Quan Gia

Chương 780: Chương 780: Vụ án này, kiên quyết phải làm!




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 780: Vụ án này, kiên quyết phải làm! 

Nhóm dịch: PQT 

Nguồn: Mê Truyện 

 

 

 

 

Long Vũ Hiên và Hạ Hàn đều có chút trố mắt. 

Ông tướng này, đúng là nghĩ gì làm nấy a? 

Hạ Hàn là rất muốn đi Cửu An bắt người, nhưng hiện tại lại cảm thấy cần phải đem sự tình làm cho rõ ràng, hơn nữa đi bắt ai, lãnh đạo cũng chưa nói a. Bọn lưu manh ở Cửu An không có một ngàn cũng có tám trăm, mọc lên như nấm, Cục trưởng Hạ cũng không thể bắt hết mấy tên du côn đầu đường xó chợ 

Long Vũ Hiên thấy Lưu Vĩ Hồng tức giận tột đỉnh, liền nhẹ giọng nói: 

- Bí thư, bình tĩnh chút chớ nóng nảy, xảy ra chuyện gì thế? 

Lưu Vĩ Hồng dần dần tỉnh táo lại, ngồi xuốngô pha khách, hướng hai vị mãnh tướng nói: 

- Vũ hiên, Hạ Hàn, đều lại đây ngồi đi. Người ở Cửu An bên kia, lại gây ra vụ án lớn… 

Long Vũ Hiên và Hạ Hàn liền lập tức lần lượt ngồi xuống ở hai bên, vẻ mặt rất chăm chú nhìn Lưu Vĩ Hồng. 

Lưu Vĩ Hồng châm một điếu thuốc, lại đem thuốc lá đẩy đến trước mặt Long Vũ Hiên, rít mấy hơi, mới dùng thanh âm trầm từ từ thuật lại chuyện cháu trai và cháu dâu Ngũ Bách Đạt gặp phải 

Hạ Hàn giận tím mặt, kêu lên: 

- Bọn khốn khiếp, thật đáng chết! Đúng là con mẹ nó khốn khiếp! 

Long Vũ Hiên cũng rất là phẫn nộ, tuy nhiên y dù sao cũng là công an kỳ cựu, tuổi không lớn, lại từng trải sóng gió, gặp chuyện vẫn có thể bình tĩnh, hai hàng lông mày nhấc lên, nói: 

- Bí thư, như vậy xem ra, đây là Cửu An bên kia muốn hướng chúng ta thị uy a... 

Hạ Hàn kêu lên: 

- Bọn họ thị uy cái đếch gì? Chúng ta lại không chọc bọn họ, chỉ kêu bọn họ quản bọn lưu manh cho tốt, chẳng lẽ có gì sai sao? Bành Tông Minh làm thế nào làm Cục trưởng Công an chứ? 

Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày xoắn lại thành một chữ xuyên. Sau khi tỉnh táo lại, hắn cũng cảm thấy chuyện này có khả năng liên quan đến cú điện thoại mà mình đã gọi cho Bành Tông Minh mấy ngày hôm trước. Đừng thấy Bành Tông Minh lúc ấy là đầy miệng đáp ứng, nhất định điều tra nghiêm chỉnh. Phỏng chừng cũng chỉ là nói cho có lệ mà thôi. Nói không chừng sẽ thuận miệng dặn dò cấp dưới một chút, bảo bọn họ điều tra một chút, mặc kệ nói như thế nào, y đã đáp ứng cho Lưu Vĩ Hồng một câu trả lời. Nhưng sau khi đám lưu manh này đánh Ngũ Bách Đạt trọng thương đến thế, lẽ ra sẽ không tìm đến cửa hàng công ty Bách Đạt gây phiền toái nữa. Dù sao Ngũ Bách Đạt chỉ hướng Hội đồng nhân dân thành phố Cửu An và Ủy ban Chính trị Pháp luật đưa lên cái ý kiến, có lẽ thái độ không tốt, thế nên người thiếu chút nữa bị đánh chết, bất kể như thế nào cũng là đủ lắm rồi. Kết quả một cú điện thoại của Lưu Vĩ Hồng, đám lưu manh lại lập tức “hành động”, đem vợ chồng cháu trai chủ tiệm người ta hãm hại thành cái dạng này... Nếu nói chuyện này cùng Bành Tông Minh không hề có chút quan hệ nào, chỉ sợ không thể nào nói nổi. Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng có một điểm nghĩ không ra chính là, Bành Tông Minh làm gì thị uy với Lưu Vĩ Hồng hắn chứ? Đối với y có lợi ích gì? Y ở Cửu An làm Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật, Lưu Vĩ Hồng ở Hạo Dương làm Bí thư Thị ủy, không lệ thuộc vào nhau. Bành Tông Minh không cần thiết đánh vào mặt Lưu Vĩ Hồng như vậy chứ phải không? Bành Tông Minh không có thể không biết lai lịch xuất thân của Lưu Vĩ Hồng, vô duyên vô cớ, chỉ vì một cú điện thoại, liền giở loại uy phong này, trừ phi đầu óc thật sự đã bị ngấm nước 

Chẳng lẽ Bành Tông Minh còn mong đợi Lưu Vĩ Hồng từ nay về sau sẽ "Kính sợ" y chăng? 

- Bí thư... Xem ra tình hình mà Ngũ Bách Đạt bọn họ phản ánh, là sự thật, cảnh phỉ một nhà. Bọn lưu manh đầu đường này, nhất định có người bên trong cục Công an chống lưng. Bằng không, tôi cảm thấy không cần thiết phải xuất chiêu hồi mã thương. 

Long Vũ Hiên rất bình tĩnh phân tích nói. 

Y là Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật, đầu lĩnh của hệ thống chính trị pháp luật ở thị xã Hạo Dương. Chức trách công tác của y, không chỉ là bắt người đơn giản như vậy. Tất cả hành động trọng đại, y đều phải lên kế hoạch toàn diện, không thể lỗ mãng. 

Không đợi Lưu Vĩ Hồng trả lời, Hạ Hàn lập tức nói: 

- Khẳng định là như thế. Tôi phỏng chừng a, Bành Tông Minh sau khi nhận được điện thoại của Bí thư Lưu, sau đó liền đánh tiếng với người phụ trách cục trị an thành phố, kết quả bọn người kia trong lòng không vui, liền kêu bọn khốn khiếp này đi hãm hại cháu trai cháu dâu của Ngũ Bách Đạt, muốn hù dọa số người bị hại này, để từ nay về sau không dám phản kháng bọn họ. 

Lưu Vĩ Hồng hừ lạnh một tiếng, nói: 

- Dù là như thế, Bành Tông Minh cũng khó trốn tránh tội danh không làm tròn trách nhiệm! Y cái chức Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật kiêm Cục trưởng Công an, làm ăn sao thế không biết? Thành phố Cửu An loạn thành cái dạng này, y phải chịu trách nhiệm hàng đầu! 

Hạ Hàn tức giận phẫn nộ nói: 

- Nói không chừng y chính là hậu trường lớn của bọn lưu manh du côn này 

Long Vũ Hiên chậm rãi nói: 

- Có khả năng này. Bí thư, tôi cho rằng, chuyện này phải lập tức hướng ở tỉnh báo cáo, Cửu An không thể cứ tiếp tục rối loạn thế này 

Lưu Vĩ Hồng cười lạnh nói: 

- Tôi khẳng định sẽ hướng Tỉnh ủy báo cáo. Nhưng mấy tên hung thủ này, cũng tuyệt không thể cứ như vậy để bọn họ nhởn nhơn ngoài vòng pháp luật. Vũ hiên, Hạ Hàn, các anh lập tức sắp xếp, tổ chức một đám nhân sự có khả năng cao tới Cửu An, đem hung thủ hãm hại một nhà Ngũ Bách Đạt, bắt lại hết. Bắt hết tới Hạo Dương, thẩm vấn cho rõ 

Hạ Hàn lập tức kêu lên: 

- Được, tôi lập tức đi sắp xếp. Ngũ Bách Đạt khi phản ánh tình hình lần trước, nói ông ta quen biết được mấy tên đầu xỏ, đối với tình hình bọn họ cũng có tìm hiểu qua 

Long Vũ Hiên rướn mày nói: 

- Bí thư, vượt địa khu phá án, là vượt quyền. Vụ án này phát sinh ở Cửu An, dựa theo nguyên tắc quản hạt khu vực, phải là cơ quan công an Cửu An đến thụ lí, hoặc là được sở tỉnh ra tay. Do cảnh sát Hạo Dương chúng ta qua đó bắt người, sẽ vạch áo cho người xem lưng. 

 

Long Vũ Hiên không phải không chấp hành mệnh lệnh của Lưu Vĩ Hồng, nhưng y là trợ thủ của Lưu Vĩ Hồng, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Hạo Dương, cũng phải cố làm hết chức trách của mình, đem tình huống bất lợi có khả năng phát sinh hướng Lưu Vĩ Hồng báo cáo rõ ràng, không thể làm một "Tay đấm" không có đầu óc dường như thế 

Tính tình Hạ Hàn, bộp chộp hơn y, lại trẻ hơn vài tuổi, chỉ để ý hô đánh hô giết. Giờ phút này ở trong lòng cậu ta, hận không thể mọc ra hai cánh, lập tức bay thẳng đến Cửu An, một mẻ bắt hết cái đám cô hồn này 

Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, đang muốn nói chuyện, thì điện thoại trên bàn làm việc lại vang lên. Lưu Vĩ Hồng đứng lên, đi qua cầm lấy ống nghe, trầm giọng nói: 

- Xin chào, tôi là Lưu Vĩ Hồng. 

- Ha ha, Bí thư Lưu, là tôi đây, Bành Tông Minh! 

Trong điện thoại truyền đến tiếng ha ha của Bành Tông Minh, nghe ra rất là sảng khoái, dường như gã ta cùng Lưu Vĩ Hồng thật sự đã trở thành bạn tốt. 

Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày nhếch lên, bình thản nói: 

- Xin chào, bí thư Bành. Bí thư Bành có chỉ thị gì? 

- Ha ha, Bí thư Lưu khách khí rồi, chỉ thị không dám nhận. Chỉ là trong điện thoại lần trước cậu nói với tôi về sự tình kia, tôi đã phái người đang điều tra, xin Bí thư Lưu yên tâm, rất nhanh sẽ có kết quả. Nhất định sẽ cho người bị hại một công đạo rõ ràng 

Bành Tông Minh lớn tiếng nói, dường như không hề biết tới thảm án vừa mới xảy ra 

Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày lại càng nhăn nhúm lại, hơi lãnh đạm nói: 

- Thế sao, vậy cảm ơn bí thư Bành. Tuy nhiên, bí thư Bành, tôi còn muốn hướng ông phản ánh một tình huống, vừa mới đây thôi, tôi nhận được điện thoại của Ngũ Bách Đạt, cháu trai và cháu dâu ông ta, lại xảy ra chuyện ở Cửu An. Cháu trai bị người đánh trọng thương, cháu dâu bị bọn lưu manh cưỡng bức. Tình huống này, bí thư Bành được nghe báo cáo chưa? 

- Á? Có chuyện thế sao? 

Nghe ra, Bành Tông Minh rất là giật mình, lập tức lại hỏi: 

- Bí thư Lưu, tình huống này là thật sao? 

- Tạm thời vẫn chưa xác minh, chỉ mới nhận được điện thoại báo án của Ngũ Bách Đạt, tôi đang muốn phái người đi xác minh tình huống. Bí thư Bành, nếu là thật, vậy thì quá tồi tệ. Đây là phần tử phạm tội lộ liễu khiêu chiến với chính phủ nhân dân chúng ta. Phần tử phạm tội kiêu ngạo như vậy, chứng minh uy danh chính phủ chúng ta xảy ra vấn đề. Cho nên, xin bí thư Bành nhất định phải nghiêm khắc xét xử, phạm tội nhiều lần như vậy, tình tiết cũng quá ác liệt, ảnh hưởng cũng là rất xấu 

Lưu Vĩ Hồng đè nén lửa giận trong lòng, chậm rãi nói. 

- Đúng, Bí thư Lưu nói rất đúng, phải tiến hành điều tra nghiêm khắc, nếu xảy ra vụ án ác liệt như vậy, nhất định phải nghiêm khắc xử lý. Bí thư Lưu, xem ra Ngũ Bách Đạt đối với cơ quan chính pháp Cửu An chúng tôi, hiểu lầm khá sâu. Xin cậu chuyển lời với ông ta, Cửu An chúng tôi tuyệt không bao che bất cứ phần tử phạm tội nào, ông ta bị hại, mời ông ta lập tức hướng cục Công an thành phố Cửu An chúng tôi báo án, chúng tôi nhất định sẽ điều tra làm rõ. 

 

Bành Tông Minh lời lẽ này nghe ra rất chính nghĩa, kỳ thật hướng vào chỗ sâu mà suy nghĩ, mùi vị khen chê không phải bình thường. Gã đây là đang ở ngoài sáng nhắc nhở Lưu Vĩ Hồng, đây là vụ án xảy ra ở Cửu An chúng tôi, Ngũ Bách Đạt muốn báo án, cũng không phải hướng Lưu Vĩ Hồng cậu báo, mà phải hướng cục Công an thành phố Cửu An chúng tôi báo án. Tay cậu không nên duỗi quá dài, nếu vượt giới sẽ không tốt lắm. 

Nói ngắn lại một câu: tất cả mọi người phải tuân thủ quy củ. 

Bí thư Lưu cậu quản tốt thị xã Hạo Dương của cậu là được rồi, chuyện Cửu An bên này, xin cậu đừng nhúng tay lung tung. 

- Vậy được, tôi tin tưởng bí thư Bành nhất định sẽ cho người bị hại một câu trả lời hài lòng 

Thanh âm Lưu Vĩ Hồng vẫn điềm tĩnh như cũ, chỉ là nghe hơi lạnh lung chút 

- Ha ha, tôi sẽ sắp xếp người đi điều tra 

Bành Tông Minh rất rõ ràng nghe ra được sự không vui bên trong lời nói của Lưu Vĩ Hồng, thanh âm cũng trở nên lãnh đạm hơn, không lên không xuống trả lời lại một câu, liền hướng Lưu Vĩ Hồng nói lời tạm biệt, rồi cúp máy 

Lưu Vĩ Hồng nhìn ống nghe kêu tua tua trong tay, hàng mi lại chau vào nhau, “lộp cộp” một tiếng, liền đam ống nghe nám vào chỗ cũ 

Hạ Hàn cười lạnh nói: 

- Bành Tông Minh đây là đến thăm dò ý tứ của anh. Tôi dám khẳng định, chuyện này gã nhất định đã biết 

Sau khi biết được đã phát sinh vụ án ác liệt như vậy, trong lòng Bành Tông Minh không có khả năng là không có một chút băn khoăn, dù sao việc này Lưu Vĩ Hồng đã nhúng tay vào, mà thân phận của Lưu Vĩ Hồng, gã khẳng định cũng sẽ có chút kiêng kị, nên mới gọi điện thoại lại đây thăm dò ý tứ của Lưu Vĩ Hồng. Nhưng nhờ vậy mà biết được, Bành tông Minh thật sự không phải là một Cục trưởng Công an đủ tư cách. Biết rõ vu án ác liệt như thế, cái gã muốn không phải là phá án càng sớm càng tốt, mà là phải nghĩ biện pháp bịt miệng Lưu Vĩ Hồng 

Hướng nhẹ mà nói, gã chính là cái quan liêu điển hình! 

An toàn sinh mạng tài sản của quần chúng, cùng cái chức vụ quan chức của gã, hoàn toàn không nằm cùng một đảng cấp 

Lưu Vĩ Hồng không ngồi trở lại sô pha, chấp tay sau lưng, đi qua đi lại trong phòng làm việc, lát sau, dừng bước chân, nhìn về phía Long Vũ Hiên và Hạ Hàn, kiên định nói: 

- Vũ hiên, Hạ Hàn, chuyện này, các anh không cần suy nghĩ gì khác. Tôi hiện tại giao cho các anh một nhiệm vụ, chính là bắt lại mấy phần tử đầu xỏ hãm hại một nhà Ngũ Bách Đạt trước. Đương nhiên, phá án trên đất khách, tình huống không rõ ràng, các anh nhất định phải bố trí chu đáo chặt chẽ, bảo đảm tuyệt đối không có sai sót nhầm lẫn. Trước tiên bắt người về đây cho tôi, quan tòa khác, từ từ mới tính! 

Thoáng tạm dừng một chút, Lưu Vĩ Hồng lại quơ tay một cái mạnh, nói: 

- Mặc kệ có bao nhiêu phiền toái, vụ án này cũng phải kiên quyết xử lý đến cùng, làm ra kết quả. Tôi là không tin, giữa ban ngày ban mặt, trời đất sáng sủa, thiên hạ thái bình, lại tùy cho bọn khốn khiếp này hoành hành ngang ngược! Mặc kệ là Cửu An hay là Hạo Dương, đều là thiên hạ của đảng ta, thiên hạ của nhân dân, không phải là thiên hạ của bọn lưu manh ác ôn này! 

Chủ soái quyết tâm đã định, thì không còn gì để do dự thêm. 

Long Vũ Hiên và Hạ Hàn liếc nhau, đồng loạt đứng dậy, ưỡn thẳng người, vô cùng kiên định mà đáp: 

- Vâng, kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ! 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.