Quân Giáo Sinh

Chương 77: Q.3 - Chương 77: Chiến tranh




Tám giờ sáng ngày hôm sau, Rawson dẫn theo quân đoàn Vinh Quang đúng giờ xuất phát, sau khi rời khỏi thiên hà Cepheus, Rawson lập tức hạ lệnh cho cả quân đoàn tiến hành bốn lần chuyển tiếp không gian — trực tiếp di chuyển tới phụ cận thiên hà Isville.

Khoảng cách giữa thiên hà Cepheus và thiên hà Isville vô cùng xa xôi, nếu chậm rãi di chuyển theo tuyến đường an toàn trong vũ trụ, phỏng chừng phải mất hơn nửa tháng mới có thể tới nơi, như vậy sẽ rất dễ khiến cho quân liên bang phòng bị.

Loại phương thức chuyển tiếp không gian này tuy rằng nguy hiểm, nhưng lại giúp rút ngắn hành trình đi rất nhiều.

Nhanh chóng chuyển tiếp tới mục tiêu, cũng có thể phát động đột kích, làm cho quân liên bang trở tay không kịp.

Trước khi xuất chinh, Rawson đã xem xét bản đồ vũ trụ rất nhiều lần, thương nghị cùng với những tướng lãnh cấp cao để xác định lộ tuyến — điểm cuối cùng quân đoàn Vinh Quang chuyển tiếp đến vừa vặn là ở phụ cận trạm vũ trụ bên ngoài thiên hà Isville, đó là nơi nhất định phải đi qua nếu muốn tiến vào tinh cầu Namics, quan trọng giống như cổ họng của con người vậy.

Chỉ cần chiếm lĩnh cứ điểm quan trọng kia, quân đoàn Tham Lang không được cứu viện kịp thời, đối phó với chúng chẳng khác nào như bắt ba ba trong rọ.

Những năm gần đây Rawson từng giao thủ mấy lần với quân liên bang, hiểu rõ như lòng bàn tay thói quen tác chiến và binh lực của bọn họ, là Chiến thần bất bại của đế quốc, trước nay Rawson chưa từng đánh trận nào mà không nắm chắc, kế hoạch tập kích tinh cầu Namics lần này, từ việc định ra chiến lược đến tính toán đường đi, mỗi một bước đều trải qua sự suy xét và nghiệm chứng liên tục của hắn, cơ hồ không có sơ hở nào, Rawson cực kỳ tin tưởng vào lần đột kích này.

Chín giờ tối, rất nhiều đội tiên phong của quân đoàn Vinh Quang đã thành công chuyển tiếp tới điểm cuối.

Bên trong phòng tổng chỉ huy của Rawson lập tức phát đến tin tức từ đội trinh sát tiên phong. “Nguyên soái! Đây là quân hạm số hiệu C-11 của đội trinh sát tiên phong, quân ta đã đến trạm không gian số 1 của thiên hà Isville, trong phạm vi 3 năm ánh sáng xung quanh đây không nhận thấy dị động nào, cũng không phát hiện được tung tích của quân liên bang, quân đội đóng tại trạm không gian dự kiến có khoảng ba tiểu đoàn!”

Rawson gật gật đầu, quyết đoán phất phất tay. “Hành động!”

Mệnh lệnh vừa ra, mẫu hạm chỉ huy của quân đoàn Vinh Quang và rất nhiều quân hạm khác liền chỉnh tề tiến hành chuyển tiếp, không gian vũ trụ xung quanh nhất thời bị xé toạc bóp méo, những hạt bụi trong vũ trụ bị cỗ khí lưu này cuốn lên thành một trận gió xoáy mãnh liệt!

Hàng ngàn hàng vạn quân hạm màu đen tựa như một bầy ong dày đặc chen chúc lao tới, trên mẫu hạm Vinh Quang ở trung tâm, ngọn đèn màu đỏ nhanh chóng khuếch tán tỏa ra xung quanh, chiếu lên khắp bầu trời đêm của vũ trụ giống như một đoàn hỏa diễm chói mắt!

Oanh — !

Ba phát pháo quang năng của quân tiên phong kéo theo một vệt sáng thật dài màu trắng, lấy thế công nhanh như chớp lao về phía trạm không gian vũ trụ!

Ánh lửa bùng lên tựa như pháo hoa rực rỡ nở rộ trong đêm tối, trạm không gian đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo chói tai, ngay sau đó, năm phát đạn gây nhiễu điện từ liên tiếp được bắn qua, toàn bộ đường dẫn thông tin của trạm không gian lập tức bị chặt đứt, xung quanh nhất thời bốc lên từng luồng khói nhẹ!

Trong màn trời đen kịt, quân hạm màu đen chỉnh tề tản ra xung quanh, lấy tốc độ nhanh nhất bao vây trạm không gian, ngọn đèn chỉ thị màu đỏ trên quân hạm giống như ánh mắt của thợ săn trong đêm tối tản ra quang mang khiếp người.

Quân đoàn Vinh Quang trong ba phút ngắn ngủi, chiếm lĩnh hoàn toàn trạm không gian số một của tinh cầu Namics.

Thế nhưng, đúng lúc này, phía sau quân đoàn đột nhiên truyền đến một tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, ba quân hạm trinh sát không người lái bất ngờ nổ tung! Ngay sau đó, rất nhiều quân hạm màu vàng giống như dòng lũ tuôn ra từ phía sau nơi quân đoàn Vinh Quang vừa chuyển tiếp, đồng thời, hàng ngàn quân hạm màu trắng bạc từ phía tinh cầu Namics cũng chỉnh tề bay lại đây!

— Quân đoàn Vinh Quang vốn dĩ đang vây quanh trạm không gian, nhất thời lại bị hai quân đoàn lớn vây lại!

— Quân đoàn Tham Lang lấy quân hạm màu bạc và đồ đằng hình sói làm dấu hiệu, quân đoàn Liệp Ưng lấy quân hạm màu vàng và đồ án hình ưng làm dấu hiệu, hai đại quân đoàn của liên bang giống như đã sớm có chuẩn bị, một trước một sau, hình thành thế gọng kìm với quân đoàn Vinh Quang!

Rawson nhịn không được hơi hơi nhíu mày.

Hắn đột nhiên nhớ tới chiến dịch mười chín năm trước khi Lăng Vũ mang binh tập kích vào tinh cầu Namics, cũng là ngoài ý muốn trúng phải mai phục của quân đoàn Tham Lang, lúc đó dường như đối phương cũng thu được tin tức trước, đã sớm chuẩn bị tốt.

Lần này mình mang binh xuất chinh, không chỉ cực kỳ bí mật, hơn nữa còn là quyết định đột ngột, liên tục bốn lần chuyển tiếp không gian, trong vòng một ngày tới được tinh cầu Namics — tại sao đối phương lại vẫn có chuẩn bị giống hệt như trước đây?

Quân bộ có phản đồ…..?

Suy nghĩ này đột ngột nhoáng lên trong đầu, lại bị một mảnh cơ giáp bị nổ tung ở phía xa xa cắt đứt!

Đồng thời, mẫu hạm Vinh Quang nhận được yêu cầu kết nối từ liên bang.

Rawson cau mày mở máy truyền tin, liền thấy bên trong màn hình xuất hiện một gương mặt vô cùng quen thuộc – nam nhân dung mạo tuấn mỹ, đường cong gương mặt vô cùng nhu hòa, mặc một thân quân trang trắng tinh, khóe miệng mang theo một mạt cười ngả ngớn, đang nhàn nhã ngồi trên ghế chỉ huy, lễ phép mỉm cười nói với Rawson. “Rawson thân ái, chúng ta lại gặp mặt.”

— Quân đoàn trưởng quân đoàn Tham Lang của liên bang, được xưng tụng là thiên tài, thượng tướng Flamischer. Không lâu trước đây, khi gã uy hiếp phi thuyền Trân Châu, vừa vặn gặp qua Rawson một lần trong màn hình máy truyền tin, không ngờ nhanh như vậy lại thấy mặt.

Flamischer hơi hơi nâng cằm, ánh mắt lợi hại nhìn thẳng vào mắt Rawson, nói từng câu từng chữ. “Thật đáng tiếc, hôm nay chính là ngày chết của anh. Anh rất nhanh sẽ được chôn cùng với Omega của mình, suy nghĩ như vậy có phải sẽ thấy vui vẻ hơn một chút hay không?”

Rawson lạnh lùng nhìn gã. “Đừng vui mừng quá sớm.”

Dứt lời, liền quyết đoán ngắt bỏ máy truyền tin.

Rawson bình tĩnh quan sát tình thế xung quanh một chút, hạ mệnh lệnh vào microphone chuyên dụng của các sĩ quan chỉ huy. “Quân đoàn số sáu, quân đoàn số bảy thay đổi phương hướng, chia nhau công kích vào cánh phải và cánh trái của quân đoàn Liệp Ưng! Quân tiên phong chia làm hai đường phá vòng vây! Quân đoàn số chín theo phía sau ta, chính diện nghênh địch!”

Phó chỉ huy trung tướng Victor lập tức khuyên can. “Nguyên soái, chuyện này rất nguy hiểm, ngài không cần tự mình xuất chiến, không bằng….”

Rawson đưa tay cắt ngang lời khuyên của y, thấp giọng nói. “Lập tức mở cửa mẫu hạm ra – Hắc Long!”

“Vâng!” Nghe được chủ nhân triệu hồi, Hắc Long lập tức ra khỏi công tắc không gian, mang theo Rawson từ cửa mẫu hạm Vinh Quang bay lên trời!

Cơ giáp màu đen bên trong vũ trụ không bị trói buộc hoàn toàn mở rộng thân hình, đôi đồng tử màu vàng lấp lánh tỏa sáng, thể tích khổng lồ cho người ta một loại áp lực khủng bố, hệ thống công kích tối cao trong cơ thể cơ giáp lập tức khởi động, trong miệng đồng thời bắn ra ba phát đạn quang năng, lấy quỹ đạo hình cung xinh đẹp lao về phía quân đoàn Tham Lang –

***

Tinh cầu Namics, căn cứ quân sự dưới lòng đất, tổng bộ chỉ huy.

Lăng Vũ đứng trước đài chỉ huy, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm hình ảnh giám sát trong màn hình 3D, thần sắc trên mặt vị tướng quân trẻ tuổi cực kỳ lạnh lùng, tuy rằng biểu tình bình tĩnh, nhưng lòng bàn tay nhẹ nhàng nắm chặt lại để lộ ra một tia bất an dưới đáy lòng cậu.

Bên trong màn hình, hình ảnh thu nhỏ chính là hình chiếu đầy đủ trong vũ trụ, những điểm nhỏ màu đen dày đặc là quân đoàn Vinh Quang của đế quốc, mà những điểm tròn màu vàng đột nhiên xuất hiện ở hậu phương, hiển nhiên là quân đoàn Liệp Ưng của liên bang.

Quân đoàn Liệp Ưng đột nhiên phát động tập kích, một lượng lớn cơ giáp trinh sát không người lái ở phía sau quân đoàn Vinh Quang bị nổ tung.

Nhìn ngọn lửa hừng hực bốc lên trong màn hình, Lăng Vũ khẽ cau mày, nhẹ nhàng siết chặt nắm tay bắt mình phải duy trì bình tĩnh –

Rawson đang ở trong mẫu hạm Vinh Quang, tuy rằng đột nhiên gặp phải mai phục từ phía sau của quân đoàn Liệp Ưng, nhưng lấy trình độ chỉ huy của hắn, chống đỡ qua mười phút hẳn là không thành vấn đề.

Đúng lúc này, trong phòng chỉ huy đột nhiên truyền đến giọng nói thanh thúy của một sĩ quan trẻ tuổi. “Tướng quân, tổ trinh sát báo cáo, phần lớn bộ đội của quân đoàn Tham Lang đã xuất phát đến trạm không gian!”

Hai mắt Lăng Vũ sáng lên, lập tức mở miệng nói. “Hỏa tiễn đối không số 1 chuẩn bị –“

Bên trong rừng rậm ở tinh cầu Namics, trên một mảnh đất hoang đột nhiên nứt ra một khe hở lớn, tiếng vang ầm ầm đinh tai nhức óc như động đất, những khẩu đại pháo khổng lồ đông nghìn nghịt chậm rãi nổi lên, thần bí khó lường tựa như mọc ra từ lòng đất.

Lăng Vũ lạnh lùng nói. “Bắn!”

Oanh — !

Một viên hỏa tiễn bay theo quỹ đạo cực kỳ chuẩn xác, khi đến giữa trung tâm của quân đoàn Tham Lang thì lập tức nổ tung, quân đoàn Tham Lang bị hỏa tiễn tấn công từ mặt đất làm cho trở tay không kịp! Chỉ thấy một ngọn lửa hừng hực phóng lên cao, những mảnh nhỏ cơ giáp và xác quân hạm bắn ra xung quanh, bên ngoài không gian vũ trụ của tinh cầu Namics nhất thời biến thành một bãi tha ma bi thảm nhất!

Lăng Vũ dừng một chút, quyết đoán giơ tay lên. “Hỏa tiễn đối không số 2, chuẩn bị –“

***

Rawson đột nhiên sửng sốt.

Hắn điều khiển Hắc Long dẫn dắt tiểu đoàn số chín của quân đoàn Vinh Quang đối kháng chính diện với quân đoàn Tham Lang, đôi bên đang giao chiến kịch liệt, không ngờ, phía sau quân đoàn Tham Lang đột nhiên bùng lên một ngọn lửa lớn, nổ “oanh” một tiếng, vô số quân hạm bị nổ thành tro bụi, hài cốt và những mảnh kim loại nhỏ trôi nổi trong vũ trụ bắn ra xung quanh, làm cho tầm nhìn tràn ngập khói thuốc súng!

Hỏa lực khủng bố như vậy, không phải đạn quang năng và pháo điện từ bình thường có thể tạo thành, mà là uy lực của những vũ khí hạt nhân khổng lồ lấy “tấn” làm đơn vị trọng lượng….

Là hỏa tiễn đối không bắn ra từ tinh cầu Namics?

Đáy lòng Rawson nhất thời tràn ngập nghi hoặc.

Trên tinh cầu Namics có quân đội của mình? Hay là trong quân đoàn Tham Lang phát sinh binh biến?

— Bất luận như thế nào, hiện giờ chính là thời cơ tốt nhất để phá vòng vây!

Rawson không hề do dự, nắm chắc thời cơ trận hình quân đoàn Tham Lang bị quấy nhiễu trong nháy mắt, lập tức hạ chỉ lệnh tối cao. “Quân tiên phong lập tức tập hợp, đi theo tiểu đoàn số chín đột kích chính diện!”

Quân đội tiên phong vốn dĩ tản ra bốn phía để thu hút hỏa lực của quân địch lập tức tập trung chỉnh tề một chỗ chỉ trong nửa phút, hợp lại thành một lực lượng khủng bố, đi theo sự dẫn dắt của Hắc Long và tiểu đoàn số chín, trực tiếp xông vào phòng tuyến đang sụp đổ của quân đoàn Tham Lang!

Oanh — !

Lại là một tiếng nổ, phía sau quân đoàn Tham Lang tiếp tục bị hỏa tiễn đối không tập kích!

Tiếng nổ mạnh kịch liệt không dứt bên tai, toàn bộ quân đoàn Tham Lang bị bắn đến chia năm xẻ bảy, lại thêm Rawson dẫn dắt quân tiên phong và tiểu đoàn số chín của quân đoàn Vinh Quang chính diện phá vòng vây, quân đoàn Tham Lang cơ hồ là tan tác trong nháy mắt!

Chuyện xấu liên tục kéo đến, giờ phút này, bên trong khoang thuyền chỉ huy ở mẫu hạm quân đoàn Tham Lang đột nhiên vang lên một thanh âm run rẩy. “Tướng quân, căn cứ quân sự trên tinh cầu Namics của liên bang đột nhiên bị một đội quân không rõ danh tính đánh lén! Khẩn cấp xin trợ giúp! Khẩn cấp xin %#%…….”

Đường truyền thông tin bị gây nhiễu, tất cả những lời đang nói đều biến thành tạp âm chói tai.

Flamischer hơi hơi nheo mắt, đứng lên khỏi ghế chỉ huy.

Vốn định phối hợp với quân đoàn Liệp Ưng, diệt toàn quân của quân đoàn Vinh Quang ở nơi này, không ngờ, nơi mà mình đóng quân – tinh cầu Namics — đột nhiên bắt đầu phóng ra hỏa tiễn đối không, quấy rầy toàn bộ kế hoạch của quân đoàn Tham Lang, ngay cả căn cứ quân sự của mình cũng bị người khác chiếm đóng.

Rõ ràng, đây là kế hoạch mà “quân đội không rõ” kia đã vạch ra! Thừa dịp phần lớn quân đội của quân đoàn Tham Lang rời khỏi căn cứ đi tập kích quân đoàn Vinh Quang, bọn họ cư nhiên nhanh chóng chiếm lĩnh căn cứ quân sự ở tinh cầu Namics của liên bang.

— Quân đội không rõ đến từ tinh cầu Namics?

— Chẳng lẽ là lực lượng ngầm do đế quốc lén lút xếp vào?

— Sẽ là ai?

Chiến hỏa còn đang tiếp tục lan tràn, lại một quả tên lửa bắn qua đây, Flamischer không kịp suy nghĩ, lập tức hạ lệnh. “Toàn bộ quân đoàn Tham Lang, lập tức lùi lại! Trở về lãnh địa liên bang!”

Quân đoàn Liệp Ưng cũng rất ăn ý đồng thời lùi lại phía sau.

Rõ ràng, bọn họ vốn định đi săn, không ngờ lại trở thành còn mồi bị người khác tính kế.

Hai vị quân đoàn trưởng kết nối với máy truyền tin của nhau, cảm giác bị tính kế rất không dễ chịu, làm cho sắc mặt thượng tướng Chris của quân đoàn Liệp Ưng cực kỳ khó coi, lạnh lùng nói. “Flamischer, cậu bảo tôi đến hỗ trợ thu thập quân đoàn Vinh Quang, hiện giờ là xảy ra chuyện gì? Tinh cầu Namics bên kia sao lại đột nhiên phát động tập kích với chúng ta? Tinh cầu Namics không phải nơi đóng quân của cậu sao?”

Flamischer nhún vai, đáp. “Trên tinh cầu Namics hình như có một đội quân ở dưới lòng đất, mấy năm nay tôi vẫn luôn điều tra, nhưng không hề có kết quả, hiện tại xem ra…. Đó hẳn là thế lực của đế quốc, hơn nữa còn là thế lực thần bí ngay cả Quân bộ đế quốc cũng không biết — tạm thời không nói chuyện này, chúng ta cứ như vậy rút lui thì quá mất mặt, không bằng kéo theo một cái đệm lưng?”

Thượng tướng Chris nhíu mày hỏi. “Cậu muốn làm gì?”

Flamischer mỉm cười một chút. “Phía trước chính là cửa vào trùng động vũ trụ, nghe nói chỗ đó….. gần đây có vẻ không yên ổn.”

Chris tỏ vẻ đã hiểu gật đầu một cái.

Hai người rất ăn ý đồng thời triệu hồi cơ giáp cấp S của mình, một trái một phải tới gần Hắc Long!

Khoảng cách của ba đài cơ giáp thật sự rất gần, phạm vi oanh tạc của pháo quang năng lại quá lớn, bắn một quả pháo có thể sẽ làm cho cả ba đài cơ giáp đều nổ tung, để tránh làm bị thương tướng quân nhà mình, cả hai quân đoàn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ thấy ba đài cơ giáp vàng, bạc, đen đánh thành một đoàn trong vũ trụ, những nơi ba con cự long bay qua, một đống mảnh vụn và hài cốt bị hất tung lên, giống như lốc xoáy vũ trụ khiến người ta nhìn mà thấy sợ…..

***

Tinh cầu Namics, phòng tổng chỉ huy căn cứ dưới lòng đất.

Thanh âm sang sảng của vị sĩ quan trẻ tuổi truyền đến qua máy truyền tin. “Báo cáo tướng quân, quân ta đã đánh chiếm thành công căn cứ quân sự của liên bang!”

Các sĩ quan trong phòng chỉ huy nhất thời lộ ra sắc mặt vui mừng, đến cả tướng quân Lăng Vũ thần sắc lãnh đạm rốt cuộc cũng hơi giương lên khóe môi, nói. “Vất vả rồi, cứ làm theo kế hoạch, không cần phá hỏng thiết bị của căn cứ.”

Vị sĩ quan trẻ tuổi ở nơi tướng quân không nhìn thấy kích động hành quân lễ. “Rõ ! Tướng quân!”

Đúng lúc này, trên màn hình giám sát trước mắt đột nhiên xuất hiện hai điểm lớn một vàng một trắng.

Lăng Vũ ngưng một chút, nhíu mày nói. “Đây là chuyện gì?”

Vị phó chỉ huy Ted đứng bên tay phải thấp giọng trả lời. “Tướng quân, đây là cơ giáp cấp S hai vị thượng tướng liên bang triệu hồi ra…. Bọn họ còn không chịu rút lui, là muốn làm gì đây?”

Căn cứ của quân đoàn Tham Lang bị chiếm lĩnh, trên tinh cầu Namics lại đang không ngừng phóng ra hỏa tiễn đối không, vô số quân hạm của quân đoàn Tham Lang và quân đoàn Liệp Ưng đã bị hao tổn, lấy trí thông minh của Flamischer, nhận ra bị trúng kế hẳn là sẽ mau chóng rút lui mới đúng, đột nhiên triệu hồi cơ giáp cấp S, dựa vào sức mạnh của hai đài cơ giáp cũng không thể ngăn được cơn sóng dữ —

Rốt cuộc bọn họ muốn làm gì?

Lăng Vũ cau mày, cẩn thận nhìn chằm chằm màn hình trước mặt.

Đúng lúc này, cậu đột nhiên nhìn thấy giữa hai đài cơ giáp một vàng một bạc, tựa hồ còn có một chấm tròn màu đen.

— Là Rawson?

Phương hướng mà ba đài cơ giáp nhanh chóng di chuyển đến chính là…..

Trùng động vũ trụ Isville!

Trái tim Lăng Vũ đột nhiên nảy lên. “Không tốt!”

Giống như có cảm ứng, công tắc không gian cơ giáp mang trên cổ cũng đồng thời sáng lên.

Lăng Vũ lập tức mở cửa căn cứ dưới lòng đất ra, đồng thời ra lệnh. “Ted, ta phải đi tiếp ứng cho nguyên soái, công tác chỉ huy ở nơi này giao cho anh phụ trách! Dùng mật mã của Quân bộ đế quốc kết nối với mẫu hạm chỉ huy quân đoàn Vinh Quang, mau chóng tiếp ứng đưa quân đoàn Vinh Quang đến tinh cầu Namics!”

Chuẩn tướng(*) Ted lập tức hành lễ đáp. “Rõ, tướng quân!”

(*)Chuẩn tướng: cấp bậc quân hàm, nhỏ hơn thiếu tướng, nhưng cao hơn cấp tá.

Lăng Vũ triệu hồi thể phục chế Hắc Long, trực tiếp lao ra khỏi tầng khí quyển của tinh cầu Namics, bay về phía trạm không gian đang chiến hỏa liên miên –

***

Trạm không gian vũ trụ bên ngoài thiên hà Isville.

Dưới sự giao chiến của hai bên, trạm không gian này đã sớm bị nổ tung chỉ còn là phế tích, một lượng lớn xác cơ giáp và quân hạm nổi lơ lửng trong vũ trụ. Sau khi quân đoàn Tham Lang và quân đoàn Liệp Ưng rút lui, quân đoàn Vinh Quang dưới sự chỉ huy của trung tướng Victor tiến hành chỉnh đốn.

Lăng Vũ điều khiển thể phục chế của Hắc Long trực tiếp bay qua trên đầu quân đoàn Vinh Quang.

Bên trong khoang chỉ huy của mẫu hạm Vinh Quang, mọi người nhìn thấy cự long màu đen cách đó không xa, đều ngây ngẩn cả người – rõ ràng nguyên soái vừa nãy còn đang giằng co với hai đài cơ giáp của liên bang, tại sao lại xuất hiện một đài cơ giáp giống Hắc Long y đúc như thế?

Victor cũng thấy vô cùng nghi hoặc, nhíu mày nhìn ra ngoài cửa sổ mạn tàu –

Cách đó không xa, ba đài cơ giáp vàng bạc đen đang kịch liệt giao chiến, Hắc Long lấy một địch hai, sớm bị rơi vào thế hạ phong, vết thương dày đặc trên người, lại căn bản không thể thoát khỏi gọng kìm của hai đài cơ giáp này, Rawson bị hai cơ giáp kìm chân, dần dần bị kéo về phía trùng động vũ trụ.

Khi sắp đến gần cửa vào trùng động, hai đài cơ giáp một vàng một bạc đột nhiên rất ăn ý thay đổi phương hướng, cái đuôi trực tiếp quấn lấy Hắc Long, đồng thời dùng lực, trực tiếp đẩy cơ giáp màu đen vào cửa trùng động vũ trụ Isville!

Lúc Lăng Vũ đuổi tới, liền nhìn thấy một hình ảnh chấn động lòng người như vậy –

Chỉ thấy đài cơ giáp màu đen kia bị lốc xoáy từ trùng động vũ trụ cắn nuốt từng chút, từng chút một, giống như một con côn trùng nhỏ rơi vào mạng nhện không còn sức phản kháng, đứng trước sức mạnh khủng khiếp của thiên nhiên, cơ giáp do con người chế tạo lại lộ ra vẻ nhỏ bé và hèn mọn đến thế.

“Rawson –“

Tiếng kêu của Lăng Vũ còn chưa kịp ra khỏi miệng, Hắc Long đã rơi vào bên trong cơn lốc xoáy khổng lồ, nháy mắt liền biến mất không còn bóng dáng.

Trái tim co rút lại trong giây lát, lốc xoáy vũ trụ đen ngòm trước mặt giống như bồn miệng máu mở to của dã thú ăn thịt người, trong không gian vũ trụ yên tĩnh lộ ra vẻ âm trầm khủng bố.

Cơ hồ là theo bản năng, Lăng Vũ ra chỉ lệnh với cơ giáp của mình. “Đuổi theo đi….”

Thể phục chế của Hắc Long trầm mặc một chút, bình tĩnh trả lời. “Chủ nhân, trong trùng động vũ trụ Isville, rất nhanh sẽ xuất hiện chấn động không gian trên cấp tám, năng lượng của vụ chấn động không gian vũ trụ này còn cao gấp mấy chục lần so với động đất trên địa cầu, lúc này mà tiến vào trùng động vũ trụ….”

— Chỉ có con đường chết.

Thể phục chế của Hắc Long không nói ra những lời này, nó tin chủ nhân có thể hiểu rõ.

Lăng Vũ trầm mặc một lát.

Flamischer trước khi rút lui lại triệu hồi cơ giáp đánh gọng kìm với Rawson, mục đích rõ ràng chính là thế này – trùng động vũ trụ Isville gần đây không yên ổn, thường xuyên xảy ra chấn động không gian, năng lượng của loại chấn động không gian vũ trụ này có thể nháy mắt tiêu diệt một đài cơ giáp cấp S thành từng mảnh.

Gã không thể trực tiếp hủy diệt quân đoàn Vinh Quang, đành phải dùng loại thủ đoạn ti tiện này, cưỡng ép đẩy Rawson vào trùng động, muốn mượn sức mạnh của trùng động vũ trụ, giết chết Rawson…..

Lăng Vũ gắt gao siết chặt nắm tay, móng tay cắm vào lòng bàn tay cơ hồ muốn bật máu.

Lần chấn động không gian gần nhất là ba mươi phút trước, Lăng Vũ căn bản không biết lần tiếp theo sẽ là bao giờ.

Có thể đã xảy ra, cũng có thể là một phút sau, hoặc là mười phút sau…..

Thế nhưng, cho dù thế nào, cậu cũng không thể trơ mắt nhìn Rawson chết ở trước mặt!

Một khắc kia, cậu đột nhiên nhớ tới Lâm Viễn, nhớ tới đứa nhỏ của cậu và Rawson.

Nếu hôm nay cậu thấy chết mà không cứu như vậy, tương lai, cậu nên lấy bộ mặt gì…. mà đối diện với đứa nhỏ kia đây?

Nghĩ đến đây, Lăng Vũ lập tức nắm chặt hai tay, quyết đoán nói. “Đuổi theo đi!”

Hắc Long đành phải tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân, chui vào trong cơn lốc xoáy vũ trụ khổng lồ —

***

Trong ký túc xá dành cho học viên của học viện quân sự St. Romia, Lâm Viễn đột nhiên bừng tỉnh khỏi giấc mộng.

Cậu lại mơ thấy những chuyện khi còn nhỏ, ngày mà baba mang cậu rời đi.

Nam nhân kia nhẹ nhàng vuốt ve tóc cậu, ngữ khí ôn nhu ghé vào tai cậu, nói. “Tiểu Viễn, thật xin lỗi, baba muốn đi một nơi rất xa, không tiện mang con theo. Sau này một mình con, nhất định phải kiên cường mà sống….”

Hết chương 77.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.