Đức Viễn, tôi cho rằng đồng chí Khâu Đức Viễn ở Khu Kinh Loan công tác rất đắc lực, đã làm việc ở đó thời gian dài nên rất hiểu tình hình. Hiện tại ở đó đang mở rộng mô hình nuôi heo hơi, xây dựng một nhà máy rửa than cỡ lớn, công tác này rất quan trọng đối với sự phát triển của Khu Kinh Loan, tất cả đều mới đang bắt đầu. Nếu lúc này điều đồng chí Khâu Đức Viễn đi, tôi cho rằng không thích hợp. Hơn nữa điều đồng chí Long Hoa đến tiếp nhận chức vụ Bí thư Khu Kinh Loan, càng không thích hợp. Long Hoa ở cơ quan công tác, cơ bản không có kinh nghiệm tại cơ sở, đây lại là thời điểm mấu chốt, điều đồng chí Long Hoa đến tiếp nhận vị trí của Khâu Đức Viễn, không ổn chút nào.
Đặng Trọng Hòa và Lưu Vĩ Hồng liền nhìn nhau một cái, đều trong ánh mắt đối phương đọc được một tia vui mừng.
Từ Văn Hạo này xem như đã biểu hiện thái độ.
Ai cũng biết rằng Khâu Đức Viễn là thân tín của Đặng Trọng Hòa, lần trước trong Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân, sự việc Lưu Vĩ Hồng đề cử, chính là Khâu Đức Viễn và Mã Cát Xương Khu Giáp Sơn triển khai hoạt động trước. Có thể nói là người có thể giúp đỡ Đặng Trọng Hòa. Từ Văn Hạo vừa lên tiếng đã phản đối sự điều chỉnh Khâu Đức Viễn, đây chính là một loại tín hiệu.
Mộ Tân Dân không hài lòng nói:
- Đồng chí Văn Hạo, lúc này điều chỉnh cán bộ, có một điều kiện cơ bản tiên quyết, đó là các cán bộ ở một chỗ công tác trong thời gian quá dài, không phù hợp với quy định phân công cán bộ thông thường. Đã nói Khâu Đức Viễn làm Chủ tịch Khu ba năm, Bí thư Khu ủy ba năm, hơn nữa làm Phó bí thư và Phó chủ tịch Khu một nhiệm kỳ, như vậy Khâu Đức Viễn ở khu Kinh Loan đã trên dưới mười năm. Như thế không được. Thời gian dài ở một chỗ, một đơn vị công tác, rất dễ dàng hình thành tính chây ì, cũng dễ dàng chuyên quyền. Cái này đối với việc kiến thiết đội ngũ cán bộ, đối với việc phát huy dân chủ trong Đảng đều là bất lợi. Đồng chí cũng là cán bộ lâu năm, tình huống này hẳn là rất rõ ràng.
Lấy Khâu Đức Viễn đi đầu, vốn là Mộ Tân Dân cố ý an bài, mục đích là chèn ép Đặng Trọng Hòa một chút. Đặng Trọng Hòa đã trở thành đồng mình của Lưu Vĩ Hồng, Mộ Tân Dân xem như đã rõ ràng. Mà vừa vặn, Khâu Đức Viễn lại ở khu Kinh Loan nhậm chức thời gian quá dài, đúng là mục tiêu vô cùng thích hợp.
Theo lý thuyết, Bí thư Khu ủy Khu Kinh Loan và Trưởng phòng Giao thông huyện đều là cấp trưởng phòng, Khâu Đức Viễn điều nhiệm cũng không tính là hạ cấp. Tuy nhiên nếu nghiêm túc nhìn nhận thì không như vậy. Chủ yếu là bởi vì Huyện Lâm Khánh là một huyện hẻo lánh, mạng lưới giao thông rất không phát triển, Trưởng phòng giao thông Huyện, thật sự không phải quyền cao chức trọng. Mà Khu Kinh Loan lại là một trong những khu giàu có nhất Huyện Lâm Khánh, nhân khẩu cũng tương đối nhiều, Bí thư Khu ủy phân lượng rất nặng. Nếu là ở đời sau, Khâu Đức Viễn này thuyên chuyển công tác, cho dù không phải đề bạt cũng nên tính là trọng dụng.
Thời đại không giống thì nhận thức cũng khác nhau.
Trong lời nói của Mộ Tân Dân mơ hồ có ý chỉ trích Từ Văn Hạo. Anh là cán bộ lâu năm, còn cần tôi phải dạy anh nên làm thế nào ư?
Từ Văn Hạo lập tức nói:
- Theo như Bí thư Mộ nói, chúng ta nên phân tích tình hình cụ thể. Tôi thừa nhận, Khâu Đức Viễn ở khu Kinh Loan công tác thời gian là khá dài, nhưng đồng chí này tính cách ngay thẳng, bản chất không tồi, ở khu Kinh Loan nhiều năm như vậy, cũng không phạm sai lầm gì, mọi người đều đánh giá rất tốt về đồng chí đó. Cái này cũng đủ để chứng minh, đồng chí Khâu Đức Viễn không có sinh ra tính chây ì, càng không hề chuyên quyền. Hơn nữa hienj tại Khu Kinh Loan đang là thời khắc mấu chốt, lâm trận đổi tướng, từ trước là tối kỵ trong binh gia. Tôi cho rằng vì cái này mà điều chỉnh thì không ổn.
Mộ Tân Dân rất buồn bực.
Ngay cái tên thứ nhất trong bảng danh sách cần điều chỉnh đã gây náo loạn rồi.
Chu Vân Đan nhẹ nhàng ho khan một tiếng, mỉm cười nói:
- Phó bí thư Từ, tôi cảm thấy vấn đề này nên chăng xuất phát từ đại cục. Điều Phó bí thư Từ băn khoăn, không thể nói không có đạo lý, đồng chí Khâu Đức Viễn quả thực rất không tồi. Chúng ta ở đây cũng không ai phủ nhận điều đó, chỉ là một sự điều chỉnh bình thường thôi. Tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư Mộ. Một cán bộ, quả thật không thích hợp ở cùng một chỗ, cùng một đơn vị công tác thời gian quá dài. Thời gian quá dài đều dễ xảy ra vấn đề, đều hình thành quán tính thôi. Điều này văn kiện cũng có quy định. Đúng là bởi vì Khâu Đức Viễn tự thân mình vượt qua thử thách, cho nên mới phải mời ông ta làm gương. Các đồng chí như vậy đều phải điều chỉnh, các đồng chí khác cũng không thể có ý kiến. Lại nói, Phòng Giao thông cũng là Phòng ban rất quan trọng. Tình trạng giao thông ở Lâm Khánh chúng ta rất lạc hậu, chính vì vậy cần phải có một cán bộ có năng lực công tác tốt, tác phong dứt khoát, thân thể cường tráng đến chủ trì Phòng Giao thông, như vậy mới có thể nhanh chóng mở ra cục diện, xoay chuyển tình trạng lạc hậu này. Đây cũng là sự tín nhiệm của Huyện ủy đối với đồng chí Khâu Đức Viễn. Trưởng ban Lưu, tôi nghe nói cậu đang dẫn dắt các đồng chí trong Ban Tổ chức cán bộ làm một chế độ khảo sát cán bộ, ý nghĩ này tôi rất tán thành. Tôi nghe đồng chí Lý Cương nói, các cậu trong bản dự thảo chế độ khảo sát cán bộ còn có một ý thế này: các cán bộ lãnh đạo ở cùng một chỗ, cùng một đơn vị công tác nhậm chức thời gian quá dài phải tiến hành điều chỉnh phù hợp, có đúng như vậy không?
Chu Vân Đan trước đây là Trưởng ban Tổ chức cán bộ, có liên quan đến công tác cán bộ, nói đạo lý rõ ràng, hơn nữa chuyện vừa chuyển liền đá quả bóng về Lưu Vĩ Hồng, muốn gậy ông đập lưng ông, đây cũng là thủ đoạn không tồi. Nhất là mắt thấy Mộ Tân Dân kinh ngạc, kịp thời đứng dậy phản công Từ Văn Hạo, biểu hiện thật sự đúng chỗ. Chu Vân Đan trước kia đảm nhiệm chức Trưởng ban Tổ chức cán bộ Huyện, cùng với Từ Văn Hạo hợp tác cũng không thoải mái.
Điều này cũng có thể lý giải, hai người phân công quản lý kỳ thật là cùng một lĩnh vực, cấp bậc cũng giống nhau, chỉ có điều xếp hạng trong Đảng khác nhau, tranh quyền lẫn nhau là không thể tránh được. Muốn cho Chu Vân Đan thật tâm đối đãi với Từ Văn Hạo như thượng cấp cũng không dễ dàng như vậy. Hiện tại vừa phản bác Từ Văn Hạo, lại vừa hướng Mộ Tân Dân biểu lộ thành ý, cũng được cho là một mũi tên trúng hai đích.
Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, nói:
- Phó bí thư Chu, là thế này, chế độ khảo sát đánh giá cán bộ của chúng tôi quả thực có cái nội dung như vậy. Tuy nhiên, tôi cũng đồng ý với ý kiến của Phó bí thư Từ, đưa đồng chí Long Hoa đến đảm nhiệm Bí thư Khu ủy Khu Kinh Hoa là không hề thích hợp. Đồng chí Long Hoa hoàn toàn không có kinh nghiệm công tác tại xã, thị trấn.
Đặng Trọng Hòa và Từ Văn Hạo hai hàng lông mày đang hơi chau lại lập tức liền giãn ra.
Lưu Vĩ Hồng miệng nói đồng ý với ý kiến của Từ Văn Hạo, trên thực tế, hắn chỉ đồng ý một nửa, hơn nữa trọng điểm không giống. Trọng điểm của Từ Văn Hao là không đồng ý điều chỉnh Khâu Đức Viễn, còn trọng điểm của Lưu Vĩ Hồng lại đặt ở người sẽ kế nhiệm Khâu Đức Viễn, hắn không đồng ý Long Hoa tiếp nhận vị trí của Khâu Đức Viễn. Ngụ ý, đối với việc điều chỉnh Khâu Đức Viễn cũng là đồng ý.
Lưu Vĩ Hồng trong lòng quả thật cũng là đồng ý điều chỉnh Khâu Đức Viễn. Về điểm này, hắn kỳ thật ủng hộ ý kiến của Mộ Tân Dân và Chu Vân Đan. Rất nhiều sự thật chứng minh, một cán bộ ở cùng một chỗ nhậm chức thời gian quá dài, thực tại dễ dàng nảy sinh vấn đề. Nhẹ thì sinh ra tính chây ì, công việc chỉ dựa vào kinh nghiệm mà làm, không có chí tiến thủ, nặng thì chuyên quyền, làm Hoàng đế một cõi, đối với bất kỳ cái gì trái ý cũng đều không nghe.
Lưu Vĩ Hồng không cho rằng đây là một điều tốt.
Làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy, đầu tiên hắn sẽ dựa trên đại cục suy nghĩ chứ không đơn thuần đem điều này trở thành lợi thế tranh giành quyền lực.
Về mặt khác, Lưu Vĩ Hồng cũng không cho rằng điều Khâu Đức Viễn đến Phòng Giao thông huyện là một sự giáng chức. Thân là người tái sinh, Lưu Vĩ Hồng rất rõ ràng, tương lai mười, hai mươi năm nữa, đường giao thống sẽ phát triển ra sao. Ngành cầu đường và bất động sản đều trở thành ngành công nghiệp trụ cột. Trong Đại hội tổng hết cuối năm mấy tháng trước, Đặng Trọng Hòa cũng công nhiên đưa ra tư tưởng “Muốn giàu có phải làm đường”. Nếu Đặng Trọng Hòa thật sự thực thi chính sách này thì tương ứng với nó, Trưởng phòng Giao thông sẽ trở nên vô cùng quan trọng, tuyệt đối trên mức Bí thư Khu ủy. Hơn nữa, một khi làm đường quy mô lớn, sẽ đề cập đến lượng tài chính rất lớn, đương nhiên phải do thân tín của Chủ tịch Huyện quản lý mới đúng, bằng không xảy ra vấn đề thì Đặng Trọng Hòa chết chắc. Hiện tại điều Khâu Đức Viễn đến đó là một sự an bài không tồi.
Chỉ có điều ý kiến của Từ Văn Hạo và Lưu Vĩ Hồng không thống nhất với nhau. Lưu Vĩ Hồng liền dùng lời lẽ khá uyển chuyển để diễn đạt ý mình. Đại cục phải suy xét, nguyên tắc phải tuân thủ, mối quan hệ với Từ Văn Hạo cũng không thể vi đó mà làm sai được. Một khi đắn đo không quyết đoán liền dễ dàng xảy ra vấn đề.