Sau khi trở về không lâu, phòng Than đá huyện, phòng Khoáng sản và phòng Đất đai liên hợp phát một văn kiện, phát xuống toàn huyện, công bố sẽ tiến hành kiểm tra mỏ than toàn huyện, hễ là không phù hợp điều kiện khai thác mỏ than, đều cần phải đình công. Tất cả những chứng từ đã cấp phát trước kia, ví dụ như chứng nhận cho phép sản xuất than đá, chứng nhận cho phép lấy quặng, chứng nhận cho phép an toàn sản xuất v.v.., đều sẽ bị thu hồi. Mỏ than đủ tư cách trong kiểm tra, sau khi đổi phát giấy chứng nhận, có thể tiếp tục sản xuất. Mỏ than kiểm tra không đạt, bao gồm đang chuẩn bị xây dựng mỏ than, thì giấy chứng nhận trước kia phát ra, đều trở thành phế thải. Chỉ có sau khi chỉnh đốn và cải cách đủ tư cách, một lần nữa phát mới giấy chứng nhận, mới có thể tiếp tục sản xuất.
Tiểu Hùng lặng lẽ đặt văn kiện này ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng, chần chừ, dường như muốn nói lại thôi.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Có chuyện gì nói đi
Tiểu Hùng nói:
- Bí thư, ở huyện vừa mới thông báo xuống, yêu cầu anh hai giờ rưỡi chiều nay, tới phòng họp Huyện ủy, tham gia hội nghị học tập
- Hội nghị học tập?
Lưu Vĩ Hồng hơi kinh ngạc. Hội nghị như vậy, cũng là thường xuyên mời dự họp. Bình thường đều là văn kiện bên trên đưa xuống, Huyện ủy sẽ tổ chức các trấn khu tham gia hội nghị học tập, lĩnh hội tinh thần văn kiện. Có đôi khi là nhân vật một số đảng chính cùng nhau tham gia, có đôi khi thì yêu cầu một mình nhân vật số một Đảng uỷ tham gia. Nhưng hiện tại, khu Giáp Sơn vẫn chưa nhận được văn kiện mới của cấp trên, không biết hội nghị học tập này, muốn học tập nội dung gì đây.
- Đúng vậy, văn phòng Huyện ủy thông báo, chỉ nói tham gia hội nghị học tập, yêu cầu Bí thư Đảng ủy tham gia. Không nói gì khác
Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, nói:
- Tôi biết rồi!
Tiểu Hùng sau khi rời đi, Lưu Vĩ Hồng dựa ra sau ghế, châm một điếu thuốc, cầm lấy văn kiện Tiểu Hùng vừa mới đưa tới, chậm rãi lật xem. Tô Chí Kiên phản ứng như thế, cũng là ở bên trong dự kiến của Lưu Vĩ Hồng. Nếu y gì cũng không làm, cũng không tiện hảo hướng Mộ Tân Dân giao phó. Về phần kiểm tra gì đó, không hề nghi ngờ là nhằm vào khu Giáp Sơn mà tới, thậm chí có thể trong lần kiểm tra này, chỉ có một mỏ than khu Giáp Sơn là không đạt. Đương nhiên mỏ than khác khẳng định cũng phải ói ra chút máu, để tiếp đãi đội ngũ kiểm tra.
Tuy rằng nói hiện tại gần như tất cả mỏ than đều đang thua lỗ bên trong nhưng cái gọi là thua lỗ này, ngoại trừ giá cả than đá quá thấp, các hạng chi quá mức khổng lồ cũng là nguyên nhân chủ yếu. Phí tổn vận hành của mỏ than quốc doanh giai đoạn này và mỏ than chế độ sở hữu tập thể, không thể sánh bằng phí tổn vận hành mỏ than sau khi trải qua chỉnh hợp ở đời sau. Mỏ than có thua lỗ hơn nữa, kinh phí làm việc là phải bảo đảm. Kinh phí tiếp đãi lãnh đạo cấp trên khi đến kiểm tranh, càng không thể tiết kiệm. Giống Bí thư Lưu vậy, lãnh đạo cấp trên đến kiểm tra, nói ba xạo một hồi chọc cho lãnh đạo tức giận đến phẩy tay áo bỏ đi, tình hình tiết kiệm kinh phí tiếp đãi như vậy là có một không hai, chỉ có Bí thư Lưu mới có thể làm được.
Tuy nhiên đây không là gì.
Lưu Vĩ Hồng thuận tay đem phần văn kiện kia để lại trên bàn.
Ông kiểm tra của ông, tôi tiếp tục làm của tôi, mặc kệ ông chứ.
Nếu là công tác kiểm tra bình thường, Lưu Vĩ Hồng khẳng định cần phối hợp, khu Giáp Sơn không phải vương quốc độc lập, vẫn dưới sự quản lý của lãnh đạo cấp trên. Nhưng đối với loại châm chích đặc biệt rõ ràng này, mục đích cũng đặc biệt rõ ràng thế kia, cái gọi là kiểm tra nếu Bí thư Lưu phối hợp, kia mới kêu có quỷ a.
Loại kiểm tra này, nói trắng ra là chính là một trận đấu tranh, ai thắng thì người đó đúng.
Lưu Vĩ Hồng hiện tại phải làm, cũng không phải làm thế nào ứng phó kiểm tra ở huyện, mà là phải làm thế nào đánh thắng “trận chiến” này. Chỉ cần trong đấu tranh giành được thắng lợi thì hết thảy đều dễ dàng giải quyết.
Đang lúc trầm tư, Tiểu Hùng lại chạy vào, cầm trong tay một đống báo chí.
Trước kia khu Giáp Sơn kinh phí cực kỳ eo hẹp, số lượng đặt báo chí tạp chí rất ít, trên cơ bản cũng chỉ có vài loại tạp chí Đảng báo Đảng mà cấp trên yêu cầu phải đặt, báo chí tạp chí khác thì không màng tới. Lưu Vĩ Hồng sau khi đến nhận chức lập tức gia tăng phạm vi đặt báo, các bài báo của trung ương và của mấy tỉnh có phân lượng cùng với sách báo về chính sách về lý luận, tất cả đều có đủ, thậm chí báo chí tạp chí mấy địa khu tỉnh Lĩnh Nam, Lưu Vĩ Hồng cũng chỉ thị đặt. Đừng thấy Bí thư Lưu nổi danh “lụ khụ”, ở phương diện này, chi rất mát tay
Lưu Vĩ Hồng biết rõ ở trong thể chế phát triển, chỉ dựa vào hai mươi năm biết trước là chưa thể đủ, huống chi đời trước hắn gần như hoàn toàn thoát ly vòng tròn chính trị, không thua kém gì với một dân chúng bình dân bình thường, duy nhất so với dân chúng bình thường mạnh hơn, chính là khi quay về Bắc Kinh thăm người thân, cùng bề trên trong nhà nói chuyện phiếm đôi ba câu. Cho nên hai mươi năm tiên tri biết trước, cũng chỉ là đối với đại thế có hiểu biết cơ bản, hơn nữa chỉ là ở mặt ngoài. Thứ bên trong thật sự, thì biết được không nhiều lắm. Sau khi tái sinh, Lưu Vĩ Hồng tăng mạnh liên hệ với anh em Bắc Kinh, đám người Hồ Ngạn Bác, Trình Huy, thường xuyên cùng bọn họ điện thoại, đem một số tin tức mới nhất kịp thời truyền đạt cho hắn. Nhưng nguồn gốc tin tức này, cũng có giới hạn nhất định. Lưu Vĩ Hồng còn phải thông qua báo chí tạp chí công khai phát hành, để thu hoạch thêm nhiều tin tức.
Mặc dù rất nhiều tin tức trên báo chí, là không ít lời nói rỗng tuếch, nhưng làm một “người làm quan”, phải học được cách nhìn xuyên thấu qua hiện tượng để thấy bản chất. Đây là bước chuẩn bị kỹ xảo tiến tới con đường làm quan. Khi nào trên báo chí cường điệu phải tăng mạnh quyền uy gì đó, hoàn toàn đã nói lên, quyền uy gì đó đã xảy ra vấn đề, không được coi trọng. Báo chí ngoại trừ tuyên truyền tạo thế, còn có một tác dụng chính là thổi gió. Nói cho các anh biết, ở lĩnh vực nào đó, cấp trên có thể sẽ có động tác lớn. Tất cả mọi người phải cẩn thận chút. Nếu ai hậu tri hậu giác, hoặc là ngược hướng gió, rất có khả năng dao găm trên cổ anh sẽ lập tức chém xuống
Súng bắn chim đầu đàn, đả kích phá hoại điển hình, từ trước đều là thủ đoạn hay rất hữu hiệu trong đấu tranh chính trị
Ở huyện thông báo hai giờ rưỡi chiều họp, hiện tại còn là buổi sáng, Bí thư Lưu vẫn còn dư thời gian, xem báo chí một chút.
Lưu Vĩ Hồng có thói quen cầm lấy Nhật Báo Nhân Dân đặt ở mặt trên
Mấy ngày hôm trước, trên Nhật Báo Nhân Dân đã cho đang phát một tin tức ngắn, Ban Tuyên giáo Trung ương phó Vân Hán Dân chính thức nhậm chức Giám đốc thông tấn xã Nhật Báo Nhân Dân. Lưu Vĩ Hồng đối với Nhật Báo Nhân Dân càng thêm chú ý. Đầu tháng ba, báo chí nào đó của Minh Châu, đăng bài văn dài hai trang có liên quan đến việc tiến thêm một bước tiến hành cải cách mở cửa, Lưu Vĩ Hồng vẫn đang chờ đợi phản ứng của Nhật Báo Nhân Dân.
Sau khi nói chuyện điện thoại với Vân Vũ Thường xong, Lưu Vĩ Hồng lại gọi điện thoại cho Mã Quốc Bình, trình bày ý kiến của mình. Hiện tại ba vị bề trên của Lưu gia đã hoàn toàn thừa nhận Lưu Vĩ Hồng là trung tâm của Lưu gia, không hề nhớ đến việc ăn chơi trác táng của hắn trước kia nữa. Đối với mọi ý kiến của hắn thì khá coi trọng. Lưu Thành Thắng, Mã Quốc Bình đối với việc Vân Hán Dân tiếp nhận chức vụ Giám đốc thông tấn xã thì việc Nhật báo Nhân dân đi con đường nào cũng khá là cẩn thận. Chỉ có điều sau khi nghe ý kiến của Lưu Vĩ Hồng thì vẫn chưa tỏ vẻ khẳng định hay phủ định. Đối với những vấn đề có tính nguyên tắc trái phải rõ ràng thì Mã Quốc Bình cũng sẽ không dễ dàng tỏ thái độ. Tuy nhiên, đối với đề xuất của Lưu Vĩ Hồng, tranh thủ Vân Hán Dân dựa vào ý kiến của Lưu gia thì đều tỏ vẻ đồng ý.
Thực lực của Vân Hán Dân không kém, lại có tiếng nói trong giới truyền thông, có thể tiến thêm một bước trong việc đấu tranh giữa hai nhà Lưu – Hạ. Cái lợi trong đấu tranh chính trị luôn luôn tốt nên ai cũng không muốn chậm trễ.
Lưu Vĩ Hồng trực tiếp nói với Lưu Thành Gia, hy vọng bố mình có thể trong thời điểm thích hợp, đặc biệt đi thăm hỏi Vân Hán Dân một chút. Nếu Lưu Vĩ Hồng và Vân Vũ Thường đã xác lập quan hệ luyến ái thì đối với những gia đình thế gia ở Bắc Kinh, chỉ cần không xuất hiện những biến cố khá lớn thì gần như có thể khẳng định hai bên gia đình chắc chắn trở thành thông gia. Cho nên lúc này cần phải tăng thêm sự liên lạc giữa đôi bên.
Lưu Thành Gia dĩ nhiên là đáp ứng. Buổi tối hôm trước, khi nói chuyện điện thoại với Lưu Vĩ Hồng thì có nói rằng, lúc đến tham dự hội nghị ở quân khu đã cùng với Lâm Mỹ Như đi thăm hỏi Vân Hán Dân và Dương Cầm.
Loại thăm hỏi này nhìn qua thì thấy là trong sáng nhưng trên thực tế hàm ý rất sâu sắc. Vân Hán Dân hẳn là có thể cảm nhận được thành ý của Lưu gia.
Nhưng hôm nay tờ Nhật báo Nhân dân cũng không có phản ứng gì.
Lưu Vĩ Hồng lắc đầu, cầm lấy một tờ báo lớn khác. Vừa mở ra đã thấy có thêm một tiêu đề có tính phê phán, nhằm vào bài văn của tờ báo Minh Châu.
Trong bài văn này đã đưa ra vấn đề “cải cách theo chủ nghĩa xã hội hay chủ nghĩa tư bản”, chỉ trích bài văn của tờ báo Minh Châu không có nguyên tắc, quên đi điều kiện tiên quyết cơ bản nhất, rất không thích hợp, và có những tư tưởng nguy hiểm.
Lưu Vĩ Hồng lập tức ngồi thẳng thân người dậy, đọc qua bài văn một lần.
Có liên quan đến tranh luận thì năm trước đã bắt đầu rồi. Giới lý luận tranh luận với nhau thật sự là rất sô nổi. Báo chí cũng thường xuyên xuất hiện những bài báo tranh luận với nhau, tuy nhiên phần lớn những trích dẫn không có nghĩa đó là quan điểm của tờ báo. Hiện giờ, trong những tờ báo lớn chính thức của cả nước thì có thể thấy được bài văn này cũng đã chiếm được đa số sự chú ý.
Bài văn bác bỏ tờ báo Minh Châu cũng không có gì mới mẻ, độc đáo. Chỉ có điều là nó trình bày thái độ mới lạ của mình. Bởi vì phân lượng của tờ báo nên bài văn này có vẻ rất có sức chiến đấu.
Tương tự, cũng có mấy tờ báo đăng bài văn dùng ngòi bút làm vũ khí công kích tờ báo Minh Châu. Nhưng có hai tờ báo là lên tiếng ủng hộ bài văn của tờ báo Minh Châu.
Luận chiến rất là kịch liệt!
Ai cũng biết rằng, bài văn của tờ báo Minh Châu trên thực tế là thuật lại những lời phát biểu của thủ trưởng tối cao khi đi thị sát ở Minh Châu. Lịch sử một lần nữa đã tái diễn.
Lưu Vĩ Hồng chậm rãi xem lại hoàn toàn những nội dung của các tờ báo, cẩn thận suy xét rồi cầm lấy tập san. Nguyên tưởng rằng, tập san vì thời gian xuất bản nên sẽ không có nội dung tương tự với những bài báo khác. Ai ngờ là sau khi lật vài quyển tập san cũng có những bài văn đồng ý hoặc phản đối. Nhất là tập san của tỉnh Lĩnh Nam, nội dung lại kịch liệt hưởng ứng, ủng hộ bài văn kia của tờ báo Minh Châu.
Tỉnh Lĩnh Nam chính là đầu cầu của việc cải cách mở cửa, kiên quyết lên tiếng ủng hộ bài văn của tờ báo Minh Châu rất là hợp tình hợp lý. Nhật báo Nhân dân vẫn không có động tĩnh gì, chứng tỏ Vân Hán Dân vẫn còn chút do dự, chưa có chủ ý quyết định cuối cùng.
Nhưng như vậy cũng khó trách, dù sao đây cũng là một sự việc lớn, phải cần suy xét cho rõ ràng.
Khi nhìn thấy những tờ báo, tập san tràn lan trên bàn, ánh mắt Lưu Vĩ Hồng dần dần lóe sáng lên, giống như nhớ đến vấn đề gì quan trọng.