- Khánh Long bí thư, mời anh nói ra ý kiến xử lý sơ bộ của tổ điều tra đi.
Tống Hiểu Vệ sau khi cao giọng huấn thị một hồi thì quay sang Lưu Khánh Long, giọng nói hơi hòa hoãn một chút.
Theo lý mà nói thì Lưu Khánh Long là Phó bí thư khối Đảng, không phải quản sự vụ cụ thể của cán bộ. Hơn nữa liên quan đến đến xử phạt Chủ tịch thành phố và Phó Chủ tịch thành phố, để Lưu Khánh Long phát biểu ý kiến xử lý sơ bộ cũng không quá hợp quy củ. Bình thường Tống Hiểu Vệ chắc đã tìm Lưu Vĩ Hồng trao đổi để nhất trí bước đầu rồi mới đưa ra thảo luận ở hội nghị bí thư xử lý thường, cuối cùng triệu tập hội nghị thường vụ thông qua nghị quyết.
Tống Hiểu Vệ hiện giờ tựa hồ đem những lưu trình này giản lược đi, trực tiếp đưa ra hội nghị thường vụ, cũng không biết hắn nghĩ thế nào. Có lẽ hắn là không nguyện ý một mình trao đổi với Lưu Vĩ Hồng, sợ vạn nhất Lưu Vĩ Hồng mãnh liệt bắn ngược lại thì xuống đài không được. Đưa ra thường vụ, Lưu Vĩ Hồng cho dù muốn bắn ngược, cũng nhất định phải cố kỵ một chút.
Bất kể nói thế nào, sự cố của mỏ bảy hai cũng đã được định danh là do thiếu trách nhiệm, Lưu Vĩ Hồng cũng không tỏ vẻ phản đối. Trong hội nghị liên tịch lần đầu, Lưu Vĩ Hồng cũng đã trước mặt mọi người bày tỏ muốn tự xử phạt. Cho dù Lưu Vĩ Hồng có làm trò hay không thì cũng đã nói ra, bây giờ làm sao để thu hồi.
Không có chuyện lúc bàn bạc xử phạt thì ngươi cao giọng, đến lúc thật sự thì lại đổi ý. Chẳng lẽ đem những thường vụ thành ủy thành đám ngu cả? Lưu Vĩ Hồng nếu làm vậy chẳng những lộ ra vẻ non nớt và về chính trị mà còn về tâm thái cũng coi như xong. Uy vọng vất vả dựng lên sẽ lập tức sứt mẻ rất lớn, thậm chí có thể biến thành trò cười.
Suy nghĩ đến các phương diện đó, Tống Hiểu Vệ mới quyết định không tìm Lưu Vĩ Hồng trao đổi, cũng không mở hội nghị bí thư xử lý thường vụ thảo luận mà trực tiếp đưa ra hội nghị thường vụ. Như vậy cũng coi như là chính thức lật mặt với Lưu Vĩ Hồng. Đừng xem Tống Hiểu Vệ từ khi nhận chức đến nay chưa từng chân chính phát sinh xung đột với Lưu Vĩ Hồng, trên thực tế so đấu giữa hai người là không thể tránh, lật mặt là chuyện sớm hay muộn.
Bề ngoài Tống Hiểu Vệ hòa nhã nhưng bên trong nội tâm cũng không khiêm tốn như vậy.
Chức vụ Bí thư thành ủy Hạo Dương này là khởi điểm con đường làm quan của Tống Hiểu Vệ, không được phép trắng tay. Nếu như lần đầu tiên đảm nhiệm đứng đầu địa phương đã bị người thứ hai ép cho không thở nổi thì con đường làm quan sau này của hắn chắc là không được xa.
Không nên tùy tiện ra tay! Nhưng vào lúc cần ra tay thì không thể do dự, nhất định phải xuất toàn lực!
Đây là những gì mà Tống Hiểu Vệ học được khi làm thư ký cho Phương Đông Hoa. Chẳng những ngôn truyền, hơn nữa mà còn giáo dục bằng hành động. Phương Đông Hoa thân là tỉnh bí thư Kỷ ủy tỉnh, đã bắt không biết bao nhiêu cán bộ kiệt ngao bất tuần, kinh nghiệm “đấu tranh đối địch” cực kỳ phong phú. Tống Hiểu Vệ đi theo Phương Đông Hoa nhiều năm, về phương diện này rất có tâm đắc.
Về phần để cho Lưu Khánh Long đứng ra, mặc dù có chút không hợp quy củ nhưng cũng không coi là quá mức. Tóm lại Lưu Khánh Long là người phụ trách tiểu tổ điều tra, để hắn lên tiếng đầu tiên cũng có thể được.
Tống Hiểu Vệ nếu quyết định toàn lực xuất thủ thì không thể sơ suất.
Lưu Khánh Long vẫn có thể đủ tin được .
Đoán chừng Tào Chấn Khởi chắc cũng đã nói qua với Lưu Khánh Long nên làm như thế nào.
- Được rồi, Tống bí thư, các vị đồng chí, tôi xin nói ý kiến xử lý sơ bộ. Có chỗ nào không thỏa đáng xin Tống bí thư cùng các vị đồng chí phê bình chỉ ra chỗ sai!
Lưu Khánh Long trầm mặt, gật đầu với Tống Hiểu Vệ rồi mở sổ công tác.
- Sau khi tổ điều tra điều tra nhiều mặt đã xác định sự cố mỏ bảy hai của mỏ than Hồng Kỳ là do thiếu trách nhiệm. Nguyên nhân chủ yếu, mới vừa rồi Tống bí thư đã nói qua, là do mỏ than Hồng Kỳ lúc điều chỉnh thiết bị mới nhập khẩu của Nga về đã không tuân theo quy định thao tác, dẫn đến phát sinh sự cố thấm nước nên sáu người gặp nạn, tổn thất kinh tế trên trăm vạn. Các đồng chí, hậu quả xảy ra tại mỏ bảy hai là rất nghiêm trọng. Vì để thắt chặt kỷ luật, ngăn chặn sự cố tương tự phát sinh, tổ điều tra cho là nhất định phải nghiêm túc xử lý những nhân viên liên quan mới có thể răn đe về sau. Tổ điều tra đã bàn bạc, đưa ra ý kiến xử lý sơ bộ.
Lưu Khánh Long bắt đầu tuyên đọc ý kiến xử lý sơ bộ của tổ điều tra, sắc mặt trầm xuống, giọng nói sắc lạnh.
Xử lý sơ bộ của tổ điều tra liên quan đến đến rất nhiều cán bộ và nhân viên kỹ thuật, dĩ nhiên, chủ yếu là người của mỏ than Hồng Kỳ. Trong đó nặng nhất là một trưởng phòng chịu trách nhiệm về an toàn sản xuất phải chịu khai trừ đảng tịch, khai trừ công chức, chuyển sang cơ quan pháp luật xử lý.
Mấy cán bộ có trách nhiệm trực tiếp và nhân viên kỹ thuật đều bị xử phạt rất nặng, khai trừ đảng tịch và khai trừ công chức, không trừ một ai.
Mỏ trưởng mỏ than Hồng Kỳ Dương Kiến Trung thì bị Lưu Khánh Long đề nghị cảnh cáo nghiêm trọng trong đảng, xử phạt giáng cấp hành chính.
- Sự cố phát sinh tại mỏ than bảy hai cũng làm lộ ra một vấn đề đó là những ngành liên quan trong chính quyền không làm hết trách nhiệm, không chứng thực triển khai công tác an toàn sản xuất của mỏ. Căn cứ theo chỉ thị nghiêm khắc truy xét của Tống bí thư, chúng tôi cho là người phụ trách ngành liên quan bên chính quyền cũng phải chịu trách nhiệm.
Sau khi tuyên đọc ý kiến xử lý sơ bộ đối với những nhân viên có trách nhiệm liên quan của mỏ than Hồng Kỳ, Lưu Khánh Long chuyển sang nhắc tới trách nhiệm của chính quyền, đề nghị xử lý đảng và hành chính đối với lãnh đạo cục khoáng sản và cục than đá.
- Xét thấy đồng chí Phó Chủ tịch thành phố Vương Thụ Quốc phân quản công tác khoáng sản nhiên liệu trong việc này cũng có trách nhiệm, tổ điều tra đề nghị hình thức cảnh cáo nghiêm trọng đảng và xử phạt lỗi nặng bên hành chính đối với đồng chí Vương Thụ Quốc!
Lưu Khánh Long mắt nhìn thẳng, nói ra không hề thay đổi sắc mặt, sau đó khép sổ công tác lại, nhìn Tống Hiểu Vệ khẽ gật đầu, ý bảo đã nói xong phần mình.
Về phần đồng chí Chủ tịch thành phố Lưu Vĩ Hồng có trách nhiệm như thế nào trong việc này, Lưu Khánh Long không đề cập. Dù sao hắn chẳng qua là Phó bí thư thành ủy, đề xuất xử phạt Chủ tịch thành phố không khỏi vô cùng đi quá giới hạn . Nghiêm khắc mà nói, đối với việc xử phạt cán bộ như cấp Vương Thụ Quốc, thành ủy Hạo Dương ủy chỉ có quyền đề nghị mà không có quyền quyết định, cho dù thành ủy có thông qua nghị quyết thì cũng phải báo lên cho Địa ủy và cơ quan hành chính địa khu Hạo Dương phê chuẩn, mới có thể có hiệu lực.
Dĩ nhiên, trong tình huống bình thường, Địa ủy và cơ quan hành chính Hạo Dương cũng sẽ không bác bỏ quyết định của thành ủy thành phố Hạo Dương.
Tống Hiểu Vệ gật đầu, chậm rãi nhìn quanh hội trường một vòng:
- Đối với ý kiến xử lý sơ bộ của tổ điều tra, các đồng chí có ý kiến gì xin cứ phát biểu.
Bên trong phòng họp hoàn toàn yên tĩnh.
Không có ai chủ động phát biểu.
Liên quan đến đến nhiều cán bộ bị xử phạt như vậy, thậm chí có quan hệ đến cơ quan pháp luật còn liên quan đến đến Vương Thụ Quốc, hơn nữa nhất định sẽ liên quan đến đến Lưu Vĩ Hồng, ai nguyện ý mở miệng tỏ thái độ lung tung?
Tống Hiểu Vệ cũng lường trước điều này, ánh mắt vô tình lại rơi vào Chu Bằng Cử.
Ngoại trừ việc mượn cơ hội để sửa trị Lưu Vĩ Hồng thì để cho Chu Bằng Cử tỏ thái độ cũng là một trong những mục đích của Tống Hiểu Vệ lần này. Kể từ sau khi hắn đến nhận chức, Chu Bằng Cử cũng đã biểu hiện dựa vào, thường xuyên vào phòng làm việc của hắn nói chuyện. Một vài chuyện nhỏ mà Tống Hiểu Vệ dặn dò thì Chu Bằng Cử cũng nhanh chóng hoàn thành, còn mời Tống Hiểu Vệ cùng đánh hai hội bài. Bất quá Tống Hiểu Vệ không quá chú ý đến những việc này, chỉ là một loại biểu hiện trong quan trường mà thôi. Nếu như nói Chu Bằng Cử chỉ có biểu hiện như thế mà Tống Hiểu Vệ đã thật sự tin tưởng thì đúng là phí công ở tại đại cơ quan mấy năm. Đừng bảo là thư ký cho Phó bí thư Tỉnh ủy bí thư, cho dù là thư kí cho Bí thư huyện ủy, nhận thức chính trị cũng không thấp như vậy.
Tống Hiểu Vệ nếu đến Hạo Dương để làm bí thư thì chẳng lẽ không tìm hiểu mấy đồng chí trong bộ máy Hạo Dương? Chu Bằng Cử tuyệt đối không phải là người “nước cạn” như vậy, có thể ép Bí thư thành ủy tiền nhiệm Uyển Trung Hưng nhượng bộ, trao đổi ích lợi, đối kháng được cả với Lâu Chủ tịch thành phố tiền nhiệm, Chu Bằng Cử nhất định không đơn giản. Đừng xem trong miệng hắn tựa hồ đối với Lưu Vĩ Hồng đặc biệt không phục, nhưng mấy tháng qua, Tống Hiểu Vệ quả thật chưa hề thấy hắn có động tác thật sự trực tiếp đối kháng Lưu Vĩ Hồng. Thậm chí trước đó không lâu, Chu Bằng Cử còn thuyết khách cho Lưu Vĩ Hồng, để cho mấy cán bộ Lưu Vĩ Hồng nhìn trúng thuận lợi lên chức mấy vị trí phó cục trưởng trọng yếu.
Tống Hiểu Vệ sau đó cũng phân tích qua, hành động này của Chu Bằng Cử chủ yếu là bởi vì Lý Thanh Mai hình như bị Lưu Vĩ Hồng nắm được bím tóc nên Chu Bằng Cử phải nhượng bộ một chút. Nhưng từ đó có thể biết, ở trong mắt Chu Bằng Cử, ích lợi cao hơn hết thảy. Trong miệng hắn đúng là kiên quyết ủng hộ Tống bí thư nhưng chỉ cần liên quan đến đến ích lợi thiết thân thì tuyệt đối không ngần ngại cùng Lưu Vĩ Hồng hợp tác.
Nếu Tống Hiểu Vệ quyết định muốn lập uy, vậy thì không thể cho phép Chu Bằng Cử “Lưỡng lự” kiểu này. Ngươi hoặc là theo sát Tống Hiểu Vệ ta, hoặc là ôm chân Lưu Vĩ Hồng. Muốn giữ vững trung lập, làm ngư ông đắc lợi giữa Tống Hiểu Vệ ta và Lưu Vĩ Hồng thì đừng mong có cửa.
Làm như Tống Hiểu Vệ ta là ngu ngốc để ngươi lợi dụng chắc.
Đến lúc Tống Hiểu Vệ ta cùng Lưu Vĩ Hồng đấu đến long trời lở đất, Chu Bằng Cử ngươi mọi việc đều thuận lợi, ngư ông đắc lợi?
Nếu thật là như vậy, Tống Hiểu Vệ cùng Lưu Vĩ Hồng chắc đều bị người ta cười cho vào mũi.
Bây giờ, chính là thời điểm ép Chu Bằng Cử tỏ thái độ. Chỉ có Chu Bằng Cử tỏ thái độ trong hội nghị này, Tống Hiểu Vệ mới có thể chân chính nhận vào hắn trở thành một thành viên trong trận doanh của mình.
Chu Bằng Cử cũng rất rõ ràng ánh mắt kia của Tống Hiểu Vệ , còn muốn làm “người đứng xem” là không thực tế . Hơn nữa Chu Bằng Cử cũng không còn tính toán tiếp tục làm người đứng xem. Hắn vẫn đang đợi cơ hội này, chờ Tống Hiểu Vệ cùng Lưu Vĩ Hồng chính thức lật mặt, như vậy thì việc hắn đầu nhập vào sẽ không bị Tống Hiểu Vệ lợi dụng, làm cây thương đối phó Lưu Vĩ Hồng.
Chu Bằng Cử cự tuyệt làm cây thương!
Cho dù làm cây thương của ủy viên địa ủy kiêm Bí thư thành ủy cũng không được. Chu Bằng Cử muốn một là một đồng minh có phân lượng.